Kỳ Thực Ta Cực Kỳ Có Tiền

Chương 29




Tuy rằng lần khảo hạch này từ lúc bắt đầu liền phát sóng trực tiếp, nhưng sau khi thi đấu nghỉ ngơi cũng sẽ không phát sóng trực tiếp, nếu không buổi tối hôm qua phấn hồng phao phao, có lẽ Lạc Vân Thanh lại phải lên hot search lần nữa. Đúng vậy, hot search!

Dưới tình huống Lạc Vân Thanh không biết, lần khảo hạch này cậu đã liên tục hai lần leo lên hot search, một lần là biển rộng đưa tôm hùm tới cho cậu, còn một lần là học sinh đối địch tới đoạt chìa khóa bị thụt xuống hố, điều này khiến cho người cảm thấy khôi hài không đâu vào đâu, cũng khiến người bội phục vận khí của cậu.

Đương nhiên có thể lên hot search còn phải quy công lao cho khuôn mặt vô địch có thể đánh nhau kia của Lạc Vân Thanh, dù sao trên thế giới này lớn lên xinh trai đẹp gái cũng dễ nổi tiếng hơn bình thường.

Vừa mới bắt đầu phát sóng trực tiếp được hai ngày mà thôi, Lạc Vân Thanh liền bắt được vô số nhan phấn (fan vì sắc đẹp), nhìn làn da trắng nõn kia, khuôn mặt như đào mật, khi không cười diễm áp hoa thơm cỏ lạ, nhưng khi cười rộ lên lại rất có một cỗ sang sảng, có thể đem dụng mạo diễm lệ nguyên bản đè xuống, hình thành một loại phong cách mê người khác.

Chính là vì gương mặt này, Thiên Bác trống trơn của Lạc Vân Thanh ngắn ngủi hai ngày tiếp cận 3 triệu fan, phòng phát trực tiếp fan tặng hoa càng là đứng tới hàng thứ 8, phòng phát trực tiếp đưa hoa xuất hiện thật nhiều cái đại lão tiền triệu.

Tuy lần khảo hạch này số lượng hoa của cậu chỉ đứng vị trí thứ 2, nhưng đừng nghĩ rằng cái này rất đơn giản, phải biết rằng càng xếp hạng cao muốn đi thêm bậc nữa càng khó khăn.

Mười đại trường cao đẳng hệ điện ảnh bên trong ít nhất có 5, trong đó học viên Ngôi Sao và học viện Hoa Hồng vẫn luôn lấy bỗi dưỡng nhân tài ngành giải trí để nổi danh, hai tòa học viện này minh tinh ra tới cũng không ít, đạo diễn, biên kịch, nhà làm phim...cũng không ít. Bằng vào quan hệ trường học cũ, mấy năm gần đây hai trường này chiêu mộ diễn viên cũng không phải ít, chỉ cần ngươi có tài hoa, rất khó nói tìm không thấy đất diễn, nhưng có thể nổi danh hay không thì lại là chuyện khác, dù sao giới giải trí có tiếng là hỗn loạn, có thể xuất đầu lăn lộn nhất định có tài hoa.

Nhưng ngay cả như vậy, hai tòa học viện này số lượng minh tinh ra ngoài so với các trường khác cũng nhiều hơn rất nhiều, mà chính vì như vậy, càng nhiều người hướng tới giới giải trí đều muốn thi đậu vào hai tòa học viện này.

Mười trường liên khảo, hai tòa học viện này đều tham gia, cho nên tới không ít lưu lượng tiểu sinh và tiểu hoa, nói câu không dễ nghe chính là Tần Tử Mặc loại này được coi là ông chồng quốc dân, nếu dựa theo số fan trong Thiên Bác mà xếp hạng, có lẽ ngay cả xếp hạng thứ mười trong lần thi đấu này cũng vào không nổi, có thể nghĩ ra nhiệt độ này là đáng sợ cỡ nào. Cũng có thể tưởng tượng lần phát sóng trực tiếp này là cỡ nào đáng sợ, cũng là cỡ nào khiến người đau trứng, thật nhiều diễn viên ca sĩ muốn xuất đầu lần này đều phải hoãn lại kéo dài thêm thời gian, chỉ sợ hai bên đụng nhau, tiết mục của mình vừa phát sóng liền bị vứt giữa đường cái nằm liệt không ai ngó ngàng.

Lần khảo hạch phát sóng trực tiếp này lấy hiệu quả là hai ngày đầu phát sóng có thể xem là khả quan, học sinh các khoa khác tạm thời không nói, chỉ riêng học sinh khoa điện ảnh lần này có thể ra sức biểu hiện, có thể thi đậu mười đại trường cao đẳng có ai không có chút năng lực, cơ hội gặp gỡ, mặc kệ có thể thăng cấp hay không, đại bộ phận người có thể đem kiểm tra của từng người hoàn thành, phần còn lại có thể giao ra một trương bài thi làm người vừa ý.

