Là Tự Cô Đơn Phương Sao?

Chương 21: Tai nạn




      Khách sạn Hoàng Tấn , là 1 trong những tài sản của ông Lê Hoàng Bảo ,chủ tịch tập đoàn Hoàng Thành danh giá . Với hơn 40 tầng lầu cùng hơn 400 phòng nghỉ ,dịch vụ nhân viên chuyên nghiệp , đầu bếp hạng xuất sắc , khách sạn Hoàng Tấn thuộc top những khách sạn 5 sao lớn nhất trong nước và đây cũng là nơi diễn ra bữa tiệc sinh nhật của cậu ấm tập đoàn Hoàng Thành , con trai độc nhất của Lê Hoàng Bảo , Lê Nguyễn Thiên Tài.

------------------------------------------------

    Đồng hồ điểm 6h30' ,trước cửa khách sạn Hoàng Tấn đã tụ tập nhiều phóng viên bu quanh nhưng họ vẫn bị dàn bảo vệ nghiêm ngặt ngăn chặn trước thảm đỏ trải dài cách 6m tới trước cửa khách sạn .

    'Két' 1 chiếc xe hơi màu đen sang trọng láng bóng dừng lại , phục vụ cung kính mở cửa . Bước trên xe xuống đầu tiên là chủ tịch Hoàng Bảo cao quý , đó là 1 quý ông 47t với áo trắng , vét ngoài màu đen , thắt cà vạc đỏ đính kim cương trên nút thắt ,chân mang đôi giày da tệp màu với bộ vét . Mái tóc có vài sợi trắng nhưng được chải chuốc gọn gàng tỉ mỉ cộng với cặp kính mỏng làm tôn lên nét nghiêm nghị từ ông .


   Bước xuống sau đó là Thiên Tài , chủ nhân của bữa tiệc . Cậu khoác lên cho mình 1 bộ vét trắng ,giày trắng ,mặc dù cậu hơi mập nhưng hôm nay điều đó không phải vấn đề lớn , bộ vét làm cậu trông ốm hơn cộng với gương mặt ưa nhìn làm tôn lên vẻ điển trai từ cậu . Mái tóc được cậu nhuộm màu xám khói , làm cậu sáng lên 1 cách kì diệu , khí chất có chút ăn chơi , chút trưởng thành lại có chút trẻ con.

      Chiếc xe này vừa chạy đi , xe kia lại chạy tới . Tất nhiên bước xuống xe là đại gia đình tập đoàn Thiên Phong danh tiếng lẫy lừng . Ông Hoài Phong với bộ vét đỏ sậm , giày da đen ,cà vạc đen ,mái tóc đen làm tôn lên khí chất vương giả của ông . Khoác tay ông là bà Thiên Kim với chiếc đầm dạ hội màu đỏ sậm ,họa tiết đơn giản nhưng sang trọng ,gương mặt phúc hậu có nét đẹp lão đi cùng với ông Phong không khỏi khiến người khác trầm trồ . Tiếng máy ảnh 'tách' 'tách' vang lên càng nhiều hơn khi con gái duy nhất của ông Hoài Phong ,Phong Vân bước xuống xe . Cô ấy mặc 1 chiếc váy dạ hội màu đen được bà Thiên Kim thiết kế riêng . Chiếc váy ôm trọn phần eo mảnh khảnh của Phong Vân ,từ đó trở xuống , váy gấp nếp tạo nên sự trang nhã . Váy có kiểu tay dài ôm trọn đến cổ tay nhỏ nhắn của cô ấy . Cổ váy dạng mở làm cổ và xương quai xanh đẹp đẽ của Phong Vân được phô bày 1 cách hoàn mĩ . Nổi bật hơn cả là tấm lưng để hở của Phong Vân . Chiếc váy để hở tấm lưng cùng cột sống nhỏ nhắn của cô ấy ,trên lưng phía bên phải có xăm hẳn 1 bông hoa bách hợp tím . Mái tóc Phong Vân cột cao nhưng vẫn làm lộ vài sợi tóc màu tím càng khiến Phong Vân trở nên bí ẩn,xinh đẹp quyến rũ lạ thường .


