Konosuba Của Tui

Chương 5: Anh hùng satou hoặc là....???




"Nnng..... Đầu mình.... Đau như búa bổ, và.... nó.... càng ngày... càng đau hơn..."

Giờ tui đang nằm lăn lộn trên đất, vô cùng đau đớn, đầu tui như bị hàng trăm trận bom nổ bên trong đó, tai của tôi thì vang lên những tiếng ù ù, mà cho dù cố gắng bịt tai lại cũng không có chút tác dụng gì cả.

"Arrrrrh!!!! Cái quái gì nữa thế này! Tự nhiên cổ họng mình..... nóng và đau khủng khiếp. Nếu đây là thứ tác dụng phụ mà con nhỏ nữ thần đó nói thì tuyệt không phải là nho nhỏ. Ah!!!!!! Đau quá!!!!

Sau khoảng nửa tiếng, tui cố gắng đứng dậy nhưng chỉ tất cả tui làm được chỉ là ngồi lên tại chỗ và ngay lập tức tứ chi trở nên vô lực không thể tiếp tục vận sức được, đầu óc vẫn như bị dội bom, cổ họng như bị trụng nước nóng, sau từng đó thời gian tui chỉ thấy tệ hơn và tệ hơn, thật kỳ diệu là tôi có thể chịu đựng mà không ngất xỉu. Nhưng tui hoàn toàn có thể nhận cơ thể mình đang tàn tạ dần, tui cười giễu trong đau khổ khi nhìn trên da mình xuất hiện từng đường nứt và nó càng ngày càng lan rộng ra.

"Không... được.... rồi...!!!!" Có vẻ đến bước này đã là giới hạn, tui gục xuống bất tỉnh trên sàn

.....

Không biết đã bao lâu, nhưng cho dù đang bất tỉnh tui vẫn nhận thấy được sự đau đớn từ thân thể đang hoành hành không gì cản nổi.

"Đau... quá!!!!! Nóng quá..... Cơ thể mình như bị thiêu trong thiên hỏa vậy, đau đớn cùng nóng bỏng chạy khắp từng ngóc ngách trong cơ thể như muốn hoàn toàn hủy hoại nó."

Không thể cử động được một ly, tất cả những gì tui có thể làm là chịu đựng chỉ chịu đựng mà thôi

Tui không biết mình đã ngất lên ngất xuống bao nhiêu lần, có thể là vài phút cũng có thể là hàng giờ, nhưng sự thống khổ này vẫn không hề chấm dứt hay có bất kỳ dấu hiệu gì là nó sẽ dừng lại.

"Mình sẽ chết sao!!!!! Chết khi thậm chí chưa có một cô bạn gái, haix, biết vậy mình chọn lên thiên đường rồi trở lại thành 1 thằng hikikomori đẳng cấp god like đi cho rồi chứ ở đây chi để rước nhục vậy."

Chịu đau đớn như vậy thì tui có ý nghĩ như vậy là chuyện không thể tránh khỏi. Vậy xem ra cái cảm giác nãy giờ là một trong những cảm giác mà người sắp chết phải trải qua trước khi nhắm mắt sao. Cái cảm giác từ tế bào dần dần dừng lại, cơ thể bị nhấn chìm trong sự đau đớn cùng cực và rồi khi mọi thứ lên tới đỉnh điểm của nó và... đứt. Kết thúc một sinh mệnh.

"Ah!!!! Đau quá!!! Nếu có thể chết hãy cho ta chết luôn đi! Đừng hành hạ như vậy.!!! Ah!!! Ah!!! Ah!!!"

"Vậy xem ra mình sẽ chết ở nơi đất khách quê người này sao. Thật là đáng tiếc mà... Xem ra ở thế giới kia mình chẳng là gì và thế giới này mình cũng chẳng là chi..."

Nghĩ đến đó, ý thức tui lại chìm hoàn toàn trong bóng tối.

.....

"Uh!!!!!Sáng rồi à!!!!."

