Edit: Mộc Phong
Beta: Quảng Hằng
Cái vẻ mặt thỏ trắng tiêu chuẩn này hoàn toàn dẫn phát bản chất sói xám. Cúc Như Khanh ngửi được mùi thơm ngát trên người cô, bàn tay to phủ chiếm lấy chân cô thon dài săn chắc, ngón tay của hắn vừa chạm vào da thịt cô, cô liền nhạy cảm mà run rẩy.
Màu da cô trắng trơn như tơ lụa mà ngón tay của hắn cũng mang theo ma lực, chi phối cảm giác của cô, dẫn dắt cô đi theo cảm giác của hắn, loại xúc cảm này tuyệt đến mức khiến Cúc Như Khanh không muốn dừng lại nữa, hắn không phải là đã quá lâu rồi không có chạm tới phụ nữ nên mới như vậy chứ? Vậy nên hắn mới có thể như những người đàn ông tầm thường khác mê muội thậm chí nghĩ muốn lật lọng đối với Mặc Thiên Trần, hắn đã từng nói sẽ không chạm vào cô thế nhưng giờ phút này hắn thật sự là không nhịn được…
Mà Mặc Thiên Trần chỉ cảm thấy như bị một dòng điện âm đánh trúng sau đó lan khắp toàn thân, đêm đầu tiên của cô cũng không có chút sung sướng gì, chỉ có vô tận đau đớn cùng e lệ, thế nhưng lần này, lần đầu tiên cô có thể cảm nhận được rõ ràng có một dòng điện mãnh liệt lẻn trong tứ chi bách hài của cô, di chuyển ở tại các đầu dây thần kinh, ở mỗi một tấc mạch máu đang chảy, ở trong từng cái tế bào nổ tung…
không, cô không thể có cảm giác như vậy được, cho dù cô cái gì cũng không hiểu được, nhưng cô biết, cô không thể cùng hắn như vậy.
“Cúc tiên sinh… Cúc tiên sinh…” cô cắn môi kêu hắn: “không nên tiếp tục…”
“Tôi vẫn chưa kiểm tra xong!” Cúc Như Khanh biết cô cũng độ.ng tình, ở trong lòng không khỏi có mấy phần vui vẻ, lần này trên danh nghĩa là kiểm tra nói dối nhưng trò chơi trừng phạt thân thể này lại làm cho hắn càng lún càng sâu không thể tự thoát ra được, cảm nhận được cô độ.ng tình, sự lãnh khốc trong giọng nói của hắn cũng vì thế mà giảm đi mấy phần.
“Anh muốn kiểm tra bằng cách nào?” Mặc Thiên Trần lấy mảnh khăn tắm đã bị xé rách che trước ngực, lập tức đưa tay đẩy bàn tay to của hắn ra.
Tay nhỏ bé của cô dễ dàng bị nam nhân dung một tay trái bắt được, hắn nhìn không rời thân thể xinh đẹp phập phồng, tay phải lại trượt tới giữa chân cô, cái loại đụng chạm bí ẩn này làm cho Mặc Thiên Trần lập tức thét lên.
hắn…hắn tại sao có thể?
cô lắc đầu, hắn rõ ràng là không tuân thủ theo cam kết không đụng vào cô nha! Mặc dù chỉ là đầu ngón tay đụng chạm nhưng như vậy cũng coi như ở bên trong…
Mặt Mặc Thiên Trần lập tức đỏ lên giống như loại rượu thơm ngon tinh khiết nhất trải qua thời gian dài ấp ủ kĩ lưỡng, tản ra phát ra hương thơm dẫn dụ làm người ta luyến tiếc không bỏ xuống được, cứ muốn uống mãi, càng uống càng say lòng, hai tay của cô bị bàn tay to lớn của hắn giữ tại đỉnh đầu, cô thầm muốn cử động thân thể hòng tránh ngón tay của hắn nhưng như vậy thì mảnh khăn tắm trên ngực cô sẽ trượt xuống
Cúc Như Khanh thưởng thức cách cô muốn giãy giụa lại không dám giãy giụa, bộ dáng thẹn thùng, gương mặt hồng, tinh khiết mà lại vô cùng xinh đẹp, lông mi thật dài cong cong vẫn còn dính nước mắt giống như kim cương sáng lóng lánh chớp động. hắn muốn ăn cô, hương vị kia nhất định vừa ngọt ngào lại vừa ngon miệng, lúc này chú sói xám là muốn ăn sạch thỏ trắng này rồi không nghi ngờ chút nào.
“Để tôi kiểm tra xong, sẽ buông em ra!” Nam nhân khàn giọng nói ở bên tai của cô.
Mặc Thiên Trần không dám nhìn vào ánh mắt của hắn, cô chỉ có thể nhắm hai mắt lại gật gật đầu, cô như binh lính lập lời thề sống chết trước một trận chiến sinh tử.
Đầu ngón tay của Cúc Như Khanh trượt nhẹ đẩy vào đóa hoa thần bí xinh đẹp kia, cảm giác vừa chặt lại vừa nhỏ làm tâm tình hắn cực kì tốt đẹp, hắn không nhịn được muốn đi vào nhiều hơn…
“Đừng!” Mặc Thiên Trần đột nhiên mở mắt, cô ra sức kẹp chặt hai chân lại, cô khẩn trương làm thân thể càng cứng ngắt: “Cúc tiên sinh an không thể kiểm tra như vậy được…”
Cúc Như Khanh hắn muốn một nữ nhân hay không, không phải là chuyện kêu là đến đuổi thì đi, Mặc Thiên Trần lặp đi lặp lại nhiều lần nhắc nhở hắn về lời hứa của hắn trước khi kết hôn không được đụng vào cô, ánh mắt của hắn chậm rãi híp lại, hắn híp mắt nhìn cô, nước mắt chưa khô, khuôn mặt nhỏ nhắn, hắn cần thủ đoạn như thế để ép buộc một người phụ nữ sao?