_"Hey Vân,tao biết mày sẽ tới mà !" Vừa sải bước trên thảm đỏ ,Thiên Tài vừa nói với Phong Vân.

_"E hèm , Tài à ,sao còn xưng mày tao , con đã quên những gì ba đã nói với con ở nhà sao ?" Ông Bảo chen ngang nói với cậu .

Cậu gãi gãi đầu :

_"Vậy..anh..rất vui khi em đến đó Vân,bữa nay sẽ rất vui cho coi "

Thấy vậy ,2 lão chủ tịch cười híp mắt ,bắt tay nhau rồi cùng tiến bước vào trong .

_"Ừm" Phong Vân chỉ trả lời như vậy ,trên mặt hoàn toàn không có 1 chút cảm xúc gì cả .

   Khách mời đã đến đông đủ ,đang cầm sâm panh đứng khắp nơi trong hội trường lộng lẫy của toà khách sạn . Đó là những người có chức vị to lớn trong giới thượng lưu,trong giới kinh doanh trong nước và những thế hệ sau của họ ,đẹp đẽ và ưu tú.


    Ông Bảo , ông Phong cùng bà Kim cùng đi chào hỏi ,duy chỉ có Thiên Tài là bám dính lấy Phong Vân,cười cười hoài.  Cô ấy bực bội , thực muốn nói lớn cho cậu ta biết 'sau hôm nay tôi sẽ rất đau khổ đó !!!' nhưng may mà cô ấy đã kìm lại được . Đảo mắt xung quanh , ánh mắt Phong Vân thoáng ngạc nhiên dừng lại ở 1 người, người này mặc váy màu xanh lá nhạt, không chói mắt ngược lại rất tươi mát và trang nhã , tóc búi cao ,gương mặt tỉ lệ hoàn mỹ làm người đó trở nên cực kì xinh đẹp :

_"Sao Thảo Nguyên cũng ở đây ?"

Cậu trả lời :

_"Cô ấy thuộc hàng đẳng cấp ,tất nhiên là cũng nhận được thiệp mời rồi "

_"Mày..à không ...anh nói sao ?" Mặc dù không tình nguyện gọi anh nhưng là sợ ba cô ấy nên Phong Vân tất phải gọi.
_"Em không biết sao , Thảo Nguyên là con gái cưng của bà Dương Lệ Mỹ ,chủ tịch tập đoàn Quốc Thái ,tập đoàn đó chỉ yếu hơn xíu so với Thiên Phong và Hoàng Thành thôi đó . Mặc dù ba cô ấy ông Đỗ Quốc Thái mất sớm nhưng bà Lệ Mỹ đã 1 mình phát triển tập đoàn lớn mạnh đến như thế ,rất đáng nể . Sau này ,Đỗ Thảo Nguyên ắt sẽ giống với bà ấy,là 1 lãnh đạo giỏi "

_"À thì ra là vậy " Gia thế của Thảo Nguyên cũng hùng mạnh thật.

     

    Lúc này ,hướng về sân khấu rộng lớn , MC nói :

_"Kính thư quý vị , cám mơn quý vị đã đến với bữa tiệc này , chúng ta sẽ mời chủ nhân bữa tiệc lên phát biểu đôi lời nhé ,mời cậu Thiên Tài !!!!" Từng tràng vỗ tay vang lên .

    Thiên Tài tiêu soái bước lên sân khấu , lịch sự làm 1 hành động chào đốn tim các cô gái bên dưới , rồi cầm micrô nói :
_"Con là Thiên Tài ,là con của ba con,ông Hoàng Bảo . Con thật vinh dự và vui mừng khi được các tiền bối đến dự sinh nhật của con cũng như là các bạn ở dưới . Con cũng xin được cám ơn ba con vì đã tốn nhiều công sức làm sinh nhật cho con như vậy . Tóm lại con xin được cảm mơn mọi người !"

