Kiều Thê Như Vân

Chương 476: Đồ **




Mười cái bàn tay xuống dưới, mặt Triệu Trụ đã sưng lên rất cao, hàm răng bị đánh rơi đến vài cái, đau đến quỳ rạp trên mặt đất, run rẩy lẩy bẩy.

Đến trình độ này, tuy trong lòng của hắn vẫn còn ngạo khí, cũng không khỏi phải chịu thua rồi, tự lúc sinh ra đến nay, tuy nói bị người vắng vẻ bỏ rơi, Triệu Trụ lại chưa từng nếm qua đau khổ như vậy, rốt cục cũng nói, tuy mơ hồ không rõ, nhưng vẫn đủ để nghe: “ Ta nói... Ta nói...”

Thẩm Ngạo dùng ánh mắt ngăn giáo úy dụng hình lại, cười nhạt một tiếng, nói: “ Đến đây, làm ghi chép.”

Một người tiến sĩ đã nhấc bút lên, chấm mực, chuẩn bị kỹ càng.

“ Ngươi tên là gì?”

“ Ta...... Ta gọi Triệu..... Lưu Sách.”

“ Quê quán?”

“ Nhân sĩ Biện Kinh.”

“ Trong nhà còn có ai?”

“...”

“ Vì cái gì không nói?”

“ Có cha mẹ.”

“ Tại sao phải giả mạo hoàng tử!”

“ Ta...”, Triệu Trụ vô lực. nhổ ra một búng máu, lúc này lại rất nghe lời, nói: “ Tạm thời nảy lòng tham mà thôi.”

“ Tạm thời nảy lòng tham?”Thẩm Ngạo cười lạnh: “ Ngươi thật to gan, thiên hoàng hậu duệ quý tộc, đều là nhân vật trên trời cao, tôn quý đến nhường nào? Đương kim thánh thượng lại càng cơ trí thần võ, anh tuấn bất phàm, hoàng tử hắn sinh ra, há lại là thứ để ngươi có thể giả mạo?”

Thẩm Ngạo nói xong lời này, lập tức nói với tiến sĩ ghi chép: “ Lời này phải ghi cho tốt, một chữ cũng không được bỏ qua, tốt nhất là đằng trước viết lên miêu tả mặt Thẩm Ngạo bái hướng bắc, viết......”

Tiến sĩ xấu hổ, gật đầu, theo như Thẩm Ngạo phân phó, tiếp tục ghi chép.

Thẩm Ngạo tiếp tục nói: “ Giả mạo hoàng tử, cái này là mưu nghịch, chỉ là, bổn quan niệm tình ngươi còn có thể biết sai, liền đánh 30 gậy, người đâu, mang ra ngoài.”

Giáo úy như lang như hổ dẫn Triệu Trụ đi, bên ngoài lập tức liền truyền đến tiếng kêu thảm.

Thẩm Ngạo dù bận vẫn ung dung, gọi tiến sĩ kia mang ghi chép đến, xác nhận không có sai lầm, mới nói: “ Lập tức đi báo danh lên Tông Lệnh phủ, đến lúc đó, dẫn người này cùng đi qua đó, nói bổn quan bắt một người đáng chết giả mạo tôn thất, mới chỉ đánh cho một trận, cụ thể xử trí như thế nào, còn phải mời Tông Lệnh phủ bên kia quyết định.”

Tiến sĩ gật gật đầu, Thẩm Ngạo chậm rãi mà uống cốc, trong miệng hàm chứa hương trà, thích ý mà ngồi ở vị trí cao nhất, đợi cái tiếng kêu thảm kiết kia đình chỉ, sau một lúc lâu, liền có giáo úy bước nhanh tới, thấp giọng nói: “ Thẩm đại nhân, theo như ngươi phân phó, đã tìm ra ít đồ, mời đại nhân xem qua.”

Nói xong, một cái khăn hương được trình lên, Thẩm Ngạo sờ lên khăn hương, khẽ cười nói: “ Xem xét chính là vật ngự dụng, quả nhiên không ngoài dự liệu.”

Dứt lời, gọi người chuẩn bị, lập tức đi về hướng trong nội cung, vừa mới vào cung, Dương Tiễn bên kia nghe được truyền báo, lập tức đi tới, nóng nảy nói: “ Thẩm Ngạo, có phải ngươi đã bắt Ngũ hoàng tử hay không?”

Thẩm Ngạo gật gật đầu.

