Là Em, Vẫn Luôn Là Em

Chương 32: Lễ hội hóa trang thành child




Ngày hôm nay, tâm trạng Nhi khá vui vẻ. Nhi nghĩ tới cái mặt Sơn như trái mướp đắng mà tâm trạng cực vui vẻ. Khi thấy chỉ có một mình anh Đông về mà không có Sơn thì Nhi đoán Sơn đã đi thương thuyết. Dù không biết hiệu quả ra sao nhưng Nhi lại thấy rất tin tưởng Sơn, không thể nhìn cái dáng vẻ cợt nhả của Sơn mà nghĩ nhầm về con người này, cậu ta như ánh mặt trời len lỏi khắp nơi vậy.

Nhi vừa vui vẻ nghĩ vừa đăng nhập vào GOW, đêm nay có vũ hội hóa trang ở thành thị Child. Nhi nhìn con rắn nhỏ lắc lư làm nũng đòi đi mà đen mặt. Nếu nó là con mèo, con chó, hay con gì ngoài loài rắn thì chắc chắn Nhi sẽ cho nó đi cùng. Không chỉ vì bản thân chủ nó sợ rắn mà chỉ cần nghĩ đến bất kỳ ai sợ rắn thấy nó thì có thể nghĩ chuyện gì xảy ra sau đó. Sau một hồi một rắn một người đo mắt nhau. Nhi chỉ có thể buông xuôi cảm giác dựng lông tơ mà mang theo. Tiểu Xà cười híp mắt nhìn chủ nhân xinh đẹp của mình. Mang theo tâm trạng vui vẻ, rắn nhỏ nhảy lên đầu con rồng phương Tây. Nhi nhảy lên lưng rồng tìm một chỗ ngồi thoải mái.

Rống. Con rồng phun ngọn lửa lên không trung và đập cánh bay lên cao. Nhi nhìn xuống thành thị của mình ngày càng nhỏ bé và mất hút sau tầng mây. Nhi vươn tay sờ sờ những đám mây lẻ tẻ, một vài dòng điện xuất hiện rồi đi vào cơ thể Nhi.

Đang thích thú nghịch ngợm với những dòng điện nhỏ thì Nhi thấy hệ thống hiện lên: “Chúc mừng người chơi mở ra chức năng hấp thụ lôi điện. Kỹ năng lôi lực +1.” Nhi thấy bàn tay vừa hấp thụ điện năng xuất hiện một dòng điện nhỏ.

Lúc này con rồng nghiêng đôi cánh hướng phía dưới bay xuống. Nhi nhìn thành thị dần hiện ra ngày một rõ ràng. Đây là thành thị có quy mô lớn. Bên cạnh nó còn có khá nhiều thành nhỏ vây quanh. Nhi ngạc nhiên với tốc độ phát triển của thành Child.

Khi con rồng xuất hiện đã thu hút khá nhiều ánh mắt tò mò của mọi người. Nhi nhìn những trang phục đẹp đẽ ở phía dưới của mọi người. Từ trong những người đó Nhi nhìn thấy Child có trang phục y chang mình đang nở nụ cười chói lóa nhìn mình. Nhi cũng nhiệt tình vẫy tay với Child. Khi con rồng gần hơn đến lâu đài của thành chủ nó dần thu nhỏ thành kích cỡ một chú ngựa. Nhìn Nhi bây giờ như một chàng hiệp sĩ vậy.

