Mọi người đều cười ha ha, coi như chưa nghe thấy gì hết.
Còn Tạ Thanh Nghiên, Vân Tiêu và Cảnh Thiên đều không hề bị ảnh hưởng3.
“Thiên Thiên, kệ cậu ta đi, chị dạy em lái xe.”
“Chị chắc chắn là chị biết lái chứ?” Vân Tiêu bên cạnh mãi vẫn khôn1g tìm được cơ hội phát huy, khẽ lên tiếng.
Cảm thấy mẹ mình đã giành hết lời thoại của mình rồi.
Bởi vì đây là xe của9 anh ta, bị mẹ anh ta đem đi tặng em gái mà không thèm nói năng gì thì cũng thôi, ít nhất thì
cũng phải để anh ta hướng dẫn chứ?
3
Nhưng Tạ Thanh Nghiên lại hoàn toàn không cho Vân Tiêu cơ hội phát huy, đẩy phắt anh ta ra.
“Lúc… lúc chị Thanh đây chơ8i xe, cậu vẫn còn chưa ra đời đầu. Đến lượt cậu giải thích đẩy?”
Vân Tiêu: …
Cảnh Thiên khẽ nhướng mày.
Tức là mẹ cô cũng muốn chơi xe?
Trông cô tiểu thư nhà giàu này cũng rất ra gì và này nọ đấy, xem ra những gì cô bảo Quan Vũ Thần điều tra vẫn
chưa đủ. Vân Tiêu bị mẫu thân đại nhân đàn áp, hoàn toàn không có cơ hội để phát huy. Quả nhiên, Tạ Thanh
Nghiện bắt đầu thành thạo dạy Cảnh Thiên cách sử dụng.
Cảnh Thiên không còn vẻ mặt “thực ra tôi biết thừa” nữa, ngoan ngoãn lắng nghe hướng dẫn.
“Bé Thiên Thiên, em hiểu chưa?”
Bởi vì chiếc xe Maybach concept này là mẫu duy nhất trên thế giới, thế nên khi Tạ Thanh Nghiên giải thích về chiếc
xe này, đến công nhân viên của “Điện ảnh truyền hình” cũng quây vào xem.
Nhưng cài đặt trong xe quá phức tạp, công nghệ cao lại thêm toàn tiếng Anh, thế nên khi Tạ Thanh Nghiên giải
thích, đa phần họ đều không hiểu gì, càng khỏi nói đến chuyện sử dụng.
“Ừm, hiểu rồi ạ.” Cảnh Thiên ngoan ngoãn như một chú thỏ con.
“Thế thì em lên thử đi. Có gì không hiểu thì chị Thanh sẽ hướng dẫn tiếp.”
“Vâng.”
Cảnh Thiên ngồi luôn vào trong xe.
Quản lý dự án bên cạnh thắc mắc liếc nhìn, anh ta muốn nói rằng, thao tác phức tạp như vậy, lại còn toàn là tiếng
Anh, Cảnh Thiên chỉ là một bình hoa thì làm sao mà hiểu được? Làm sao mà thao tác được?
Những tình trạng không lái xe đi được, hoặc là lái được đi nhưng sẽ gây va chạm mà anh ta tưởng tượng lại không
hề xảy ra.
Chiếc xe này là chiếc xe mà Cảnh Thiên đã thích từ lâu, từng mong ngóng và không tiếc tiên của để lấy về. Cô đã
nghiên cứu kỹ càng về tính năng và thao tác của chiếc xe này. Sau khi ngồi vào chiếc xe xa hoa và hiện đại, Cảnh
Thiên chẳng khác nào cá gặp nước.
Cô thành thạo ấn các nút 3D mà cô đã thuộc làu từ lâu, tắt tiếng gầm thét, chiếc xe như một viên đạn bắn ra từ súng
giảm thanh, lặng lẽ lao đi, chỉ còn lại tiếng gió cuốn sỏi đá. Tạ Thanh Nghiện thắc mắc nhìn sang Vân Tiêu: “Ban
nãy mẹ dạy nó tắt tiếng động cơ rồi à?”
Vân Tiêu: …
Cảnh Thiên lái xe chạy hai vòng quanh trường quay trong yên tĩnh, đột ngột ấn cài đặt tăng tốc phun lửa.
Bởi vì đây là siêu xe Maybach, không thể cứ yên tĩnh rụt đầu như rùa được.
Khi tiếng động cơ gầm lên, công nhân viên của “Điện ảnh truyền hình” cảm thấy mặt đất dưới chân họ cũng rung
lên. Chiếc Maybach màu đen như một con phượng hoàng bóng tối đắm mình trong lửa, lao vụt qua trước mặt họ
như một tia chớp sau một tiếng gầm.
Chưa xét đến đám nhân viên làm việc, đến Vân Tiêu và Tạ Thanh Nghiên cũng ngạc nhiên.
“Con bé biết cả cài đặt tăng tốc phun lửa?”
Tạ Thanh Nghiên vừa dứt câu, Vân Tiêu đã lao ra.
Chỉ có anh ta biết, một khi chế độ này được khởi động, không phải tuyển thủ đua xe chuyên nghiệp thì e rằng rất khó điều khiển.
Tính đến thời điểm hiện tại, chiếc xe thể thao nhanh nhất thế giới là Koenigdegg one, nó đứng hạng nhất với tốc độ 440km/giờ. Những chiếc siêu xe concept Maybach này, tốc độ có thể lên đến 500km/giờ, tăng đốc 100km chỉ cần 161 giây.
Thế nên trước đây Bân Tiêu để ý đến chiếc xe này không chỉ vì nó đẹp mà còn vì nó là một bóng ma đêm khuya thực sự. Với tốc độ như vậy, Vân Tiêu sợ bé Thiên Thiên sẽ bị đâm.