Ký Chủ Của Ta Là Ác Ma

Chương 235: Bác Sĩ Cấm Dục Đừng Thả Thính 15-18






Lạc Hiên Lâm nhìn thoáng qua mọi người, giọng điệu thản nhiên nói:
"Chúng ta đi tìm một ít thức ăn, phía trước có siêu thị, tận lực đem ăn đều về trên xe.

"
Sau đó chần chờ gõ gõ cửa sổ xe Mặc Thần:
"Mặc Thiếu, xin hỏi, anh muốn! Cùng đi siêu thị không?"
Thân phận của Mặc Thần, nếu như hắn ảy ra vấn đề ở đây, chỉ sợ là Lạc gia về sau liền xong.

Nhiễm Bạch nhu thuận nép trong ngực Mặc Thần, con ngươi sáng lên:
"A Thần, chúng ta cùng đi ~ "
Mặc Thần cưng chiều vuốt vuốt đầu Nhiễm Bạch, than thở một tiếng, tiếng nói mát lạnh từ tính, tựa hồ nghe vào cũng chính là một loại hưởng thụ:
"Nhiễm Nhiễm muốn đi, vậy liền đi thôi.


"
Nếu như nói tiểu gia hỏa này chỉ là ngoan ngoãn muốn đi, hắn nửa điểm cũng không tin đâu.

Nhưng vì hắn hết lần này tới lần khác yêu mỗi một mặt nạ của tiểu gia hỏa này.

Mặc kệ là thiên sứ thuần lương vô hại hay là ác ma sa đọa.

Hắn đều thích.

Mặc Thần dắt tay Nhiễm Bạch, hai bàn tay thon dài xinh đẹp hoàn mỹ khảm nạm cùng một chỗ.

Diệp Khê nhìn thấy Nhiễm Bạch xuống xe, lúc đầu muốn nói gì, nhưng nghĩ đến Mặc Thần muốn toàn quyền bảo hộ Nhiễm Bạch, như vậy cô tại đi lên chính là không tin tưởng hắn, cho nên cô dừng bước chân đi với Hạ Y Y cùng tiến vào siêu thị.

Mọi người để ý cẩn thận dừng xe trước siêu thị, trên đường gặp được mấy zombie, có thể tránh đều tránh khỏi, thực sự tránh không được mới trực tiếp đánh tới.

Đám người như chim sợ cành cong cẩn thận từng li từng tí đánh giá bốn phía, ngay cả xuống xe cũng cẩn thận vạn phần, chỉ sợ gặp phải Zombie.

Đương nhiên, trừ hai quái thai là Mặc Thần cùng Nhiễm Bạch.

Giống như nhàn nhã đi dạo, nhàn nhã đến cực điểm
Lúc Lâm Tuyết đi qua trước mặt Hạ Y Y, lộ ra một nụ cười quỷ dị, có chút mở miệng, im ắng nói:
"Không gian.

"
Hạ Y Y nhìn thấy Lâm Tuyết làm khẩu ngữ, toàn thân thể cứng đờ.


Làm sao có thể? Làm sao có thể?
Cô chưa từng nói qua với bất kì ai rằng mình có không gian!
Lúc đi ngang qua Lâm Tuyết, trong mắt Hạ Y Y xẹt qua kiêng kị thật sâu.

Người này đến cùng là ai? Làm sao cô ta biết mình?
Nhìn thấy Hạ Y Y sợ hãi, Lâm Tuyết nhếch miệng cười hả hê.

Hạ Y Y.

Cả đời này, cô liền triệt để sống không bằng chết đi!
Siêu thị rất lớn, phân hai tầng lầu.

Tầng dưới chót là đồ dùng hàng ngày, tầng thứ hai là đồ ăn vặt.

Đám người làm thành một vòng tròn, cẩn thận từng li từng tí đánh giá bốn phía, động tác chậm rãi đi vào siêu thị.

Nhìn thấy một zombie toàn thân màu xanh trắng nhào tới, Hạ Y Y trực tiếp bắn dị năng hệ băng xuyên qua.

Có mấy Zombie khác cũng bị mọi người cùng nhau xử lý.

Lạc Hiên Lâm hiện tại đã là người lãnh đạo của đội ngũ, tỉnh táo ung dung phân phó:
"Ba người một tổ, trong đó mỗi tổ cam đoan có một dị năng giả.

Bắt đầu thu thập đồ ăn.


"
Về phần để Mặc Thần động thủ?
Trò cười, không có khả năng.

Trước đó trong xe Lạc Hiên Lâm đã phổ cập về thân thế của Mặc Thần cho bọn hắn, lại đi trêu chọc Mặc Thần thì không phải là muốn chết sao?
Thế nhưng Nhược Luyến Nhi lại vẫn cứ không tin cái này, ánh mắt ngượng ngùng len lén liếc Mặc Thần.

Trong lòng âm thầm nghĩ.

Hoá ra thân thế của Mặc Thần tốt như vậy, giá trị nhan sắc còn cao như thế.

Nhược Luyến Nhi cảm giác, ả đã yêu Mặc Thần.

Nhìn thấy bên người Mặc Thần là Nhiễm Bạch:
Nhược Luyến Nhi trong mắt xẹt qua một tia khinh thường, một con nhóc miệng còn hôi sữa làm sao có thể tranh đoạt đàn ông với ả được?
Ả cố ý lắc lắc thân hình như rắn nước, dáng vẻ thướt tha mềm mại hướng Mặc Thần đi đến, hai gò má đỏ ửng, e lệ nhìn Mặc Thần:
"Mặc Thiếu, em có thể đi chung với anh không? Em sợ hãi! "
Nhược Luyến Nhi cắn môi, trong hốc mắt ngậm lấy nước mắt, thoạt nhìn là dáng vẻ bị dọa sợ.

.