Kim Ngọc Lương Duyên, Tuyệt Thế Hàn Vương Phi

Chương 63: Động phòng (hai mươi hai) buông tay




Lam Linh mặc dù ở hiện đại sinh hoạt hai mươi bốn năm, nhưng nàng cũng chưa từng nói qua yêu đương, càng không có khả năng cùng một người nam nhân thảo luận chuyện thân mật giữa vợ chồng, mà lúc này, Lam Linh biết rõ ở trước mặt Yến Kinh Hàn, nhất định là hãm hại lừa gạt không có ích lợi gì, nàng không muốn cho hắn chạm vào nàng, chỉ có thể cùng hắn công bằng nói chuyện.

Yến Kinh Hàn nhìn xem trên khuôn mặt tuyệt mĩ nhỏ nhắn bởi vì thẹn thùng mà so với hoa đào kiều diễm ba phần, Yến Kinh Hàn đột nhiên cảm thấy thân thể có một cổ nhiệt lưu nhanh chóng hội tụ ở một nơi nào đó, mà hai chữ "Viên phòng" lại là vang vọng ở bên tai, đẩy không đi được!

"Vì sao?" Thanh âm Yến Kinh Hàn mang theo một tia khàn khàn, thuận thế nói tiếp lời Lam Linh nói, hắn đương nhiên là sẽ không nói cho nàng, thì ra là hắn vốn cũng không có dự định đêm nay sẽ cùng nàng viên phòng, chỉ là muốn xem xem phản ứng của nàng mà thôi.

"Bởi vì ngươi không yêu ta, ta cũng vậy không yêu ngươi, hai người không có tình yêu mà đi làm loại chuyện đó, ta không tiếp thụ được." Lam Linh giương mắt nhìn về phía Yến Kinh Hàn, nếu đã nói rõ, Lam Linh dứt khoát đem ngượng ngùng thẹn thùng ném đến một bên, nàng chỉ cần Yến Kinh Hàn đáp ứng yêu cầu của nàng là được.

"Vương phi thật biết nói đùa, dõi mắt khắp toàn bộ kinh thành, thậm chí là toàn bộ Đông Sở, làm gì có vài đôi vợ chồng mới cưới trước thành hôn thì hai bên có tình yêu? Sau khi kết hôn có thể ở chung hòa thuận đã khó có được rồi." Yến Kinh Hàn đối với lời Lam Linh nói không có cách nào lý giải, theo ý hắn, có thể không trở thành một đôii vợ chồng bất hoà đã là không tệ rồi, dù cho hai bên có tình nguyện, thì cũng là lông phượng giác lân.

"Người khác là người khác, ta là ta, ta không sẽ đem mình cho một nam nhân không yêu ta." Lam Linh giúp Yến Kinh Hàn cởi áo ngoài cùng quần áo trong, treo lên trên giá áo, rồi xoay người ra bên ngoài phòng đi.

"Ngươi đi đâu vậy?" Yến Kinh Hàn nắm lấy cánh tay Lam Linh một phen, lôi kéo về phía trong ngực, hai tay nhanh chóng đem Lam Linh giam cầm vào trong lồng ngực mình, "Vương phi, bản vương còn chưa đáp ứng yêu cầu của ngươi, chờ bản vương đáp ứng, ngươi lại đi cũng không muộn."

Bị Yến Kinh Hàn lôi kéo như vậy, vừa kéo, đôi mi thanh tú Lam Linh nhanh chóng nhíu lại, "Buông tay!" Lam Linh thủy chung nghĩ không ra, người này không phải là không thích nữ nhân đến gần sao? Làm sao lần nữa đối với nàng phá lệ? Nàng một chút cũng không thích loại "Vinh hạnh đặc biệt" này.

Khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn của Lam Linh bởi vì tức giận mà tăng thêm một phần mùi vị quyến rũ, ở trong ánh nến lập lòe trở nên hấp dẫn kinh người, Yến Kinh Hàn lập tức cảm thấy nơi nào đó của hắn đang nhanh chóng phát sinh thay đổi.

"Ngươi là vương phi bản vương, đêm nay ngươi đã đối với bản vương nói hai lần 'Buông tay'." Trong thanh âm Yến Kinh Hàn trầm thấp còn mang theo một tia khàn khàn, nhưnng lại dễ nghe cực kỳ, giống như rượu cất trăm năm, mang theo hương vị nhè nhẹ say lòng người.

"Vương gia, ngươi không buông tay, ta như thế nào cùng người nói chuyện được?" Lam Linh nhanh chóng hạ thấp tư thái, nàng biết rõ giờ khắc này nàng không thể cùng hắn cứng đối cứng, bởi vì giờ phút này trong tay nàng không có một tia tư chất nào nàng có thể dựa dẫm được.

"Bản vương cảm thấy nói chuyện như vậy cũng không có cái gì không tốt." Yến Kinh Hàn vốn cũng không nghe lời Lam Linh nói, vẫn như cũ sít sao đem Lam Linh ôm vào trong ngực, ngửi mùi thơm kia trên người Lam Linh thấm vào tận ruột gan.

Lam Linh bị một trận tức giận, người này thật sự là dầu muối không vào nha.

"Vương gia, ta vừa mới yêu cầu, ngài đồng ý không?" Lam Linh quyết định trước ủy khuất mình một tý, dù sao ôm cũng đều đã ôm qua, còn sợ bị hắn ôm một chút? Bây giờ việc cấp bách nhất chính là làm cho hắn đồng ý với yêu cầu của nàng.

"Yêu cầu gì?" Mày kiếm Yến Kinh Hàn hơi nhíu lại một chút, giống như dường như không còn nhớ rõ.

Nghe vậy, Lam Linh lại bị một trận tức giận.