Dương Tiễn thở dài nói: “ Trong nội cung đã có tin tức, hiện tại hoàng thượng còn chưa biết, bị nô gia đè lại, ngươi mau thả người ta, đi chỗ hoàng thượng thỉnh tội đi. Đây là tội lớn à, bất kể thế nào nói, Triệu Trụ kia cũng là Long Tử Long tôn, ẩu đả bên đường không nói, còn giam cầm hắn nữa, đến lúc đó, nếu có người buộc tôi, ai cũng không che dấu nổi.”

Thẩm Ngạo lại cười nói: “ Nhạc phụ yên tâm, ta tự có biện pháp chuyện này nhất thời cũng không thể nói rõ ràng cùng ngươi, đến lúc đó, lại hướng ngươi nói rõ, hoàng thượng bên kia, còn phải để ngài ổn định trước, ta đi gặp thái hậu.”

Dương Tiễn còn muốn khích lệ, Kính Đức bên kia cũng vội vàng tới, trong nội cung này, tin tức vốn là rất linh thông, sự tình Thẩm Ngạo vào cung, chỉ sợ sớm đã rơi vào trong tai không ít người rồi, Kính Đức mỉm cười tới cho hành lễ Dương Tiễn trước, mới nói: “ Thẩm Ngạo thái hậu nghe nói ngươi vào cung, xin ngài nhanh chóng đi qua đó.”

Thẩm Ngạo đầu gật đầu, hướng Dương Tiễn hành lễ, nói: “ Nhạc phụ đại nhân, tiểu tế xin đi trước.”

Nói cũng kỳ quái, đang tại trước mặt Dương Tiễn, Thẩm Ngạo cũng không tự xưng tiểu tế, nhưng có người khác ở đây, hắn lại gọi có thứ tự đến cực điểm.

Dương Tiễn thở dài, cũng không nói cái gì, ẩn ẩn cảm thấy, sau lưng việc này có lẽ liên quan đến thái hậu, đành phải nói: “ Ngươi tự giải quyết cho tốt đi.”

Theo Kính Đức vào hậu cung, trong cung Cảnh Thái, thái hậu đã ngồi sẵn bên trong, chỉ để một mình Thẩm Ngạo đi vào.

Thái hậu ngồi trên mặt ghế cao cao, mấy ngày nay, nàng đã già nua thêm một ít, nơi thái dương sinh ra tóc trắng loang lổ, miễn cưỡng nặn ra một ít dáng cười, nói: “ Nghe nói ngươi đánh Ngũ hoàng tử?”

Thẩm Ngạo thú nhận rất bộc trực: “ Hồi bẩn thái hậu, Ngũ hoàng tử là bị vi thần đánh.”

“ Ngươi vì cái gì mà đánh hắn?”

Thẩm Ngạo ngẩng đầu, liếc mắt nhìn thái hậu, cất cao giọng nói: “ Bởi vì vi thần đã có manh mối.”

Thái hậu ngạc nhiên nói: “ Nhanh như vậy? Là ai......”Nàng nói đến một nửa, đột nhiên cảnh giác lên: “ Ngươi đi ra xem trước một chút, gọi tất cả mọi người ra ngoài cung năm mươi trượng, chờ đợi mệnh lệnh, không có ai gia phân phó, ai dám tới gần một bước, ban chết!”

Liên quan đến đến việc mịt mờ trong nội cung, thái hậu cũng trở nên sát cơ nặng nề rồi, Thẩm Ngạo gật gật đầu, ra đến ngoài điện đi, phân phó Kính Đức một tiếng, Kính Đức gật gật đầu, lập tức phân phó cung nữ, bọn thái giám tránh đi.

Thẩm Ngạo một lần nữa trở lại trong phòng, tìm cái gấm đôn, ngồi xuống, chậm rãi nói: “ Người này chính là Ngũ hoàng tử Triệu Trụ.”

Trong tay thái hậu có bưng một trà chén nhỏ, nghe được lời Thẩm Ngạo nói, cái trà chén nhỏ kia không tự giác mà rơi khỏi tay nàng, phịch một tiếng, chia năm xẻ bảy.

Trong điện lặng ngắt như tờ, thái hậu ngồi ở sau màn che không phát ra một chút thanh âm nào, đột nhiên, thanh âm khàn khàn nói: “ Mấy người kia, đến luân lý đời thường cũng không biết rồi, loại gièm pha này cũng làm được ra? Loại sự tình này, vốn là tin đồn thú vị ở phía trong lịch sử, Đại Tống ta dùng hiếu nghĩa trị thiên hạ, không thể tưởng được... đến hôm nay, lại xảy ra gièm pha bực này, ai gia…….”nàng thở dài một hơi: “ Đều là lỗi của ai gia.”

