"Đúng rồi Lạc Vân Thanh, cháu có muốn mua hạt giống hoa hồng không?" Thấy hai người gieo xong hạt giống mướp, Triệu Kiến Thiết ở bên cạnh đưa ra một cái kiến nghị.
Hắn có một người bạn học cũ hiện tại đang mở một công ty hạt giống, nhưng công ty hắn kinh doanh phạm vi nhỏ, chỉ bán giống hoa, lại ở vào giai đoạn đầu, cho nên sinh ý không tốt lắm.
Cũng không biết hắn biết được thông tin mình đang xây dựng một cái nông trang từ đâu, cho nên hai ngày nay chuyên môn tới đây bái phỏng, còn cố ý đem hạt giống của công ty hắn tới cho mình xem, muốn mình có thể giật dây một chút.
Triệu Kiến Thiết tuy không hiểu hạt giống, nhưng hắn cũng không phải hoàn toàn không hiểu, ít nhất bề ngoài hạt giống tốt xấu vẫn có thể thấy được, so sánh với hạt giống các công ty bình thường khác, hạt giống của bạn học cũ của hắn muốn nảy nở hơn nhiều, mà hắn cũng hiểu biết vị bạn học này, làm người thành tín, tuy bề ngoài có tính lừa gạt nhất định, nhưng nói chuyện nhất ngôn cửu đỉnh, chắc chắn sẽ không bán hàng giả lừa dối người.
Nhưng lúc trước Triệu Kiến Thiết tốt xấu cũng ăn vài bữa cơm của Lạc Vân Thanh, loại lời nói giống như đẩy mạnh tiêu thụ này xác thực không tiện mở miệng, tận đến hôm nay nghe được cậu và Edward nói chuyện, Triệu Kiến Thiết mới tìm được cơ hội mở miệng. Đương nhiên cũng chỉ giới hạn là mở miệng mà thôi, hắn là thưởng thức vị bạn học cũ kia mới muốn cho hắn một cái cơ hội, nhưng mà...hắn không muốn đắc tội áo cơm cha mẹ của mình đâu!
Đây chính là áo cơm cha mẹ chân chính nha!!
Không chỉ trợ giúp tiền tài cho hắn mà còn cho hắn thỏa mãn ăn uống chi dục, đối với Triệu Kiến Thiết hiện tại mà nói, đắc tội ai đều có thể, nhưng đắc tội Lạc Vân Thanh? Đừng nói giỡn!
"Hạt giống hoa hồng?" Lạc Vân Thanh nhìn về phía Triệu Kiến Thiết, không rõ hắn tại sao đột nhiên liền đẩy mạnh tiêu thụ với mình.
"Đúng vậy, hạt giống hoa hồng." Triệu Kiến Thiết khẳng định gật gật đầu, sau đó nói tiếp.
"Tất cả mọi người đều biết hoa hồng là loại sản phẩm coi như là loại thu hoạch điển hình của kinh tế, trồng ra có thể bán hoa tươi, cũng có thể hong khô làm trà, hoặc gia công thành tác phẩm nghệ thuật, hoặc làm tinh dầu, hương huân, nước hoa, mỹ phẩm dưỡng da...., dù sao công năng công hiệu rất nhiều, cũng là thu hoạch có lợi nhất trong các nông trang hiện tại."
Tác dụng của hoa hồng thực thường thấy, Triệu Kiến Thiết nhắm mắt tùy tiện nói cũng có thể nói ra rất nhiều.
"Điều này tôi biết, nhưng sao anh đột nhiên lại nói tới hạt giống hoa hồng?" Lạc Vân Thanh khó hiểu chính là điểm này, rõ ràng lúc trước đối với việc đồng áng hắn còn dốt đặc cán mai, hiện tại lại đạo lý rõ ràng nói về cây nông nghiệp?
Triệu Kiến Thiết:......
Nghe được Lạc Vân Thanh hỏi chuyện, Triệu Kiến Thiết hơi xấu hổ cười một chút, gãi gãi tóc, ánh mắt ngó nghiêng khắp nơi chính là không chịu nhìn về phía Lạc Vân Thanh.
"Thì là có người bạn học cũ mở một công ty hạt giống hoa cỏ, hắn biết tôi nhận xây công trình Phúc trang, cho nên nhờ tôi hỏi một chút cậu có cần hạt giống không?"
Tuy rằng thật ngượng ngùng, nhưng Triệu Kiến Thiết vẫn là theo tình hình thực tế mà nói.
