Là Em, Vẫn Luôn Là Em

Chương 41: Quốc vương wonderful




“Anh Thiên”. Nhi ngơ ngẩn nhìn thanh niên đôi mắt hổ phách. “Đùa gì vậy.” Nhi trừng mắt nhìn Child. “Ai cho huynh tự ý xâm nhập ký ức của đệ.”

Thiên nghe Nhi nói mà ngẩn người, thở dài một hơi, Thiên kéo Nhi ôm chầm vào lòng và nói: “Anh thật sự là Thiên, Child là hình thái nhân vật trong game. Nếu em đồng ý để anh giải thích, em sẽ hiểu mọi chuyện”. Nhi yên lặng nằm gọn trong ngực Thiên, “nếu Child chính là Thiên thì những lời vừa rồi không phải anh ấy đều nghe thấy sao?”Nghĩ vậy nên hai má Nhi nóng dần.

Thiên dịu dàng cúi đầu nhìn Nhi. “Chờ đợi lâu như vậy, cuối cùng cũng đã nghe được lời yêu thương của bé con.” Đúng lúc này, Nhi ngước mặt lên và nhìn thấy nụ cười dịu dàng của Thiên cùng đôi mắt chăm chú của Thiên. Hai người bốn đôi mắt nhìn nhau.

“Anh….”

“Em…”

“Cốc …. cốc…. cốc…..”Ngay khi cả hai cùng lên tiếng thì tiếng gõ cửa phòng cũng vang lên đồng thời.

Nhi nghe thấy tiếng người gọi cửa: ” Quốc vương, những người theo ngài đang chờ ngài ở đại sảnh. Nếu ngài đã thức dậy thì hãy đón tiếp họ”.

“Ai vậy?” Nhi ngạc nhiên vì trong trí nhớ không hề có người này.

“Là lá bài Jocker của em đó. Sau một ngàn năm nó tự có sinh hồn, cũng nhờ vào cây sinh mệnh. Chúng ta đi ra ngoài thôi, vẫn còn nhiều thời gian để nói.” Thiên đứng dậy chỉnh trang quần áo, buộc lại mái tóc rối tung của Nhi: “Người anh yêu luôn là em, vẫn luôn là em.”

Nhi nghe lời anh Thiên, ngẩn đầu nhìn anh ấy, lúc này anh ấy đã trở lại hình thái nhân vật Child. Thiên lúc này cũng cúi xuống và hôn nhẹ lên trán Nhi: “Chúng ta còn rất nhiều thời gian để nói chuyện”. Nhi gật đầu và để mặc anh Thiên nắm tay rời khỏi căn phòng.

Khi cánh cửa mở ra, một người thanh niên trong trang phục quản gia xuất hiện trong tầm mắt của hai người, Nhi thấy người đó cúi đầu chào cả hai. Theo bước chân của Jocker đen đi tới đại sảnh, Nhi tò mò nhìn Jocker đi phía trước dẫn đường và quay đầu hỏi Thiên: “Jocker nhìn bình dị như vậy sao trước kia NPC nói có thể tiêu diệt kẻ địch mạnh”. Cảm nhận tầm nhìn và nghe được lời nói của chủ nhân mình, Jocker quản gia dừng bước quay người lại nhìn Nhi: “Chủ nhân, Người bỏ rơi chúng tôi đã ngàn năm, ngay cả cái tên cũng không hề ban tặng, bây giờ Người còn nghi ngờ khả năng của tôi sao?”

Nghe lời Jocker quản gia nói, Nhi ngượng ngùng cúi đầu xuống nhìn mũi chân. Thiên nhìn Nhi đang giả làm đà điểu, nói: “Em bây giờ có thể đặt tên cho cậu ta, vẫn chưa quá muộn”. Có vẻ Thiên có sức ảnh hưởng lớn nên Nhi nghe thấy Jocker nói: “Đúng vậy, cầu Chủ nhân ban tên cho tôi và cây Sinh mệnh, lại nói, cây sinh mệnh cũng đã có khả năng biến thành hình thái con người, hiện đang là Tể tướng của Wonderful”.

“A”, Nhi ngẩng đầu nhìn Jocker, “cây sinh mệnh cũng có hình thái con người?” Nhi vô cùng vui vẻ, nghĩ sau này Tiểu Xà cũng có khả năng biến hóa thì tốt quá. “Tiểu Xà cũng có thể biến thân thành người không?”

