Kỳ Thực Ta Cực Kỳ Có Tiền

Chương 133




Lạc Vân Thanh sau khi nói xong trên sân khấu lẫn dưới khán đài đều bùng nổ.

Bất động sản ở tinh cầu phát triển? Công ty quản lý tài sản chuyên môn cho người đi tới chỗ bọn họ chiếm trước thị trường? Vì sao nghe lại có vẻ giả như vậy?

"Không thể nào? Căn hộ ở tinh cầu phát triển không rẻ, những người thuộc giai cấp tư sản cũng phải nỗ lực hơn nửa đời người mới có thể mua được một căn, người ở tinh cầu Nông nghiệp còn chưa có tên riêng cư nhiên mỗi người có một cái? Ta không tin."

"Nói đầu tư bất động sản, đều có, mấy cái từ sản phẩm quản lý tài sản, chiếm thị trường này thực dọa người nha! Chẳng lẽ bọn họ tùy tùy tiện tiện là có thể mua nhà? Sau đó mua sản phẩm quản lý tài sản số lượng lớn, nếu hiện tại người Nông nghiệp tinh kiếm như vậy, chúng ta còn ở lại Đế Đô dày vò làm gì mà không tới tinh cầu Nông nghiệp trồng trọt?"

"Đừng nghĩ hay như vậy, còn đi tinh cầu Nông nghiệp trồng trọt nữa, ruộng là của người ta, sản xuất cũng là của người ta, các ngươi đi tới Nông nghiệp tinh trồng trọt? Thuê ruộng của người ta sao?"

"Muốn biết Lạc Vân Thanh rốt cuộc có bao nhiêu bất động sản, nhìn bộ dáng cậu ta có lẽ là vài căn hộ đi?"

"Ta cũng muốn biết"

"Đồng dạng muốn biết"

"......"

Một đống người muốn biết kết quả chính là một đống người ồn ào muốn Lạc Vân Thanh tiết lộ tài sản của mình, điều này ngay cả tổ đạo diễn chương trình cũng vui tươi hớn hở cùng nhau ồn ào theo, ở chỗ Lạc Vân Thanh nhìn thấy giơ cao một tấm bảng, bên trên viết "chúng tôi cũng muốn biết".

"......"

"Vân Thanh đồng ý nói cho chúng tôi biết sao?" Không thể không nói Lạc Vân Thanh thật sự gợi lên sự hứng thú của hắn, đối với loại sự việc đầy kịch tính này Hạ Diệu cũng rất là tò mò.

"Có thể, nhưng mà các vị muốn biết một chút hay là muốn biết toàn bộ?" Lạc Vân Thanh thật đúng là không phải thuận miệng nói, mà là thật không để ý.

Dù sao mặc kệ cậu có nói hay không, chỉ cần nổi lên đề tài này các vị võng hữu hỏa nhãn kim tinh tuyệt đối có thể đem tài sản của cậu tìm ra, hơn nữa có lẽ còn tìm ra so với cậu biết càng kỹ càng tỉ mỉ hơn ấy.

"Toàn bộ!"

"Toàn bộ!"

"Chúng tôi muốn biết toàn bộ!"

Thanh âm đều nhịp khiến người ở trường quay ghi hình bên cạnh cũng có thể nghe thấy, cũng thành công khiến người ở trường quay ghi hình khác nổi lên tâm tính bát quái, khiến cho bọn họ tuy là ngồi ở trường quay của mình nhưng tâm tình lại chạy tới trường quay ghi hình của tiết mục Giải trí ngày cuối tuần rồi.

Nghe cách vách truyền tới tiếng vang chỉnh tề, tuy trước mắt chính là thần tượng của mình, nhưng Nhuyễn Nhuyễn vẫn cảm thấy lực chú ý của mình đã bị chạy đi đâu rồi.

Sở Sở ở bên cạnh nhìn bạn thân đang phân tâm, tự nhiên hiểu là nàng bị náo nhiệt ở cách vách thu hút, vừa lúc, nàng cũng bị náo nhiệt ở bên kia hấp dẫn, nguyên bản muốn một mình trộm chạy đi xem thử, hiện tại hai người có thể đi cùng.

"Nhuyễn Nhuyễn, cậu có muốn qua bên kia nhìn xem?"

"Nhưng mà như vậy có vẻ không hay cho lắm?" Nhuyễn Nhuyễn có chút do dự nhìn thoáng qua thần tượng trên sân khấu, có chút ngượng ngùng.

