Lý Lập Thành đến vào buổi tối, hơn nửa tháng bận rộn công việc cả hai đã không có thời gian riêng dành cho nhau. Hắn vừa gặp Bình Nhi đã vội vàng ôm lấy cô...
Sau khi kết thúc, Lý Lập Thành đứng dậy và lấy khăn giấy ướt bên cạnh giường để lau mặt cho Bình Nhi. Hắn ôn nhu nói: "Ngày mai chắc em đi làm không nổi mất."
Bình Nhi toàn thân đỏ bừng như tôm luộc, còn đang mơ màng đắm chìm trong dư vị h0an ái. Cô không mở miệng trả lời hắn nhưng mắt vẫn nhìn hắn chằm chằm, lau xong thì Lý Lập Thành lại nằm xuống ôm lấy Bình Nhi, cơ thể áp sát vào nhau, cô giơ tay vén mái tóc rối bù sau tai để lộ ra một bên mặt trắng nõn như ngọc. Lý Lập Thành nhìn cô một lượt từ trên xuống dưới, biết rằng cô đã kiệt sức và không có khả năng tiếp tục, nhưng Bình Nhi lại quá mê hoặc.
Cô mệt mỏi hỏi: "Anh muốn nữa?"
Bàn tay của Lý Lập Thành trượt trên làn da mịn màng một cách không kiểm soát, nhẹ nhàng vuốt v e nơi nhô cao mềm mại hoàn toàn vừa vặn với lòng bàn tay của hắn. Lý Lập Thành thấp giọng: "Lần sao mặc quần áo rộng hơn một chút đi!"
Bình Nhi ngạc nhiên nhớ lại hôm ở phòng họp, có lẽ vì quá tinh tường nên cô không thoát được ánh mắt của hắn. Lý Lập Thành vô thức siết mạnh tay, Bình Nhi khẽ "Um" một tiếng. Lý Lập Thành nói tiếp: "Em mặc như vậy nhỡ có kẻ háo sắc thấy thì phải làm sao."
Bình Nhi chớp mắt: "Kẻ háo sắc đó chính là anh."
Nhiều cô gái trong cơ quan ăn mặc sang trọng, quyến rũ và trang điểm đậm khi Lý Lập Thành mới nhậm chức ở công ty. Mùi nước hoa của hôm đó nồng đến mức Bình Nhi phải mở cửa thông gió để không gian thoáng hơn. Nhiều nhãn hiệu khác nhau, từ đắt tiền đến rẻ tiền, mùi ngọt đến mùi tươi mát đủ cả, khứu giác của Bình Nhi như bị vô hiệu hóa trong một ngày. Lý Lập Thành véo má cô, trêu chọc: "Anh chỉ thích mỗi em thôi."
Bình Nhi cười: "Trong công ty nhiều mỹ nữ như vậy mà không ai lọt vào mắt xanh của anh sao?
Lý Lập Thành không phải một người "bình thường" ở công ty, mọi người đều xem hắn như quái vật, bất cứ nơi nào hắn đi qua đều như biến thành bắc cực, một ngọn cỏ cũng không thể sống. Bình Nhi chớp mắt, chẳng phải bây giờ cô đang qua lại với một con quái vật sao?
Lý Lập Thành cong người, chuẩn bị cúi đầu hôn vào cổ cô, Bình Nhi né người về sau, dùng tay đẩy hắn ra, nhưng hắn nhanh chóng ôm lấy cô, cả hai cùng nhau lăn vào chăn.
Bình Nhi ôm Lý Lập Thành nói: "Anh có biết ở công ty thật sự có một kẻ háo sắc không?"
Lý Lập Thành nheo mắt, xoa đầu cô, hôn lên trán Bình Nhi, cô nói tiếp: "Là người mới ở phòng kinh doanh, em nghe nói anh ta giở trò với đồng nghiệp nữ đấy. May là em chưa bị anh ta làm gì. Sợ quá!"
Một tuần sau, tin tức trong nhóm chat công ty thông báo gã bi3n thái ở phòng kinh doanh đã bị sa thải. Mọi người nói rằng phòng nhân sự đã tìm người thay thế vị trí của anh ta và làm thủ tục bàn giao công việc rất nhanh chóng. Bộ phận nhân sự gửi lời nhắn đến toàn thể nhân viên, sự việc vừa rồi như một lời cảnh báo, đồng thời nhấn mạnh sẽ diệt trừ những hành vi không lành mạnh và thiếu tôn trọng phụ nữ. Bình Nhi không có cơ hội tiếp xúc với gã bi3n thái kia, có lẽ tiếng xấu đồn xa như vậy anh ta cũng không thể tồn tại trong ngành này được nữa.