Edit: Thiên Vân
Beta: Vương Gia
———————————–
Nhìn trong tư liệu nhân tài dự bị, Vệ Thư Tuân không có vấn đề gì. lúc ấy y tuy mới năm hai, nhưng đã đặc biệt tham dự điều chỉnh miền đàn hồi khí nén, cũng được đến hơn ba nghiên cứu viên Trung tâm hàng không đề cử. Y tham gia Dự án Hàng không có người lái cũng là Giáo sư Quan Trình thông qua phê chuẩn chính thức, thủ tục không có vấn đề gì.
Như vậy, kế tiếp phải điều tra chỉ có năng lực bản thân Vệ Thư Tuân thôi.
Để tránh ảnh hưởng cảm xúc làm việc của y (dự phòng xuất hiện hành vi quá khích), viện khoa học chỉ âm thầm thông báo Giáo sư Quan Trình, lúc sau lấy danh nghĩa hiệp trợ mà tìm Vệ Thư Tuân qua.
“Hả? Kêu em qua bộ phận tàu phi hành hỗ trợ?” Đột nhiên nhận được lệnh điều, Vệ Thư Tuân khó hiểu.
“Bên kia hơi thiếu người, chỉ là điều em qua làm việc nhẹ, đừng nghĩ nhiều.” Giáo sư Quan Trình dừng một chút, vỗ vỗ lưng Vệ Thư Tuân: “Thư Tuân, đây là cơ hội hiếm có, phải khiêm tốn học tập. Còn nữa, em là học trò của thầy, lấy năng lực ra, đừng để người ta xem thường!”
Nếu thực sự cảm thấy Vệ Thư Tuân trẻ quá không thích hợp thì thôi vậy, đằng này là vì mấy lời đồn vô căn cứ trên internet, Giáo sư Quan Trình rất không vui.
“Dạ.” Vệ Thư Tuân Không hiểu gì hết mà gật đầu, giao việc đang làm lại rồi rời đi.
Những trợ lý không biết chuyện gì cười nói: “Vệ Thư Tuân em mau mau quay về a, bằng không tụi anh đi đâu tìm ra người để sai thuận tay vậy.”
“Phắn.” Vệ Thư Tuân khoát tay với bọn họ, vội vàng chạy tới bộ phận Tàu phi hành.
Cũng không phải là việc gấp gì, chỉ là tất cả mọi người Trung tâm hàng không quen giành giật từng giây, một phút đồng hồ hận không thể bẻ thành hai mà dùng, bất tri bất giác Vệ Thư Tuân cũng quá quen cảnh tượng bận rộn này.
Rất nhanh đi vào phòng Tàu phi hành, Vệ Thư Tuân vừa vào cửa, lập tức có người cười hỏi: “Vệ Thư Tuân, lại có cái gì phải điều chỉnh thử à?” “Không có.” Vệ Thư Tuân thường xuyên chạy giữa các ngành, rất quen thuộc với tất cả mọi người, y đi hướng Giáo sư Lâm phụ trách bộ phận Tàu phi hành, lễ phép nói: “Giáo sư Lâm, tôi là Vệ Thư Tuân, căn cứ lệnh điều đến đưa tin.”
Giáo sư Lâm soi mói mà đánh giá Vệ Thư Tuân. Lấy thân phận và độ bận bịu của ông, vốn không chú ý đến một trợ lý nhỏ như Vệ Thư Tuân, chỉ là có đồng nghiệp nhắn tin đến yêu cầu ông điều tra năng lực của Vệ Thư Tuân một chút, ông mới tìm ra hồ sơ của Vệ Thư Tuân, mới phát hiện ở Trung tâm hàng không có một sinh viên mới hai mươi tuổi, khoa chính quy cũng chưa tốt nghiệp. hồ sơ Nhân tài dự bị không có khả năng tạo giả, nhưng nếu đồng nghiệp nhờ ông điều tra, Giáo sư Lâm liền ôm thái độ hoài nghi mà soi mói Vệ Thư Tuân.
Ấn tượng giống với Quan Trình mới lần đầu gặp Vệ Thư Tuân, gương mặt Vệ Thư Tuân thật sự đẹp đến mức làm người ta không thích. Nghe nói y còn là minh tinh, minh tinh trong mắt thế hệ trước đại diện cho hỗn loạn, lỗ mãng, may mà Vệ Thư Tuân đứng trước mặt ông thoạt nhìn im lặng trầm ổn, mắt kính thêm vài điểm cho y —— hơn phân nửa nghiên cứu viên Trung tâm hàng không đều mang kính đen, thoạt nhìn đặc biệt có cảm giác thân thiết.
Vệ Thư Tuân mỉm cười tùy ý Giáo sư Lâm đánh giá, bởi vì quá trẻ tuổi, y đã quen bị người khác soi mói. Chỉ là rất kỳ quái, nếu Giáo sư Lâm không biết y, là ai điều y qua đây?
Nửa ngày, Giáo sư Lâm gật gật đầu, cứng ngắc lạnh lùng nói: “Đến rồi? Tốt, đem tư liệu quỹ đạo nối tiếp giao nhau, sự đẳng cấu của dây dẫn sửa sang lại cho tôi.”
“Vâng.” Vệ Thư Tuân sớm đã quen thái độ không nói chẳng rằng khi làm việc của các giáo sư, nhận được lệnh lập tức bắt đầu làm việc.
