So sánh với thể tích hắc vụ hình thành từ ám vật chất xung quanh, mèo mun một đầu quả thực có điểm thương cảm, bất quá nó dù sao cũng là có thân thể ngưng thật, có móng, có răng, rất nhanh, nó vô sự tự thông học xong săn thực hắc vụ xung quanh, vóc dáng nó bé, cũng đủ linh động, lại thêm bên cạnh còn có một con khác giúp đỡ → một con cá nhỏ, hai tiểu tử kia thấy yếu liền khi dễ, thấy mạnh liền trốn đi, gặp được hai bên cường cường đánh cho lẫn nhau tàn phế, chúng nó liền cùng nhau vụng trộm tiến lên, ăn hài cốt còn dư lại liền chạy.
Như vậy qua một đoạn thời gian, cả hai chúng nó cùng nhau dài mập.
Cá nhỏ hoàn hảo, chỉ là trường mập một vòng mà thôi, con mèo mun kia cũng mập thêm rất nhiều so với trước đó, thoạt nhìn đã không phải là một con mèo mun, mà như một con hắc báo vậy.
Bộ dáng của nó cũng cùng trước đây không giống, thoạt nhìn đã hoàn toàn không quan hệ gì với cái từ "Vô hại" nữa.
Nó đang "Tấn cấp".
Đồng thời còn đang kéo dài tấn cấp.
Đến rồi sau lại, nó đã trở thành quái vật lớn! Thoạt nhìn rất giống đầu thú đã từng chở qua Lâm Uyên ở tuyết sơn Vương gia, nhưng mà lớn hơn nữa, thân thể ngưng thật, quanh thân tản ra dính liên hắc vụ, nhìn rất đáng sợ.
Đôi mắt to lớn của nó hướng chân trời nhìn sang, trong ánh mắt nhắm ngay thiên địa bên này ngoại trừ nó bên ngoài, chỉ còn sót lại đầu ma thú cuối cùng ——
Là phiến yên vụ to lớn do A Bá Lợi Tạp hóa thành.
Trước đó, phân nửa thân thể hắn bị cá lớn cắn, rơi xuống miệng cá lớn, một nửa kia lại lao ra mặt nước, hóa thành tảng lớn hắc vụ tràn ngập mảnh đất này, hắn tản ra hắc vụ là như vậy nồng nặc, thế cho nên trong không khí đều trở nên u ám, hắc vụ vừa tản ra biến thành từng cổ một, một bộ phận rải rác trong không khí, biến thành nhiều mảnh nhỏ hắc vụ, một bộ phận thì bị hắc vụ vốn có ở đây chiếm đoạt, mà cùng lúc đó, phiến hắc vụ kia đã cắn nuốt những hắc vụ xung quanh khác.
Hiệu suất của nó so mèo mun nhanh hơn nhiều, thế cho nên vóc dáng bây giờ cũng lớn hơn mèo mun.
Nhưng có chỗ bất đồng, nó hoàn toàn không có cấu thành hình thể, chỉ là đem hắc vụ nuốt đến phóng tới trong thân thể mà thôi, nó bây giờ nhìn lại quả thực là quái vật, do vô số hình thù kỳ quái hắc vụ tạo thành, có thấy qua ngọn núi rác thải bao giờ chưa? Bộ dáng bây giờ của nó còn có chút như núi rác. Các loại vật bất đồng chồng chất cùng nhau, không có bất kỳ thứ tự, thoạt nhìn quả thực loạn thất bát tao.
Nó còn vừa đi vừa rơi, bất quá lực hấp dẫn đối ám vật chất của nó hiển nhiên là lớn, một bên rơi một bên hút, ân... vì vậy hình dạng của nó càng phát ra kỳ quái.
Biến thành một đầu quái thú chắp vá.
Mèo mun theo dõi nó.
Thận trọng đi theo sau lưng nó, hai đầu ma thú một trước một sau hướng thoạt nhìn vô biên vô tận màu đỏ sa mạc đi đến...
Kế tiếp quá trình đại khái chính là quái thú yên vụ thật lớn trước mặt vừa đi vừa rơi, sau đó một bên rơi một bên một lần nữa hấp thu, bất quá lần này nó hút ám vật chất rơi xuống không có nhiều như vậy ← Một đầu ma thú phía khác nhân cơ hội ăn vụng ni ~
Cùng yên vụ thờ ơ qua loa xây đắp bất đồng, đầu quái thú kia cũng có quy hoạch cực kỳ, cảm giác mình phải có sừng, nó liền dùng ám vật chất mới hấp thu tới làm sừng; nghĩ có lân phiến sẽ đẹp hơn, nó cứ tiếp tục hết sức chuyên chú làm lân phiến... Như vậy xuống tới, hình thể của nó cũng không có tăng lớn bao nhiêu, nhưng mà toàn thân lại càng phát ra tinh xảo.
