Im lặng giằng co liên tục, cảm giác hình như đã ngồi đó rất lâu rồi. Vệ Thư Tuân cảm thấy hơi lạnh, nhìn đồng hồ báo thức trên bàn, 12h30, thì ra mới ngồi chưa đến nửa tiếng nữa. Nhưng ngồi không như vậy thật nhàm chán, hơn nữa men say xông lên, bắt đầu thấy buồn ngủ, không bằng đi ngủ cho rồi. Vệ Thư Tuân muốn đứng lên, lại phát hiện mình vẫn không thể động đậy.
“Ê.” Vệ Thư Tuân bất mãn nói với máy học tập: “Tao muốn đi ngủ.”
“Xin tiến hành nhiệm vụ học tập.” Máy học tập lạnh lẽo nói lại.
“Má nó!” Vệ Thư Tuân giận điên người: “Tao không viết đó, muốn viết tự mày viết đi!”
Máy học tập không đáp, Vệ Thư Tuân vẫn không thể động đậy. Chỉ có thể mắng to máy học tập trong ý thức: “Làm cho rõ nha, nhiệm vụ là tự mày tuyên bố, tao đâu có chịu đâu.”
“Mày đã có thể khống chế cơ thể tao, mày khống chế viết luôn đi, nói thật, đống bài tập này tao không biết làm.”
“Mày đã không làm, vậy để tao nghỉ trước đi mà. Tao muốn ngủ.”
Ban đầu mắng to, càng về sau giọng càng dịu lại, đã qua hơn hai tiếng liền. Mặc dù là ở miền nam, nhiệt độ không đến mức dưới 0 độ, nhưng đêm khuya cũng chỉ có chừng 1, 2 độ. Vệ Thư Tuân ngồi ở trên ghế, toàn thân lạnh đến phát run. Nhưng thân thể bị khống chế, cả mở điều hòa cũng không được.
“Ê, ngày mai được chưa, để tao ngủ trước đi, ngày mai tao viết mà.”
Thật sự lạnh chịu không nổi, Vệ Thư Tuân bất đắc dĩ xin tha. Máy học tập vẫn không trả lời, hiển nhiên là muốn Vệ Thư Tuân làm ngay bây giờ.
Vệ Thư Tuân giận đến cực điểm, không bàn về vấn đề y biết làm hay không, chỉ nhắc tới việc đêm nay y uống nhiều bia rượu, vốn đã đầu choáng não trương, lại ngồi trước bàn mấy tiếng đồng hồ, tay chân đã sớm lạnh cứng, hiện tại chỉ cảm thấy cả người lung lay sắp đổ. Đừng nói lấy bút, không trực tiếp ngủ thẳng trên sàn nhà cũng là vì bị máy học tập khống chế thân thể. Dưới tình huống này làm sao có thể viết ra cái gì chứ!
“Bộ nghĩ khống chế được tao là giỏi lắm hả!” Vệ Thư Tuân cũng có tính tình, cảm thấy mình đã xuống nước mà cái máy này còn không chịu tha, lập tức khẽ cắn môi, nổi giận đùng đùng quát “Được a, dù sao tao *éo làm, có bản lĩnh mày cứ khống chế tao luôn đi. Có bản lĩnh đông chết tao ở đây, tao không tin tao chết cái máy mày có thể thoát được, mày cũng phụ thuộc vào tao để sinh tồn mà!”
Lời này chỉ là phẫn nộ do nhất thời xúc động, ngồi một đêm không có khả năng bệnh chết, nhưng Vệ Thư Tuân tâm tính thiếu niên, cảm thấy mình đã xuống nước, máy học tập còn ép buộc y như vậy, quả thực khinh người quá đáng mà! Trong khoảng khắc đó thậm chí sinh ra xúc động nếu bị không chế thế này, cùng lắm thì ôm nhau chết chung thôi!
May mà chỉ nhất thời xúc động. Nhưng Vệ Thư Tuân đã quyết định tình nguyện lạnh cứng một đêm cũng không cúi đầu trước máy học tập.
Thời gian trong cuộc giằng co này trôi qua có vẻ càng chậm chạp, Vệ Thư Tuân cảm thấy qua thật lâu, lâu đến tay chân y lạnh cóng mất cả cảm giác, toàn thân đã không thể khống chế phát run, nhìn về phía đồng hồ trên bàn, mới 2: 40, cách hừng đông còn rất lâu.
Trên cửa sổ bàn học, có một cái lỗ rất nhỏ, vốn là dùng để lưu thông không khí, hiện giờ gió lạnh nhè nhẹ cứ từ đó thổi vào, đánh vào mặt Vệ Thư Tuân, không khác gì họa vô đơn chí.
Chỉ ngồi ngẩn người càng dễ thấy lạnh, Vệ Thư Tuân quét mắt qua đống bài tập trên mặt bàn. Y đương nhiên không phải tính chịu thua, thuần túy là muốn giải sầu thôi nhá.
Nhưng mà vừa nhìn, đầu càng thêm choáng váng.
- Trong những từ dưới đây cụm thêm chút tự âm đọc toàn bộ giống nhau là…
- Các mục dưới đây, cụm sai chính tả là…
- Từ ngữ dưới đây, lựa chọn mà hình chữ và cách nhấn âm toàn hoàn chính xác là…
- Trong câu dưới đây, từ nhấn sử dụng không chính xác là…
Nói đến thành tích học của Vệ Thư Tuân, toán còn đỡ chút, y miễn miễn cưỡng cưỡng có thể hiểu, ngữ văn thì thôi hết cách. Bình thường đi thi y đều điền lung tung, rồi lại coi dê, may mắn thì có thể lấy ba năm mươi điểm gì đó. Dù sao trong nhà đã quản y không nổi, giáo viên cũng đã sớm bỏ mặc học sinh cá biệt như y, Vệ Thư Tuân đã rất lâu chưa học hành nghiêm túc, thế nên vừa nhìn một cái, đầu óc vốn đã không tỉnh táo mấy lại càng chóng mặt.
