Edit: Pink Kiêu Sa
Beta: Nghi Phương
Mặc Thiên Trần giữ điện thoại trong lòng bàn tay, hôm nay cô không hỏi chuyện về Nhâm Thần Phong, không phải cô không muốn hỏi, mà là cô không biết phải hỏi như thế nào, trong cuộc đời cô nếu sắp xếp theo thứ tự ai quan trọng, thì cha mẹ xếp ở thứ hạng cao nhất, cho nên, hôm nay cô ở bên cạnh làm bạn với mẹ.
“Chị Vũ, có chuyện gì vậy?” Cuối cùng cô vẫn nhận điện thoại.
Nhâm Thần Vũ vội vàng nói: “Thiên Thiên, bây giờ em có tiện không, giúp chị xem Thần Phong một chút, bây giờ chị với anh rể em… Ai, thật sự là chị không đi được…”
“Bây giờ Thần Phong sao rồi?” Mặc Thiên Trần đau lòng một trận, nếu không phải vì chuyện tốt kia, thì sẽ không ảnh hưởng đến nhiều người vô tội như vậy.
“Thần Phong đã về nhà, nhưng tâm tình lại rất sa sút, chị lo cậu ấy dính vào vụ án của Chu gia, sự nghiệp dương cầm sẽ như rớt xuống vực sâu ngàn trượng, sợ cậu ấy… nghĩ không thông…” Nhâm Thần Vũ nói đến câu cuối, có một ít nghẹn ngào.
Mặc Thiên Trần lúc này hai hàng nước mắt trong suốt đã tuôn không một tiếng động, “Chị Vũ, bây giờ em sẽ đến thăm anh ấy. Chị đừng lo lắng, em sẽ cùng với anh ấy…” (Lời beta : đúng là ko sợ cháy nhà mà)
“Vậy thì tốt, Thần Phong vốn chỉ nghe lời của em, có em ở đó, chị thấy yên tâm rồi.” Nhâm Thần Vũ cảm kích.
Mặc Thiên Trần buông di động xuống, thấy Lý Tình Y đã đứng phía sau lưng mình, vội vàng lau nước mắt: “Mẹ,3acon ra ngoài một lát.”
“Thiên Thiên,3acon không thể đi.” Lý Tình Y ngăn cô, “Tối nay Như Khanh sẽ đến ăn cơm,3acon không phải muốn mọi chuyện tiếp tục trở nên gay gắt nữa đấy chứ? Điện thoại đó là Nhâm Thần Phong phải không?”
Mặc Thiên Trần nhìn mẹ: “3acon đã đồng ý với chị Vũ đi xem Thần Phong,3acon làm người không thể thất tín.”
“Vậy3acon hẹn Như Khanh tối nay cùng ăn cơm, không phải là đã thất tín với Như Khanh sao?” Lý Tình Y than một tiếng.
“3acon sẽ về nhà trước khi Như Khanh đến đây. Mẹ,3acon đi xem anh ấy xong sẽ trở lại ngay.” Mặc Thiên Trần vẫn kiên trì muốn đi gặp Nhâm Thần Phong.
Lý Tình Y không có cách nào khác: “Thiên Thiên…”
Mặc Thiên Trần đã ra đến cửa, cô bước vào bãi đậu xe đang chuẩn bị lái xe ra ngoài thì Cúc Như Khanh chạy xe đến trước mặt cô, Mặc Thiên Trần cả kinh, thấy trên xe bước xuống là người đàn ông, hai chân cô dường như trở nên mềm nhũn, một bước cũng không đi được.
Cúc Như Khanh cũng không nghĩ lúc đến đây thì bữa cơm vẫn chưa bắt đầu, nữ chính lại muốn chạy trốn, cô muốn đi đâu, anh không cần đoán cũng biết. Anh chỉ nhìn cô, một câu cũng không nói nên lời.
Mặc Thiên Trần hiển nhiên là không ngờ Cúc Như Khanh sẽ đến sớm như vậy, hốc mắt cô còn chút ướt át, vừa nhìn là thấy lệ đã từng chảy, cô muốn bước đến, nhưng chân lại không muốn nhúc nhích.