Thẩm Ngạo nói: “ Thái hậu cũng không nên tự trách, cha mẹ sinh con trời sinh tính, con cái cá biệt, cũng có một số không hiểu chuyện.”

Thái hậu thở dài hỏi: “ Tại sao ngươi biết người đó chính là Triệu Trụ?”

Thẩm Ngạo nói: “ Ngay từ đầu, vi thần đã mời mọi người vào trong hậu cung thiết yến, Trần phu nhân đi, các hoàng tử cũng đi, vi thần dùng cách hoàn toàn mới, mời hoàng tử và Phi tần đám bọn họ đều tự gọi món ăn, kỳ thật đây là vi thần thiết lập một cái bẫy.”

“ Ừm, ngươi nói tiếp.”

“ Vi thần ngay từ đầu cũng đã suy đoán, Trần phu nhân đoan trang hào phóng, lại là hậu nhân của danh môn, tuyệt đối không biết làm ra loại sự tình này, trừ phi...... người nam nhân kia cực kỳ chịu khó săm sóc, quan tâm đầy đủ đối với nàng. Huống hồ, Trần phu nhân này mang thai con của hắn, nếu như thay đổi những người khác, vì tánh mạng nhà mình, nhất định sẽ tìm cách làm mất đứa trẻ, nhưng Trần phu nhân này mạo hiểm liên quan cực lớn, vẫn muốn sinh hạ đứa trẻ này ra, chính là muốn vì tình nhân của nàng...người kia có được đứa bé.”

Thái hậu cả giận nói: “ Đồ **!”

Thẩm Ngạo khẽ thở dài, tiếp tục nói: “ Hai người đã đến trình độ này, nhất định sẽ có dấu vết để lại, cho nên tại thời điểm gọi món ăn, vi thần đã chú ý tới, Ngũ hoàng tử gọi đồ ăn chính là canh bồ câu năm màu, mà Trần phu nhân lại gọi canh xương cá. Về sau vi thần nghe được, cái canh bồ câu này chính là đồ ăn Trần phu nhân thích ăn nhất, mà lại cực có lợi đối với người mang bầu.

Về phần canh xương cá, cũng rất hợp khẩu vị của Ngũ hoàng tử, trên yến hội, phần lớn Phi tần các hoàng tử đều ăn món rất khác nhau, bởi vì mỗi người gọi đồ ăn, đều thích hợp nhất đối với khẩu vị của mình. Mà duy chỉ có chỉ có Ngũ hoàng tử, nhưng lại ăn đồ ăn Trần phu nhân thích, mà Trần phu nhân lại ăn đồ ăn Ngũ hoàng tử thích, xin hỏi thái hậu, cái này có thể gọi là tâm ý tương thông hay không?”

Thái hậu sắc mặt tái nhợt, nói: “ May mà có cơ trí của ngươi, một đôi đồ ** tiểu nhân...”Nguyên muốn mắng thêm vài thứ, nhưng thân là thái hậu, thật sự không biết nên dùng cái gì để hình dung cơn giận của mình, nói đến một nửa, vẫn phải dừng lại.

Thẩm Ngạo thiết lập bẫy rập rất xảo diệu, giả thiết gian tình hai người đang rất nồng, lại làm văn trên lúc gọi món ăn, nếu thật sự là một đôi tình lữ, tự nhiên sẽ suy nghĩ vì đối phương, đâu dự đoán được, ở sau lưng tiết mục này, có một đôi mắt chú ý nhìn toàn bộ, mới làm cho bọn họ lộ ra chân tướng.

Thẩm Ngạo tiếp tục nói: “ Vi thần ở trên yến hội đã phát hiện Ngũ hoàng tử có chỗ khả nghi, nhưng khổ nỗi, lại không có chứng cớ, thái hậu đã muốn buông tay, để cho vi thần đi thăm dò, vi thần đành phải điều binh đi nước cờ hiểm, trên đường Triệu Trụ hồi phủ, liền chặn đứng hắn, mượn cớ hắn giả mạo hoàng tử, bảo người ta bắt hắn, đưa đến học đường dạy võ tra tấn, rốt cục cũng để cho ta tìm ra mấy cái gì đó thú vị.”