  Đúng lúc này , ông Hoàng Bảo cũng lên sân khấu , ôm Thiên Tài rồi cầm 1 tập hồ sơ nói :

_"Đây là quà sinh nhật ba tặng cho con ,là 10% cổ phần tập đoàn Hoàng Thành , chúc con trai ba luôn được vui vẻ . Nào mọi người cùng cho 1 tràng pháo tay nào !!"

   Mọi người bên dưới nhiệt liệt vỗ tay ,phóng viên cũng làm việc không ngừng , nhanh tay ghi âm lại , thu lại từng khoảnh khắc . Có người đã tung tin cho họ biết ,bữa tiệc này sẽ có chuyện quan trọng được công bố và họ vẫn đang chờ đợi chuyện đó.
   Lúc này ,ông Hoàng Bảo nói tiếp :

_"Nhân đây , tôi sẽ công bố 1 chuyện trọng đại nhưng trước tiên tôi xin được mời anh Hoài Phong ,chị Thiên Kim và cháu Phong Vân , đại gia đình cùng lên sân khấu !"

   Ông Phong mỉm cười bước lên trước ,sau đó bà Kim thầm thở dài nhắc nhở con gái bên cạnh :

_"Vân , đi thôi con ,đừng làm chuyện gì có ý chống lại nữa "

  Phong Vân gật đầu , không biểu hiện gì bước lên sân khấu .

    Khi họ đã lên đầy đủ ,ông Bảo lại lên tiếng :

_"Thưa quý vị , mẹ Thiên Tài mất sớm , tôi đã 1 mình nuôi nó ,nhìn nó trưởng thành , luôn muốn dành điều tốt nhất cho nó . Mới đây , thằng con trai tôi nó nói nó có yêu thích 1 cô gái ,thực yêu thích ,mà cô gái đó lại là cháu Phong Vân đây . Thế nên ,tôi đã bạo dạn ngỏ ý với anh Phong đây mai sau sẽ cho bọn trẻ lấy nhau . Thật mừng thay anh Phong đã đồng ý . Thế nên ,chuyện tôi muốn công bố cho mọi người biết tối nay là hai tập đoàn Thiên Phong và Hoàng Thành sẽ kết làm thông gia ngay từ bây giờ và Thiên Tài với Phong Vân sẽ làm 1 buổi lễ đính hôn nhỏ ngay tại đây trước sự chứng kiến của mọi người . Tôi làm như thế ,không biết anh Phong có đồng ý không ?"
Ông Phong thủy chung vẫn giữ nụ cười mặc dù ông hơi bất ngờ ,trước đó chẳng phải đã bàn là sẽ công bố thôi sao , sao bây giờ lại là đính hôn , nhưng ông đã phóng lao thì phải theo lao thôi :

_"Được chứ , như vậy càng tốt . Còn con có ý kiến gì không Vân ?"

Phong Vân vốn muốn mở miệng phản đối nhưng bà Kim đã kìm tay cô ấy lại ngụ ý nhắc nhở làm Phong Vân nhớ đến những lời trước đó của ông Phong , đành phải giả tạo nở 1 nụ cười tươi , hướng 2 lão nói :

_"Dạ ,con không có vấn đề gì đâu . Tất cả theo ý ba "

_"Vậy được rồi , người đâu !! Đem nhẫn ra đây !!!" ông Bảo gọi,lập tức 1 cặp nhẫn kim cương tinh xảo được lấy ra ,ông Bảo nói tiếp :

_"Các con đeo cho nhau đi !!"