“Mẹ…”
Cúc Cầm Du bước xuống từ chỗ ngồi sau xe, chạy đến bên Mặc Thiên Trần, mặc dù còn nhỏ, nhưng tự nhiên cũng hiểu được cha mẹ đang gây nhau.
“Cầm Du…” Mặc Thiên Trần càng không ngờ đến chính là Cúc Như Khanh dẫn Cúc Cầm Du tới Mặc gia, cô vừa nhìn thấy3acon trai, lập tức vui vẻ bế Cúc Cầm Du lên, cậu nhóc lúc trước bị thương, bây giờ đã hồi phục.
“Mẹ ra đón chúng ta nha!” Cúc Cầm Du dàn xếp.
Mặc Thiên Trần biết3acon thông minh, không nghĩ3acon lại nói vậy, cô gật đầu, sau đó nhìn nhưng vẫn không nói lời nào với Cúc Như Khanh, chỉ nhẹ nhàng nói một câu: “Như Khanh, chúng ta vào thôi!”
Cúc Như Khanh thật ra đang suy nghĩ, nếu anh không dẫn theo Cúc Cầm Du đến Mặc gia ăn cơm, Mặc Thiên Trần bây giờ căn bản là sẽ không để ý tới đến, cô sẽ bỏ lại anh mà đi tìm Nhâm Thần Phong. Anh nghĩ, cô sẽ làm vậy.
“Như Khanh…” Mặc Thiên Trần mặc dù rất muốn đi xem Nhâm Thần Phong hiện tại ra sao, nhưng cô làm sao có thể nhẫn tâm bỏ lại Cúc Cầm Du ở Mặc gia, không thể không phủ nhận, cô không thể trực tiếp đi tìm Nhâm Thần Phong, đúng là bởi vì Cúc Như Khanh dẫn theo Cúc Cầm Du tới đây.
Cúc Như Khanh không nói với cô, anh dẫn đầu bước đi, Mặc Thiên Trần ôm Cúc Cầm Du yên lặng đi phía sau anh, sau đó anh nhấn chuông cửa rồi đi vào, Lý Tình Y vui vẻ kêu lên: “Như Khanh mau vào đi…” Phải nhìn lần nữa bà mới nhìn thấy Mặc Thiên Trần ở phía sau cùng với Cúc Cầm Du, cuối cùng bà nói: “Cầm Du, hôm nay bà ngoại và mẹ3acon làm rất nhiều đồ ăn ngon…”
Trùng hợp lúc này Mặc Chấn Đông cũng về nhà, ông nhìn vào nhà cảm thấy rất náo nhiệt, “Như Khanh,3acon tan việc sớm vậy!”
“Cha, cha tan việc rồi.” Cúc Như Khanh cùng Cúc Cầm Du ngồi ở phòng khách xem tivi, Mặc Thiên Trần thì trốn trong nhà bếp.
Mặc Chấn Đông không nhìn ra giữa Cúc Như Khanh và Mặc Thiên Trần có bất hòa gì, vì vậy sau khi ông thay đồ thì ngồi trong phòng khách, trò chuyện hai cha3acon này.
“Ông ngoại, ông có mệt không?” Cúc Cầm Du cũng rất thân thiết với người của Mặc gia, cậu chạy đến đấm chân cho Mặc Chấn Đông, cứ chọc Mặc Chấn Đông cười không dứt.
Lúc này trong nhà bếp, Mặc Thiên Trần đang gọi điện cho Dương Thanh Thanh: “Thanh Thanh, chị có việc muốn nhờ em.”
cô nói chỗ ở của Nhâm Thần Phong, nhờ Dương Thanh Thanh lưu ý động tĩnh của Nhâm Thần Phong, nếu có hành động dị thường, liền lập tức gọi điện cho cô.
“Đại tiểu thư, em hiện tại đã tan việc nha!” Dương Thanh Thanh đang ăn, vừa ăn vừa nói.
“Em có muốn đến Pháp mua sắm không? Chị tài trợ em tiền vé máy bay.” Mặc Thiên Trần dụ hoặc cô.
