Kỷ Linh nghĩ tới Âm Ảnh thì giật mình, Âm Ảnh vẫn còn ở ngoài, hắn có thể giúp mình, mình có thần thức có thể truyền âm từ xa thì lại sợ gì không ra lệnh được. Kỷ Linh ra bên ngoài, thấy Âm Ảnh ở Hỏa Sa vực giết vài đầu tà yêu.
Bỗng từ trên trời, một cái bóng đen lao xuống nhanh như chớp, Kỷ Linh định nhắc nhở thì Âm Ảnh tràn ra hàn khí lẫn khí thế làm hắn cách xa như vậy cũng phải rùng mình. Hắn đang lột da con thú trước mặt, cảm nhận được khí thế sắc bén từ trên trời lao xuống, lập tức quay người nhìn lên hướng đó.
Bóng đen lao xuống trong chớp mắt đã đánh xuyên thân thể Âm Ảnh nhưng hắn không hề hấn gì hết, cái bóng đen kia là một con chim, chim đen kịt không thấy màu sắc khác hay điểm gì nổi trội.
Trước mặt hắn là một màng chắn từ hắc khí, mỏ của con chim đó đâm xuyên qua lớp chắn lại không thể tiến sâu hơn, chỉ có thể nằm yên tại đó và chờ bị Âm Ảnh lấy mạng.
- Dám đánh lén ta? – Âm Ảnh nhẹ nhàng trả lời nhưng đầy sát khí uy hiếp làm con chim kia càng run bần bật.
Xoẹt!
Không nói hai lời, tấm chắn hắc khí nhanh chóng biến đổi hình dạng thành một cái lưới rồi đem con chim đó bao bọc rồi ép chết nó, lông vũ bay tán loạn cùng với máu thịt. Bộ xương cứng rắn đó thì cũng sẽ không chịu nổi lực lượng Tà Yêu Vương hóa thành từng khúc.
Kỷ Linh thấy vậy đều kinh hãi nhưng cũng vui mừng vì Âm Ảnh vừa mạnh lại gián tiếp giúp hắn hoàn thành.
- Âm Ảnh, giúp ta thu xương cốt cùng máu huyết của con chim đó.
Nghe thấy Kỷ Linh truyền âm tới, Âm Ảnh không nói hai lời, vung tay để hắc khí bám vào bộ xương cùng đống huyết nhục tanh bành khắp nơi kia ép ra ba giọt kim huyết. Đúng là kim huyết!
- Hệ thống, tại sao lại là kim huyết mà không phải chân huyết hay tâm huyết như ta? – Kỷ Linh hỏi hệ thống. Vũ Cơ không có ở đây thì chỉ có hỏi hệ thống.
- Huyết cũng phân ra đẳng cấp, phàm huyết, tinh huyết, tâm huyết, chân huyết cùng với kim huyết. Tà yêu kia toàn thân có ba giọt kim huyết là loại rất có thiên phú.
- Vậy ngươi nói Viên Long có bao nhiêu kim huyết? – Kỷ Linh nghe thấy cũng nghi ngờ hỏi thăm.
- Viên Long có mười ba giọt kim huyết, năm giọt Giao Long kim huyết. Tổng là mười tám giọt. – Hệ thống đáp.
Kỷ Linh nghe vậy cũng hết hồn, không ngờ từ sâu trong thân thể cũng có thể đong đếm được lượng kim huyết. Còn Giao Long kim huyết chắc chắn sẽ hơn Giao Long chân huyết, hệ thống đã phân ra như vậy thì hẳn là hệ thống phân cấp huyết của toàn vũ trụ.
Graoooooo!!!
Viên Long đang trong lúc độ kiếp, hắn chật vật sắc mặt biến đổi đầy mồ hôi thì bỗng có một luồng điện chạy quanh cơ thể hắn để lực lượng trong người hắn ầm ầm bộc phát, một tiếng long ngâm vang vọng trời cao.