Thế nhưng, nó lại luôn cảm thấy hình dạng có chỗ không đúng lắm.
Nó là ai?
Từ đâu mà tới?
Tại sao phải ở chỗ này?
Bỗng nhiên có một thời khắc, ngực nó xuất hiện ý niệm "Ăn" cùng "Tố hình" trong đầu, nó có ý thức!
Quả thực tựa như một đạo thiểm điện, ý thức một lần nữa trở về một khắc kia, nguyên bản quái thú còn đang dùng ám vật chất vừa hút tỉ mỉ mài lân phiến bỗng nhiên thanh tỉnh.
Hắn là Thâm Bạch a!
Hắn là từ Ửu Kim thị tới tham gia yến hội A Bá Lợi Tạp - Thâm Bạch a!
Mà hắn sở dĩ xuất hiện ở nơi này, là bởi vì hắn muốn tìm Lâm Uyên đã rơi vào trong hắc thủy a a a a!
Thâm Bạch thoáng cái thanh tỉnh lại.
Mà khi hắn lần thứ hai nhìn đến đầu yên vụ thú to lớn phía trước, cả người chợt giật mình một cái: Chờ một chút ——
Người kia... Sẽ không phải là A Bá Lợi Tạp đi?
Chờ một chút! Đại gia hoả trước hắn tựa hồ một đường đuổi theo ăn tới, chẳng lẽ... Hắn ăn là A Bá Lợi Tạp sao?
Đính chính! Là ám vật chất A Bá Lợi Tạp rơi xuống!
Há miệng, hắn nỗ lực đem ám vật chất ăn trước đó nhổ ra, nhưng mà cái gì cũng không có, ám vật chất sớm bị hắn tỉ mỉ mài thành đầy sừng và vảy màu đen chiếu lấp lánh.
Cho dù biến thành dã thú hắn cũng là một con thú tinh xảo nhá ~ ( ôi tự luyến quá em ơi)
Trong đầu ma tính xuất hiện những lời này, Thâm Bạch lắc đầu: Hiện tại không thể vào thời điểm như vậy nghĩ tới điều này.
Nhìn thoáng qua cá nhỏ đồng dạng tinh xảo không ít bên cạnh, Thâm Bạch thầm nghĩ: Lúc này phải làm phiền con rồi! Con trai ngoan Cá khô nhi!
Sau đó hắn liền bắt đầu thử hóa thành hình người, nhưng quá trình cũng rất khó, cấu tạo của thân thể con người phức tạp xa với quái thú, muốn biến thành hình người phải cần nhiều ám vật chất hơn, trước mắt ám vật chất không phải là không có, thế nhưng nó là của A Bá Lợi Tạp, tuy rằng trước cũng ăn, thế nhưng khi đó không ý thức ma ~ hiện tại có ý thức, đã biết nó là ai vậy còn ăn...
Nghĩ đến hình dạng A Bá Lợi Tạp, Thâm Bạch bĩu môi, luôn cảm thấy có điểm kinh tởm.
Bất quá A Uyên rốt cuộc ở nơi nào? Cá khô nhi còn ở, nếu không ở, thoạt nhìn còn rất khỏe mạnh... A Uyên sẽ không có chuyện gì đi. Nghĩ một điểm như vậy, Thâm Bạch tổng yên tâm một ít.
Nghĩ rõ ràng trạng huống Lâm Uyên, lại bỏ qua dự định tiếp tục ăn A Bá Lợi Tạp để hoá hình người, Thâm Bạch bắt đầu ngắm nhìn bốn phía địa phương đại lượng hiện tại đặt mình.
Hắn chỉ có thể nói cái chỗ này rất kỳ quái.
Thổ nhưỡng màu đỏ, không khí thì xám tối u ám, mặt trời không giống bình thường sáng sủa, ánh trăng còn lại màu tím.
Dị giới?
Thâm Bạch chỉ có thể nghĩ ra một từ như vậy.
Dùng móng vuốt góp nhặt một ít đá và cát trên đất, Thâm Bạch đem mấy thứ này giấu ở trong bộ lông.
Có thể nói rất dã thú —— trong lòng hắn nghĩ.