Lập tức Thiên Tài cầm lấy bàn tay đẹp đẽ của Phong Vân rồi đeo nhẫn vào ngón áp út . Phong Vân hơi chần chừ nhưng khi nhận được ánh mắt cảnh cáo của ông Phong , cô ấy cũng đành phải lấy nhẫn đeo vào tay Thiên Tài .
   Ông Phong vui mừng nói :

_"Chúc mừng các con ,là trai tài gái sắc mà . Nào mọi người cùng nâng ly chúc mừng bọn trẻ nào . Các bạn phóng viên cũng chụp nhiều vào nhé !!" Tiếng vỗ tay nồng nhiệt vang lên ,tiếng chụp ảnh 'tách' 'tách' cũng vang lên ngày càng nhiều .

   Phong Vân tức giận . Ba cô ấy chắc chắn là cố ý . Chắc chắn muốn để tin này truyền đi càng xa càng tốt .

     Sau khi xuống sân khấu , người đầu tiên Phong Vân đối mặt là Thảo Nguyên ,cô ấy hơi ngạc nhiên, Thảo Nguyên nói :

_"Sao bạn lại làm vậy ?" (t/g : vẫn còn xưng là bạn nha ,lớn lên mới thay đổi xưng cô - tôi )

_"Tôi làm gì ?"

_"Rõ ràng bạn và Bảo Ngọc đang quen nhau ,sao lại đính hôn với Thiên Tài , Bảo Ngọc rất yêu bạn nếu nó biết chuyện thì sẽ ra sao đây ??"
_"Tôi bị................."

_"Thì ra có người kia kêu tao tới đây là để chứng kiến bất ngờ này ?" Tiếng Bảo Ngọc khàn khàn vang lên .

Cả Phong Vân và Thảo Nguyên đều bất ngờ vì sự hiện diện của Bảo Ngọc tại nơi đây ? Sao cô lại ở đây ? Hôm nay cô bận 1 chiếc đầm dài đến đầu gối màu trắng có hoa văn bằng ren tinh tế,đầm tay dài ôm sát cổ tay ,cô hôm nay hoàn toàn đối lập với Phong Vân, cô là 1 thiên thần ,cô thật xinh đẹp nhưng cô đã đến nhầm nơi rồi .

_"Có người kêu mày ?" Thảo Nguyên hỏi thay cho Phong Vân

_"Đúng rồi , bữa kia tao nhận được 1 bức thiệp mời sinh nhật ,là sinh nhật Thiên Tài , vốn tao cũng chẳng muốn đi đâu nhưng người gửi bức thiệp mời còn kèm theo 1 phong bì ghi là khi tới đây sẽ được gặp Phong Vân và có 1 bất ngờ rất lớn nữa . Nguyên à ,mày biết không ? Có người nào đó tự nhiên mất tích , tao nhắn tin không trả lời ,tao gọi cũng không nghe máy, facebook thì block tao , tao nhớ người đó chết đi được , tao những tưởng chắc tao đã làm gì sai rồi hay là người đó muốn chọc tao 1 chút thôi nên tao mới quyết định đến bữa tiệc này chỉ vì 1 lí do , ở đây có người đó và tao muốn gặp người đó . Nhưng mà mày ,khi tao bước vào cửa thì tao nghe là Thiên Tài và người đó sẽ đính hôn vốn là ba người đó muốn hỏi ý kiến người đó và tao cũng những tưởng người ta sẽ cự tuyệt nhưng.. haha....người đó nói là không vấn đề gì cả . Có người nói sẽ thử quen tao , thương tao ,yêu tao nhưng lại đeo nhẫn đính hôn cùng người khác trước sự chứng kiến của gần như là cả thế giới . Thảo Nguyên à , bây giờ thì tao biết yêu thử là sao rồi !!!" Bảo Ngọc nói ,từng giọt từng giọt nước mắt chảy xuống . Như đang nói chuyện với Thảo Nguyên nhưng thực ra đang nhìn thẳng vào Phong Vân .
     Phong Vân đứng yên lặng nghe cô nói hết , cô ấy siết chặt nắm đấm , móng tay ghim vào da thịt đến rớm máu để giữ bình tĩnh . Từng giọt nước mắt của Bảo Ngọc như chảy vào trong tim Phong Vân , đau đến nghẹt thở . Cô ấy lựa chọn cuối mặt xuống , tránh ánh mắt kia.