Những việc này vốn là do y phụ trách, tất cả tư liệu đã sớm sửa sang lại nhập vào kho số liệu, không cần Giáo sư Lâm sai bảo, Vệ Thư Tuân đã tự động chọn lọc các phần có liên quan đến Tàu phi hành.
Đó là, lực tác động định sẵn của thanh va chạm, thời gian lắp ghép, v.v.
Lực tác động dự kiến của thanh kết nối va chạm, thời gian kết nối vân vân vẫn luôn là do Vệ Thư Tuân sửa sang lại rồi chuyển cho bộ phận Tàu phi hành điều chỉnh, để tránh lúc lên vũ trụ xuất hiện kết nối va chạm hoặc thời gian kết nối không đủ làm xảy ra vấn đề khoang thuyền thoát ly. Bởi vậy Vệ Thư Tuân có thể nói là cưỡi xe nhẹ đi đường quen, rất nhanh đã sửa sang tư liệu lại xong.
Giáo sư Lâm chỉ đảo qua một cái liền xác định tư liệu của Vệ Thư Tuân không sai, số liệu đã sớm nằm trong đầu ông. Nhưng cái này đã có trong cơ sở dữ liệu, không thể hoàn toàn coi là năng lực cá nhân của Vệ Thư Tuân, chỉ có thể nói y sắp xếp lại coi như kỹ càng.
“Công thức giao nhau dùng để thí nghiệm khoảng cách gì?”
“Hả? vi sóng radar giao nhau.” Đây là thường thức cơ bản, Vệ Thư Tuân không rõ ý câu hỏi của Giáo sư Lâm.
“Tần suất đo lường tính toán thế nào? Lấy quỹ đạo gì làm căn cứ?”
“Lấy băng tần Ku cùng băng tần sóng mm là chính, băng tần LSC phụ trợ, thêm hình ảnh quang học…”
Vệ Thư Tuân không chút tạm dừng trả lời, sau đó lại bị hỏi một ít nối cơ cấu đích thiết kế nguyên lý, vấn đề tập trung hệ thống, Vệ Thư Tuân trả lời hết từng câu, sắc mặt hơi trầm xuống.
Giờ y đã rõ, Giáo sư Lâm là tới thẩm tra y. Tuy không rõ vì cái gì, nhưng y là Giáo sư Quan Trình mang vào, tiểu nhân vật như y nào đáng để chú ý vậy, Giáo sư Lâm nhất định là muốn từ y tìm được điểm yếu để làm khó xử Giáo sư Quan Trình.
Phương diện nào đó của Vệ Thư Tuân rất mưu luận, cũng có thể rất đơn thuần nghĩ như vậy.
Mà Giáo sư Lâm bên này, rất vừa lòng với Vệ Thư Tuân. Công việc của ông không phải làm khó Vệ Thư Tuân, chỉ là điều tra y phù hợp làm trợ lý hay không, thông qua khảo hạch trực tiếp, ông phát hiện Vệ Thư Tuân làm trợ lý rất tốt. Cái này đủ rồi, về y bên ngoài có thân phận gì, không ảnh hưởng đến công việc Giáo sư Lâm sẽ không để ý.
“Tốt lắm, cậu trở về đi!”
“Giáo sư, không phải muốn điều tôi đến bộ phận Tàu phi hành sao?” Vệ Thư Tuân âm u hỏi.
Giáo sư Lâm bật cười: “Cậu có thể giúp được cái gì? Đi thôi đi thôi!”
Vệ Thư Tuân nheo mắt lại: “Kỳ thực lúc trước tôi cứ nghi ngờ, vì cái gì Tàu vũ trụ muốn dùng hệ thống hai biên chứ, biết rõ sẽ sinh ra độ lệch, sau đó khống chế trọng tâm tiến hành chuyện động tịnh tiến không phải rất khó giải toán sao? Rõ ràng có thể chuyển động quay mà!”
Trong database của Máy học tập có tất cả tư liệu tương lai trước tận thế về kỹ thuật Hàng không có người lái, đáng tiếc sau khi tận thế đến, tài nguyên của Địa Cầu thiếu thốn, nhân loại cũng mất đi năng lực thăm dò vũ trụ. kỹ thuật Hàng không có người lái trong database của máy học tập, là bị phân loại vào “Tư liệu Lịch sử”, khoa học kỹ thuật tương lai chú trọng là vũ khí hủy diệt cỡ lớn và kỹ thuật trung tâm của Không thành. Đây là tư liệu máy học tập thiếu chút nữa bị tiêu hủy không có khả năng có được, cũng là nguyên nhân Vệ Thư Tuân không thể không cố gắng.
Tàu vũ trụ thời đại này là chọn dùng một tàu chính, hai tàu phụ, lại khống chế trọng tâm tiến hành chuyển động tịnh tiến để đảm bảo cân bằng. Nhưng sau đó nghiên cứu ra chuyển động quay, khiến tốc độ vận hành của tàu vũ trụ tăng gấp bội và càng ổn định.
Vệ Thư Tuân đã nghiên cứu qua kỹ thuật này, bởi vì trên tư liệu nói Giáo sư Quan Trình sau này sẽ chuyển đi nghiên cứu tàu vũ trụ và lấy được thành quả rất cao, Vệ Thư Tuân dù sao cũng phải đuổi kịp thầy.
“Cậu nói chuyển động quay gì?” Giáo sư Lâm kinh ngạc hỏi.
Vệ Thư Tuân nhìn nhìn đồng hồ, xoay người: “Xin lỗi, tôi phải đi về làm việc.”
Ai bảo ông nhằm vào giáo sư Quan, mới không thèm giúp ông đâu!