Ký Ức Nửa Đêm

Chương 25




Chúng tôi bắt ông về việc giết vợ.

Sau đó, mọi việc xảy ra như một cuốn phim quay chậm. Ông đã bị giữ và lấy vân tay lần nữa. Ông phải đi chụp hình và bị tống vào xà lim. Không thể tin được rằng họ dám làm điều đó với ông.

Gọi cho tôi Peter Demonides. Nói với ông ấy tôi muốn gặp ngay bây giờ!

- Ông Demonides đã nghỉ việc. Ông ấy cũng bị điều tra.

Thế đấy, không có ai có thể nhờ được. Ta phải thoát ra khỏi việc này. Ông nghĩ. Ta là Constantin Denmiris.

Ông yêu cầu được gặp công tố viên.

Delma đến nhà tù một giờ sau đó.

- Ông yêu cầu gặp tôi?

- Vâng, - Denmiris nói. - Tôi hiểu ông đã ghi thời gian cái chết của vợ tôi là ba giờ!

- Đúng thế!

- Vậy thì trước khi để ông và sở cảnh sát khỏi phải bối rối nữa, tôi có thể chứng minh rằng vào giờ đó hôm qua tôi ở một nơi gần ngôi nhà bãi biển.

- Ông có thể chứng minh điều đó?

- Dĩ nhiên. Tôi có người làm chứng!

Họ đang ngồi ở văn phòng uỷ viên cảnh sát khi Spyros Lambrous đến. Mặt Denmiris sáng lên khi ông trông thấy Spyros.

- Spyros, nhờ Chúa. Anh đã đến đây? Những tên ngốc này nghĩ tôi đã giết Melina. Anh biết, tôi không thể làm như thế. Anh hãy nói với họ đi.

Spyros Lambrous cau mày.

- Nói với họ cái gì?

Melina bị giết vào ba giờ chiều hôm qua. Anh và tôi lúc ba giờ cùng ngồi ở Acro - Corinth. Tôi không thể lái xe về ngôi nhà bãi biển trước bảy giờ được. Anh hãy nói với họ về cuộc gặp gỡ của anh và tôi.

Spyros Lambrous đang nhìn chăm chăm vào ông.

- Cuộc gặp anh vào tối hôm qua. Từ ngôi nhà ở Acro Corth.

- Cậu lầm lẫn rồi, Costa ạ. Tôi lái xe đi một mình chiều hôm qua. Tôi không nói sai cho cậu.

Mặt Constantin Denmiris đầy giận dữ.

- Anh không thể làm như vậy được? - Ông túm lấy ve áo của Lambrous.

- Hãy nói với họ sự thật.

Spyros Lambrous đẩy ông ta ra:

- Sự thật là em tôi bị chết và mày đã giết nó.

- Đồ nói láo! - Denmiris rú lên - Đồ nói láo! - Ông lại lao về phía Lambrous và hai nhân viên cảnh sát phải giữ ông lại.

- Mày là đồ chó đẻ. Mày biết tao vô tội?

- Các quan toà sẽ quyết định. Tôi nghĩ cậu cần một luật sư tốt!

Và Constantin Denmiris nhận ra rằng chỉ có một người có thể cứu ông ta.

Napoleon Chotas.