    Thảo Nguyên đau lòng , đây là người Thảo Nguyên yêu sao ? Không phải !!! Ai đã làm nó ra nông nỗi này ? Là Phong Vân !!!

_"Sao đứng im vậy ? Sao cuối gầm mặt xuống vậy ?? Sao không nói gì đi Nguyễn Phong Vân. Bạn không thấy Bảo Ngọc nó đang đau lòng sao ??" Thảo Nguyên uất ức thay cho Bảo Ngọc .

Phong Vân tiến lên 1 bước , vươn tay ra chạm đến khuôn mặt đẫm nước mắt kia thầm nhủ 'Ngọc ! Đừng khóc ! Đừng khóc nữa !!' nhưng khi sắp chạm được ,Phong Vân lại bắt gặp ánh mắt ông Phong đang nhìn mình như đang xem 1 vở diễn và đang chờ đợi kết quả của nó . Tất nhiên Thảo Nguyên cũng đã thấy ,ánh mắt đó mang ý cảnh cáo ,đe doạ ,uy hiếp cùng sự nguy hiểm nồng đậm và dường như Thảo Nguyên đã hiểu ra nguyên nhân. Phong Vân nhận thấy ánh mắt ấy ,rồi đảo mắt nhìn xung quanh chỉ toàn là những thủ hạ của ông Phong đang ẩn nấp 'không được ! Cô ấy phải bảo vệ Bảo Ngọc'
_"Mày thấy rồi đó . Tao đã đính hôn với Thiên Tài . Cùng mày không có quan hệ gì nữa !" Phong Vân nói .

_"Tại sao mày lại làm vậy ?"

_"Hả ? Làm gì ??"

_"Tại sao lại quen tao ,cho tao hi vọng rồi lại giẫm nát nó ?"

_"Chắc tại tao..muốn thử cảm giác lạ thôi "

_"Không ! Mày không nói thật đúng không ? Mày yêu tao mà phải không ..hả ??" Bảo Ngọc nói nhẹ nhàng nhưng bi thương rồi bỗng nắm chặt lấy hai tay Phong Vân.

Phong Vân rút tay ra khỏi tay Bảo Ngọc 1 cách tuyệt tình nhất :

_"Mày làm gì vậy ? Bỏ cái tay mày ra khỏi tay tao mau !!"

_"Mày chê tao sao ?"

_"Đúng vậy . Người như mày !! Không xứng !!!"

_"Tao không xứng ! ! Đúng rồi ! Tao nghèo quá làm sao có được tình yêu của con gái chủ tịch được . Đúng , chắc là vậy rồi . Mày đã từng nói chúng ta yêu thử thôi phải không ?"
_"Đúng . Là thử thôi !!"

_"Vậy ! Cám ơn mày !!!"

_"Cảm ơn tao ???"

_"Cám ơn mày vì đã cho tao nếm trải yêu thử là đau như thế nào !!"

Phong Vân im lặng , 'Ngọc à ! Làm ơn đừng nói gì nữa mà , tất cả không giống vậy , rõ ràng đau lòng sao lại còn cảm ơn , tại sao không đánh tao, mắng tao , thà như vậy tao còn đỡ đau lòng . Tại sao lại cam chịu 1 mình như thế hả , đồ ngốc !!!'

_"Cho tao hỏi mày 1 câu cuối thôi !!"

