La Phù

Chương 673-1: Vũ khí bí mật của Thiên Lan




Dịch giả: Xanh trời xanh nước

Một trận giết chóc thậm chí còn lớn hơn trận Kim Đỉnh bốn trăm năm trước bắt đầu được mở ra!

Khi vô số cát vàng đã rớt xuống thành một bãi cát, từng cái bóng khổng lồ nhanh chóng xuất hiện.

Ít nhất có hơn năm nghìn con yêu thú dữ tợn xuất hiện trong tầm mắt của mọi người. Khác với lớp giáp dày màu đen trong quá khứ, lần này giáp trên thân chúng đều là những lớp giáp đầy gai, một số yêu thú còn mọc thêm gai từ tứ chi như những lưỡi hái, có lưỡi hái thậm chí vượt hơn ba trượng chiều dài!

Trong số những con yêu thú này, con nào có thể bay thì bay lên không, không bay được thì chạy dưới đất, chúng ầm ầm lao về phía bọn Lạc Bắc, sức nặng thân mình của cộng thêm lớp giáp trên thân khiến sức nặng của từng con đều vượt hơn vạn cân, mỗi lần nện chân xuống, mặt đất rung chuyển tưởng chừng như có một cây chùy sắt khổng lồ giáng xuống.

Đất đai run rẩy, thanh âm bước chân như những tiếng sấm mùa xuân liên tiếp vang vọng.

Một nụ cười lạnh hiện lên trên vẻ mặt của đám người Nô Thú Thần Quân và Nhã Dịch Thần Quân.

Những con yêu thú này đều là những yêu thú có lực lượng thân thể mạnh nhất của Thiên Lan, dưới tình huống thuật pháp bị giảm xuống một mức độ lớn, lực sát thương của chúng sẽ cực kỳ khủng khiếp. Mà bên bọn Lạc Bắc, trừ ngàn tên yêu tu Núi Chiêu Diêu có thân hình được coi là to lớn, còn lại ba phương kia dường như không có thứ gì có lực lượng thân thể mạnh mẽ cả. Còn phần Lạc Bắc thì trong hoàn cảnh bị Huyền Vô Thượng và U Minh Huyết Ma kiềm chế cũng không cần phải để ở trong lòng.

“Hú ú ú ú!”

Ngay lúc này, nơi tiền trận của Lạc Bắc và chánh đạo huyền môn vang lên một tiếng hú thật lớn.

Một con thú khổng lồ trên thân phủ đầy những hoa văn màu đen đỏ trông rất khủng khiếp, thân hình như một hòn núi nhỏ xuất hiện trước mặt Lạc Bắc sau một luồng sáng màu đỏ.

Thất Hải Yêu Vương thú!

Quỷ Xa Âm Vương cưu!

Liệt Vân phi liêm!

Pháp Vương thủy chu!

Liệt Sa cuồng ngao!

Thanh Văn hải ngưu!

Những loại dị thú mạnh mẽ trong Thất Hải lần lượt hiện ra trước người Lạc Bắc theo từng luồng sáng đỏ.

Thực lực của giới Niết Bàn trước đây chưa từng để lộ nhưng hôm nay, Lạc Bắc tận tình thể hiện nó.

Tổng số những con dị thú của Thất Hải đến hơn ba trăm! Tất cả đều là những dị thú cao cấp nhất, bất kể là độ lớn hay là sức mạnh cũng đều khủng khiếp hơn những yêu thú của Thiên Lan Hư Không.

“Hú! Hú!”

Hoàng Kim cự viên, Huyền Thiên băng phượng, Hỏa Kỳ Lân, Long Hổ thú,... Phía Chánh đạo huyền môn cũng đưa ra toàn bộ những thần thú trấn sơn có lực lượng thân thể mạnh.

Đồng thời với lúc này, bên phía Núi Chiêu Diêu, rất nhiều yêu tu vốn thân hình đã to lớn, nay đột nhiên phát ra tiếng lách cách từ trên thân, rồi cấp tốc bành trướng thân thể, hóa thành bổn tướng thú thân.