“Chào mừng đệ đến với thành Child” Child tiến lên ôm chầm Nhi từ trên lưng rồng xuống dưới. Nhi cũng vui vẻ để Child đỡ mình xuống dưới. Lúc này Nhi mới chú ý đứng bên cạnh Child là cô gái bên công chúa Thiên Hương trong nhiệm vụ chính. Hôm nay cô ấy mặc trang phục váy đầm màu tím hơi trễ vai nhìn thật quyến rũ. Nhi tấm tắc khen mỹ nhân. Nhưng nhìn ánh mắt thù hằn của cô ấy khiến Nhi dựng một ngón tay giữa ở trong lòng. Nhi rất thắc mắc rõ ràng đây là lần thứ hai Nhi gặp cô ấy, vậy mà cô ấy trừng mắt căm thù nhìn mình là sao, Nhi nghĩ: “Phụ nữ thật đáng sợ. Người ta bảo tiểu nhân và phụ nữ là hai kẻ nguy hiểm không sai chút nào”. Nhi gãi tay nhìn khắp nơi một lượt. Khi nhìn lại phía trước mặt thì thấy cô nàng đó đã lại gần mình, Nhi tính trốn đi thì cô gái đó đã lên tiếng: “Xin chào. Đã lâu không gặp. Lần trước ta chưa kịp giới thiệu..Ta chính thức giới thiệu ta là XALa, quận chúa XALa”. Nhi nhìn cử chỉ đoan trang quý tộc của XALa thì khẽ vươn tay cầm và môi hơi chạm trên mu bàn tay của nàng đúng tiêu chuẩn chào hỏi của quý tộc, nói: “Rất vinh hạnh được gặp quận chúa. Ta là thành chủ thành Hỗn Huyết”. Nhi nở nụ cười tiêu chuẩn. Đúng lúc này, Child kéo tay Nhi đi và nói: “Huynh sẽ dẫn đệ đi thăm quan thành Child.” Nhi bị kéo đi mà lòng thở dài nhẹ nhõm. Khi chỉ có hai người ở trong chồi nghỉ mát trong khu vườn, Nhi ra sức lấy khăn lau đi lau lại hết tay và môi mình, đoạn lẩm nhẩm: ” Thật ghê tởm, tại sao mình lại hôn chào quý tộc với một NPC chứ?”Child nhìn Nhi nở một nụ cười, sau đó ho khẽ chỉnh giọng nói: “Đệ không thích các cô gái xinh đẹp sao?” Nhi vẫn đang ra sức lau tay, nghe được lời Child thì ngẩng đầu nói: “Đệ có điên mới thích con gái”

“Vậy đệ thích con trai”. Child nhìn Nhi vừa tiếp tục cúi đầu nhìn bàn tay mình, nói.

“Dĩ nhiên là đệ thích con trai rồi”.Nhi cảm thán ngẩng đầu lần hai lên nhìn Child.

Không ngẩng đầu thì thôi thì Nhi thấy khuôn mặt phóng đại của Child trước mặt mình. Nhi nhìn thấy một ngọn lửa trong đôi mắt Child. Nhi nghe bên tai Child nói: ” Cô ấy là người chơi giống chúng ta”. Nhi trợn tròn mắt nhìn Child: ” Huynh nói là thật?”Nhận được câu trả lời là cái gật đầu của Child.

Hai người trầm ngâm nhìn những bông hoa trong vườn dưới bầu trời đêm. “Sau dạ hội hôm nay, huynh sẽ tiến vào xây dựng vương quốc và chuyển hướng lục địa của GOW. Huynh thật sự không yên tâm về đệ”. Nhi xúc động nghe được những lời thâm tình của Child. Nhi nhìn sang Child, nắm tay Child, đôi mắt long lanh nói: “Huynh thật tốt với đệ. Cho dù tiến sang hướng lục địa khác thì ở lục địa này, vẫn có một người huynh đệ tốt là Hỗn Huyết đệ”.

Child lặng im nhìn Nhi và nói: “Đệ có biết trong lòng huynh đệ quan trọng thế nào không? Đệ có biết huynh coi là là người thế nào không?” Nhi lắc đầu rồi lại gật đầu rồi lại lắc đầu nhìn Child.

