Là Em, Vẫn Luôn Là Em

Chương 52: Vòng Đấu Loại Quốc Gia – Khu Vực Đồng Bằng Sông Hồng (6)




“Anh, nhận định của anh về đợt tấn công này của bên đó thế nào.” Nhi nghiêng đầu nhìn sang Đông trong khi các bạn trên sân cũng đang hội ý.

“Các bạn ấy cần phải chú ý tới 2 cầu thủ số 10 và số 13 của đội bạn. Bên cạnh đó cũng phải để ý tới cả số 15 và số 18 nữa. Trong 4 cầu thủ đó, đặc biệt hãy chú ý tới số 15, cậu ta có những đường chuyền mạnh, nhưng số 15 lại hay chuyền cho số 13, có vẻ số 10 và số 15 không hợp nhau lắm vì nếu hai cầu thủ này kết hợp sẽ vô cùng khó khăn cho bên ta đó. Trong hiệp một, họ lỏng lẻo không thèm kết hợp truyền bóng cho nhau, nhưng hiệp hai này, hai người đó lại hợp nhau đến kỳ lạ”. Đông hướng Nhi giải thích.

“Em cũng thấy vậy, Nhi hướng Hoàng ra lời chỉ đạo.” Sau khi nhận được ý định của Nhi, Hoàng hướng mọi người truyền đạt lại ý đồ. “Được rồi, bọn mình sẽ chú ý tới những cầu thủ đó theo lời cậu nói. Nhưng rõ ràng, số 10 mới đáng lo chứ.” Lợi hướng Nhi nhìn rồi quay lại thắc mắc với Hoàng.

“Số 10 chỉ đáng lo khi có bóng thôi, thế nên Sơn sẽ phải kèm thật chặt cầu thủ số 15, còn Lợi sẽ kèm số 10, không thể để bóng tới được vị trí số 10.” Hoàng tiếp tục nói. “Có vẻ từ giờ đến cuối hiệp, chúng ta sẽ rất vất vả đây. Bởi vì bên họ đã cải thiện tinh thần đồng đội nên chúng ta phải cố giữ được bàn thắng vừa rồi.”

Tiếng còi của trọng tài vang lên báo hiệu hết giờ hội ý của cả hai đội, những cầu thủ Ý Yên tiếp tục thể hiện khả năng tấn công của mình, liên tiếp những cú bóng nguy hiểm xảy ra khiến hàng hậu vệ của Việt Nam – Ba Lan không có phút nghỉ ngơi. Bên cạnh tiếng reo hò của cổ động viên là những lời bình luận trận đấu của các phóng viên.

“ Bóng lại tới chân số 13 của trường Ý Yên, và một cú sút được thực hiện trong khu vực cầu môn. Vào, không, cầu thủ số 5 của trường Việt Nam – Ba Lan đã kịp thời lao mình ra cản bóng. Và trên sân lúc này, ôi không, cầu thủ số 13 trường Ý Yên đang bị đau, có vẻ như số 5 của trường Việt Nam – Ba Lan khi cản bóng đã có lỗi với số 13 trường Ý Yên. Trọng tài vừa thổi còi, lỗi thuộc về cầu thủ số 5 của Việt Nam – Ba Lan. Vâng, thưa quý khán giả, trong lúc cản phá bóng, cầu thủ số 5 trường Việt Nam – Ba Lan đã ngáng chân khiến số 13 trường Ý Yên bị ngã. Trọng tài đã xác định là đó là lỗi ngáng chân. Đội Ý Yên được quyền thực hiện 1 cú phạt đền 11m trước khung thành đội Việt Nam – Ba Lan. Và số 10 Ý Yên là người sẽ thực hiện cú sút phạt. Liệu bóng có lọt lưới khung thành đội VN-BL hay không? Xin giải thích với người hâm mộ trên sân được biết, cầu thủ số 10 Ý Yên là một trong những cầu thủ thuộc đội bóng đá U16 Việt Nam và là một tiền đạo xuất sắc với các cú sút kinh hồn mà rất ít thủ môn có thể bắt được. Nhưng trong trận đấu này, từ đầu hiệp tới giờ là phút thứ 36 của hiệp 2 chưa một cú sút nào của cầu thủ số 10 có thể lọt lưới đội Việt Nam – Ba Lan. Vâng, và quay lại trận đấu, cầu thủ số 10 của Ý Yên đã sút bóng. Bóng đang bay rất nhanh và mạnh tới thẳng khung thành của trường Việt Nam Ba Lan, thủ môn vẫn không di chuyển, không lẽ vì thấy cú sút kinh hoàng đó của cầu thủ số 10 Ý Yên mà thủ môn Việt Nam – Ba Lan lại sợ hãi sao? Thủ môn số 16 của VN-BL đang nghiêng người sang bên trái khung thành trong khi bóng vẫn đang bay thẳng, phải chăng cậu sợ đau? “– Bình luận viên Thành Công vừa bình luận vừa tỏ ra ngạc nhiên với quyết định của thủ môn này.