_"Cứ hỏi đi "

_"Mày có từng yêu tao à không rung động vì tao chưa ,1 chút thôi , đã từng chưa , Vân ??" Bảo Ngọc hạ thấp tự tôn hỏi 'làm ơn hãy nói có ,là có đi'

'Có,rất nhiều và tao yêu mày ,Ngọc à !!!'nhưng đó chỉ là tiếng lòng của Phong Vân thôi . Ngoài mặt , cô ấy vẫn phải làm tổn thương cô 'Ngọc à ! Xin lỗi !!'
_"Yêu thử thôi nên là không có tình cảm đâu , đồng tính hả ,tởm chết được " 'rất xin lỗi'

_"Tởm chết . Tao hiểu rồi , thực sự hiểu rồi . Mà mày đính hôn rồi đúng không ? Thiên Tài cũng là 1 người tốt . Đây ! Tao chúc mừng mày nha " Bảo Ngọc lấy 2 ly sâm panh đưa cho Phong Vân 1 ly ,cô cầm 1 ly cụng vào ly Phong Vân.

  Phong Vân vốn định uống nhưng ông Phong lại lắc đầu ý kêu đừng uống,Phong Vân lại bất lực làm theo. Bảo Ngọc thấy vậy ,mỉm cười chua xót ,uống hết ly sâm panh ,đau thương cất tiếng :

_"Ngay cả 1 ly rượu mày cũng không muốn uống với tao sao ? Mày..tồi tệ quá nha !!" cô vốn muốn nói 1 vài lời trách móc nhưng lời tới miệng lại không cách nào thốt ra được , cuối cùng lại nói ra lời không có lực sát thương như thế rồi hèn hạ quay đầu bước chạy đi , chạy khỏi chỗ này . Thảo Nguyên thấy vậy nên đã xin phép bà Lệ Mỹ rồi đuổi theo. Cũng thật may,chỗ các cô nói chuyện là 1 góc tối khuất nên không ai thấy ngoại trừ ông Phong.
    Cô không biết khoảnh khắc cô quay đầu đi ,Phong Vân... đã... rơi nước mắt...thật nhiều,đau lòng đến mức ngồi bệt xuống đất !!!

    Ngoài trời , mưa đang rơi ,rơi xuống mặt cô đau rát . Nhưng tim cô còn đau hơn..gấp trăm ngàn lần . Hoá ra người mà cô tưởng là yêu cô lại không yêu cô ,hoá ra người mà cô yêu nhất lại nhẫn tâm tổn thương cô, kinh tởm cô . Và hoá ra là bao lâu nay người ta chỉ là đùa giỡn với cô vậy mà cô lại tưởng là thật .

   Cô không phân biệt được nữa ,cái nào là nước mưa ,cái nào là nước mắt của cô . Nó hoà lẫn vào nhau tạo nên vị chát lạ thường . Cô lạnh ,lạnh quá ,cô cần sưởi ấm , cần người đó .

    Sao sáng quá vậy ? Cô đưa tay lên che mắt ,vốn muốn đi ra khỏi luồng sáng kia nhưng là chân cô lạnh đến tê cứng , đi không được nữa và rồi 'Rầm!' có cái gì đó đâm mạnh vào cô làm cô văng lên 1 đoạn rồi rớt xuống nền đất lạnh tanh ,cô ngửi được mùi máu tanh nồng là chảy ra từ cô, mệt mỏi quá ,cô muốn ngủ . Cô nhắm mắt nhưng vẫn thấp thoáng nghe thấy tiếng của Thảo Nguyên đau lòng gọi ' Ngọc ! Bảo Ngọc ! Tỉnh ! Tỉnh lại đi !!!'
      Ngay lúc cô nhắm mắt ,tim Phong Vân bỗng quặn thắt , đau đớn lạ thường .

    

     Cô mặc chiếc đầm trắng tinh mỏng manh và thuần khiết như 1 thiên thần nhưng đang nằm trên vũng máu rồi chiếc đầm trắng dần nhiễm đỏ , thiên thần...sa ngã rồi !!!!

------------------------------------------------

(t/g: trước tiên cho mình xin lỗi tại mình đang thi nên đăng chương hơi lâu , mình còn thi 4 môn nửa là xong rồi . Khi thi xong ,mình sẽ đăng tiếp nhé ,sẽ đăng sớm nhất có thể . Các bạn ủng hộ tiếp nha)́

́