Mấy người dân nghe thấy tiếng long ngâm cũng vội tụ tập về nơi đó, thấy được hư ảnh con giao uốn lượn dài ngoằng hướng lên trời gầm thét. Mọi người sợ hãi vội quỳ xuống dập đầu. Kỷ Linh cũng phát hiện ra cảnh tượng như vậy cũng không có để ý, dù sao thì sùng bái thờ cúng để muôn dân an ổn là chuyện thường tình.
Âm Ảnh, Thất Cương, tất cả mọi người có mặt trên đảo đều cảm nhận được thanh âm đó. Đủ loại vẻ mặt như kinh ngạc, sợ hãi, vui mừng,…
Vị Yêu Hoàng thứ sáu hạ xuống là một đầu Báo, ngay khi xuất hiện đúng lúc với giao long hiện ra gào thét. Yêu Hoàng loại Báo bị tiêu diệt ngay tức khắc, vị thứ bảy đến thứ chín cũng vậy, nháy mắt xuất hiện rồi bị diệt.
Vị thứ mười là Sư Tử, lúc đó Viên Long hóa về bản thể, lại có thể một lớp giao lân, một đôi quyền là long trảo, một chiếc sừng mọc ra giữa trán cùng mới một đôi cánh mơ hồ sau lưng hắn làm Kỷ Linh không rõ.
- Chẳng lẽ là biến dị? – Kỷ Linh suy đoán, hệ thống quét qua cũng chỉ nói là giao long chứ không nói là biến dị hay không nên hắn chỉ có nghĩ vậy để giải tỏa mối nghi trong lòng.
Viên Long hóa bản thể to lớn làm người dân càng sợ hãi, bỏ chạy ra xa, không ai dám lại gần vì không ai biết nó có làm hại cho mình hay không.
Mấy người lính cùng trai tráng trong làng dũng mãnh cầm vũ khí đứng trước phụ nữ, trẻ nhỏ và người già.
Thấy được bảo hộ, Kỷ Linh cũng khâm phục sự dũng cảm của đám lính tuy mới chạm được cánh cửa khai khiếu. Kỷ Linh thấy Viên Long hóa bản thể dạng tiến hóa, trông ngầu lại to lớn hơn cả lúc cuồng bạo, mà đôi long dực sau lưng hắn mơ hồ thế kia cũng làm hắn mơ hồ.
Không thể nào có việc không đủ huyết mạch ngưng tụ cánh.
- Mà cũng có thể do chưa độ kiếp xong. – Kỷ Linh xem nó mới là nguyên nhân chuẩn nhất.
Viên Long hóa bản thể cao lớn, Yêu Hoàng loại sư tử hạ xuống là vị thứ mười, Viên Long một quyền đánh ra, kình khí kinh người đập tan xác Yêu Hoàng đó.
Vị thứ mười một là Hổ hạ xuống cũng bị đập tan. Vị thứ mười hai là Giao Long, phát ra một tiếng long ngâm về phía Viên Long làm hắn bị choáng đôi chút, dù sao thì pha tạp kim huyết của Giao Long so với Giao Long chân chính vẫn còn kém rất xa, nhưng hắn là biến dị.
Có đôi cánh như rồng phương Tây ở Địa Cầu nên chắc chắn mạnh hơn Giao Long cùi bắp. May ra chỉ có Chân Long thật sự mới có thể ăn được Cự Long phương Tây.
Kỷ Linh nhìn thấy Giao Long hiện ra. Viên Long không còn ngồi dưới đất nữa, hắn nhảy lên cao đối diện với Giao Long đánh ra ba quyền trong chớp mắt. Nhưng Giao Long uốn lượn né tránh, quất đuôi đồng thời phát ra thanh âm gào thét ảnh hướng đến tốc độ cùng tinh thần Viên Long.
Kỷ Linh thấy Viên Long xuất hiện vẻ loạng choạng, chịu một đuôi của Viên Long bay ra xa, hắn lại tu luyện linh hồn cũng có chút thành tựu, đem tinh lực toàn thân bọc lên người Viên Long.
Giao Long lại uốn lượn về phía Viên Long, phần miệng lại còn ngưng tụ quang cầu bắn về phía Viên Long. Vừa mới bắn ra, Giao Long lại phát ra long ngâm ảnh hưởng tinh thần Viên Long rồi bay qua đầu hắn, quất đuôi vào sau lưng.