Đa số các người tu đạo bên Lạc Bắc đều ào ạt lao theo sau những dị thú, yêu tu ấy, mà những người tu đạo bên Thiên Lan Hư Không thì đều cố gắng giữ một khoảng cự ly với yêu thú của mình.

Khi khoảng cách hai bên còn chừng trăm dặm, những luồng sáng chói chang hung bạo xuất hiện, che kín cả bầu trời.

Có ít nhất trăm món pháp khí hình con cóc màu kim được bọn đệ tử chánh đạo huyền môn sử dụng, mỗi chớp mắt chúng bắn ra mấy vạn đạo phù. Với cự ly này, bên Thiên Lan Hư Không khó lòng phản kích có hiệu quả, nhưng toàn bộ những pháp khí có hình dáng như tượng đá của chúng cũng bắn ra những cụm sáng màu đen, từ trong ấy lại thoát ra những đạo phù bay đến phía bọn Lạc Bắc và chánh đạo huyền môn, triệt tiêu được hơn phân nửa công kích từ họ.

Thất Hải Yêu Vương thú là dị thú đầu tiên va chạm với yêu thú của Thiên Lan.

“Phụp!”

Chỉ trong nháy mắt, một con yêu thú ở chính giữa bị luồng lôi hỏa khổng lồ màu đen bắn từ miệng Thất Hải Yêu Vương thú ra nện cho bay ngược về phía sau, trên thân còn bị ngọn lửa màu đen thiêu đốt, con yêu thú nọ kêu gào thảm thiết cùng với khói đen liên tục bốc lên trên người nó. Hai con yêu thú ở phía trái, phải nó cũng bị Thất Hải Yêu Vương thú vung một trảo đánh bay ra ngoài, máu vẩy tứ phía.

Hơn mười con yêu thú cùng bị màn lưới do Pháp Vương thủy chu phun ra bao bọc, ngã nhào xuống đất, bị lũ yêu thú phía sau dẫm cho tan xương nát thịt.

Hai con yêu thú bị Thanh Văn hải ngưu đâm sầm vào thì thân trước dường như biến mất, bị thụt sâu vào thân sau, đồng thời thanh âm va chạm cũng lớn đến mức khiến người ta phải ngừng thở.

Đámdị thú bên Lạc Bắc bất kể về hình thể hay về sức mạnh đều trội hơn lũ yêu thú của Thiên Lan một bậc, nhưng sau khi bắt đầu va chạm, yêu thú bên Thiên Lan vẫn không bị ép vào hạ phong, vì mọi thuật pháp đều đã bị suy yếu, những đạo phù được bắn ra kia lúc rơi xuống chỉ có uy lực rất nhỏ, mà những bộ giáp gai trên thân yêu thú Thiên Lan đều có lực phòng ngự kinh người, những đạo phù đó chạm đến trân thân chúng chỉ chớp mắt đã biến mất, không tạo được tổn thương nhiều. Nếu không, chỉ thuật pháp do yêu vương phát ra đã đủ để đánh ngã một đám yêu thú Thiên Lan ngay lúc đầu rồi.

Hơn nữa, số lượng yêu thú Thiên Lan lại đông hơn gần gấp đôi so với bên Lạc Bắc, hầu hết cũng có dị năng thiên phú của riêng mình, chẳng hạn như có một giống thằn lằn khổng lồ có thể liên tục phun ra những đám dịch ăn mòn, có một loại thú bốn chân khổng lồ khắp người mọc đầy gai nhọn màu vàng có hơi thở có thể khiến hành động của những dị thú quanh mình trở nên chậm chạp.

Khi có khoảng hai trăm con yêu thú bên Thiên Lan ầm ầm ngã xuống, bên Lạc Bắc cũng có chừng mười dị thú bị mất mạng.

- Người này lại phong ấn toàn bộ vốn liếng vào trong cơ thể của mình.