Đang nằm trên đất tui nhìn ra ngoài, nếu như giống ở trái đất thì với cường độ ánh sáng này chắc khoảng là gần 6 giờ, xem ra tui ngất hơi bị lâu thì phải, nhỏ Harina nói tôi sau trận đánh với con thỏ hôn mê gần một ngày trời tức là trưa hôm sau, nhưng bây giờ đang là buổi sáng vậy vị chi xem ra tui đã bất tỉnh suốt 18 tiếng. Thật khó tin a. Nhưng xem ra tui đã hoàn toàn khỏe lại nhỉ, cảm giác đau đớn toàn thân đã biến mất như chưa hề tồn tại. Thật khó tin là mới trước đó tui bị hành hạ chết đi sống lại. Giờ tui cảm thấy cơ thể nhẹ nhàng hơn trước nhiều, như vậy hẳn tốc độ tăng cao nhiều lắm nhỉ. Và để kiểm tra tui tung vài đấm

*Vút!!! Vút!!! Vút!!!!."

Wa!!!! Nghe tiếng gió rõ to luôn đấy, bây giờ tui tin chắc là nếu gặp vài con thỏ như hôm qua tui cũng là gọn được nó trong vài hit.

"Khoan!!! Khoan đã! Hình như có cái gì đó sai sai ở đây.."

Tui quay đầu ngó xung quanh

"Hình như tầm nhìn của mình thấp đi một chút thì phải. Dù sao một trong những điểm tự hào hiếm hoi của mình là chiều cao lý tưởng mà" Và khi tui đưa mắt tới chiếc gương trong phòng

"Ai vậy nè." Trong gương là một khuôn mặt tui thấy rất quen, nhưng không nhớ gặp ở đâu, một cô gái chỉ khoảng 15-16 tuổi tóc bạc dài qua hông tỏa ra nét đẹp vô cùng thánh khiết. Tui giơ tay phải tui lên và cô gái trong gương cũng bắt chước y hệt như vậy.

"Tay phải check."

Tui giơ tay trái lên, cô gái đó cũng làm theo

"Tay trái check."

Mồ hôi bắt đầu đổ, tui giơ tay vò vò khuôn mặt của mình

"Khuôn mặt thánh thiện check."

Và cuối cùng tui đưa tay xuống dưới

"Phía dưới!!! Tình trạng mất tích, không có dấu hiệu gì của sự tồn tại."

"Vậy đây là cái gương thật rồi! Như vậy.... Người con gái này là......"

"FUCK!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!. CÁI QUÁI GÌ VẬY NÈ"

Sao lại thế này, sao tui lại biến thành một đứa con gái lạ hoắc vậy nè, cho dù là thể loại gender bender thì cho dù biến hình cũng chỉ thành một verson khác tương tự thôi chứ đâu có cái kiểu hai bản thể hai hình dáng hoàn toàn khác nhau như vậy được, chưa kể quần áo đang mặc cũng khác a, cô gái này đang mặc bộ đầm xếp ly màu xám dài gần tới gối, trông khá dễ thương, như vậy càng vô lý a, không được rùi phải xem xét kỹ càng hơn mới được, nghĩ vậy, tui nhanh chóng tia sơ cái cơ thể nữ tính mới của mình. Tui cúi người xuống và đập vào mắt tui là hai quả đồi

"Vậy đây là thứ trong truyền thuyết được gọi là vú đúng không nhỉ."

*Bóp!!! Bóp!!!!.*

Ah!!!!! Một cảm giác kì lạ, toàn cơ thể tui run lên, bằng cái gương tui có thể thấy được trên khuôn mặt dễ thương đó, một áng mây hồng đang dần hiện rõ, dễ thương quá đi mất, mềm quá đi mất, sướng phê luôn đi được á, hai kiếp làm người bây giờ mới biết được cái cảm giác nắn ngực con gái là như thế nào a. Tui có chút không kiểm soát được mà bắt đầu giở trò 18+ với cái body mới này của mình

"Không được á!! Bình tĩnh đi!!! Đây không phải là lúc."

