Tối đến Inui đã về nhà trước để có thể chuẩn bị đồ ăn tối cho hai đứa, Draken thì còn nán lại một chút để đi giao hàng. Hôm nay Inui mua một chút đồ mà Draken muốn ăn, em cần mẫn đứng trong bếp, điêu luyện nấu ăn. Dần dần từng món ăn thơm nức mũi cũng đã được nấu xong hết thảy. Thì ngay lúc đó Draken cũng đã trở về nhà, khác với vẻ mặt phấn khởi buổi sáng. Khuôn mặt Draken lúc này có chút mệt mỏi lẫn buồn rầu, nhưng anh lại cố gắng cười tươi để Inui vui vẻ. Thấy Draken về Inui cũng nhanh chóng ra chào đón.
- Mừng mày trở về.
Nhìn khuôn mặt của Inui không hiểu sao Draken thấy thoải mái hơn hẳn, anh chầm chậm đi ra chỗ Inui ôm em vào lòng.
- Tao về rồi đây.
Draken nhẹ hôn lên tóc Inui một cái, Inui cũng vui vẻ ôm người kia.
- Mày cất đồ đi rồi ra ăn cơm.
- Có chuyện gì rồi à?
Khuôn mặt Draken có chút ngạc nhiên nhìn em, anh không hiểu sao Inui lại biết là đang có vấn đề. Nhưng vẻ mặt của Draken biểu hiện rõ ràng như vậy thì làm sao Inui không biết được chứ.
Khuôn mặt Inui đáng tin vô cùng, Draken muốn giấu cũng không giấu nổi rồi. Anh khẽ thở dài, đưa tay day day thái dương.
- Hôm nay tao đi giao hàng, thì mới biết tên nhận hàng là thuộc một băng đảng mới nổi gần đây. Nó kêu với tao là băng nó sắp có trận đua xe, nên muốn chúng ta tập trung độ xe theo yêu cầu của tụi nó. Chúng ta đang có quá nhiều đơn hàng vả lại nó lại muốn xong ngay nên tao từ chối. Ai ngờ nó lại lên giọng với tao, đòi làm xe bằng được nên tức quá tao đấm nó một cái. Xong nó quay ra nói là sẽ kêu người tới phá tiệm chúng ta, nên tao đang lo đây.
Draken thật ra không phải lo bọn chúng sẽ làm gì mình, chỉ là anh sợ bọn chúng đến gây phiền phức cho Inui và cửa hàng xe của cả hai thôi. Anh tính một mình giải quyết cho gọn nhưng ai ngờ Inui lại nhận ra nên đành nói cho em biết. Inui nhìn Draken cảm thấy có chút buồn cười, em nhướn người tới ôm lấy Draken.
Đôi mắt Draken bất ngờ nhìn Inui chằm chằm, anh quên mất rằng Inui mạnh mẽ thế nào. Mấy cái này thì có gì mà buồn phiền, Inui sẽ chẵng để tâm đến điều đó đâu. Draken vui vẻ ôm lấy eo Inui, kéo em nằm lên người mình rồi ôm chặt.
- Đúng rồi nhỉ, xin lỗi vì đã làm mày lo lắng.
Inui cười nhẹ, khẽ hôn nhẹ lấy môi Draken một cái, ánh mắt dịu dàng vô cùng.
- Đừng buồn nữa nhé, có chuyện gì thì cứ nói với tao được chứ!
Draken vui vẻ, anh mạnh mẽ ôm chặt lấy em trong lòng. Inui thật sự quá đáng yêu rồi, Draken khẽ nắm cằm Inui, nhẹ đặt vào miệng em một nụ hôn sâu. Miệng quấn lấy miệng, lưỡi quấn lấy lưỡi dây dưa triền miên. Hôn được một lúc Draken mới nhẹ nhàng thả em ra, nhìn khuôn mặt ửng đỏ đầy mê hoặc của Inui, Draken nhẹ giọng.
- Bên nhau mãi mãi nhé Inupee~
Draken đưa ngón út của mình ra, nghe lời nói của Draken em vừa ngại vừa vui vẻ, Inui cũng móc lấy ngón út kia.
- Hứa nhé Draken!
Anh vui vẻ gật đầu một cái chắc nịch, thế giới đầy hạnh phúc và ấm áp. Nhưng đời mà, mấy ai biết được tới chữ "ngờ".