Nhưng có Kỷ Linh giúp đỡ ngăn chặn long ngâm, Viên Long không nhận ảnh hưởng tránh qua một bên, quang cầu kia cùng lúc đánh về đuôi Giao Long, làm Giao Long lộn một vòng từ đuôi đánh lưng thành đuôi đánh mặt.
Viên Long nắm chặt quyền đầu đánh thẳng vào đuôi Giao Long làm nó bay ra xa, sau đó lại một quyền từ trên cao đánh thẳng xuống biển.
Cột nước biển bắn lên cao, sau đó lặng yên trở lại, không thấy Giao Long xuất hiện vị Yêu Hoàng cuối cùng hạ xuống, Chân Long!
Một đầu Ngũ Trảo Kim Long xuất hiện, toàn thân lân giáp vàng óng, năm trảo cùng thân thể uốn lượn, nó xuất hiện làm đám tà yêu trong thế giới này sợ hãi đồng loạt nằm sấp xuống đất.
Còn người dân của hắn cũng bị con rồng này dọa ngây người, không biết nói gì hơn. Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy rồng. Con khỉ, Giao Long to lớn thì thôi, nay lại có cả rồng thực sự xuất hiện.
- Chuyện gì xảy ra? – Kỷ Linh cũng nhíu mày, vội hỏi hệ thống.
- Làm Chân Long, chủng tộc vô cùng mạnh mẽ, còn là Ngũ Trảo Kim Long, thiên phú siêu cường, chắc chắn sẽ trở thành Yêu Hoàng thần tốc, cũng sẽ là Yêu Hoàng đầu tiên trong lịch sử Yêu tộc. Việc nó xuất hiện cũng không có gì là lạ cả. – Hệ thống giải thích.
- Thế còn Long Tổ, Hổ Tổ, Lân Tổ, Phượng Tổ? – Kỷ Linh hỏi thăm.
- Thời đó không cách nào tu luyện, chỉ có lực lượng thân thể thuần túy, con người cũng chưa hề sinh ra. Tam Hoàng Ngũ Đế cũng chưa chắc là hình hài như nhân loại, chẳng qua là sau khi nhân loại xuất hiện thì mới lấy hình hài nhân tộc giáng thế để được thờ cúng. – Hệ thống lạnh băng giải đáp.
- Ra vậy, Bàn Cổ, Thần Nông, Hồng Quân… cũng chưa chắc là nhân loại.
Kỷ Linh thấy vậy cũng gật đầu. Hồng Quân giảng đạo hẳn là vì thu lấy tín ngưỡng, thậm chí là mở ra con đường tu luyện, lưu truyền truyền thuyết về vị đại năng thông thiên là thế. Hồng Quân mượn nhờ người dân nghiên cứu ra cách thức tu luyện.
Sau đó là lưu truyền khắp nơi, lúc đó thì mấy vị Tổ kia đều đến cảnh giới cao nhất. Ngũ Trảo Kim Long cùng Phượng Hoàng, thiên phú cao nhất, nhưng tại sao vị Giao Long lại là vị thứ hai đạt được Yêu Hoàng sau Ngũ Trảo Kim Long.
Kỷ Linh chỉ có thể cho rằng lúc đó Kim Long liều mạng giết chết Phượng Hoàng, để Giao Long đến vị trí thứ hai, lý do tại sao thì hắn không rõ. Phải về thời đại đó mới thấu được toàn bộ bí mật.
Nghĩ ra được như vậy, Kỷ Linh tiếp tục quan sát Ngũ Trảo Kim Long chiến đấu với Viên Long. Đôi cánh của Viên Long cũng đã sơ bộ ngưng tụ, tốc độ của hắn vô cùng nhanh, Kỷ Linh lo lắng nhìn Viên Long.
Hệ thống đã nói, Viên Long có Giao Long kim huyết, chắc chắn chịu huyết mạch áp chế từ Chân Long. Nhưng đây chỉ là hư ảnh nên chắc không quá mạnh, hệ thống hẳn là có thể trợ giúp, nhưng tốn bao nhiêu thì hắn không rõ.