Dương Thanh Thanh một hớp nuốt sủi cảo vào, “Cái này là chị cố ý dụ dỗ em…”
“Em nhanh đi!” Mặc Thiên Trần lười phải cùng cô nói nhảm, “Chị không đếm xỉa tới em nữa…”
“Nghe chị nói chuyện nhỏ tiếng như vậy, có phải là trốn Cúc tiên sinh gọi điện không, đại tiểu thư, chị và Nhâm tiên sinh có phải là…” Dương Thanh Thanh lời còn chưa nói hết, Mặc Thiên Trần cả giận liền nói: “Chớ đoán mò, em có giúp chị hay không nói một tiếng là được rồi.”
Lý Tình Y gõ cửa phòng bếp: “Thiên Thiên, nấu xong chưa?”
“Sắp xong rồi, mẹ…” Mặc Thiên Trần vội vàng nói: “Thanh Thanh, tạm biệt, bây giờ chị không có thời gian để giải thích với em, tóm lại chị… Ai…”
Dương Thanh Thanh than một tiếng: “Em hiểu mà, một bên là nhà quyền thế ngập trời như Chủ tịch, một bên là người đàn ông tình thơ ý họa thần tiên, để quyết định được lấy ai bỏ ai là rất khó khăn, nếu là em, em cũng cảm thấy rất khó khăn…”
Mặc Thiên Trần thấy cô bắt đầu suy đoán lung tung, liền cúp điện thoại bỏ vào túi quần, mở cửa phòng bếp đi ra, “Mẹ, có thể ăn cơm được rồi.”
Rất nhanh, món ăn được bày lên bàn, Lý Tình Y để Cúc Cầm Du ngồi giữa bà và Mặc Chấn Đông, còn Mặc Thiên Trần bất luận muốn hay không muốn, cũng chỉ có thể ngồi bên cạnh Cúc Như Khanh, dù sao đi nữa cha mẹ đều đang ở đây, cô cũng không muốn chọc giận anh, nếu không cha mẹ nhất định lại lo lắng cho cô.
cô múc canh cho Mặc Chấn Đông: “Cha, nếm thử đi, hôm nay là mẹ chỉ đạo3acon nấu, xem canh uống có được không?”
Sau đó lại múc cho Cúc Như Khanh một chén: “Như Khanh, anh cũng nếm thử đi.”
Mặc Thiên Trần nấu canh vịt nam hạnh, mùa đông uống vào nhuận phổi bổ thận, đối với người thích hút thuốc lá, thì sẽ có công hiệu rất lớn, thực sự rất bổ, cô biết tâm tình anh không tốt liền thích hút thuốc lá, mấy ngày nay, tâm tình của anh lại càng tệ, cô cố ý nấu canh này cho anh uống.
con không biết làm...” Mặc Thiên Trần bối rối.
“Chuyện gì cũng đều có lần đầu tiên.” Lý Tình Y lập tức lôi kéo cô ra khỏi quán cafe.
Mặc Thiên Trần đi theo Lý Tình Y, cùng chọn đồ nấu gà, rửa sạch ở siêu thị rồi mang về nhà, vận tạp dề bắt đầu bận rộn, Lý Tình Y ở bên chỉ đạo, lần đầu tiên trong đời cô bắt đầu làm curry gà, cũng lần đầu tiên vì một người đàn ông mà nấu ăn, sau đó mong đợi người đàn ông đó có thể về nhà, nếm món ăn cô tự mình làm.
Công ty Cúc thị.
Cúc Như Khanh cả ngày không để tâm vào công việc, cảm xúc dễ nổi giận, anh cho đến bây giờ chưa bao giờ để cảm xúc tâm tình vướng vào công việc, cũng chưa bao giờ đem những gì không vui trong công việc về nhà, nhưng hiện tại anh lại không khống chế được mình, anh phái Trần Tiêu theo bảo vệ Mặc Thiên Trần, còn giám thị nhất cử nhất động của cô, anh thời thời khắc khắc muốn biết cô ở nơi nào, làm chuyện gì. Khi Trần Tiêu báo cáo cô mua gà trong siêu thị rồi về nhà, anh đốt một điếu thuốc, nghĩ xem có phải là anh đã quá cảm xúc hóa rồi hay không, tại sao lại xem trọng cô, xem ra anh phải tỉnh táo nhiều!
