Bất quá, rất may mắn đã phong ấn được không gian hắc động, nếu không hậu quả thật không tưởng tượng nổi, nếu trăm tinh thú cấp mười từ ngoại vực xông ra, cảnh tượng chắc chắn vô cùng náo nhiệt. “Các vị, chúng ta mau nhanh chóng trở về, không biết biên giới đại lục thế nào rồi.” Đệ nhất Chúa tể nói xong, mở khóa không gian đi vào. Mọi người liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó theo nhau bước vào khe hở không gian.
Biên giới đại lục, nơi tận cùng của địa phận Nhân Thần giới lúc này đang bị vô số tinh thú điên cuồng công kích.
Bọn chúng không hề tập trung lực lượng đột phá tam đại cửa ải mà dàn lực tấn công từ bốn phương tám hướng. Phải biết rằng dọc biên giới đại lục là nơi trọng yếu của Nhân Thần giới, cho nên Nhân Thần giới bố trí các thế lực chỗ này rất công phu, theo địa thế chi lợi, lãnh địa được bố trí như thùng sắt vậy, dùng vô số trận pháp cấm chế, để bao phủ lãnh địa. Trừ ba cửa ải là tiện cho việc ra vào, thì cũng không còn cửa nào khác.
Ban đầu, nhóm tinh thú tập trung ở khu vực ba cửa ải chiến đấu với Nhân Thần giới, thế nhưng tình huống lúc này thay đổi, những tinh thú ngoại vực này điên cuồng dùng tính mạng và số lượng mạnh mẽ xông vào khu vực ngoài trận pháp cấm chế ở ba cửa.
Vô số cấm chế tập trung trí tuệ của đại sư trận pháp nhân thần giới, có thể nói là nơi phòng thủ kiên cố nhất lãnh địa. Ít nhất nơi này mấy trăm năm qua chưa từng xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.
Lần này, khu vực cấm chế bảo vệ lãnh địa hơn ba trăm năm lại như một khu vực sấm sét vậy, đang chịu đựng một lần khảo nghiệm vô cùng nghiêm trọng, nếu như bọn họ không duy trì được, để nhóm tinh thú mạnh mẽ đánh sâu vào mà sụp đổ, thì coi như căn cơ cuối cùng tự nhiên sẽ không giữ được nữa.
Các thế lực lớn tập trung toàn bộ cao thủ am hiểu trận pháp cấm chế lại, không ngừng tu bổ cùng gia tăng cấm chế cùng trận pháp, phía ngoài nhóm tinh thú dùng tính mạng mà phá hư, bên trong các đại pháp sư liều mạng bố trí cấm chế cường lực mới. Mọi người so là so tốc độ, các ngươi phá hư nhanh, bọn chúng ta cũng gia cố nhanh.
Những khu vực trận pháp cấm chế này đều do những nhân tài chuyên môn phụ trách, cùng lúc đó những nhân tài còn lại ở các đại lúc khác cũng đã qua khóa đại lục truyền tống trận tới đây trợ giúp.
Chiến sự ở ba cửa ải vô cùng tàn khốc, so với những nơi khác, cửa ải phòng thủ là thảm khốc nhất, nhưng vào giờ khắc này, vô luận là tán tu cũng tốt, hay là thần nhân các thế lực tương ứng cũng vậy, đều vô cùng đồng lòng. Đây không chỉ đơn giản là ích lợi cá nhân, cuộc chiến sinh tử mà là tranh chấp chủng tộc. Trận chiến này là không có đường sống quay về, không phải ngươi chết thì chính là ta vong.
Lực lượng Nhân Thần giới muốn tiêu diệt nhóm vực ngoại tinh thú bị cách ly này không khó. Nhưng làm thế nào để giảm bớt tổn thất mới là chuyện khiến một đám người Chúa tể cùng Thần hoàng Thượng cổ nhức đầu.
Nhân thần giới tuy rằng dùng ba trăm năm liền trấn áp được toàn bộ tinh thú bạo loạn cả nhân thần giới trừ bỏ biên giới đại lục ra, nhưng mà trả giá cũng là cả ba thành dân cư, tổn thất cũng không nhỏ. Đương nhiên, ba thành dân cư này, đại bộ phận đều là trung hạ tầng nhân thần giới, mà lúc này đây ở biên giới đại lục cùng vực ngoại tinh thú chiến đấu, trung hạ tầng nhân thần giới căn bản khởi không được tác dụng, lực lượng trung kiên chính là cao thủ cấp Thiên Thần. Khi đám người Dương Thiên Vấn từ trong hư không bước ra, nhìn thấy đúng là đại chiến thảm thiết địa vô cùng. Một đám Chúa tể cùng Thượng cổ thần hoàng nhìn đại chiến phía dưới, đều có suy nghĩ.