Kỷ Linh nhìn về phía người dân, không ít người bị dọa sợ chạy trốn trên núi, mấy đứa trẻ chẳng biết gì tò mò lẫn hiếu kỳ nhìn Kim Long uốn lượn đầy ưa thích.
- Linh Vương! Ta muốn nuôi một con như vậy. – Một đứa trẻ thấy hắn thì chạy tới kéo tay áo.
Kỷ Linh nghe vậy cũng giật mình kinh ngạc, không ngờ có đứa trẻ lại muốn thu nuôi Ngũ Trảo Kim Long.
- Hiện tại quá khó, ta cũng không phải toàn năng, chờ ta mạnh hơn lại bắt về cho ngươi nuôi một con. – Kỷ Linh cười trừ giải thích, làm đứa bé có chút thất vọng nhưng nó buồn không quá lâu liền vui vẻ lại, vì Linh Vương đã hứa với mình.
- Nhưng ngươi nhất định phải mạnh hơn mới được. – Kỷ Linh ra thêm điều kiện.
Đứa trẻ nghe vậy cũng ngước mắt ngơ ngác nhìn Kỷ Linh. Kỷ Linh cười hiền từ xoa xoa cái đầu của nó. Đứa trẻ cũng không có phản kháng, mặc cho Kỷ Linh xoa cái đầu nhỏ nhỏ.
- Con, lại đây. Không được làm phiền Linh Vương. – Mẹ của đứa trẻ hướng con mình vẫy tay gọi lại.
Đứa con năm tuổi chạy tới, người mẹ đã qua ba mươi này bước tới cúi người về phía Kỷ Linh xin lỗi.
- Mong ngài tha thứ cho đứa nhỏ yêu cầu quá đáng.
- Không sao, trẻ con mà, ai cũng có ước mơ, không phải sao? – Kỷ Linh cũng không để trong lòng.
Người đàn bà này nhìn Kỷ Linh, sau đó gật đầu lui đi, cũng không có nói lời cáo từ, dường như đang tập trung suy nghĩ gì đó.
Kỷ Linh không để ý tới hai người họ, hắn tiếp tục quan sát chiến đấu kinh thế.
Viên Long không chần chừ hay sợ hãi, hắn lao thẳng về phía Kim Long đánh ra hai quyền, Kim Long chỉ nhẹ quất đuôi một cái đã đánh bay hai quyền cùng Viên Long lui lại mười thước. Đâu chỉ vậy, một đuôi đó còn khiến sắc mặt của Viên Long xám xịt lại, chuẩn bị muốn phun máu.
Kim Long lại đánh tới, lần này nó tụ lực sử dụng hai cái sừng thành hai thanh kiếm, nó hóa thành hình người, mặc một bộ chiến giáp lóng lánh ánh vàng kim, cái mũ hình đầu rồng, hai cặp sừng cùng bộ lông bờm tung bay.
Trên tay cầm hai thanh kiếm lao thẳng đến Viên Long, Viên Long hóa về hình người, thân hình của hắn đã trở nên trẻ trung, cường tráng hơn rất nhiều.
Kỷ Linh nhìn thấy hắn như vậy, cũng mau chóng gọi Ám Minh Viên mang chiến phủ tới cho hắn mượn thì không biết từ lúc nào, bên tay hắn đã xuất hiện một cây côn. Cây côn này không khác gì một ống sắt thông thường, dài ba mét.
Sau lưng còn có đôi long dực. Viên Long mang theo cây gậy lao về phía Kim Long, cây gậy bỗng hóa lớn trên đường đi, vừa chạm mặt thì đạt đường kính hai mét, dài ba mươi ba mét.
Viên Long ôm cây gậy quét ngang, đánh thẳng lên Kim Long nhưng bị Kim Long dùng hai kiếm cản lại, tia lửa liên tục bắn ra như mưa. Lực lượng hai bên ngang bằng nhau, Kỷ Linh cũng không thể giúp được gì.