Jocker đầu vẫn hướng về phía trước, nhưng lễ phép trả lời: “Cậu ta đã biến hóa được 100 năm nay, tuy vẫn còn khó khăn về việc giữ vững hình thái nhưng nói chung là tốt. Nhờ sự giúp đỡ của cây sinh mệnh mà hầu hết sinh vật đều có khả năng biến thân thành hình dáng con người”.

“ Mars.(*) Sau này tên của cậu là Mars, vị thần chiến tranh. Không biết cái tên này có gần với kỹ năng của cậu không?” Nhi vừa nói xong thì Jocker quản gia xoay người lại, nhẹ nhàng nắm tay lên hôn mu bàn tay Nhi: “Mars cảm ơn sự ban tên của Chủ nhân”.

….

Trên đại sảnh rộng lớn, Hitman và mọi người trong thôn trang đứng nghiêm chỉnh, mọi người ngắm nhìn màu xanh kết hợp điểm xám vàng của bức tường, căn phòng rộng lớn chỉ có một chiếc ghế ở chính giữa trung tâm căn phòng. Hitman nhìn người đàn ông tự xưng là tể tướng của wonderful – người này nhìn bề ngoài chỉ hơn 30 tuổi nhưng giọng nói lại là trung niên. Trong căn phòng rộng lớn chỉ có người đó và chiếc ghế trông thật khác thường.

Trong lòng mọi người đều thắc mắc vì sao vương quốc có cảnh sắc đẹp như mơ này lại vắng vẻ bóng người. Ngoài trừ người này và một vị quản gia thì chưa có người thứ ba. Người quản gia nói quốc vương đang nghỉ ngơi, mọi người ở đại sảnh chờ đợi, nhưng chờ đợi đã gần buổi mà vẫn không thấy bóng dáng vị quốc vương huyền bí khiến mọi người đều lo lắng. Là một người chơi vì trọng sinh quá nhiều nên mọi người đều bị mất đi rất nhiều kỹ năng, nhiều người từng muốn dell để lập lại nhân vật khác nhưng đều không lỡ bỏ đi hình thái hiện giờ. Ngay lúc mọi người lo âu suy nghĩ thì cảnh cửa phía sau chiếc ghế mở ra. Người quản gia bước đi trước, phía sau là thanh niên mọi người đều quen biết là Hỗn Huyết và thanh niên có vẻ đẹp xuất chúng xuất hiện ở con đường lôi điện.

Nhi vừa bước qua cảnh cửa nhìn thấy Hitman và mọi người ở thôn trang thì vui vẻ nở nụ cười. Nhi nhìn về chính giữa căn phòng có một thanh niên tuấn tú mái tóc màu bạch kim đứng bên cạnh chiếc ghế duy nhất trong phòng. Nhi nghe thấy Mars nói: “Đó là cây sinh mệnh”. Cây sinh mệnh thấy Nhi cúi người 90 độ nói: ” Chào mừng sự trở lại của chủ nhân”. Nhi nhìn cây sinh mệnh trong hình dáng con người, gật đầu và buột miệng một cái tên. “Platofe”(*).

Thanh niên tóc bạch kim hơi ngẩn người, sau đó mỉm cười: “Cảm ơn sự ban tên của Người, chủ nhân”.

Thiên và Nhi theo sau Mars lại gần vị trí trung tâm căn phòng, Mars dừng lại bên còn lại của chiếc ghế, đưa tay hướng về chiếc ghế và nói: “Mời Người an tọa”. Thiên không nói một lời xoay người sang ôm lấy Nhi bước lên chiếc ghế, Nhi khẽ giật mình nhìn Thiên nhưng ngay sau đó vòng tay lên cổ Nhi. Mọi người ngỡ ngàng nhìn hai chàng trai. Khi Thiên và Nhi ngồi trên chiếc ghế, một màn hình hiện ra trước mặt hai người, Nhi nhìn thấy bản đồ về Wonderful, Nhi nghe thấy bên tai lời anh Thiên nói: “Đây là chiếc ghế điều khiển của quốc vương, phía dưới chiếc ghế này có chứa hòn gạch phép thuật bảo hộ cho cả vương quốc. Trong cả GOW chỉ có 5 nơi có sự bảo hộ này, vì vậy tuy Wonderful nhỏ bé nhưng rất nhiều người bỏ mạng trọng sinh lại chỉ vì muốn tới đây.”

Nhi nhìn lên anh Thiên rồi nhìn xuống Ritman cùng mọi người phía dưới: “Tại sao Quốc gia này lại không có dân cư?”.