"Thì ra là như vậy." Lạc Vân Thanh lý giải gật gật đầu, loại chuyện này thực thường thấy, dù sao nhân tình xã hội, nước phù sa không chảy ruộng ngoài, nhưng mà......
"Hạt giống bên chỗ bạn anh như thế nào?" Nếu hạt giống đủ tốt, hoặc là giá cả không cao thì thật ra Lạc Vân Thanh cũng không ngại chiếu cố một chút sinh ý của bạn học của Triệu Kiến Thiết, dù sao từ đoạn thời gian cậu cùng Triệu Kiến Thiết tiếp xúc này mà nói, cậu cũng có nhất định hiểu biết về Triệu Kiến Thiết, hoặc là nói cậu tin tưởng nhân phẩm của Triệu Kiến Thiết, nếu bạn của hắn thực không đáng tin cậy thì khẳng định hắn sẽ không đề cử với cậu.
Quả nhiên......
"Tôi là người bình thường, không phải thực hiểu, nhưng nhìn bề ngoài hạt giống, tôi cảm thấy hạt giống của bạn tôi có vẻ tốt hơn hạt giống của công ty hạt giống khác, mặt khác người bạn này của tôi hiện tại chủ yếu là đánh vào hạt giống hoa hồng Thiên Diệp, là loại hạt giống kiểu mới, Đế Đô tinh cũng không bán nhiều lắm, cho nên doanh số còn chưa mở rộng." Không phải mọi người ai cũng có thể dễ dàng tiếp thu những thứ mới mẻ, đa số đều mang thái độ chờ đợi đối với những thứ mới, chờ đợi người thứ nhất ăn cua, thấy tiền lời của hắn như nào, sau đó lại quyết định có muốn hay không.
"Hạt giống mới?"
"Đúng vậy, những nơi khác đã có người thành công gieo trồng trên diện tích lớn, giá trị kinh tế của hoa hồng Thiên Diệp này cao hơn trước nhiều, cánh hoa vừa nhiều vừa to, mùi hương cũng thơm hơn, hơn nữa cũng chiết suất ra nhiều tinh dầu hơn, nhưng cậu cũng biết hoa hồng cũng khó hầu hạ, hạt giống này lại mới ra không bao lâu, cho nên rất nhiều người đều còn đang quan vọng." Là một người thành thật, Triệu Kiến Thiết đem ưu khuyết điểm của loại hạt giống này nói ra cho Lạc Vân Thanh biết, sau đó thì không nói gì nữa.
Còn muốn mua hay không? Vậy chỉ có thể xem cậu quyết định thế nào, có thể làm đến thế này hắn tự nhận xem như đối với bạn học cũ tận tình tận nghĩa.
Khi Lạc Vân Thanh còn đang suy xét muốn trồng thử hay không, Edward bên cạnh thật ra có chút động tâm, vì Bulma thích hoa hồng, cho nên Edward đương nhiên có lưu ý tới tin tức liên quan tới hoa hồng, cũng có hiểu biết nhất định về loại hoa hồng Thiên Diệp có giá trị vẻ đẹp cao này.
Đồng ruộng của hắn không trồng được hoa hồng mảnh mai, nhưng có thể đem nó trồng trong nhà nha!
Nghĩ tới Lạc Vân Thanh đem hoa viên ký túc xá trồng rau, Edward cảm thấy mình ở nhà tu thêm một cái hoa viên nhỏ hình như cũng không vấn đề gì, đến lúc đó làm cái bàn đu dây, đình hóng gió gì đó, người một nhà sau giờ ăn cũng có thêm một chỗ để nghỉ ngơi, thật tốt nha!
"Anh cho tôi địa chỉ công ty bạn anh đi, đến lúc đó tôi đi xem." Càng nghĩ càng cảm thấy thực không tồi, Edward nói như vậy với Triệu Kiến Thiết.
Triệu Kiến Thiết nghe vậy vui vẻ đáp ứng, phải biết rằng Edward cũng có nông trang, tuy ở Nông Nghiệp tinh, tinh cầu bọn họ hiện tại rất ít trồng hoa hồng, nhưng là công ty của bạn học hắn không đơn giản chỉ có hoa hồng nha, còn có mấy loại hoa cỏ khác nữa, cho nên đây có lẽ cũng là một hộ khách hàng có tiềm năng lớn.
