Kỹ Thuật Trạch Hệ Thống

Chương 126: Cuộc sống nhàn nhã




Editor: Thiên Vân

Beta: Vương Gia

——————

“Anh… Anh…”

Trong phút chốc Trương Tư không biết nên phản ứng thế nào, không biết làm sao mà nhìn xung quanh, liếc người đàn ông giả làm anh của cô đứng sau đám người, ánh mắt tên kia nhìn chằm chằm làm cô sợ tới mức rụt lại, không để ý được gì nữa, lại nhào về phía Vệ Thư Tuân: “Vệ Thư Tuân, anh…”

Cô tự nhiên nhào qua, Vệ Thư Tuân theo bản năng lấy tay đè lại mặt cô, nhấc chân đá… Mới nhớ tới giờ không phải đang đánh nhau, y khẩn cấp dừng lại, nhưng đầu gối đã đỉnh vào bụng dưới Trương Tư, chỉ kém một chút liền thật sự đá trúng.

“…!!” Trương Tư hoảng sợ, cô còn duy trì tư thế hai tay duỗi thẳng về phía trước, bị Vệ Thư Tuân ấn mặt như vậy, lại sợ tới mức không dám nhúc nhích, vừa nhìn qua cứ như cương thi. Lại so sánh động tác ngầu lòi chặn lại của Vệ Thư Tuân, cho dù là người qua đường, cũng không cảm thấy hai người này là người yêu được.

Vệ Thư Tuân đẩy cô ta ra, bàn tay ướt nhẹp, không biết trừ nước mắt còn có cái gì dính vào không nữa, Vệ Thư Tuân có chút ghét bỏ lắc lắc tay, không có tâm tình dây dưa nữa: “Quên đi, tóm lại, tôi là Vệ Thư Tuân, tôi không biết cô, hiển nhiên cô cũng không biết tôi, mặc kệ cô muốn lừa tiền hay nhầm người, tôi bận lắm, không đếm xỉa tới cô nữa, vậy nhé. ”

Nói xong y gật gật đầu với người hơi giống y rồi xoay người rời đi.

Vốn cũng không cần y lên sân khấu, y tin Hàn An có thể xử lý tốt.

“Hả… A…” Trương Tư còn chưa kịp phản ứng, Vệ Thư Tuân đã bước đi, cô vốn định đuổi theo, lại thoáng nhìn người giả làm anh trai cô trong đám người khi đang chuẩn bị nhắn mệnh lệnh mới, đột nhiên bị người khác nhấn một cái, nháy mắt mất bóng.

Trương Tư sợ hãi hoảng loạn, chuyển mắt chung quanh, phát hiện đám thủy quân  được thuê để đến gây ồn ào lúc nãy đều mất bóng. Một đôi tay đặt trên vai cô, giống như một cái kìm sắt, làm cô không thể động đậy.

Cái người giống giống Vệ Thư Tuân kia cười nói với cô: “Đừng phá nữa, chúng ta về nhà đi!”

Nói như vậy, liền áp chế cô rời khỏi đám người, một chiếc xe đã chờ ở nơi đó.

Vệ Thư Tuân sau khi rời khỏi đám người, vốn định về phòng nghỉ ngơi, nhưng nghĩ đến trở về nhất định sẽ bị bọn Ngũ Phong hỏi đông hỏi tây, không khỏi ấn ấn cái trán, trong phút chốc đó không biết đi đâu mới tốt.

Suy nghĩ một chút, hình như y rất lâu rồi không có thời gian rảnh… nhưng cuộc sống trước kia đều quay quanh uống rượu đánh nhau, vào Đại học A rồi thì xoay quanh học hành thi cử, cuộc sống nhàn nhã bình thường hơn một chút là thế nào… Cư nhiên hoàn toàn nhớ không nổi …?

“Thư Tuân?” Một chiếc xe đậu lại bên cạnh Vệ Thư Tuân, kính xe hạ xuống, lộ ra gương mặt của Chu Tuyền: “Em có khỏe không?”

“Chu Tuyền? Sao anh lại tới đây?” Vệ Thư Tuân trực tiếp mở cửa xe, ngồi lên ghế phó, Chu Tuyền một bên lái xe, một bên nói: “Xin lỗi, vốn chuyện này có thể sớm giải quyết chút, nhưng tụi anh muốn thuận tiện bắt thêm vài người, nên hơi kéo dài thêm, không ngờ chúng lại chuyển đến thư viện, không có ảnh hưởng đến em chứ?”