“Bởi vì người đã bỏ đi khi thành thị vừa mới được thành lập, một vương quốc không có quốc vương thì không cần tồn tại, nhưng đất đai vẫn được mở mang nên chỉ có thể phong ấn Quốc gia đi vào giấc ngủ chờ người trở về.” Platofe vừa nghe thấy câu hỏi của Nhi thì trả lời, Nhi ngượng ngùng quay mặt vào trong ngực Thiên, lí nhí nói: “Xin lỗi”.

Thiên bật cười nhìn Nhi, ‘nói sao thì cũng là do mình làm cô bé này hoảng hốt mà bỏ rơi, lại cũng là mình giữ lại và làm phát triển nhân vật trong game cho cô bé’, nghĩ vậy Thiên đưa tay xoa đầu Nhi: “Không cần suy nghĩ nhiều, dù em muốn phá hủy cả trò chơi cũng không cần xin lỗi.” Mars và Platofe đều giật mình nghe lời Thiên nói, người chơi khác không biết chứ bọn chúng thân là NPC có trí thông minh nên biết rằng hiện nay Boss của chúng chính là người này, tuy rằng chúng không hiểu lý do vì sao con người lại có thể tồn tại trong đây thời gian một năm ngoài đời và phân tách thời gian trong game 1000 năm.

Hitman và mọi người nghe thấy lời Thiên nói thì phán đoán người này cũng là một người chơi giống mình và có lẽ chính là quốc vương huyền bí của Wonderful. Một người trong nhóm đi ra, cúi người trước Thiên và Nhi nói:

“Quốc vương bệ hạ vạn tuế, chúng tôi là những người bình thường muốn được trở thành công dân của Wonderful. Như người đã nhìn thấy, vì quá nhiều lần trọng sinh nên kỹ năng của chúng tôi đã bị hủy diệt gần hết. Chúng tôi muốn được tu luyện lại từ đầu. Kính mong Ngài đồng ý thu nhận chúng tôi.” Người đó vừa nói xong thì tất cả mọi người đều hướng Thiên và Nhi nói: “Kính mong Quốc vương thu nhận chúng tôi”.

Thiên nhìn Nhi hỏi: “Em có chơi GOW lại không, nếu không thì cứ để họ rời GOW và tạo lập nhân vật khác để chơi. ” Lời Thiên vừa nói xong khiến tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt về Nhi. Nhi cúi đầu nhìn ngón tay mình giả làm đà điểu, vốn dĩ Nhi chỉ muốn trở thành một vị du khách vãng lai ngắm phong cảnh trong GOW, nay lại phải trở thành Quốc vương gì đó chăm lo cho mọi người thì thôi đi. Thiên liếc mắt nhìn Nhi rồi đưa một bàn tay qua nói: “Bàn tay của mình nhìn nhiều rồi, nhìn bàn tay của anh này.” Nhi ngước mắt nhìn Thiên rồi cũng cầm bàn tay Thiên nghịch ngợm từng ngón tay.

Mọi người chứng kiến cái hình ảnh này đều hóa đá. Mars đưa ánh mắt liếc Platofe hướng về hai vị chủ nhân ở trên ghế kia. Platofe mắt thế nhưng nhìn thấy hành động của Mars thì hướng lên trên trần nhà nhìn tới: “Giỏi thì tự đi mà nói”. Mars lòng đầy phẫn nộ nhìn Platofe rồi nhìn lại Nhi: “Chủ nhân, nếu chủ nhân không cần họ làm công dân của Wonderful thì để họ làm bia cho Mars luyện tập, lâu nay Mars toàn phải gia nhập phe hắc ám cũng chán lắm rồi”.

Đoàn người run rẩy nghe lời Mars nói. Tất cả hướng ánh mắt về Nhi rồi nhìn Hitman: “Người là do cậu dẫn về thôn trang, người cũng là do cậu hướng rủ đi qua Huyền Vũ lục địa, cậu nói với cậu ta đi”.

Hitman ánh mắt bất đắc dĩ nhìn Thiên rồi nhìn Nhi. “Hỗn Huyết…”

Rầm. Cánh cửa sau lưng mọi người bị đẩy ra, một đứa trẻ quần áo rộng thùng thình đẩy cửa vào, khi hướng nhìn thấy Nhi sau đoàn người thì chạy vội về hướng Nhi, cậu bé vì chạy nhanh mà bị vấp ngã. Mọi người quay lưng nhìn thấy hình ảnh một bé trai da dẻ hồng hào bởi vì chạy vội vã mặc trên người bộ quần áo thùng thình mà vấp ngã. Đứa bé ủy khuất cất giọng trẻ con đáng yêu:

“Chủ nhân, người không được bỏ lại Tiểu Xà, Tiểu Xà rất nhớ người”.