Với những lời ngọt ngào kia của Kokonoi, Inui lại thêm một lần đặt niềm tin vào người ấy. Sự dịu dàng của Kokonoi khiến Inui cảm thấy được sưởi ấm. Đến bây giờ Inui vẫn tin tưởng rằng Kokonoi sẽ hồi tâm chuyển ý, cũng sẽ bắt đầu dành tình cảm cho mình. Như sực nhớ ra điều gì đó Inui khe khẽ cười nhẹ, và sau đó là một giọng nói ấm áp cũng vang lên.
- Là ngày mai rồi sao?
Một câu hỏi bâng khuơ vang lên rồi cũng chậm rãi tan biến đi trong không khí. Rồi như để chắc chắn hơn, em đi về phía lịch treo tường, chậm rãi quan sát thứ ngày ở bên trên. Sau khi đã chắn chắn điều gì đó, Inui mới lấy bút đánh dấu x lên phía trên. Chuẩn bị ngay bây giờ có lẽ là được rồi nhỉ, à mà sau khi xong công việc đã. Thế là Inui nhanh chóng lấy xe và đi tới nơi làm việc.
- Nè, anh đưa người ta về nhà như vậy có được không đó? Lỡ người yêu anh ghen thì sao?
Giọng nói bay bổng đầy mị hoặc của người phụ nữ kia vang lên, người kia còn đưa bàn tay thon dài lên cổ Kokonoi, mân mê di chuyển về phía ngực.
- Cậu ta bây giờ đi làm rồi, với lại dù có bắt gặp chúng ta như thế này thì cậu ta cũng chẵng dám hó hé gì đâu.
Kokonoi nhếch môi đầy tự tin, bàn tay gã cũng không yên mà dần mò xuống eo, rồi lại đến phần cong bên dưới. Người phụ nữ kia bị Kokonoi đụng chạm liền thích thú, ngã vào lòng của gã.
Người phụ nữ kia lên tiếng nũng nịu, Kokonoi bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ, hắn ta nhấc bổng người kia lên vai, rồi đưa cô ả vào phòng. Mà căn phòng đó lại chính là phòng ngủ của Kokonoi và Inui, là phòng ngủ của hai người. Và sau khi đặt cô ả lên giường, thì chuyện gì đến cũng đến. Chỉ trong chốc lát phía bên trong vọng ra những tiếng rêи ɾỉ, thở dốc đỏ mặt.
Nhưng ở một nơi khác Inui chẵng hề hay biết gì cả. Em vẫn cứ chăm chỉ tập trung vào công việc của mình, và còn mang tâm trạng chờ đợi. Đến một lúc khi tiệm đã vắng khách, Inui mới chậm rãi ra bên ngoài một chút.
- À vâng, tôi xin đặt hàng ạ! Vâng, thêm bong bóng và đồ trang trí! Vâng cảm ơn.
Sau cuộc gọi điện kia, Inui cũng khe khẽ mỉm cười, tiếp tục công việc của mình.
Ngày mà Inui mong đợi cuối cùng cũng đã tới, em đã mua rất nhiều đồ trang trí và những thứ cần thiết cho hôm nay nữa. Dường như ngày này là một ngày vô cùng đặc biệt thì phải. Hôm nay Inui đã xin phép Draken cho mình về sớm, và cũng nhanh chóng được sự đồng ý của anh. Ngay sau đó Inui liền phóng xe đi tới tiệm bánh kem, đôi mắt háo hức đi vào bên trong.
- Xin chào quý khách, quý khách cần gì ạ?
Khi đi tới quầy, một nhân viên vô cùng lịch thiệp chào hỏi Inui, em ngắm nhìn những chiếc bánh xinh đẹp trong tủ kính, và cuối cùng cũng chọn ra một cái bánh thích hợp.
- Lấy cho tôi cái này.
Inui chỉ vào chiếc bánh kia, và nhân viên cũng nhanh chóng lấy bánh ra.
- Quý khách có muốn ghi gì trên bánh không ạ?
Sau khi được nhân viên hỏi xong, chẵng phải suy nghĩ gì lâu, Inui đã nhanh chóng lên tiếng.
- Mừng kỷ niệm 8 năm yêu nhau.
Nghe yêu cầu từ phía Inui, nhân viên nhanh chóng cầm bánh vào và viết những dòng chữ kia. Inui vui vẻ mỉm cười, em chắc chắn sẽ làm Koko bất ngờ. Đợi một lúc sau, bánh đã được đóng gói cẩn thận, Inui nhanh chóng trả tiền rồi cầm lấy đi ngay. Ở nhà vẫn còn nhiều thứ phải trang trí lắm, thế là em càng phóng xe nhanh hơn.
Và khi về đến nhà, em cũng chậm rãi đặt bánh trên bàn rồi bắt đầu những công đoạn trang trí của mình. Vì muốn tạo bất ngờ cho Kokonoi nên Inui đã nhanh chóng lấy điện thoại mình ra và bấm vào dãy số quen thuộc. Tiếng tút vang lên chẵng bao lâu thì người bên đầu dây đã bắt máy.
- Sao thế Inupee?
Giọng nói người thương vang lên phía đầu dây, chỉ vậy thôi không hiểu sao Inui lại cảm thấy hạnh phúc.
- Koko à, ở tiệm xe bữa nay việc hơi nhiều nên tối nay tao có lẽ sẽ về trễ đấy!
Đôi mắt Inui lấp lánh, đầy háo hức nói, thì bên đầu dây bên kia cũng nhanh chóng đáp lại.
- Vậy sao? Mày cứ từ từ làm, đừng để mệt quá, tao về sớm rồi ở nhà đợi mày.
Sự quan tâm ở trong lời nói kia khiến Inui hạnh phúc vô cùng, em khẽ "ừm" nhẹ một tiếng rồi cũng ngắt máy. Trái tim em không ngừng rung động, nó cứ đập liên hồi như vậy. Thế là Inui càng háo hức, bắt tay vào chuẩn bị đồ nhanh hơn.
Công đoạn trang trí mất cũng kha khá thời gian, nhưng rồi cuối cùng cũng làm xong hết thảy. Rồi Inui nhìn lên phía đồng hồ cũng đã tới 6h30, em lại tiếp tục dọn bàn cho sạch sẽ, đặt bánh và hoa lên đấy. Xong em lại đi về phía bếp chuẩn bị cho Kokonoi mấy món mà gã thích. Làm xong hết mọi thứ cũng đã tới hơn 7h30. Inui nghĩ mình sẽ đi tắm rửa rồi sau đó là đợi Kokonoi về. Kế hoạch chuẩn bị diễn ra vô cùng suôn sẻ, em cứ tủm tỉm cười suốt. Đi ra đi vào bận rộn chuẩn bị, với lại có lẽ hôm nay Kokonoi sẽ về sớm nên em nghĩ anh chuẩn bị về rồi.
Ai ngờ đâu mới nghĩ xong phía bên ngoài đã có tiếng động cơ xe máy, vừa nghe Inui đã biết đó là Kokonoi. Em nhanh chóng, vội vội vàng vàng tắt hết điện trong nhà đi, rồi chậm rãi cầm bánh sinh nhật đợi gã phía bên trong. Inui hồi hộp, trong lòng có chút nôn nao mong chờ.
Chỉ một lát sau, cánh cửa vang lên tiếng "cạch", Inui đang chuẩn bị bật điện lên và cho Kokonoi bất ngờ bỗng nhiên em đứng sững, cả người vô thức run rẩy...