Dương Thiên Vấn tu hành nhiều năm như vậy, cứ nghĩ tâm cứng rắn như sắt, không ngờ bị một màn này gây nên rung động.
Ở tam đại cửa ải, Nhân Thần giới cùn nhóm tinh thú binh khí giao tranh, mỗi thời mỗi khắc đều có thiên thần rơi xuống, nhưng không có một người lui về sau, bày ra ra một mặt kiên nghị không sợ của người tu hành.
Con người là sinh linh phức tạp, Nhân thần cũng là người tu luyện mà thành. Người, tâm tình vạn biến, có tốt có xấu, có thiện có ác. Nhưng không thể phủ nhận, con người chính là sinh linh cứng rắn nhất trong thiên địa.
Có thể tu thành Thần nhân, liệu có người nào là ngốc nghếch? Rất rõ ràng, kiếp nạn trước mắt, nếu Thần giới không trừ được những tinh thú ngoại vực này, khi bọn chúng kéo đến với bầy đàn lớn, thực lực mỗi lúc một mạnh. E rằng, tai nạn của Thần giới sẽ còn lớn hơn nữa.
Hậu bối tôn tử cũng được, thân con gái cũng được, vô số nhân thần nhiệt huyết liều mạng đánh một trận.
Chiến tranh ở phía dưới không phải mấu chốt quyết định là thắng bại, mấu chốt chính là trên trời cao ba ngàn trượng, Sáng Tạo Chúa tể cùng một nhóm sáu người bị ba mươi tinh thú cấp mười vây công.
"Các người đứng xem náo nhiệt hả? Còn không mau hỗ trợ." Hách Thiên Thủ cảm giác không gian giao động, biết là bọn hắn trở lại.
"Hỗ trợ." Đệ nhất Chúa tể gật đầu, dẫn đầu đoàn người đi tới.
Nhân Thần giới có tổng cộng mười lăm vị đại thần thông, trận chiến này đều có mặt đầu đủ, có thể nói là đã dốc toàn lực. Trận chiến này nếu thắng, tất nhiên là giữ vững đại cục, trận chiến này nếu bại, Nhân Thần giới gặp nguy rồi!
Sáu người nhóm Sáng Tạo Chúa tể bị hai mươi tám tinh thú cấp mười vây hãm, có nhóm người Đệ Nhất Chúa tể đến, áp lực giảm đi nhiều.
Hầu như là mỗi người chống lại hai tinh thú, những tinh thú này mạnh có yếu có, kém chỉ tương đương Thượng Cổ Thần hoàng dung hợp hai pháp tắc, mà mạnh, so với Hách gia Thượng cổ Thần hoàng còn mạnh hơn vài phần.
Vận khí Dương Thiên Vấn không tệ, chỉ phải chống đỡ một con tinh thú cấp mười hậu kỳ, thân nó cao quá hai thước nhưng lại một thân lục giáp, hai móng tựa như cái móc, đuôi dài tựa như roi, đỉnh đuôi còn lóe một gai sắc u quang. Hiển nhiên, trình độ tiến hóa đã mười phần nhân cách hoá.
Dương Thiên Vấn không có nói lời thừa, trầm giọng quát, hai tay giang ra, một đạo lôi đình màu tím cường đại xuất ra, càng ngày càng ngưng thực, nhìn qua như một thanh trường mâu vậy. Lôi đình làm mâu, thiểm điện ra sức. Dương Thiên Vấn đem mâu này ném ra, kéo lên tấm màn chiến đấu.
Tốc độ lôi đình vô cùng nhanh, vù một cái trúng mục tiêu. Tinh thú kia không tránh được, hơn nữa cũng không có ý tứ né tránh, thân tay đè chặt mũi mâu. "Xoẹt" một tiếng kim khí ma sát khó nghe cùng với điện quang vang lên.
"Oành!" đạo mâu lôi đình nọ trực tiếp bị bóp nát.
Đồng thời khi bóp nát, thân hình tinh thú đã hướng về phía Dương Thiên Vấn xông tới, quát lớn: "Tìm chết!"
Dương Thiên Vấn có chút sửng sốt, không nghĩ tới tinh thú cấp mười này còn có thể nói được, lại dễ dàng đón được trường mâu sấm sét của hắn. Một con tinh thú ngoại vực cấp mười mở miệng nói tiếng người, điều này thể hiện cái gi? Cái này đại biểu cho tai nạn! Tinh thú cường đại không đáng sợ, đáng sợ là tinh thú cường đại có được trí tuệ như người vậy. Hiển nhiên, điểm này không chỉ Dương Thiên Vấn hiểu được, tất cả mọi người giao chiến ở đây đều hiểu được rõ ràng.