Sau đó, sự tình lại có biến cố.
Ngay khi Thâm Bạch đem một viên đá mới phát hiện phóng tới trong bộ lông, hắn chợt thấy ở phía trước, sương mù đậm đặc thuộc về A Bá Lợi Tạp tản ra một chút.
Tựa như hét lên một tiếng —— Thâm Bạch trong lòng suy nghĩ, ngay sau đó, hắn thấy được A Bá Lợi Tạp, nơi đó chẳng biết lúc nào, vô thanh vô tức xuất hiện một người.
Chắc là một người.
Có người liền đại biểu có đối tượng có thể câu thông, theo lý thuyết đây vốn phải là chuyện cao hứng.
Điều kiện tiên quyết là trong tay đối phương không có vũ khí, không có công kích A Bá Lợi Tạp mà nói.
Thâm Bạch thấy đối phương cầm trong tay một kiện vũ khí cực tương tự cung, trước A Bá Lợi Tạp chắc hẳn là bị vật này công kích, sau đó, ngay trước mặt hắn, đối phương lần thứ hai công kích A Bá Lợi Tạp, vũ khí không nhìn ra được là gì dĩ nhiên uy lực vô cùng cường đại, Thâm Bạch mắt mở trừng trừng nhìn thân thể A Bá Lợi Tạp lại tản ra một lần, tuy rằng cực nhanh tụ lại, nhưng đúng là bóc ra không ít ám vật chất, đối phương chỉ tấn công hai cái mà thôi, thân thể A Bá Lợi Tạp liền thiếu sót một khối lớn.
Mà công kích của đối phương vẫn đang tiếp tục.
Không được, tiếp tục như vậy A Bá Lợi Tạp không chừng sẽ treo!
Bất đồng A Bá Lợi Tạp hắn gặp trước đó, "A Bá Lợi Tạp" hình thái ma thú hiện tại xem ra chưa dậy nổi một điểm ý thức, cũng không thể nói chuyện, hắn tốt xấu còn có ý thức ăn cơm, a... Thâm Bạch thấy hắc vụ thuộc về A Bá Lợi Tạp bắt đầu phản kích, được rồi, hiện tại lại có ý thức công kích.
Phương thức công kích dạng ma thú và phương thức công kích dạng người của A Bá Lợi Tạp có chút giống, đều là sử dụng yên vụ, Thâm Bạch không rõ ràng lắm quy luật loại công kích này là cái gì, hắn chỉ có thể từ phía sau xa xa thấy địa phương A Bá Lợi Tạp và đối phương thoáng cái bị hắc vụ bao phủ, tầm mắt của đối phương bị quấy rầy, cứ như vậy, đối phương đối A Bá Lợi Tạp tiến công cũng mất đi chính xác.
Nhưng cũng chỉ là chốc lát mà thôi, hắn thấy đối phương từ trong hắc vụ nhảy ra, cung trong tay ném xuống, lập tức từ bên cạnh thân rút ra một bả... Trường đao màu đen?
Thâm Bạch không biết trình độ sắc bén của cây đao kia làm sao, nhưng trên cây đao kia truyền tới cảm giác quỷ dị ngay cả cách cự ly xa xôi như hắn đều đã nhận ra.
Không được ——
A Bá Lợi Tạp chính là muốn hỏng bét!
Thâm Bạch trong lòng suy nghĩ, ở đối phương huy khởi trường đao, hướng A Bá Lợi Tạp trong khói mù chém tới trong nháy mắt, hắn cũng từ địa phương ẩn thân nhảy ra, kích động tiến tới nơi A Bá Lợi Tạp trong hắc vụ, cắn tới cánh tay đối phương ——
Không có chú ý tới ở đây lại còn có một đầu ma thú khác, Thâm Bạch công kích có hiệu quả, tay phải đối phương bị hắn mạnh cắn, nhưng không có đứt, thậm chí không có phá!?
Lúc rút ra cánh tay, người nọ lấy cùi chỏ hung hăng đập hàm dưới của Thâm Bạch.
Đau đớn trước nay chưa từng có...
Bị đau buông ra miệng, Thâm Bạch lập tức nặng nề rơi xuống mặt đất.
Đối phương cũng không có truy tới.