Tuy rất sướng, nhưng ngay lập tức tui cắn lưỡi, cố gắng giữ bình tĩnh rồi trở lại vẻ mặt nghiêm túc, xem ra đây là tác dụng của chiếc vòng thật rồi, tuy mình biến thành con gái nhưng quả thật là mình mạnh hơn rất nhiều và đây không phải là ảo giác. Tui đã kiểm tra vài lần và quả thật là trên mọc núi đồi dưới mất khúc cây, tuy chưa dùng mắt kiểm tra kỹ lưỡng dưới đó to nhỏ đẹp đẽ như thế nào, nhưng chắc không sai biệt lắm so với tưởng tượng đâu, dân luyện hentai nhà nghề mà, chắc ở đó là một khe rãnh và một hạt đậu thôi chứ gì. Với lại nếu kiểm tra kỹ lưỡng phần dưới đó tui không tin mình có thể kiềm chế bản thân một lần nữa.

Tui thở dài, ngắm mình một lần nữa trong gương, cô gái này quả thật rất quen, mình thấy ở đâu rồi thì phải. Trong khi đang suy nghĩ thì một giọng cười không có chút tiết tháo vang lên trong đầu tui

"Ha!!! Ha!!!! Ha!!!. Sao lại vậy nè, anh làm gì mà lại biến thành một cô gái vậy."

Chắc tui khỏi nói các bạn cũng biết đó là ai rồi chứ gì, vâng, con nhỏ nữ thần khốn khiếp kia. Nhớ lại cơn đau giằng xé tui nghiến răng nghiến lợi.

"Cái thứ tác dụng phụ của cô nói là đây hả! Đâu có nhỏ chút nào đâu ta."

Và đáp lại tui là một giọng nói thể hiện như là nhỏ đang thắc mắc dữ lắm

"Sao vậy ta! Theo hướng dẫn sử dụng thì tác dụng phụ chỉ là một trận hành xác đau đớn thôi mà chứ đâu phải biến anh thành con gái như vậy. Rốt cuộc anh đã làm gì vậy. Hay anh đọc sai câu thần chú"

"Làm gì sai a.! Henshin!!!!! Piraruku Piraruku Byou Byou Byou Byou Byou. Sai chỗ nào á."

"Thế câu sau cùng thì sao."

"Ý cô là câu Otoko Daisuki à."

"Ừ!"

"Đó không phải là cạm bẫy cô dành cho tôi à, tôi đổi nó thành Bishoujo Daisuki. Đâu có nghiêm trọng đúng không."

"Cái.... gì!!!! Anh... đổi... câu thần chú.!!!!" Giọng nhỏ vang lên ngắt quãng như đang kinh ngạc dữ lắm.

"Anh là đồ ngu hả!!!!!!" Tiếng nhỏ gầm vang lên trong não tui "Anh có biết chiếc vòng đó phân biệt nam nữ sử dụng không hả, câu chú anh đổi tình cờ trùng hợp với câu thần chú dành cho con gái xài, thế nên anh bị biến thành con gái còn trách gì ai nữa. Chưa kể nếu anh từ trai biến gái quá trình thống khổ khi biến hình sẽ lớn hơn nhiều a, anh còn sống là chuyện lạ đó, giờ tôi thật sự thấy lo cho cái bộ não của anh rồi đó. Trời ơi là trời a. Nhưng anh đừng lo, sau khi thời hạn biến hình kết thúc thì anh sẽ trở lại thôi, nhưng lần sau nhớ niệm đúng câu chú đó."

Bộ tui suy nghĩ quá nhiều hay sao mà khi nghe câu nói đó của nhỏ nữ thần tui cảm thấy nhỏ có chút lo lắng cho tui thì phải. Nhưng vậy là sau này nếu muốn biến hình thành công mình phải bắt buộc đọc câu Otoko Daisuki sao.