“Ê, thôi đi được không.” Vệ Thư Tuân bảo máy học tập: “Tao không phải nhân tài học hành, có muốn làm, đề này tao cũng coi không hiểu, nhiệm vụ của mày chẳng có chút ý nghĩa nào hết.”
“Xin chấp hành nhiệm vụ.” Máy học tập lãnh đạm nói.
“Hứ!”
“Thư Tuân, con về đấy à?” Phía sau cửa truyền đến tiếng của ba Vệ, chắc là ba Vệ ban đêm đi vệ sinh, nhìn thấy cửa phòng Vệ Thư Tuân có ánh đèn cho nên tiến đến gõ cửa.
“Dạ, ba, là con.” Vệ Thư Tuân trả lời.
“3h khuya rồi, còn chưa ngủ nữa.” Ba Vệ quen tính mà rầy la một câu, cuối cùng, chỉ có thể khẽ thở dài: “Đừng chơi game khuya quá nha con.”
“Con không có chơi.” Vệ Thư Tuân thực oan mà nói, đáng tiếc chỉ có cái miệng có thể nhúc nhích, không thể chứng minh cho ba Vệ thấy.
“Mặc kệ con.” Ba Vệ hiểu con trai mình quá rồi, không chơi game nhất định cũng đang chung chạ trên mạng. Nhiều năm như vậy quản cũng quản không nổi, ông đã sớm thất vọng chán nản, liền trực tiếp xoay người trở về phòng.
Căn phòng lần nữa rơi vào yên lặng. Vệ Thư Tuân ôm chặt ý tưởng cứng rắn cho dù bị rét cả đêm cũng kiên quyết không chịu thua. Nhưng máy học tập càng kiên định hơn y, hoàn toàn không nhìn Vệ Thư Tuân lạnh đến xanh mặt, thật sự cột chặt Vệ Thư Tuân trước bàn học.
Song phương giằng co đến hơn 6h sáng, không nói tứ chi run lên phát đau, Vệ Thư Tuân rõ ràng cảm thấy đầu mình càng ngày càng nặng, hai má nóng lên, y đoán mình đang sốt. Nhưng y cả sờ trán mình một cái cũng không được.
Vệ Thư Tuân tính toán một chút, lấy biểu hiện đêm nay của máy học tập, tuyệt đối sẽ không vì y té xỉu liền hảo tâm đưa y lên giường. Ba mẹ chưa bao giờ gọi y dậy trước 12h, mùa đông như vậy, nếu như mình xỉu trên sàn nhà mấy tiếng, nói không chừng tẻo thiệt đó chứ!
Vệ Thư Tuân vẫn rất quý trọng cái mạng nhỏ của mình, ít nhất không thể vì cái thứ “Bài tập nghỉ tết” này mà ngủm được.
“Rồi rồi, tao chịu thua, tao làm!” Thật sự quá lạnh, lúc nói răng cũng run lên cầm cập. Vệ Thư Tuân vừa nói xong, liền phát hiện mình có thể động. Y xoa xoa cánh tay đang run lên, giơ tay lên sờ trán, thật nóng, quả nhiên sốt rồi.
“Xin chấp hành nhiệm vụ.” Máy học tập nói.
“Ồn chết được.” Vệ Thư Tuân khó chịu cầm lấy bút, đánh bậy đánh bạ lên bài thi ngữ văn. Đặt câu, lấp chỗ trống, nhảy qua phiên dịch văn ngôn trước, chỉ làm trắc nghiệm. Chọn hết trắc nghiệm, Vệ Thư Tuân nghe được tiếng bíp, khởi động máy học tập, phát hiện tiến độ nhiệm vụ hơi dâng lên, biểu hiện 0. 02%.
“Ê, giờ đầu tao choáng quá, cần nghỉ ngơi.” Vệ Thư Tuân nói, nhiều bài tập như vậy, y không có khả năng làm xong trong một ngày. Hơn nữa y đang phát sốt, đầu óc càng không tỉnh táo.
“Tiến độ sau khi hoàn thành 1% có thể tự do hành động.” Máy học tập nói.
Vệ Thư Tuân không nói hai lời, kéo ra tấm đề thi tiếp theo, điền hết trắc nghiệm. Bíp một tiếng, tiến độ 0. 05%. Tờ đề này phần trắc nghiệm tương đối nhiều, tiến độ cũng cao hơn một chút.
Vệ Thư Tuân trừng mắt cố suy nghĩ, lung tung làm xong tất cả phần trắc nghiệm của ngữ văn, toán học, vật lý, hóa học, tiến độ nhiệm vụ đứng ở 1. 5%. Vệ Thư Tuân ném bút, moi thuốc hạ sốt từ ngăn kéo ra uống, cả áo ngủ cũng có không sức đề thay, đầu liền vùi vào trong chăn.
Tuy miệng không thừa nhận, nhưng bị hành hạ rét cả đêm, kỳ thật đáy lòng Vệ Thư Tuân đã hiểu, muốn so ác, y ác không bằng máy học tập. Nó không là ba mẹ, sẽ đau lòng mà chịu thua y, nếu y thật sự lạnh chết, máy học tập phỏng chừng cũng chả nhầm nhò gì. Cho nên y vẫn nên thành thành thật thật hoàn thành nhiệm vụ này cho rồi.