Chu gia và Lâm gia đấu đến bây giờ, rất khó lại có động tĩnh lớn gì, cho dù bọn họ muốn, phía trên cũng không cho phép. Dù sao nhà nào ngã xuống đều là một đại chấn động, nhưng hai bên ngấm ngầm không ngừng làm chuyện lén lút, Chu Tuyền tính thừa dịp lần này lại bắt thêm một nhánh của Lâm gia.

Vốn nghĩ sẽ không liên lụy đến Vệ Thư Tuân, nhưng Chu Tuyền không cẩn thận, chỗ Hàn An lại hơi chậm bước, đã bị đối phương tìm tới thư viện. Chu Tuyền thực lo Vệ Thư Tuân sẽ nghĩ hắn vô dụng, cả chút việc nhỏ này cũng xử lý không tốt.

Vệ Thư Tuân thì không thấy sao hết, cho dù Chu Tuyền buông tay mặc kệ, chính y cũng có thể giải quyết, huống chi mấy thứ như lời đồn không xi nhê gì với y: “Trừ hơi ảnh hưởng em đọc sách ra, mặt khác thì không có gì.”

Chu Tuyền nhẹ nhàng thở ra, vẻ mặt dịu lại, hỏi: “Vừa rồi em tính đi đâu? Về ký túc xá hay đi phòng học ôn bài?”

“Ngô…” Vệ Thư Tuân tự hỏi một hồi, hỏi Chu Tuyền: “Hôm nay anh có việc không?”

“Không, hôm nay anh nghỉ.”

“Vậy… Bình thường anh nghỉ thì làm gì?”

Bàn tay chuyển lái của Chu Tuyền khựng một chút, một lát sau mới nói: “Luyện súng, hoặc là tìm người đánh nhau…”

Trước kia cảm thấy thời gian nghỉ ngơi thực vui vẻ thực phong phú, giờ tự nhiên cảm thấy có vẻ khó nói với Thư Tuân quá, sinh viên chắc không thích mấy trò tiêu khiển buồn tẻ này ha?

“A… Thực hâm mộ…”

Luyện súng bắn bia gì gì đó, nghe ra cũng rất đã ghiền. Loại người tương đối điên như y, cũng chỉ chơi game bắn nhau trong phòng thôi, mấy trò online trình cao còn không chơi được, bởi vì không có thời gian luyện cấp.

Chu Tuyền đậu xe ở bên đường, vươn tay sờ sờ đầu Vệ Thư Tuân, làm y lấy lại tinh thần: “Thư Tuân, làm sao vậy?”

“Ừm, Chu Tuyền, có thể theo giúp em nghỉ một ngày thật bình thường không?”

Cái gọi là nghỉ ngơi bình thường, kỳ thực vẫn có thể tưởng tượng ra, tỷ như chơi game online, đến quán cà phê ngồi cả buổi chiều, hoặc đi xem phim đi dạo phố.

Trong Đại học A cái gì cần có đều có, thật sự không cần đặc biệt chạy ra ngoài, Chu Tuyền đi cùng Vệ Thư Tuân, tìm một quán cà phê trang trí mộc mạc mà nghỉ ngơi.

Trong quán cà phê ngồi không ít sinh viên, đại số là cặp đôi, cũng có mấy cô gái độc thân đang nhẹ giọng nói nhỏ, hoặc vừa uống cà phê vừa lật xem sách vở. Trong không khí tĩnh lặng đầy hương cà phê ấm, lòng người bất giác cũng tĩnh lặng lại.

Hai người chọn một góc im lặng, mỗi người kêu một ly cà phê, cộng thêm mấy cái bánh kem, cũng tùy ý rút tạp chí ra lật xem.

Tạp chí Chu Tuyền xem là tài chính và kinh tế, trên đó có một vài tin tức có thể giúp nhìn ra không ít chính sách mới của nhà nước, Chu Tuyền lập tức nghiêm túc mà đọc. Vệ Thư Tuân lấy là một tạp chí giải trí, trong đó hot nhất là sự kiện một đôi vợ chồng minh tinh ngoại tình ly hôn, nội dung biến đổi bất ngờ, còn hay hơn phim truyền hình, Vệ Thư Tuân nhịn không được vừa xem vừa cười.