Nhìn thấy tình cảnh thế này, sắc mặt Nhã Dịch Thần Quân trở nên lạnh buốt, y khua khua tay.

Theo động tác khua tay của Nhã Dịch Thần Quân, từ trong trận hình vẫn đang bắn tung tóe cát vàng của Thiên Lan Hư Không vang lên tiếng xích sắt va vào nhau.

Bốn con rùa khổng lổ chở trên lưng bốn pho tượng bước ra, bốn pho tượng này đều có bốn cánh tay, trong đó một tay nâng một bông hoa cát tường màu lam ngọc, một tay bắt pháp ấn, một tay cầm thuẫn tròn, tay còn lại cần cây chày hàng ma. Tấm thuẫn hình tròn kia có dát đầy các loại bảo thạch đủ màu sắc, lớn chừng hai chiếc bàn, mà cây chày màu đen thì lóe ra ánh sáng lạnh lẽo, trên thân nó có đầy những vết xước, mang đến cho người ta một cảm giác đầy áp lực.

Thái Lam Thần Cơ!

Thân bốn pho tượng này giống như được phủ thêm một lớp tráng màu xanh ngọc, toàn thân sáng lạn thứ ánh sáng của bảo vật, hơn nữa ngoại hình lại là những nữ tướng hở bụng lộ ngực, chính là bốn pho tượng Thái Lam Thần Cơ của Côn Lôn lúc trước.

Ngày đó, lúc Huống Vô Tâm phản Côn Lôn, bốn pho tượng này đã bị hủy hoại nhưng xem ra bây giờ chúng đã được sửa chữa hoàn toàn.

“Vù!”

Theo tiếng chấn động của không khí, bốn tấm thuẫn cùng bốn thanh chày hàng ma đều được ném ra.

Hai tấm thuẫn và hai thanh chày cùng đồng thời giáng thẳng vào thân của Hoàng Kim cự viên vốn nổi bật giữa trận vì bộ lông màu vàng kim. Tuy hai lưỡi dao sắc bên rìa thuẫn không thể cắt đứt được da thịt của Hoàng Kim cự viên, nhưng lực tấn công mạnh mẽ cũng khiến nó phải ngã xuống, run rẩy trên mặt đất, miệng mũi đều trào máu.

Một tấm thuẫn và một thanh chày khác gần như đánh cho một yêu tu hóa thành giao long phải đứt làm đôi, chỉ có tấm chắn và thanh chày cuối cùng là thất bại, bị Thất Hải Yêu Vương thú phun ra một cụm sáng màu đen và đánh cho một trảo văng đi.

Những tấm thuẫn và chày hàng ma kia lại quay trở về trong tay bốn pho tượng Thái Lam Thần Cơ một cách kỳ dị, sau đó gần như mỗi lần chúng bay ra đều có thể cuốn theo một trận máu tanh, song song với tiếng “ùng ùng” khi ngã xuống đất của vài dị thú phía Lạc Bắc.

Lạc Bắc đột nhiên động thân.

Bóng dáng của hắn đột nhiên chắn ngang đường bay tới của một tấm thuẫn, “ầm”, quyền của hắn giáng thẳng vào tấm thuẫn lớn hơn hắn không biết bao nhiêu lần. Nhưng ở vị trí bị hắn đánh trúng , tấm chắn dần lan ra những vết nứt, cuối cùng vỡ vụn. Đồng thời với lúc ấy, bốn luồng ánh sáng màu đỏ sậm, băng lam, xanh biếc, trắng bạc gần như cùng một khắc bắn ra từ trên thân Lạc Bắc, chúng giống như những lưỡi hái khổng lồ bay đi khiến cho bảy con yêu thú Thiên Lan và hai tấm chắn khác bị cắt thành hai nửa.

Phía Lạc Bắc và chánh đạo huyền môn nhất thời phát lên tiếng hô hào vang dội.

Thương Nguyệt! Thiên Đô Minh Hà! Tân Thiên Trạm Lô!