Trên khán đài lúc này, mọi người đều đang nín thở theo từng lời bình luận viên nói thì ở dưới sân cũng vô cùng căng thẳng, ngay từ khi Đinh Lợi vô ý khiến cầu thủ số 13 của đội bạn bị thương khiến mọi người trong đội biết rằng sự may mắn đã không thuộc về mình, khi nhìn thấy ánh mắt của cầu thủ số 10 là Bách sắp tiến hành thực hiện cú sút phạt, mọi người đều nín thở. Dù gì người này cũng là một cầu thủ chuyên nghiệp chứ không phải dân nghiệp dư như mọi người. Mọi người ánh mắt nhìn về Lâm, thằng bé mới học lớp 10, tuy cũng khá nhưng chắc chắn vẫn còn kém xa Đông lắm. Nhi đã giành sự tập luyện vô cùng nghiêm khắc với thằng bé, dù gì cả đội bóng cũng chỉ có 2 thủ môn là Lâm và Đông. Mọi người trong lòng đều cầu mong Lâm sẽ xác định đúng hướng bóng.

Lâm tuy không nhìn mọi người nhưng cũng biết rằng mọi người đang rất kỳ vọng vào mình. Nhìn chằm chằm quả bóng, Lâm nhớ lại những gì Đông đã nói về khoảng cách xác định của bóng xoáy, bóng thường hay bóng di chuyển. Quả bóng của số 10 bên đội Ý Yên nhìn rất bình thường, nhưng biết đâu lại là một quả bóng xoáy, nếu là bóng xoáy thì còn đỡ, nhỡ là quả bóng di chuyển không theo hướng nhất định thì sao. Nhi đã từng cùng mọi người tập luyện và lần nào cũng xài chiêu bài bóng di chuyển khiến Lâm rất vất vả mỗi khi tiến hành bài tập huấn luyện cho riêng thủ môn. Khi thấy chân cầu thủ số 10 thực hiện cú sút, Lâm có một cảm giác quả bóng này sẽ không theo lẽ thường thực hiện.

Lúc này ở phía ngoài sân bóng, Đông nhìn quả bóng vừa được sút thì đứng dậy, Nhi nhìn Đông rồi nhìn quả bóng vừa rời chân cầu thủ số 10 của trường Ý Yên thì cả hai cùng thốt lên lời: “Bóng sẽ đi vào cánh trái khung thành.” Cả hai vừa dừng lời thì nhìn nhau rồi lại nhìn về hướng Lâm đang vẫn đứng yên trước khung thành. Khi Lâm nghiêng người sang cánh trái khung thành cũng là lúc cả hai thở phào ngồi xuống ghế.

“Không phải, bóng đang chuyển hướng sang cánh trái khung thành vị trí mà thủ môn của đội VN-BL vừa nghiêng mình. Thủ môn đã đoán được hướng bóng và chờ sẵn. Bóng đã chạm tay thủ môn, bóng vẫn đang xoáy, liệu bóng có thể vào được không? Không, bóng đã bị đánh bật ra phía ngoài, thật tiếc cho các cầu thủ của Ý Yên. Ồ, cầu thủ số 15 của Ý Yên đã chạy tới ngay khi thủ môn số 16 của trường Việt Nam – Ba Lan vừa đẩy bóng ra ngoài khung thành. Cầu thủ số 15 Ý Yên đã tiến hành một cú sút bất ngờ. Bóng đang bay rất nhanh. Cầu thủ số 16 của trường Việt Nam Ba Lan vừa bị ngã sau khi chặn được cú sút của cầu thủ số 10 Ý Yên và hiện tại chưa thể đứng dậy, chắc chắn lần này bóng sẽ lọt lưới. V. à. o …”

Bình luận viên Thanh Hải hét lên theo quả bóng bay vào trong lưới. Lúc này quả bóng lại bị một bóng đen chặn ngang. Bóng đen đó chính là Sơn. Sau khi Sơn đẩy bóng ra ngoài thì Lâm cũng đã đứng dậy trước khung thành. Sơn nhìn Lâm và nói: “Chú em nợ anh mày một trầu bánh bao đấy”. Lâm ngơ ngác nhìn Sơn, tự dưng đòi ăn bánh bao là sao đây. Không kịp cho Lâm ngơ ngẩn lâu vì bóng dáng hai cầu thủ số 10 và số 13 xuất hiện trước mặt Lâm.

“Rất tiếc, bóng đã bị chặn bởi cầu thủ số 2 trường Việt Nam – Ba Lan. Thật đáng tiếc cho đội Ý Yên. Và cũng thật may cho khung thành đội trường Việt Nam – Ba Lan.” Giọng bình luận viên Thành Công nói qua loa. “Anh Thanh Hải này, chúng ta đang là bình luận viên cho trận đấu đó, vậy mà từ nãy giờ tôi toàn thấy anh cổ động cho đội Ý Yên là sao?”

“Tôi á, thật sao?” Bình luận viên Thanh Hải vừa được hỏi tới thì trả lời, giọng nói đầy sự ngạc nhiên.

“Đúng vậy đấy, tất cả mọi khán giá đều có thể nhận thấy điều đó qua cách anh bình luận trận đấu đấy. Quay lại với cú phá bóng vừa rồi. Cầu thủ số 2 của đội Việt Nam – Ba Lan đã dùng cả thân mình nhảy lên ngăn quả bóng lọt lưới, thật là một cú phá bóng thật ấn tượng đúng không anh? Cũng đúng lúc đó thủ môn trường Việt Nam – Ba Lan đã kịp đứng dậy và lao ra bắt được bóng trước khi số 10 và số 13 đội Ý Yên có cơ hội chạm tới bóng. Chỉ còn lại hơn 1 phút là hiệp 2 kết thúc, và tỉ số hiện giờ vẫn là 1-0 nghiêng về đội bóng trường THPT Việt Nam – Ba Lan.”