Child nhìn Nhi như vậy khẽ cười nói:”Đệ nhắm mặt lại đi, huynh sẽ nói cho đệ biết một điều”. Nhi nghe lời nhắm mắt, sao cái lời thoại này quen thuộc vậy. Trả lời cho suy đoán của Nhi là một vật mềm mại chạm vào môi. Nhi mở to mắt và thấy khuôn mặt xinh xắn phóng đại của Child cùng hơi thở cách Nhi trong gang tấc. Chính một giây ngẩn người của Nhi mà Child dễ dàng cạy mở đôi môi Nhi và tiến công vào sâu bên trong. Nhi hoảng hốt né tránh nhưng bàn tay Child nắm giữ gáy Nhi không cho phép Nhi hành động. Child đẩy nhẹ gáy Nhi về gần mình, bàn tay còn lại kéo Nhi ôm sát vào ngực, chiếc lưỡi trúc trắc tìm kiếm mọi nơi trong khoang miệng Nhi. Được một lúc thấy Nhi khó thở Child buông Nhi ra, một tay dịu dàng vỗ lưng Nhi nói: “Đệ không biết dùng mũi để thở sao?” Nhi chừng mắt nhìn Child đang dịu dàng nhìn mình. Khi không khí thông đầy phổi, Nhi nhìn Child hỏi: “Huynh thích con trai?”

Child lắc đầu: “Huynh không thích đàn ông nhưng huynh thích đệ.”Nói rồi Child kéo Nhi ngã ngồi trong lòng mình và hôn Nhi, so với nụ hôn trúc trắc ban nãy, lần này Child ôn nhu hơn và thành thạo hơn. Hai lần liên tiếp Nhi bị hôn khiến dây thần kinh của Nhi trì trệ. Không hiểu sao Nhi cảm thấy nụ hôn này khiến Nhi thấy rất lạ, nó rất giống với nụ hôn tạm biệt trên đảo Angles ngày đó.

Cảm giác Nhi thất thần, Child buông Nhi, điều chỉnh tư thế ngồi lại trên chân mình, hai người ngồi đối diện với nhau, hai mắt nhìn Nhi nói: “Bây giờ có thể đệ chưa có tình cảm với huynh. Nhưng huynh sẽ làm tất cả khiến trái tim đệ vì huynh mà đập mạnh”. Tay Child chạm vào ngực Nhi, Nhi khẽ giật mình. Nhi nghe thấy Child nói: ” Bây giờ đệ vẫn còn quá nhỏ, huynh sẽ chờ đệ lớn hơn”. Lời Child vừa nói ra khiến Nhi nhớ tới mấy anh công trong mấy quyển dammie mà Sơn đưa cho Nhi xem. Nhi rùng mình một cái. Nhi lắc đầu nhìn Child: “Huynh có thích phụ nữ không?”

“Không, họ là những sinh vật rắc rối.Nhưng nếu là đệ thì huynh chấp nhận sự rắc rối đó”. Nói xong Child cúi mặt hôn lên môi Nhi một cái. Nhi chừng lớn mắt nhìn Child.

Đúng lúc này, trên bầu trời rực rỡ pháo hoa nhiều màu sắc và nhiều hình dáng khác nhau.

Nhi thấy Child đặt Nhi sang ngồi bên cạnh mình. “Huynh phải đi rồi, huynh sẽ chờ đệ.” Nói rồi lần thứ ba Child ôm Nhi và hôn Nhi.



Reng reng reng.

Nhi choàng tỉnh sau giấc mơ. Đưa tay lau đi giọt mồ hôi ở trên trán, Nhi bước xuống giường đi vào phòng tắm. Nhi nhìn khuôn mặt trong gương của mình, mái tóc dài ngang lưng đang tùy ý thả trên vai.”Đã bao lâu rồi mình mới lại mơ thấy giấc mơ này”. Nhi thở dài rồi làm vệ sinh cá nhân. Sau khi hoàn tất chu đáo Nhi nở nụ cười với chính mình trong gương.

Bước chân ra khỏi phòng, Nhi hướng nhà bếp đi đến. Nhi nhìn thấy anh An đang chừng mắt nhìn một chàng trai tóc nhuộm tím ngồi ở phía đối diện anh An. “Ai cho phép cậu mới sáng sớm đã tới nhà tôi.”