Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 1007




Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Nó không thể lấy người mà nó yêu, bị người đó tự tay đưa vào tù, còn phải ngồi tù ít nhất mười lăm năm, đối với
nó mà nói chuyện n1ày đã vô cùng tàn nhẫn rồi. Cậu giơ cao đánh khẽ, tha cho nó đi.”
“Ông Vương này, xem ra ông muốn chọn con đường thứ ba r0ồi. Được, tôi biết rồi.”
“Không không không! Cậu Đế nghe tôi nói đi!” Ông cụ Vương lo lắng nói.
Ông ta còn muốn n1ói gì đó theo kiểu hiểu lý lẽ đại nghĩa, nhưng lại bị Đế Vân Hi cắt ngang: “Ông Vương, chúng
ta đều là người làm kinh doanh, ông 2cũng đừng coi tôi như con cháu nhà ông. Những lời nói đầy đạo lý kia của
ông có thể tiếp tục nói cho cháu ông nghe, ông cũng có t6hể tiếp tục dung túng cho họ. Nhưng mà…
Họ không được đến khiêu khích tôi và người nhà tôi. Lăng Tư Kỳ là vợ tôi, là mợ9 chủ tương lai của nhà họ Đế, ông
chỉ đưa một đứa cháu gái vốn dĩ đã phạm tội vào tù mà thôi, ông nói với tôi đó đã rất tàn nhẫn rồi. Tôi nghĩ có lẽ
ông không biết tàn nhẫn là như thế nào rồi, cũng không biết cháu gái ông lúc đầu vì ghen tỵ với vợ tôi, đã đuổi
cùng giết tận cô ấy tàn nhẫn như thế nào. Tôi còn chưa gậy ông đập lưng ông mà ông đã không chịu nổi, thì đợi tôi
làm chút chuyện gì đó…”
“Được được được! Tôi sẽ lập tức công khai những chuyện Vương Tử Ninh đã làm cho mọi người biết. Tôi…”
“Ông còn phải xin lỗi vợ tôi trên Weibo nữa, nói cho tất cả mọi người biết, những việc này là nhà họ Vương ông
không biết dạy cháu dẫn đến chuyện ngày hôm nay. Ngoài ra, phải bồi thường cho vợ tôi hai mươi tỷ.”
“Cái gì?” Ông cụ Vương tưởng mình nghe nhầm, lại nói một câu “Cái gì”.
“Chủ tịch Vương, xem ra ông không chỉ tại có vấn đề mà trí nhớ cũng kém nữa. Khi ông xử lý chuyện này, tôi đã để
lại đường lại cho nhà ông, bản thân ông không cần thì không trách được ai. Đế Vân Hi tôi ghét nhất chính là có
người rõ ràng biết thân phận không tương xứng mà con muốn ra điều kiện với tôi.
Điều kiện của tôi chỉ nhắc một lần thôi, ông tuân thủ thì chuyện này coi như bỏ qua, ông không tuân thủ thì đương
nhiên tôi sẽ tăng điều kiện lên. Chủ tịch Vương, đừng trách tôi không nhắc nhở ông, hai mươi tỷ là sự nhân từ lớn
nhất của tôi đối với nhà họ Vương, hy vọng ông có thể chuyển hai mươi tỷ vào tài khoản của vợ tôi trong vòng hai
tuần, đến lúc đó tôi sẽ bảo trợ lý đặc biệt của tôi nhắn số tài khoản cho ông, chỉ có vậy thôi.”
Nói xong, Đế Vân Hi lại cúp điện thoại.
Ông cụ Vương ngồi thất thần trên ghế sô pha, đối mặt với ánh mắt của cả nhà, trong lúc tức giận, ông ta ném tách
trà vào đầu bà Vương.


Bà Vương hét lên thảm thiết, máu trên trán bà ta chảy xuống.
Bà ta đau đớn ôm trán, tủi thân nhìn chồng mình, nhưng chỉ nhận được ánh mắt giận giữ của chồng và con trai.
Chồng và con trai của bà ta hận bà ta như vậy, bà Vương hoàn toàn không dám nhìn biểu cảm như muốn ăn tươi
nuốt sống bà ta của nhà chị cả và chi thứ hai.


“Bố,cậu Đế nói gì vậy?Anh ta vẫn kiên quyết muốn chúng ta công khai chuyện của Vương Tử Ninh sao?”Con trai bên phía chi cả
nói.
“Nếu như công khai thì người ngoài đều sẽ biết chúng ta và nhà họ Để trở mặt với nhau.Chỉ sợ những người này thà huỷ hợp đồng
cũng muốn dừng hợp tác với chúng ta.Cho dù họ tiếp tục hợp tác,nhưng sau khi lần hợp tác này kết thúc,sẽ không có lần sau nữa.
Chúng ta đừng nói đến chuyện nhà họ Vương làm lớn làm mạnh,còn chẳng thể giữ được địa vị hiện tại của nhà họ Vương.Elà
chúng ta sẽ rớt từ hào môn hạng hai xuống hạng ba,thậm chí còn chẳng được tính là hào môn.”
Sao ông cụ Vương có thể không biết những điều này được?
Sở dĩ ông ta gọi điện cho Đế Vân Hi đề thương lượng,không phải là nghĩ tới những chuyện nhà họ Vương sẽ không thể chống đỡ nổi
sau này sao?