Dù sao nàng là tới xem thần tượng của mình, nhưng hiện tại cách vách có náo nhiệt liền đi sang đó xem? Hành vi này cũng hơi có lỗi với thần tượng của mình đi?

Sở Sở không quan tâm nhún nhún vai, sau đó xoa xoa đầu Nhuyễn Nhuyễn, hơi hơi mỉm cười: "Không sao đâu, chúng ta chỉ qua đó 10 phút, 10 phút sau thần tượng của cậu mới bắt đầu ca hát mà, chắc chắn về lại kịp."

Vốn dĩ đã không kiên định, Nhuyễn Nhuyễn nghe sở sở nói như vậy cũng cảm thấy rất có đạo lý!

MC đang cùng một người khác nói chuyện vì thế thần tượng của mình hiện tại ở bên trên sân khấu cos vách tường không nói gì, cho nên....trước đi ra ngoài 10 phút? Sau đó lại trở về?

"Chỉ 10 phút?" Nhuyễn Nhuyễn nhuyễn manh nhìn Sở Sở một cái, lại đáng thương xác định lần nữa.

Sở Sở khẳng định gật đầu nói: "Chỉ 10 phút."

Nói xong, hai nàng ăn ý liếc nhau, sau đó lén lút khom lưng rời đi, theo thanh âm hướng về phía trường quay ghi hình tiết mục Giải trí ngày cuối tuần mà đi, không đi thì thôi, vừa mới đi vào liền thấy Lạc Vân Thanh trên sân khấu.

Nhìn bóng hình quen thuộc trên sân khấu, Sở Sở cùng Nhuyễn Nhuyễn lập tức trừng lớn hai mắt, phải biết kể từ khi tình cờ gặp được cậu ở đại lộ Yarrow cho tới giờ hai người cũng chưa gặp lại Lạc Vân Thanh, nghĩ tới lúc trước cùng Lạc Vân Thanh chụp ảnh chung còn có cậu ký tên cho mình, thần tượng gì đó đã sớm bị nàng ném ra sau đầu.

Kích động không thôi hai người được người khác nhắc nhở tìm được một chỗ trống ở lối đi nhỏ không thu hút, các nàng hoàn toàn quên vừa rồi mình còn đau chân vì mang giày cao gót, toàn bộ tâm trí đều đặt ở trên người Lạc Vân Thanh.

Đặc biệt là Nhuyễn Nhuyễn, thấy Lạc · Cẩm Lý hình người · Vân Thanh căn bản không khống chế được xúc động hứa nguyện của mình với cậu!!

Phải biết rằng đây chính là một người chỉ ký tên thôi cũng có thể khiến người đổi vận nha! Nhìn nhiều vận khí của mình chắc chắn sẽ càng ngày càng tốt nha!

............

"Lạc Vân Thanh"

"Lạc Vân Thanh"

"Lạc Vân Thanh"

MC trên sân khấu ước chừng khẩu vị của người dưới khán đài, tận đến khi tiếng kêu vang dội không ngừng kêu lên mới đem sân nhà giao cho hắn.

Nói thật đúng là bọn họ đang đợi thời cơ, nhưng đồng thời, bọn họ cũng nổi lên hiếu kỳ, cho nên không chỉ có khán giả muốn biết đáp án mà ngay cả bọn họ cũng muốn biết.

"Được rồi được rồi, biết các bạn bức thiết muốn có câu trả lời, tôi không đùa mọi người nữa, nào nào nào, này để cho Vân Thanh công bố đáp án thôi."

MC nói xong câu đó tổ đạo diễn đột nhiên không hề định trước cho Lạc Vân Thanh một cái hình ảnh đặc tả 360 độ không góc chết.

Nhưng không thể nói thịnh thế mỹ nhân chính là thịnh thế mỹ nhan! Hình ảnh đặc tả như kính chiếu yêu cũng không thể khuất phục nổi cậu, ngược lại vì ngũ quan rõ ràng càng khiến người bị say mê vào trong đó.

Mẹ ơi.......

Lạc Vân Thanh này có phải là người hay không, vì cái gì lông tơ thì thấy mà không nhìn thấy lỗ chân lông? Có độc ><...

Nhìn màn hình lớn trên sân khấu, các thiếu nữ giờ phút này trong lòng có bao nhiêu buồn bực chỉ có tự mình biết, mệt bản thân còn là con gái nữa, quả thực không thể so sánh với người ta.

"......"