Sau đó, hơn mười phút sau, hai người trong hoàn cảnh tĩnh lặng đó, dần dần lộ ra vẻ nôn nóng.

Cứ cảm thấy đang lãng phí thời gian.

Vệ Thư Tuân buông tạp chí, người ta ly hôn không liên quan gì đến y, tốn thời gian coi cái quỷ này còn không bằng về học bài cho xong, ít nhất làm bài có thể giúp y qua môn. Cứ cảm thấy… Loại nhàn nhã này quả thực là đang lãng phí sinh mệnh.

Chu Tuyền hình như cũng có cảm giác này, gần như đồng thời buông tạp chí xuống, tiếp đó hai người liếc nhau, đều lộ ra vẻ bất đắc dĩ, sau đó lại nhìn nhau cười rộ lên, đứng dậy rời khỏi quán cà phê.

Ra khỏi quán cà phê, Vệ Thư Tuân vò vò đầu, thở dài: “Nếu không thể nhàn nhã nghỉ ngơi, vậy em tìm chút chuyện để làm đi, lúc trước hứa với Hàn Chi Tân làm mấy món đồ chơi cho cậu ta, nếu anh không bận, tiện thể đến giúp đi!”

Đồ chơi Vệ Thư Tuân nói, là tên lửa mà lúc trước đi tham quan Trung tâm Khống chế phi hành Hàn Chi Tân vẫn nói thích, lúc ấy Vệ Thư Tuân hứa làm mấy cái cho cậu ta, sau đó vội ôn bài liền vứt qua một bên. Hôm nay đúng lúc rảnh, lại tạm thời không học hành được gì, so với phí thời gian trong quán cà phê, còn không bằng làm mấy tên lửa đồ chơi cho Hàn Chi Tân.

Gian phòng thí nghiệm lúc trước xài chung với bọn Tôn Y, giờ đã chuyển tới tay Vệ Thư Tuân, các dụng cụ và linh kiện trong đó, bọn Tôn Y đều để lại. Vệ Thư Tuân kéo Chu Tuyền cùng đi, y một bên tự hỏi, một bên vẽ bản vẽ, đồng thời sai khiến Chu Tuyền: “Điện trở màng than 3 cái, điện dung cấp II 10 cái, lọc sóng 5 cái.”

May mà Chu Tuyền cũng khá hiểu điện tử, giúp Vệ Thư Tuân chuẩn bị một đống linh kiện.

“A, chết rồi, không có lọc sóng.”

Vệ Thư Tuân vò vò đầu, Chu Tuyền lấy di động ra: “Anh kêu người đưa tới.”

Vệ Thư Tuân mừng rỡ: “Vậy tiện thể đưa luôn cuộn điện trở, công tắc cảm áp, máy con ve…” Lập tức liệt ra một chuỗi đồ vật, mấy thứ này đều là các loại linh kiện y không có thời giờ đến thành phố điện tử mua.

“Đã biết.” Chu Tuyền lộ ra vẻ cưng chiều, sai cấp dưới mua đến.

Sau khi đồ được đưa đến, Vệ Thư Tuân vốn chuẩn bị đưa tiền cho Chu Tuyền, Chu Tuyền vẫy vẫy tay, Vệ Thư Tuân đi qua, đột nhiên bị đè lấy ót hôn.

“Ưm…”

Một lát sau, Chu Tuyền vừa lòng buông ra, liếm liếm môi, nghiêm trang nói: “Đã nhận được thù lao.”

Vệ Thư Tuân che miệng lại, quay đầu chuyên chú chôn mặt vào bản vẽ trên bàn.

Khóe miệng Chu Tuyền hơi nhếch lên, đang chuẩn bị đến gần, đột nhiên khựng lại, lấy ra một cái tai nghe bluetooth từ trong túi, một lát sau, gật gật đầu: “Tôi biết.”

Vệ Thư Tuân dừng bút lại, quay đầu hỏi: “Làm sao vậy?”

“Có nhiệm vụ khẩn cấp, anh đi trước, chuyện đứa con gái kia em đừng quan tâm, Hàn An sẽ giải quyết.” Chu Tuyền tiến lên, cúi đầu ghé sát vào Vệ Thư Tuân, mặt Vệ Thư Tuân hơi nóng lên, nhưng không có né, bị Chu Tuyền hôn một cái lên môi: “Đừng để quá mệt đấy.”

