Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn Chiến Lệ Xuyên, không hiểu anh đột nhiên xuất hiện trước mặt mọi người như thế
nào.
Lúc nà3y ông cụ Chiến và Chiến Thư Du, một người ở bên phải Chiến Lệ Xuyên, một người thì ở bên trái, sau khi
kinh ngạc, cả hai đều khôn1g nhịn được mà vươn tay định chạm vào anh.
Quan trọng là…
Thật sự không nhìn ra là hình chiếu.
Nhưng nế9u là người thật thì không thể đột nhiên xuất hiện được.
Quả nhiên, khi cả hai đưa tay ra, bàn tay của họ đã xuyên qua Chi3ến Lệ Xuyên đang ngồi trên xe lăn.
“Là giả!”
Một thành viên hội đồng quản trị không nhịn được kinh ngạc mà kêu lê8n.
“Cái này làm như thế nào vậy?” “Đúng vậy, trông rất giống người thật.” “Ngoại trừ việc không thể chạm vào được,
mọi thứ khác đều không khác gì chúng ta. Còn chân thực hơn so với trong phim khoa học viễn tưởng.” Cả phòng
họp lập tức bắt đầu kinh ngạc XÌ xào to nhỏ.
Chủ đề thay đổi giám đốc điều hành lập tức mất hút.
Chủ yếu là Chiến Lệ Xuyên luôn quen dùng màn hình chiếu, bình thường nếu anh đi công tác, mọi người sẽ nhìn
thấy anh trên màn hình chiếu. Sau khi bại liệt, nghe nói rằng anh chỉ xuất hiện một lần tại cuộc họp cấp cao của
Trung Bác, nhưng đó cũng là màn hình trình chiếu mà mọi người quen thuộc.
Đây là lần đầu tiên xuất hiện theo cách kỳ ảo nổi bật như thế này.
Mọi người không ai là không cảm thản, tri thức chính là sức mạnh, giám đốc điều hành thực sự là người đi đầu
trong lĩnh vực khoa học và công nghệ.
“A Xuyên, sao hôm nay cháu lại muốn tham gia cuộc họp hội đồng quản trị thế?”
Trước nay ông cụ Chiến luôn thiên vị, đồng thời luôn ngang nhiên khắc hai chữ thiên vị lên mặt.
Lúc này, nhìn thấy Chiến Lệ Xuyên, khuôn mặt vẫn đen như mực lập tức giống như ráng đỏ của ngọn lửa đang
cháy mạnh, rực rỡ một cách đáng sợ.
“Cháu nghe nói hôm nay có người muốn đổi chức giám đốc điều hành của cháu, chuyện liên quan đến lợi ích của
cháu, đương nhiên phải đến xem sao.”
Chiến Lệ Xuyên giúp mọi người quay lại chủ đề chính. Lúc này cuộc thảo luận mới bắt đầu lại.
“Giám đốc điều hành, thật sự không phải chúng tôi không muốn anh tiếp tục làm giám đốc điều hành của chúng
tôi. Trong năm năm anh dẫn dắt, giá trị cổ phiếu của tập đoàn AUPU đã tăng lên rất nhiều, tất cả chúng ta đều là
người hưởng lợi. Nhưng… mọi người đều cảm thấy rất tiếc vì chuyện của anh, trong ba tháng nay, anh chưa từng
tham gia bất kỳ cuộc họp nào cả, cũng không quản lý công ty. Vì suy nghĩ cho tương lai của công ty, chúng tôi đều
cho rằng nên thay giám đốc điều hành.”
“Ngoài anh ra, còn ai cho rằng nên thay giám đốc điều hành không?”
Giọng nói của Chiến Lệ Xuyên tao nhã nhẹ nhàng, không nóng không giận, nhưng có ai không biết đằng sau khuôn
mặt tuấn lãng kia là gì cơ chứ?
Chống đối với anh chưa ai có được kết quả tốt, ngoại trừ chủ mưu đứng sau làm anh bị bại liệt.
Mọi người nhìn nhau, đều đang chờ người khác giơ tay rồi mình mới giơ theo.
Đó gọi là luật khó trừng trị quần chúng.
Đó gọi là súng bắn chim đầu đàn. Tuy nhiên mọi người đều nghĩ vậy nên Chiến Lệ Xuyên đợi rất lâu cũng không
thấy ai giơ tay.
“Tất cả?”
Chiến Lệ Xuyên nhìn người vừa phát biểu, lời nói nhẹ nhàng lại khiến đối phương sợ đến mức mồ hôi nhễ nhại.
Mọi người nhìn thấy bộ dạng này của anh ta thì đồng loạt cúi đầu, thầm lẩm bẩm thần chú: Không nhìn thấy mình! Âm ni ba mi hung!
Lại chờ đợi một lúc, vẫn không có ai phản bác, Chiến Lệ Xuyên quyết định tổng kết.
Sau năm năm họp hội đồng quản trị, Chiến Lệ Xuyên đã thiết lập được chế độ độc đoán. Thành viên hội đồng quản trị chỉ cần phụ trách cầm tiền là được rồi, khi họp thì làm một cái máy trả lời có cảm xúc, bởi vì tất cả đã có giám đốc điều hành lo liệu.
Chiến Vũ Hằng đúng là bị đánh bại bởi tất cả những kẻ xấu xa trong phòng này.