"Nào, Vân Thanh nói đi, chúng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng rồi."

"Ách, kỳ thực cũng không phải rất nhiều, những tài sản khác thì không nói, bất động sản đại khái có hơn 200 căn hộ." Kỳ thực con số cụ thể Lạc Vân Thanh cũng không biết, cậu cũng không đếm kỹ, cho nên chỉ biết đại khái.

Mọi người: Trợn mắt há hốc mồm.jpg

Đậu xanh rau má! Hơn 200 căn hộ?! Không nghe nhầm?

"Ông trời ơi! Thật hay giả? Sợ không phải là tinh tế phòng ca chứ? Hay là gạt người?"

"Nhà Lạc Vân Thanh là hào môn nào sao? Vì sao cậu ta có tiền như vậy, 200 căn hộ? Cái này tùy tiện đều mấy tỷ đi?"

"Khoan đã, không phải bên Thiên Bác nói cậu ta là cô nhi sao? Còn nói cậu ta không có tiền nữa? Phải dựa vào tiền trợ cấp học tập để sống? Định mệnh đây là tin giả đứa nào truyền ra?"

(ノಠ益ಠ)ノ彡┻━┻

"Tuy đã chuẩn bị tâm lý thật tốt nhưng kết quả ta phát hiện mình vẫn không chuẩn bị tốt, ta vất vả làm việc nhiều năm như vậy kết quả còn chưa đủ tiền đặt cọc, nhưng Lạc Vân Thanh này thì sao, một người liền có hơn 200 căn hộ!!! hơn 200 căn hộ, bỗng nhiên không biết nói cái gì nữa."

"......"

Tất cả mọi người điên rồi, hơn 200 căn hộ là khái niệm gì? Đó là chỉ nằm dốc sức mà xài cũng không hết tiền nha.

Nghĩ tới Lạc Vân Thanh vừa mới cầm tới Đế thưởng không lâu, mọi người thật sự cảm thán người so với người thật sự có thể tức chết người!

Có vài người ưu tú vì bản thân bọn họ liền rất ưu tú, nếu bọn họ có tiền như Lạc Vân Thanh này còn nỗ lực làm việc làm cái rắm gì, mỗi tháng cầm tiền cho thuê nhà cũng có thể tiêu dao khắp toàn bộ Liên bang.

Nghĩ tới đây ánh mắt nhìn Lạc Vân Thanh của mọi người tràn đầy hâm mộ ghen tị hận kết hợp một tia bội phục nói không nên lời, tóm lại là rất phức tạp.

"......"

"Huynh đệ, lời cậu nói là thật chứ?" Khi mọi người đang lâm vào khiếp sợ mà thảo luận, giọng nói sâu kín của Tần Tử Mặc xông ra.

Hơn 200 căn hộ! Hơn nữa cậu còn nói vân đạm phong khinh như vậy, dường như hơn 200 căn hộ này chỉ giống như 200 bình nước khoáng, đó có phải thuyết minh cậu còn có nhiều tài sản hơn nữa đang đầu tư hay không?

Giờ phút này người chưa từng ghen tị với ai bao giờ như Tần Tử Mặc lập tức hiểu được cái gì là ghen tị!

Mệt hắn còn mỗi ngày được người gọi là nhân sinh người thắng cuộc, chính là so với Lạc Vân Thanh hắn chỉ là cái rắm nhân sinh người thắng cuộc, nhà hắn có tiền, nhưng đó là của toàn bộ gia tộc, hơn nữa tài sản cố định còn không thể động tới, cho nên phần của hắn có kỳ thực không nhiều lắm, nghĩ tới tiền thuê nhà mỗi tháng mà Lạc Vân Thanh có thể thu, Tần Tử Mặc đáng xấu hổ mà ghen tị.

Lạc Vân Thanh nhìn bộ mặt hoàn toàn thay đổi sang ghen tị của Tần Tử Mặc một cái, gật đầu đương nhiên nói: "Đúng vậy."

Tần Tử Mặc: "......" Đột nhiên rất muốn đánh người làm sao bây giờ?

Kỳ thật không chỉ Tần Tử Mặc muốn đánh người, Thích Như Nhất cũng muốn đánh người!

Cuộc sống hiện tại của Lạc Vân Thanh chính là cuộc sống mà mình ước mơ tha thiết, nàng hiện tại nỗ lực làm việc như vậy chính là muốn tích cóp tiền mua nhà sau đó trải qua cuộc sống phú bà sung sướng mà thôi, nhưng hiện tại mình còn đang nỗ lực phấn đấu cho cuộc sống phú bà sau này, người khác đã vượt qua cuộc sống siêu cấp vô địch phú ông ở Liên bang, không hiểu sao có chút uể oải không mất được!

