Edit: BẠCH DƯƠNG
Beta: N.P
Trong khi Mặc Thiên Trần còn đang nhắm mắt cau mày khổ sở thì Đổng Nật đi tới, lấy áo khoác của mình khoác lên bả vai Mặc Thiên Trần, Mặc Thiên Trần ngẩng đầu nhìn, “Xin chào! Đổng tiểu thư.”
“Sản phẩm của công ty rất tốt, tôi rất coi trọng.” Đổng Nật khẽ mỉm cười.
“Cảm ơn.” Mặc Thiên Trần cảm thấy có chút an ủi.
Đổng Nật ngồi xuống bên cạnh cô, “Lần trước ở bờ biển cảm ơn cô đã cứu tôi, tôi vẫn luôn tìm cách để trả ơn, không ngờ hôm nay có thể gặp lại cô.”
“Tôi đã cứu cô?” Mặc Thiên Trần trợn to hai mắt, “thật à, nhưng sao tôi không nhớ?”
Đổng Nật khẽ cười, “Có còn nhớ có một buổi tối, trên bờ cát ở Aeagean Sea, có một đôi vợ chồng trung niên gây gổ…”
“cô là…” Mặc Thiên Trần đột nhiên nhớ ra, nhìn cô ấy bây giờ với lúc đó khác xa, chỉ trong thời gian ngắn mà thay đổi nhiều như vậy, từ một cô gái tiều tụy vẻ rất già, bây giờ đã trở thành một người phụ nữ lão luyện quyến rũ, nhìn trẻ hơn tuổi rất nhiều.
“Vì thế, cảm ơn cô đã cứu tôi, nhờ cô tôi mới trở lại cuộc sống hôm nay, cũng hiểu được ý nghĩa của cuộc sống.” Đổng Nật cảm ơn.
Mặc Thiên Trần lại cười, rốt cuộc cô cũng không phí công cứu một cuộc đời, cứu được người ta lại giúp người ta hiểu được ý nghĩa của cuộc sống, xem như là thu hoạch lớn nhất rồi.
“thật ra là chồng tôi cứu cô, hôm nay thấy cô vui như vậy, tự tin như vậy, tôi cũng thấy mừng cho cô.” Mặc Thiên Trần gật đầu, “Ánh mặt trời chiếu rọi muôn nơi, chỉ có người đã trải qua khổ nạn, mới biết sống thế nào để cuộc đời thêm tốt đẹp, hạnh phúc. Tôi cũng chúc cô có một cuộc sống mới thật hạnh phúc.”
“Cảm ơn Thiên Trần.” Đổng Nật cười, “Đây là danh thiếp của tôi, phía trên có ghi phương thức liên lạc, nếu có thời gian chúng ta hàn huyên tiếp.”
Mặc Thiên Trần nhận lấy, thấy trên danh thiếp ghi là người giám sát của một nhãn hiệu đồng phục nổi tiếng, cô cũng trao đổi danh thiếp của mình, “Hoan nghênh Đổng tiểu thư đến công ty chỉ giáo.”
Đổng Nật nhận lấy liền nhìn, “Thiên Trần thăng chức cũng không in danh thiếp mới ha!”
“Mấy chuyện đó đâu quan trọng, quan trọng là chúng ta có thể liên lạc được với nhau.” Mặc Thiên Trần cười nói.
“Được rồi, hẹn gặp lại lần sau.” Đổng Nật mỉm cười ra về.
Mặc Thiên Trần nhìn bóng lưng cô rời đi, thật lòng thấy vui vì Đổng Nật đã có cuộc sống mới rất tốt, lúc này, Triển Thanh Thanh đi vào, “Chị biết cô ấy?”
“Có gặp một lần, bây giờ là tri kỷ rồi.” Mặc Thiên Trần vui vẻ vỗ vỗ bả vai Triển Thanh Thanh, cô cũng xem như là cầu phúc được phúc rồi, hôm nay có Đổng Nật ở bên phía tổ chức đứng ra giúp đỡ, Chu Tiểu Kiều không thể một bước làm khó được Mặc thị.
Triển Thanh Thanh lái xe tới, “Chị tăng ca khuya nhiều ngày rồi, hôm nay mặc dù bị Chu Tiểu Kiều làm loạn, nhưng kết quả đánh giá chúng ta nhận được cũng không tồi, có phải chị nên về nhà vui vẻ với Cúc tiên sinh không?”
Mặc Thiên Trần cười, “Phải rồi! Hôm nay là sinh nhật anh ấy, chị còn chưa biết nên tặng quà gì!”
“Vậy thì đơn giản rồi! Chị tự tắm cho thơm người rồi đưa lên cho Cúc tiên sinh là được rồi.” Triển Thanh Thanh thúc thúc cùi chỏ vào người cô.
“Vậy sao được! Anh ấy ăn xong thì quên mất, không có ý tứ gì hết.” Mặc Thiên Trần lắc đầu.
Triển Thanh Thanh bắt được chỗ sơ hở trong câu nói của cô, “Vậy chị nghĩ xem có cách nào, Cúc tiên sinh ăn xong thì không thể quên được, là được rồi.”
