Cửa ai người ấy mở, giường ai người ấy giặt, phòng ai người ấy dọn, drap tanh hôi cũng tự giặt. Ra cửa hút thuốc giải sầu, nhìn gương xem cúc đau, cúi đầu nhìn của nhau, cả hai đều kinh hãi: Ở chung một năm rưỡi, không biết bạn cùng phòng là gay.
Thất thần đi làm, Giản Minh lấy nhầm một danh sách, đành dùng dáng vẻ vặn vẹo đến máy in lấy tờ khác. Bị một vị nữ đồng nghiệp lớn tuổi thấy, hào sảng hồn nhiên quan tâm, “Tiểu Minh? Eo làm sao vậy?”
Giản Minh giả bộ vỗ xương sống, “Không sao, ngồi lâu quá, có tuổi rồi gân cốt không tốt.”
Nữ đồng nghiệp dùng cặp văn kiện giả bộ vỗ mông anh, “Cậu mà ‘Cao tuổi’?! Vậy tỷ tỷ như tôi sống thế nào?”
“Nào có nào có, ngài năm nay hai mươi, sang năm lại mười tám.” Giản Minh cố gắng giữ mặt không vặn vẹo, miễn cưỡng né tránh. Hiện tại cúc hoa của anh đau muốn chết, vị nữ hiệp này chỉ cần động tay một chút, anh phỏng chừng lập tức gọi 120 cấp cứu cho hậu môn.
Hạ Tiểu Sơn khốn nạn, ngủ giường lão tử, khui zin lão tử, vì đạp ngươi lão tử còn trật eo trong WC.
Bất quá Hạ Tiểu Sơn cũng không khá khẩm hơn, lúc ấy hai người trừng nhau thật lâu, Giản Minh dồn khí lực tung một phát Phật sơn vô ảnh cước, Hạ Tiểu Sơn vội vàng thủ thế Đại Bàng giương cánh tránh đi. Chân đá không trúng, cánh cũng có đâu mà bay. Giản Minh lảo đảo sái khớp, Hạ Tiểu Sơn té thẳng cẳng mông đập xuống đất, kêu la thảm thiết.
Sau chuyện này hai người một xoa eo một che mông, nằm sấp trên sô pha hơn nửa giờ, cảm thấy ưu thế chiến đấu đều bằng 0, bèn bắt tay giảng hòa.
Hai người đều là người ôn hòa, đều đã trưởng thành, hợp đồng thuê nhà còn tới nửa năm, bây giờ kẻ gian vô số, tìm bạn cùng phòng hợp tính cũng không dễ. Hai người bèn dùng thái độ hảo hữu bàn bạc, cùng quyết định nhanh chóng gác chuyện đêm qua lại, không nói đến nữa.
“Để phòng ngừa, tôi hỏi trước một câu,” Giản Minh nói, “Tối hôm qua rõ ràng cậu hôn tôi trước, không phải là thầm mến tôi chứ?”
“Tôi là cái thứ đói bụng ăn quàng vậy sao?” Hạ Tiểu Sơn làm như nghe sấm sét giữa trời quang, “Rõ ràng là cậu sà vào lòng tôi trước, hại tôi tưởng cậu là bạn tình.”
“…… Cậu có đem bạn tình về đây à?”
“…… Cậu chắc cũng không đưa bạn gái về đâu ha.”
“…… Các người thừa dịp tôi tăng ca mà làm bậy trên sô pha à?”
“…… Cậu chắc cũng không thừa dịp tôi đi ra ngoài mà làm đâu, lúc tôi về chắc không nghe mùi trên sô pha quá.”
“Mẹ nó tôi còn đeo bao! Mấy người thì sao?! Hôm đó tôi về ngồi xuống sô pha ướt mẹ đít!!!”
“Mẹ nó chắc tôi không phải không phí sức lừa cậu vào WC để lén lau sạch sẽ đâu, ai kêu cậu trở về nhanh như vậy!”
“Hạ Tiểu Sơn!”
“Có gì không Giản Tiểu Minh!”
Hai người nửa dưới không thể động đậy, nửa trên dựa vào sô pha giở võ mèo cào chó cắn đấu nhau một hồi, thắng bại không phân, thở hổn hển không ngớt. Cuối cùng lại một xoa eo một che mông, Giản Minh chính nghĩa nói, “Chuyện này cứ tính như vậy, nhanh chóng quên đi!”
“Đã sớm quên! Vị huynh đài ngươi là ai? Ta biết ngươi sao?”
“…… Hảo a.”
Nói quên là nói thôi, nhưng cúc đau muốn ngất có thể nào dễ dàng quên được. Giản Minh ôm bụng một ngày một đêm, đến ngày hôm sau đi làm còn đứng ngồi không yên, cúc sưng đau, khổ không nói nổi. Hạ Tiểu Sơn kỹ thuật quả thật tệ muốn chết, xem nhiều GV vậy mà chẳng vô đầu được miếng nào.
Đến giữa trưa anh rốt cuộc chịu không thấu nữa, đến cửa hàng tiện lợi dưới lầu mua một cái nệm ghế hình gấu Rilakkuma rất thoải mái, tạo hình ngây thơ đến mức không dám nhìn. Cô bé thu ngân rõ ràng cũng biết anh, vậy mà lại không biết anh vừa thất tình, còn nhiệt tình tiếp đón,“Giản ca, mua tặng bạn gái hả?”
“A a a a.” Giản Minh.
Lén lút nhét nệm gấu dưới mông, Giản Minh phát ra một tiếng thở dài sảng khoái, đồng thời trong lòng lại có chút bi thương: Đóa cúc dại già héo úa hai mươi bảy năm, chung quy là trao nhầm.
Ngồi ghế gấu chịu đựng đến lúc tan tấm, cự tuyệt chầu rượu của vài vị đồng nghiệp, anh lê từng bước đi đến cửa văn phòng, nghĩ gì đó lại quay lại, kẹp nệm gấu vào dưới nách. Buổi tối về nhà còn có vài giờ phải ngồi, thôi mang về vậy.
Xe điện ngầm có chỗ trống lại không thể ngồi, lúc phanh lại có lực quán tính khiến người gồng lên, mông cũng gồng lên, đau vô cùng, Giản Minh hận đến mức nghiến răng, quyết chí về đến nhà khôi phục chút khí lực, làm sao cũng phải đấm Hạ Tiểu Sơn một cái cho hả giận.
Kết quả vừa đẩy cửa phòng Hạ Tiểu Sơn ra, thấy hắn lót dưới mông một cái nệm hellokitty……
“……”
Đang xoát phó bản lại bị quấy rầy, Hạ Tiểu Sơn oán khí xung thiên quay đầu lại, liếc nhìn thấy Giản Minh cắp Rilakkuma dưới nách, cũng mặc kệ anh.
“……”
“…… Hút thuốc không?”
“…… Hút.”