"Nhà các cậu thật có tiền a." Vương Ngọc vẻ mặt hâm mộ.

Có tiền? Lạc Vân Thanh không cho là như vậy, dù sao còn nhiều người nhiều tiền hơn cậu mà, nhưng không thể không nói ngoại trừ bệnh gen ra, vận khí của một nhà nguyên chủ đều rất tốt.

"Không đến mức có tiền nhưng nhà của chúng tôi vận khí khá tốt." Lạc Vân Thanh trả lời rất thành khẩn.

Thời điểm vừa tới tinh cầu Nông nghiệp ba mẹ nguyên chủ kỳ thực cũng không phải rất nhiều tiền, nhưng lúc ấy đất ở Nông nghiệp tinh rẻ, hơn nữa tinh cầu H-MCK1 còn chưa nổi danh, cũng không có đặc sản nông nghiệp nên đất đai lại càng rẻ, vì thế bọn họ dùng tiền đó mua một chút đất ở tinh cầu Nông nghiệp, kết quả thì sao?

Không tới mấy năm giá đất tinh cầu Nông nghiệp tăng lên, tinh cầu H-MCK1 còn bởi vì tìm được vài địa phương thích hợp gieo trồng rau quả nên kiếm lời không ít, giá đất cũng vì vậy mà tăng lên lợi hại, nhưng đất đều là của bọn họ, tiền này kiếm liền có thể tiêu ở chỗ khác.

Ba Lạc và mẹ Lạc cũng biết việc của mình, thân thể không tốt có thể bồi con trai lớn lên là một vấn đề, cho nên lúc ấy nghĩ đầu tư những thứ khác có lẽ sẽ mệt, nhưng mua nhà mua đất thì chỉ cần cho thuê hoặc là bán đi liền nhất định có tiền, như vậy cho dù sau này mình không còn, đem những bất động sản này ủy thác cho công ty bất động sản thuê, tiền cho thuê cho con trai dùng, vì thế tiền trong tay ngoại trừ một phần trang trải cuộc sống còn dư lại tất cả đều đầu tư vào bất động sản.

Nhưng cố tình vận khí của bọn họ lại tốt như vậy! Rõ ràng vì không có nhiều tiền cho nên chỉ mua đất ở tinh cầu nhỏ, nhưng qua một thời gian tinh cầu kia lại phát triển, giá đất dần dần tăng lên, ba Lạc và mẹ Lạc giữ lại một nửa bán một nửa kiếm lời cầm đi mua đất ở tinh cầu khác, kết quả lại xuất hiện tình huống như vậy. Cuối cùng kiếm tiền nhiều hơn bọn họ lại nghĩ về sau con trai lớn lên có thể sẽ sinh sống ở tinh cầu phát triển, vì thế khẽ cắn môi bỏ ra một số tiền chạy tới tinh cầu phát triển mua nha. Nhưng tiền không đủ không mua được ở đoạn đường tốt, chỉ có thể mua ở đoạn đường bình thường, nhưng cố tình qua mấy năm sau, bên kia liền phá dỡ và di dời, nhà ở được đền bù tiền.

Cố tình tình huống như vậy lại còn không ít, chậm rãi, ba Lạc và mẹ Lạc đều thành thói quen, cảm thấy ông trời chính là cho bọn họ tích cóp nhà ở sao, vì thế có tiền liền đầu tư bất động sản, qua mười mấy năm để lại cho Lạc Vân Thanh hơn 100 căn hộ, mà hơn 100 căn hộ này có phòng đã cũ phải phá bỏ và di dời, lại được đền bù không ít, hơn nữa tự mình mua một ít, chậm rãi số lượng nhà ở trên tay Lạc Vân Thanh đã vượt qua 200 căn.

Cho nên nói vận may thật sự rất quan trọng! Nhưng CMN trước nay cũng chưa nghe nói qua may mắn cũng yêu cầu di truyền nha!!

Nghe xong cậu tự thuật, tất cả mọi người muốn khóc, học tập thì còn có thể nỗ lực, nhưng may mắn thì sao? Ông trời cho!

Người một nhà bọn họ sợ không phải là con ruột của ông trời đi? Vận khí nghịch thiên như vậy thật sự được sao?