“Em nằm mơ đi, ý tưởng chẳng có gì mới lạ!” Mặc Thiên Trần đỏ mặt, “Có bản lĩnh thì em tự tắm cho thơm người rồi đưa đến trước miệng Trần Ích đi.”
Vừa nhắc đến Trần Ích, Triển Thanh Thanh im miệng không nói gì, chỉ lái xe, Mặc Thiên Trần nhắm mắt, nghĩ xem nên tặng quà gì.
Triển Thanh Thanh bật radio, lúc này vừa có tin tức buổi tối, “Gần đây việc xây dựng ở thành Tây đang rất nóng, nhưng khu đất đó năm nay lại không trúng chỗ mà chính phủ muốn quy hoạch, hôm nay chính phủ vừa ra kế hoạch quy hoạch năm năm tới, không thấy đề cập đến các tòa nhà thành Tây đang xây dựng. Quyết định vừa đưa ra, làm các nhà đầu tư ở thành Tây đều rất chú ý, rất nhiều công ty đều phải than ngắn thở dài, như vậy trước kia chính phủ nói sẽ tập trung tinh lực xây dựng thành Tây, thực sự là không có lửa làm sao có khói…”
“Ha ha, đại tiểu thư, kiếp này báo được thù rồi!” Triển Thanh Thanh vui vẻ la lên, “Tòa nhà của Chu Tiểu Kiều bán hoặc cho thuê, em khẳng định bán không được, ai kêu cô ta luôn đi phá đám người khác, lần quy hoạch này của chính phủ không có thành Tây, cô ta trữ nhà và đất nhiều như vậy, thị trường bất động sản năm nay lại không ổn định, ông trời thật là có mắt…”
Mặc Thiên Trần cũng đã nghe tin, cô mở mắt, trước kia cô cũng nghe chính phủ sẽ tập trung tinh lực nâng đỡ cho thành Tây, mà bây giờ lại không cho thành Tây vào địa bàn quy hoạch xây dựng, vậy, muốn thành Tây phát triển, ít nhất phải đến năm năm sau, Phí Cường Liệt và Chu Tiểu Kiều đoạt đất của Cúc Như Khanh, chắc cũng không ngờ ra kết quả thế này, nếu bọn họ có tiền có thể tiếp tục cầm cự, để đến năm năm sau xây dựng tiếp, thì có thể được, nhưng thế giới thay đổi từng ngày, ai biết được năm năm sau, tình thế sẽ thế nào!
Mặc Thiên Trần nhớ lại, lần trước Cúc Như Khanh nói cô đừng tìm hãng khác ký hợp đồng ở thành Tây nữa, cô mơ hồ cảm nhận được, Cúc Như Khanh hẳn đã nắm trong tay điều gì đó, mặc dù anh không nói, nhưng kết quả thế này, cô không tin trước kia Cúc Như Khanh không biết chuyện này sẽ xảy ra!
một người đàn ông như vậy, cô thật sự khâm phục đến cúi rạp đầu xuống đất, có thể chung sống với một người như vậy, trong lòng cô nảy sinh một cảm giác hạnh phúc và thành tựu.
Công ty Phí thị.
Phí Cường Liệt cũng nhận được tin tức, Chu Tiểu Kiều từ buổi biểu diễn thời trang chạy về cũng không ngờ mọi chuyện lại như vậy.
“Làm sao bây giờ? Tiền của chúng ta đầu tư vào đó nhiều như vậy, còn phải đợi đến năm năm sau? Cứ cho là bây giờ sửa sang để bán lại, chúng ta cũng không thể lấy lại tiền vốn, căn bản là lỗ vốn mà! Cháu nghe được tin này ở đâu?” Phí Cường Liệt phá.t tiết.
Chu Tiểu Kiều cũng không phải kẻ ngu, dĩ nhiên hiểu đây là cái bẫy của Cúc Như Khanh, cô ta cứ như vậy chui vào, bây giờ chỉ có thể trơ mắt nhìn thấy thất bại.
“Bây giờ chú chỉ trích cháu thì được cái gì, chúng ta đã mắc mưu Cúc Như Khanh rồi!” Chu Tiểu Kiều hừ lạnh, “Hèn gì khi chúng ta tranh đất của hắn, hắn lại không có động tĩnh gì đáp lại.”
Phí Cường Liệt quát, “Dĩ nhiên tôi biết rồi, nhưng cái việc xây dựng ngu ngốc này, ăn của tôi bao nhiêu tiền, cô có biết không? Tại sao lúc đầu tôi lại tin cô chứ? cô một lòng muốn đoạt lại Cúc Như Khanh, bây giờ lại liên lụy tôi, làm tôi tổn thất một khoản tiền khổng lồ như vậy.”
Chu Tiểu Kiều chán nản ngồi phịch xuống sofa không nói gì, Phí Cường Liệt một tay vứt hộp quà xuống đất, hôm nay là sinh nhật Cúc Như Khanh, hắn vốn định mang cái gì đó giá trị tới chúc mừng Cúc Như Khanh, bây giờ lại thành hận cũng không kịp. Nhưng đây là do bọn họ tự ình là thông minh nhảy vào, có thể trách ai bây giờ!
Chương 263: Ngược yêu: Sinh nhật vui vẻ (1)