"Anh cũng gửi cho tôi đi, ngày mai rảnh tôi sẽ đi xem hạt giống." Sau khi suy xét thật lâu, Lạc Vân Thanh vẫn quyết định thử một chút.
Dù sao đối với cậu mà nói tiền không là vấn đề, cho nên cho dù mệt cũng không sao.
"Được, tôi lập tức gửi cho hai người." Triệu Kiến Thiết cười tủm tỉm đáp ứng, sau khi đem thông tin công ty của bạn hắn gửi cho Lạc Vân Thanh cùng Edward, âm thầm gọi cho cho bạn học cũ, cùng hắn báo tin tranh công.
Kết quả không nghĩ tới vừa nghe được tin tức, Điền Vũ Chân liền đứng ngồi không yên, thu thập một phen rồi trực tiếp mang theo hạt giống tới Phúc Trang.
..................
"Cốc, cốc, cốc...."
Điền Vũ Trân tới Phúc Trang, tìm được tòa nhà hình chữ "Hồi" bắt mắt, một đường lần mò đi qua, cuối cùng thấy trong một căn phòng nhỏ có người, vì thế lễ phép gõ gõ cửa.
"Xin chào, mời vào." Ngồi ở phía sau bàn làm việc mới mua, Lạc Vân Thanh nghe được tiếng gõ cửa, ngẩng đầu, thấy một thanh niên ăn mặc thời thượng, tai trái xỏ một cái khuyên tại tạo hình hoa hồng Thiên Diệp đứng ngoài cửa.
"Chào ngài." Khi Lạc Vân Thanh mời hắn tiến vào Lạc Vũ Chân mới bước vào, cũng lên tiếng chào hỏi.
"Xin hỏi có chuyện gì sao?" Lạc Vân Thanh buông bút trong tay, ngữ khí ôn hòa hỏi, đây vẫn là vị khách nhân đầu tiên tới Phúc trang.
"Xin hỏi một chút Triệu Kiến Thiết làm việc ở đây sao?" Nhìn thiếu niên giống như minh tinh trước mắt, nhớ tới miêu tả về Lạc Vân Thanh của Triệu Kiến Thiết, Điền Vũ Chân cảm thấy có lẽ mình đã tìm được người.
"Anh ta ở sau núi." Lạc Vân Thanh cảm thấy có điểm kỳ quái, cư nhiên có người tới Phúc trang để tìm Triệu Kiến Thiết, trong lòng có chút tò mò, nhưng dù sao cũng là việc của người khác, cho nên cũng ngượng ngùng hỏi.
"Vậy sao!" Như suy tư gì thanh niên ngẩng đầu lại nhìn thoáng qua Lạc Vân Thanh, thất thần đáp lời.
Lạc Vân Thanh:......
Người này thật là tới tìm Triệu Kiến Thiết sao? Như thế nào cảm giác một chút cũng không vội vã? Nhưng không vội vã thì hoàn toàn có thể lựa chọn gọi điện thông báo việc gì còn cố ý tìm tới cửa? Nói không thông......
Khi cậu đang không nghĩ ra, Điền Vũ Chân nhìn cậu hỏi một câu: "Xin hỏi ngài là Lạc Vân Thanh Lạc tiên sinh sao?"
Nghe được tên của mình, Lạc Vân Thanh phản xạ có điều kiện gật gật đầu, chờ gật xong đầu sau mới phát hiện người xa lạ này cư nhiên biết tên của mình, kinh ngạc nhìn hắn một cái.
Không nghĩ tới người kia lập tức hướng về phía cậu lộ ra một nụ cười rạng rỡ, cũng không nói đi tìm Triệu Kiến Thiết, xoay người bước ra cửa, sau đó xách một cái hộp ở sau cửa tiến vào, hơn nữa không thấy ngại ngồi lên ghế phía đối diện cậu, sau đó mở hộp ra, lúc sau nhẹ nhàng đem một đám hộp nhỏ bên trong lấy ra, nhất nhất trưng bày trước mặt cậu.
Nhìn cẩn thận một cái, Lạc Vân Thanh phát hện mấy cái hộp nhỏ này cư nhiên đựng toàn hạt giống!
Hạt giống? Linh quang chợt lóe, Lạc Vân Thanh bỗng nhiên biết người đối diện này là ai.
Tìm Triệu Kiến Thiết, sau đó còn mang theo hạt giống, phù hợp hai điều kiện này cũng chỉ có người bạn mở công ty hạt giống hoa cỏ của Triệu Kiến Thiết kia đi?