Con mồi hàng đầu trong mắt hắn vẫn là A Bá Lợi Tạp, đối phương phản kích Thâm Bạch đồng thời, đơn đao tiếp tục huy hướng A Bá Lợi Tạp, chỉ bất quá bởi Thâm Bạch trước quấy rầy, quỹ đạo công kích của hắn rốt cuộc xảy ra cải biến, trong hắc vụ phát sinh một tiếng điếc tai nhức óc thảm thiết, Thâm Bạch lúc này mới chú ý tới A Bá Lợi Tạp trong hắc vụ nguyên lai là có hình thể, chỉ bất quá thể tích bị bao phủ so với hắn lớn hơn mấy lần mà thôi, đối phương một đao kia vốn là nhắm vào cổ chém, bởi Thâm Bạch cản trở, chỉ đâm trúng ngực A Bá Lợi Tạp, nhưng rốt cuộc vẫn là trọng thương, hắc vụ quanh thân A Bá Lợi Tạp nhanh chóng lại bị vỡ một tảng lớn.
Làm sao bây giờ? Đánh không lại đối phương. Đồng thời bởi đòn công kích vừa rồi cũng làm cho hắn phát hiện ra mình, giải quyết xong A Bá Lợi Tạp, mục tiêu tiến công kế tiếp nhất định là hắn.
Trong đầu Thâm Bạch cấp tốc chuyển các loại ý niệm, nhưng không có một phương pháp nào thoạt nhìn kháo phổ hữu hiệu, không có biện pháp, hắn từ trong hắc vụ cấp tốc nâng lên A Bá Lợi Tạp, thật nhanh hướng phía sau chạy đi.
Hắn chạy theo hướng lúc tới, ở một hoàn cảnh hoàn toàn xa lạ, cùng với theo những phương hướng khác chạy trối chết, hắn tình nguyện trở lại con đường đã đi qua.
Tốc độ của hắn đã rất nhanh, nhưng tốc độ của đối phương cư nhiên không chậm chút nào, vững vàng đi theo sau Thâm Bạch, nhiều lần thậm chí còn đuổi theo sát nút bọn họ!
Đây là quái vật gì?
Thâm Bạch trong lòng suy nghĩ, tăng nhanh tốc độ chạy trốn, sau đó, hắn chạy trốn đến địa phương ban đầu, thấy được hắc thủy phía trước!
Cùng trước lúc đến nơi này thấy diện tích hắc thuỷ bất đồng, lúc này, diện tích đã nhỏ đi rất nhiều, giống như bị chưng phát đại bộ phận.
Cũng không biết Thâm Bạch khi đó nghĩ như thế nào, mắt dòm đoạn đường quen thuộc đã toàn bộ chạy xong, hắn nhìn thác nước, một giây kế tiếp, thả người nhảy, hắn đúng là nhảy vào.
Hắc thủy lập tức nuốt sống hắn cùng với A Bá Lợi Tạp trên lưng.
Lúc rơi vào trong nước, hắn thấy người nọ cũng nhảy theo vào, nhưng một màn bất khả tư nghị đã xảy ra: Trong nháy mắt khi tay của đối phương tiếp xúc mặt nước liền nổ tung lên.
Nhưng người kia phản ứng cực nhanh, phát hiện chuyện này trước tiên không có thét chói tai, mà là nhanh chóng lộn mèo trên không trung, đúng lúc thoát đi mặt nước, sau đó, cũng một chốc ly khai, hắn ghé vào trên mặt nước nhìn xuống dưới.
Cách càng ngày càng sâu hắc thủy, Thâm Bạch rốt cục thấy được mặt của người kia.
Chỉ một hồi mà thôi, lập tức hắc thủy càng ngày càng sâu, hắn cái gì cũng nhìn không thấy.
Cũng may Cá khô nhi vẫn theo hắn, bình thường nó ở bên ngoài bộ dáng nâu xám tầm thường nhưng ở trong nước đúng là hơi phát quang, hoàn toàn không biết đường ở phương nào - Thâm Bạch liền theo Cá khô nhi, hắn không nghĩ qua Cá khô nhi có nhận biết đường hay không, cũng không nghĩ qua Cá khô nhi sẽ đưa hắn đến địa phương nào, trong bóng tối, Cá khô nhi quả thực giống như là bóng đèn duy nhất, sau đó, lại một lát sau, thân thể của nó không tái phát sáng nữa.
Bởi vì ánh sáng trước mắt đã sáng hơn cả Cá khô nhi.
Thâm Bạch nhìn đến bên ngoài đủ ngọn đèn mọi màu sắc, hắn liều mạng bơi vài bước về phía trước, một giây kế tiếp, hắn lao ra mặt nước, một lần nữa hô hấp đến không khí?!