............

Thời gian nghỉ ngơi luôn qua rất nhanh, 8 giờ sáng ngày hôm sau, người thăng cấp đều được gọi tới quảng trường ban đầu tập hợp.

Vừa đến quảng trường, Lạc Vân Thanh phát hiện tất cả người phụ trách đã tới đông đủ, mà người chủ trì Vương Y Y cũng đã sớm trang điểm mặc đẹp xong chờ mọi người, cũng ở trong hàng ngũ mọi người dựa theo trường học xếp hàng, đi lên đài chủ tịch trung ương.

"Các bạn học sinh thân ái, các bạn khán giả, chào tất cả các bạn, thật cao hứng lại có thể gặp được các bạn lần nữa, tôi lần này là người chủ trì cuộc thi -- Vương Y Y."

Vương Y Y lộ ra nụ cười tươi tắn chào hỏi người xem phát sóng trực tiếp và học sinh, nhìn thời gian ngắn ngủi 10 giây, người xem phát sóng trực tiếp từ hơn mười vạn liền biến thành mấy chục vạn, rồi lại biến thành mấy trăm vạn, nụ cười càng thêm sáng lạn.

Phải biết rằng hiện tại mới hơn 8 giờ sáng, mọi người phần lớn đều đang trên đường đi làm, mới vừa phát sóng trực tiếp liền có mấy trăm vạn người xem, đợi lát nữa khẳng định càng nhiều. 

"Ngày hôm qua, vòng đào thải thứ nhất đã hoàn thành, tổng số học sinh tham gia là 31.203, học sinh thăng cấp là 9.123, lần cạnh tranh này thực sự lớn hơn tưởng tượng." Còn có 817 danh ngạch thăng cấp cư như vậy bị lãng phí, Vương Y Y cảm thấy thực đáng tiếc, nhưng nàng cũng có xem phát sóng trực tiếp hai ngày trước, lại cảm thấy tìm không thấy cũng là bình thường.

"Hôm nay sẽ bắt đầu vòng đào thải thứ hai, vòng đào thải thứ hai sẽ tìm thẻ bài xứng đôi, mỗi học sinh thăng cấp qua vòng thứ nhất lát nữa sẽ có thể đi rút một cái thẻ bài, thẻ bài này chia làm hai loại, một loại có khắc chữ "âm", một loại có khắc chữ "dương", hai loại thẻ bài này có 4.562 cái. Học sinh tham dự lần này: 9.123; địa điểm: không giới hạn. Mặc khác bởi vì lần thăng cấp này nhân số lẻ, cho nên học sinh lần thi đấu tìm kiếm chìa khóa giao ra nhiều chìa khóa nhất có thể rút hai tấm thẻ bài cho cân bằng."

Học sinh phía dưới nghe xong quy tắc này cảm thấy có chút đau trứng, này tuy rằng thoạt nhìn là trò chơi vận khí, nhưng trên thực tế tuyệt đối lại là trò chơi thực lực.

Đầu tiên ngươi phải biết trên tay đối thủ là thẻ bài gì, sau đó phải tính toán thời gian, tính toán đối thủ cùng tìm tới đồng đội, thậm chí còn phải tính toán tốt tình huống phản bội, dù sao loại trò chơi này một người độc lập sinh tồn quá khó khăn, nhưng muốn cùng người liên hợp, ngươi có biết đối phương là có thể tin hay không thể tin không, quá nhiều thứ không thể biết.

Máy phát sóng trực tiếp cỡ lớn cũng không buông tha cơ hội, khi Vương Y Y nói xong quy tắc trực tiếp đem màn ảnh từ người chủ trì chuyển qua trên người học sinh. 

"Hiện tại, phiền toái các bạn học sinh đi tới phòng tối sau đài chủ tịch rút thẻ bài âm dương của các bạn." Vương Y Y nói xong, một đám lão sư bước ra khỏi hàng,an bài học sinh xếp hàng rút thẻ.

"Học sinh rút xong thẻ bài âm dương có thể rời đi căn cứ, giữa trưa 12 giờ bắt đầu chính thức vòng đào thải thứ 2, giữa 12 giờ trưa tuyển thủ không được phép công kích lẫn nhau."

"Cuối cùng xin nhắc lại lần nữa các bạn khán giả đang xem phát sóng trực tiếp, nếu có tiểu ca ca hoặc tiểu tỷ tỷ mà mình yêu thích ngàn vạn chớ quên ở trên Yêu video click tặng hoa cho bọn họ nha, một đồng liên bang một hoa tươi, học sinh đạt được số hoa tươi nhiều nhất cuối cùng sẽ có thêm phần thưởng nha, mặt khác lần thi đấu này tất cả các học sinh sẽ được 40% kim ngạch hoa tươi, 60% còn lại sẽ lấy danh nghĩa của các bạn quyên tặng cho các tổ chức từ thiện."