"Không! Tuyệt đối không."

Tui trả lời một cách dứt khoát, đó không chỉ là câu trả lời cho nhỏ nữ thần mà cho cả tui nữa, gì chứ mở miệng thừa nhận mình thích đàn ông, đừng có đùa a, cho dù chỉ là thần chú nhưng tui tuyệt đối không làm vậy. Tui thà trở thành con gái sau đó theo yuri route chứ không hủy hoại bản tâm của mình chỉ vì câu thần chú đó.

"Anh....!!!!! Thật là bướng bỉnh a! Thôi tùy ý anh vậy, nhưng tôi cảnh báo, là do sự hành hạ khi biến hình từ nam sang nữ rất lớn thế nên khi ở dạng con gái thì thực lực của anh vô cùng mạnh đó dù sao đối với chiếc vòng đó, sự hành hạ đi kèm với phần thưởng mà, tốt nhất nên kiểm tra lại thông số cùng trang bị kẻo không kiểm soát được sức mạnh rồi gây tai nạn cho người khác."

"Vậy ý cô là tôi bây giờ có đủ trang bị rồi à."

Tui lên tiếng và đến giờ mới nhận ra giọng tui cũng bị biến đổi nghe thanh thoát nữ tính hơn nhiều. Khoan tui cũng biết cái giọng này, cũng như cô gái này là người tui đã gặp ở đâu rồi thì phải và sau đó tui hoàn toàn lờ con nhỏ nữ thần và chìm trong suy nghĩ.

.....

"Này! Cô là ai vậy?"

Một giọng nói vang lên từ phía cửa

"Khi mình đang suy nghĩ thì cô ấy đã ở đó." Trong tâm trí của mình hiện giờ đang hét lên câu đó bằng một vẻ mặt vừa kinh hãi vừa có chút hài hước, tất nhiên nó không thể hiện trên khuôn mặt, và hiện tại đứng trước cửa là Harina đang nhìn với ánh mắt dò xét. (Từ bây giờ khi biến thành con gái mình sẽ dùng từ "Mình!" để xưng hô bản thân cho nó dịu dàng chứ không dùng chữ "Tui.!!!!" nữa.)

"Cô là ai vậy! Còn chàng trai ở đây đi đâu rồi."

"Hân hạnh được gặp bạn! Mình là Emilia, bạn thuở nhỏ cùng quê với Satou kun."

Mình tự giới thiệu với một nụ cười rạng rỡ đầy ánh sao và làm một động tác dễ thương đầy nữ tính là đưa ba ngón tay lên mặt trong khi đang nheo mắt. (Nếu bạn nào không rõ đó là động tác thế nào thì vô link chú thích phía đưới.) (1)

"Hả!!!" Harina làm một bộ mặt khó đỡ hơn, có vẻ như màn giới thiệu càng làm cho cô ấy nghi ngờ bộ não của mình hơn và để không bị nghi ngờ mình tiếp tục

"Mình và Satou là bạn từ nhỏ, nhưng cậu ấy lại đột nhiên chạy mất chỉ để lại lá thư là muốn tới đây trở thành mạo hiểm giả nên mình đuổi theo lôi cậu ta về trước khi làm ra hành động liều lĩnh gì đó mà."

"Cậu ta đã làm rất nhiều hành động liều lĩnh trước khi cô tới rồi." Ánh mắt của Harina nói chính xác lên điều đó.

"Nhưng sao cô lại biết cậu ta ở đây. Hình như cô không có phương tiện liên lạc gì với cậu ấy đúng không."

"Trực giác của bạn từ thuở nhỏ a.!!!!" Mình mỉm cười rạng rỡ đầy ánh sao

"T... Thế... À." Có vẻ khó đỡ trước câu trả lời của mình, Harina cuối cùng cũng đành phải chấp nhận và cô ấy chuyển chủ đề.

"Vậy Satou Sumeragi đâu rồi, cô gặp cậu ta chưa.!!!"