“Em biết, anh cũng vậy.”

Tên lửa chế cho Hàn Chi Tân cùng ngày chỉ làm được một nửa, bởi vì thời gian không đủ, Vệ Thư Tuân chỉ có thể tạm thời dừng lại, tiếp tục trở về cuộc sống học hành ôn tập bận rộn.

Về cô gái nhận nhầm y kia, trừ hai ngày đầu có người hỏi thăm Vệ Thư Tuân, lúc sau bởi vì bắt đầu ôn tập cuối kỳ, nên không ai rảnh để lo. Dù sao mọi người cơ bản nhận định cô ta là muốn lừa Vệ Thư Tuân thôi.

Trước mắt Vệ Thư Tuân đã cơ bản đuổi kịp tiến độ học, tuần thi cuối kỳ, giảng viên các môn đều thông báo trọng điểm thi. Các môn học kỳ này đều là chuyên ngành, trừ 《Cơ sở hệ thống biện thức》, ba môn còn lại 《Nguyên lý điều khiển tự động》, 《 Kỹ thuật điện tử mô phỏng》, 《 Chất bán dẫn vật lý 》 toàn bộ trực tiếp thi thao tác thực nghiệm.

Nghe các thầy cô nói vậy, hơn phân nửa lớp đều nhẹ nhàng thở ra.

Lý thuyết kỹ thuật trong sách giáo khoa càng về sau càng phức tạp, thậm chí có vài câu có thể tới trình độ hoàn toàn đọc không hiểu, thực nghiệm thì không giống, khó cách mấy thì làm thêm hai lần có thể ghi nhớ, không có cuộc thi nào càng sảng khoái hơn cuộc thi này.

Vệ Thư Tuân cũng nhẹ nhàng thở ra, thi Công trình cơ học đều là thi viết, cộng thêm ba môn 《 Lý luận cơ học 》, 《 Tài liệu cơ học 》《 Cơ học đàn hồi 》, vừa tương tự lại khác biệt, Vệ Thư Tuân thường xuyên học học rồi lại lạc đề, não thiếu chút nữa xoắn lại luôn. Giờ chẳng khác nào lập tức ít đi ba môn, trong nháy mắt y cảm thấy bả vai nhẹ đi chút.

Chẳng mấy chốc đã phải chào đón cuộc thi cuối kỳ, đợt thi đầu tiên là ngành thứ nhất của Vệ Thư Tuân, nội dung thi là thực nghiệm trước kia đã làm, cả lớp đều vui mừng khôn xiết mà thi xong. Lúc sau khi các sinh viên thi xong trước thu dọn hành lý về nhà, những sinh viên học hai ngành như Vệ Thư Tuân mới bắt đầu thi ngành số hai.

Ngày đầu tiên thi hai môn 《Kỹ thuật điện công》, 《Kỹ thuật điện tử》, hai quyển sách giáo khoa này quả thực là anh em ruột, lấy nội dung nửa đầu của 《Kỹ thuật điện công》 gộp chung với nửa sau của 《Kỹ thuật điện tử》, tìm hoài không thấy chỗ nào không ổn, hơn nữa nó có thể còn chính xác nữa.

Cứ như vậy, một môn thi buổi sáng, một môn thi buổi chiều, Vệ Thư Tuân đều hoài nghi mình có viết nhầm đáp án hay không.

Ôm cái đầu sắp thắt thành nơ bướm mà đi ăn tối trong căn tin, nghe được TV trong căn tin đang phát thời sự, gần đây một cô gái tự sướng khoe giàu khoe của trên Weibo, cũng tự xưng là tình nhân của quan viên nào đó, hiện tại đã bị dân mạng đào ra tình nhân của cô ta là viên chức họ Lâm của bộ Nông Nghiệp tỉnh Giấu Tên, trước mắt vị viên chức họ Lâm này đã bị tạm thời cách chức, Trung ủy chính thức tham gia điều tra.

Vệ Thư Tuân ngẩng đầu nhìn thoáng qua, hoảng hốt cảm thấy cô gái kia nhìn quen quen, nhưng y thật sự rất mệt, lười coi nữa, ấn ấn huyệt thái dương, ôm sách mà rời đi.