Khi Vương Y Y nói xong, đội ngũ đi lĩnh thẻ bài âm dương đã chính thức bắt đầu tiến vào phòng tối.

Đài chủ tịch tổng cộng có 3 phòng tối, cho nên yêu cầu đem các học sinh chia thành ba đội, căn cứ vào ý nguyện lựa chọn phòng tối ngươi muốn đi mà chia.

Vì quy tắc yêu cầu gom đủ hai thẻ bài "âm dương", cho nên không quan hệ tới may hay không may, bởi vậy mọi người cũng thực tùy ý, cơ hồ đều áp dụng nguyên tắc gần đây mà rút cũng rất nhanh, mỗi người đi vào rồi đi ra cũng không vượt quá 2 phút, nhanh nhất chỉ có hơn 10 giây, Lạc Vân Thanh thực hoài nghi những người hơn 10 giây đã ra kia ngay cả thẻ bài của mình như thế nào cũng nhìn không rõ đi.

Lạc Vân Thanh xếp hàng phía sau Leonard, Leonard đi vào phòng không tới 1 phút đồng hồ liền đi ra, sau đó hắn lại yên lặng đi lên trước.

Kéo ra màn sân khấu dày nặng, đi vào một cái phòng lầm thời dựng lên, phòng này rất đơn sơ, trung gian chỉ có hai cái bàn, một cái bàn để một cái túi đựng túi nhỏ trong suốt, một cái bàn khác để một bãi các rương gỗ ngăn nắp, trong rương gỗ bị mở ra, có thể vươn một bàn tay đi vào rút.

Lạc Vân Thanh đi lên trước, phát hiện cái rường phía trước không chỉ có 1 cái cameras, ít nhất cũng có bốn năm cái đi, có lẽ là đề phòng gian lận.

Lạc Vân Thanh vươn tay, rút ra một cái thẻ bài, vừa thấy, âm bài, thuận tay cầm lấy một cái túi trong suốt trên một bàn khác, cậu đem thẻ bài nhét vào túi, sau đó cho vào trong ba lô của mình định rời đi.

Ngay lúc đang định đi, đuôi mắt cậu bông nhiên phát hiện ở góc bàn bên cạnh có một tờ giấy nhỏ, ngồi xổm xuống, nhặt lên, Lạc Vân Thanh phát hiện là một tờ giấy trắng, bên trên có con dấu ghi "Mười trường liên hợp" màu đỏ, còn lại không có gì khác, không rõ nguyên nhân Lạc Vân Thanh cho tờ giấy vào túi, đợi lát nữa ra ngoài thuận tay ném đi.

Kết quả chờ tới khi ra ngoài nhìn thấy người của tiểu đội Thực Vật đang ngồi chờ cậu, cậu đi qua hàn huyên vài câu liền quên mất việc muốn ném tờ giấy.

"Các cậu lấy được thẻ bài gì?" Người tiểu đội Thực Vật thấp giọng hỏi, nhớ kỹ lần trước ngớ ngẩn, còn cố ý tìm một cái góc tương đối trống trải.

Đội ngũ bọn họ nhiều người, ước chừng 110 người, cho nên cần 110 đôi thẻ bài âm dương.

"Ta là thẻ âm."

"Ta là thẻ dương."

"Ta cũng là thẻ dương."

"Ta cũng là dương."

"...."

"Không thể nào, như thế nào tất cả mọi người đều là thẻ dương vậy? Không có thẻ âm sao?" Có người kinh hô.

"Sao có thể, thẻ bài âm dương là có đôi có cặp, cậu vừa mới không nghe quy tắc à." Người lúc trước hỏi chuyện bất đắc dĩ cười, nếu hật âm bài khan hiếm vậy thì còn chơi cái gì?"

"Thôi, nhiều người như vậy có chút nghe không rõ, tìm người tính toán một chút." Có người đề nghị.

"Để tôi ra tay." Phạm Thắng Cao xung phong nhận việc.

"....."

"Đã xong, đội trưởng, tiểu đội Thực Vật chúng ta có 110 người, trong đó thẻ bài âm có 41 cái, thẻ bài dương có 69 cái."

"Nhiều người rút phải thẻ dương quá." Phạm Thắng Cao cũng cảm thấy người rút phải thẻ dương nhiều, nhưng lấy xác xuất 110 người mà nói, thẻ dương và thẻ âm cũng chênh lệch hơn 20 cái cũng không tính là quá thảm.

Hắn biết có đội ngũ vận khí còn kém hơn, bốn năm mươi người, thẻ có thể ghép với nhau chỉ có hai ba đôi.

"Không vấn đề, đến lúc đó đều sẽ có." Nhìn đội ngũ có điểm ủ rũ, Lạc Vân Thanh gật gật đầu, cười an ủi, hoặc cũng không phải an ủi, chỉ là trình bày sự thật.

Lạc Vân Thanh mỉm cười, tuy rằng hiện tại âm bài có điểm ít, nhưng là nên có thì sẽ có!