Đệ Nhất Chúa tể truyền âm nói: "Chư vị, không nên nương tay, chúng ta phải nhanh chóng tiêu diệt bọn chúng, tránh đêm dài lắm mộng, nếu không cứ để như vậy kéo xuống, bọn chúng càng ngày càng có linh trí cao hơn, ta không muốn Nhân Thân giới lại có thêm một chủng tộc mới".
Tinh thú cấp chín nhân thần giới cũng không mở miệng nói tiếng người, đây chính là nguyên nhân bọn chúng sinh tồn ở Nhân Thần giới chứ không bị đuổi cùng giết tận. Nhân thần tu luyện không thể thiếu những tài nguyên là sinh vật tinh thú này. Nhưng nếu như những tài nguyên này đột nhiên có trí khôn, đây không phải là chuyện mà nhân thần giới mong muốn nhìn thấy.
Cho nên, không thể nương tay, nhất định phải đem những tinh thú cấp mười có được trí tuệ này tiêu diệt gấp, diệt trừ hậu họa.
Lời nói vừa dứt, hầu như mọi người khí tức đều trương lên gấp đôi, hiển nhiên đối mặt tình huống như vậy, không có ai sẽ lưu thủ.
Dương Thiên Vấn suy nghĩ một chút, cũng biết lúc này không thể nương tay. Hôm nay không giết sạch đám tinh thú cấp mười này, để một con thoát, tất mối họa vô cùng!
Dương Thiên Vấn suy nghĩ một chút, bất quá trong nháy mắt, thân hình tung lên, tránh được một móng vuốt đang lóe sáng của đối phương. Muốn thoát thân kéo ra khoảng cách, thi triển vô thần thông thượng mới có thể giải quyết tinh thú cấp mười này.
Nhưng tinh thú cấp mười kia không cho Dương Thiên Vấn cơ hội, liên tiếp công kích từng đợt từng đợt, đánh cho Dương Thiên Vấn chỉ có thể chống đỡ mà hoàn toàn không có cơ hội phản công.
Lần đầu tiên Dương Thiên Vấn chỉ có thể chống trả như vậy, trên tay không có binh khí, rõ ràng hắn đang phải chịu thất thế. Đối mặt với loại đối thủ da dày thịt thô này, khi không thể đánh động được đối thủ, KHÔNG sử dụng pháp bảo, thật đúng là khó thủ thắng.
Trong lúc di chuyển, VÔ thượng chí bảo, Huyền Hoàng công đức kim liên mười hai lad hiện thân, từng đạo huyền hoàng khí thùy rũ xuống, dễ dàng chặn móng nhọn đối thủ.
Bàn tay lật qua lại, thần quang năm màu hiện lên, ngũ quang hợp thành một, hướng về phía tinh thú cấp mười quét qua. Một cú liền đem thu vào bên trong ngũ sắc thần quang.
Ngay sau đó, Dương Thiên Vấn lấy ra Thôn thiên tử hồ lô, dễ dàng đem tinh thú đã bị ngũ sắc thần quang vây quanh ném vào vào trong, thoải mái thu phục.
Dương Thiên Vấn coi như hiểu được tại sao những nhóm Thượng cổ đại Kim Tiên từng bước từng bước theo đuổi Tiên Thiên linh bảo, không chỉ bởi Tiên Thiên linh bảo có thể ký thác nguyên thần, chủ yếu nhất bởi uy năng của chúng không gì sánh kịp. Dùng được có thể dễ dàng chiến thắng đối thủ.
Bất quá, Huyền Hoàng công đức kim liên mười hai lá của Dương Thiên Vấn vừa ra, hầu như tất cả tinh thú cấp mười đều giống như mèo già ngửi được mùi cá tươi, đồng loạt trừng mắt nhìn về phía bảo vật trên đỉnh đầu Dương Thiên Vấn.
Lúc này, đám đại thần thông nhân cơ hội, đại triển thần uy, trong nháy mắt chém giết mười sáu tinh thú. Vốn là số lượng tinh thú chiếm ưu thế, giờ chỉ còn lại mười một con. Số tinh thú còn lại không lập tức chạy trốn mà phát điên hướng về phía Dương Thiên Vấn đánh tới. Dương Thiên Vấn thấy vậy càng thêm khẳng định càng thêm khẳng định tinh thú cấp mười đối với pháp bảo của mình tất có đặc thù gì đó.