"À! Satou kun có nói với mình là cậu ấy có chút việc bận nên hôm nay nhờ mình đi làm giùm." Nói đến đây mình thở dài "Thiệt tình! Mình vất vả lắm mới chạy được đến đây mà chưa gì đã nhờ vả. Cậu ta đúng thật là...."

"Thế nên... Phiền cậu nói với ông chủ giùm một tiếng nhé, Harina chan.!!!" Mình mỉm cười và làm động tác chắp tay cầu khẩn.

"Uh! Nhưng tại sao cậu lại biết tên mình." Harina nhận ra sự sơ hở trong câu nói của mình ngay lập tức.

"Satou kun kể cho mình nghe về cậu mà, cậu ấy nói Harina chan rất tốt bụng, sẵn sàng chăm sóc cậu ấy cho dù chỉ mới gặp mặt, Satou kun thích món sữa mật ong của cậu pha lắm. Cám ơn cậu vì đã chăm sóc Satou kun thay cho mình."

Nói xong mình hướng về Harina cúi đầu mỉm cười cảm ơn chân thành, và cảm xúc đó không hề là chém gió, mình biết ơn cô gái này ngay khi cô ấy vẫn chăm sóc mình cho dù mới gặp lần đầu

"Thế à! Không có gì đâu, vậy mình cũng gọi cậu là Emilia chan được chứ?"

"Ừ!! Mình thích lắm.!! Cậu là bạn nữ đầu tiên khi mình tới đây đó, hi vọng chúng ta sẽ vui vẻ với nhau."

Thế là mình với Harina vừa đi vừa nói chuyện trên trời dưới đất, quả là con gái, bất cứ chủ đề nào cũng nói được, cũng may trình luyện M-A của mình rất cao nên cũng có thể thích nghi vời mấy cuộc girl talk này.

.......

"Lý do là vậy, nên Emilia sẽ thay cho Satou Sumeragi làm việc với chúng ta trong hôm nay."

Sau khi ông Cain giới thiệu mình cho mọi người thì một trận bàn tán vang lên

"Đùa à! Cậu nhóc yếu ớt đó mà có cô bạn thuở nhỏ đáng yêu thế này sao, thật là đáng ghen tị mà."

"Ông trời bất công ghê, tao thì bạn thuở nhỏ thì giờ toàn là mấy đứa cơ bắp cuồn cuộn, đào không ra một bông hoa như cô bé này nữa."

Những tiếng bàn tán vang lên khiến mặt của mình lộ ra một nụ cười gượng gạo.

"Xin được mọi người giúp đỡ ạ."

"Được!!! Nếu em thấy bọn anh ai ngủ gật thì em cứ cho một đạp ngay mặt là bọn anh dậy liền à."

Kyaaaaa!!!! Bộ mấy người công nhân ở đây đều là biến thái hết hay sao mà nói như thế á, mình nhanh chóng lùi về phía sau một bước

"Thôi được rồi mọi người! Đừng làm Emilia chan sợ chứ! Mau tiến hành làm việc đi a."

Người lên tiếng giải vây cho mình là Harina chan

"Cám ơn nhé.!"

"Ơn nghĩa gì! Nhưng cũng phải công nhận có cậu khí thế của đám nhân công tăng lên thấy rõ đó, có quản lý nữ xinh đẹp có lợi ghê chưa."

Mình đỏ mặt, là con gái ai chẳng thích được khen đẹp

"Cậu cũng dễ thương lắm mà Harina chan."

"Cám ơn nhé, nếu có tên nào bắt nạt cậu cứ nói cho mình, mình sẽ cho tên đó vài đấm.."

Nói xong Harina bước đi bắt đầu công việc của mình...

chú thích (1): http://3.bp.blogspot.com/-OPtSPscCZQA/Ta8zdt5AHjI/AAAAAAAAACI/1N0tRCM5iJU/s1600/KirinoKya.jpg