*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥
Đồn cảnh sát.
Dương Phàm và Nhâm Thần Vũ cùng đến đồn cảnh sát, Nhâm Thần Vũ nhìn Nhâm Thần Phong trên khóe môi còn vương vết máu, đau lòng ôm anh: “Thần Phong, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sao em lại thành thế này?”
Nhâm Thần Phong đợi ở đồn cảnh sát một đêm, trở nên rất tiều tụy, nhưng anh chỉ nói: “Chị hai, em không sao.”
“đi, chúng ta về nhà.” Nhâm Thần Vũ lôi kéo tay anh.
“Nhưng...” Nhâm Thần Phong biết, chuyện Chu Tiểu Kiều còn chưa kết thúc, anh sao có thể đi?
Nhâm Thần Vũ nhìn anh: “Chu Tiểu Kiều không có quyền khởi tố em! Mặc dù Thọ Tề đã ngưng chức phải chấp nhận điều tra, nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, Chu Truyền Hảo nhất định là đắc tội với đại nhân vật nào, bằng không làm sao cứ bị người níu lấy không buông. Cho nên, Chu gia thế lực đã hoàn toàn sụp đổ, Chu Tiểu Kiều lại càng có thêm thành tựu. Chị đã bảo lãnh em rồi, bây giờ chúng ta về nhà.”
“Cảm ơn chị hai.” Nhâm Thần Phong đi ra, lại không vào xe của Nhâm Thần Vũ, anh nói với Dương Phàm: “Dương Phàm, làm phiền anh đưa tôi về nhà.”
“Thần Phong, em...” Nhâm Thần Vũ lo lắng nhìn anh.
Dương Phàm gật đầu với Nhâm Thần Vũ, sau đó lái xe đưa Nhâm Thần Phong về biệt thự.
“Thần Vũ, bây giờ tin tức có thể nói là đếm cũng đếm không xuể rồi, diễn xuất của chúng ta xem ra còn rất tệ.” Dương Phàm bất đắc dĩ nói.
Nhâm Thần Phong nghe được nhưng không lên tiếng, căn bản anh không quan tâm những thứ kia ngoài mặt là một cuộc sống xinh đẹp như tiên, bây giờ không còn thì là không còn thôi.
Rất nhanh, xe đưa Nhâm Thần Phong đến trước cửa biệt thự thì dừng lại, Dương Phàm muốn đi vào lại bị Nhâm Thần Phong ngăn lại: “Anh về đi ! Tôi muốn được yên tĩnh một chút.”
“Thần Phong, cậu không sao chứ?” Dương Phàm nhìn hắn.
Nhâm Thần Phong không nói gì, trực tiếp trở lại phòng vẽ tranh.
Dương Phàm bất đắc dĩ đành phải đóng cửa xe rời đi. Sau đó gọi cho Nhâm Thần Vũ, nói hắn đã đưa Nhâm Thần Phong về đến nhà, nhưng tâm tình của anh lại cực kỳ tệ.
Nhâm Thần Vũ thở dài, cô xuống lầu dưới, chồng cô Đồng Thọ Tề cũng vì dính líu đến Nhâm Thần Phong mà hai vợ chồng gây gổ đến chiến tranh lạnh, hiện tại cô cũng chỉ là Nê Bồ Tát qua sông bản thân khó bảo toàn, còn Nhâm Thần Phong rốt cuộc là làm sao vậy?
Nhâm Thần Vũ nhìn sắc trời dần muộn, cô muốn đến chỗ Nhâm Thần Phong nhưng lại nghĩ tới Đồng Thọ Tề và Đồng Tâm Nguyện vẫn đang ở nhà, không muốn lại cãi nhau với Đồng Thọ Tề, vì vậy cầm điện thoại lên thì lại nhớ đến Mặc Thiên Trần.
Mặc Thiên Trần đang trong bếp nấu curry gà, cô y theo lời Lý Tình Y học phương pháp từng bước nấu, điện thoại di động vang lên, cô liền ra phòng khách nghe điện thoại. cô vừa nhìn màn hình thấy Nhâm Thần Vũ gọi thì bất giác nhíu mày một cái, hôm nay cô chưa hỏi thăm Nhâm Thần Phong.