Thẩm Ngạo lấy cái khăn hương kia ra, nói: “ Sở dĩ vi thần kết luận, trên người Triệu Trụ nhất định cất giấu thứ này, là suy đoán Triệu Trụ kia đã vào cung gặp Trần phu nhân, vì để cho Trần phu nhân biết rõ tình ý của hắn, nhất định sẽ mang theo vật tùy thân bọn chúng đính ước.”

Thẩm Ngạo đi vào màn che, cẩn thận từng li từng tí mà giao khăn hương vào trong tay thái hậu, nói: “ Mời thái hậu nhìn xem.”

Thái hậu tiếp khăn hương, nhẹ nhàng đưa lên ngửi ngửi, chán ghét nói: “ Không tệ, Trần phu nhân thích nhất là hoa lan, trong khăn có hương khí hoa lan, mà cái khăn hương này xác thực là vật ngự dụng, chính là Trần Quốc công mất công, từ Giang Nam bên kia đưa tới tơ lụa tốt nhất, ai gia thấy cái tơ lụa này tốt, liền bảo người ta làm hơn mười khăn hương, đưa đến tất cả mọi nơi trong nội cung, ngươi xem, trên đó còn có ấn ký trong nội cung.”

Lập tức, thái hậu thu khăn hương lại, nói: “ Ngươi đi gọi Kính Đức tiến đến, ai gia có việc phân phó.”

Thẩm Ngạo đi gọi Kính Đức tới, Kính Đức cẩn thận từng li từng tí mà tiến đến quỳ gối, hỏi: “ Nương nương có cái gì phân phó?”

Thái hậu nghiêm mặt nói: “ Đi, đi đến tất cả cung một chuyến, nói với các nàng, nói khăn ai gia ban thưởng các nàng, muốn cầm lại xem một chút, mời các nàng gọi người đưa tới.”

Kính Đức không dám nói gì, lập tức tuân mệnh rời đi.

Thừa cơ hội này, Thẩm Ngạo quỳ gối thỉnh tội nói: “ Thái hậu nương nương, vi thần càn rỡ, vì để tìm ra hung phạm, lại ẩu đả hoàng tử bên đường, xin thái hậu thứ tội.”

Thái hậu thưởng thức liếc nhìn Thẩm Ngạo, nếu không phải Thẩm Ngạo có cơ trí và sự can đảm như vậy, hơn nữa, cái phần trung tâm tình nguyện đắc tội hoàng tử kia, chuyện này muốn tra ra manh mối, chỉ sợ so với lên trời còn khó hơn, chút ít quan viên trong triều kia cũng không phải là không có người giỏi giang, nhưng một khi liên quan đến đến trong nội cung và hoàng tử. hơn phân nửa là sẽ giả bộ hồ đồ.

Hữu hậu miễn cưỡng nặn ra vẻ tươi cười, nói: “ Ngươi làm rất khá, thỉnh tội liền miễn đi, nếu thật sự là Triệu Trụ làm, đánh vẫn chỉ là nhẹ.”

Có những lời này của thái hậu, Thẩm Ngạo xem như yên tâm, trong thiên hạ, thái hậu lớn nhất, đến lúc đó đừng nói là những Ngôn quan kia và một Thái Thao nho nhỏ, chính là hoàng thượng tự mình hỏi tội, Thẩm Ngạo cũng tuyệt đối không sợ phải gánh cái gì liên quan.

Đợi trọn vẹn nửa canh giờ, trong cung Cảnh Thái trầm mặc một hồi, Thái hậu chỉ vuốt vuốt khăn hương trong tay mà trầm mặc không nói, Thẩm Ngạo cũng không nói cái gì, ngồi không suy nghĩ lung tung một hồi, Kính Đức bên kia rốt cục cũng cầm một xấp khăn hương đến, quỳ xuống hành lễ, lập tức nói: “ Nương nương, tất cả khăn đều đã mang tới.”

Thái hậu chậm rãi hỏi: “ Đều mang tới?”

Kính Đức nghe ra thái hậu có ý tứ khác, lập tức nói: “ Cũng không hoàn toàn, Trần phu nhân bên kia nói, tại thời điểm du ngoạn ngự hoa viên, không cẩn thận bị mất khăn, nô tài cũng không nên hỏi, chỉ gọi mấy nội thị đi ngự hoa viên bên kia tìm một chút, không biết còn có thể tìm được hay không.”

Thái hậu thản nhiên nói: “ Ngươi đi ra ngoài đi, có lẽ vẫn là câu nói kia, tất cả mọi người cách xa, ngươi nhìn chằm chằm cho ta, tới gần cung Cảnh Thái, giết không tha!”

Kính Đức bất an nói: “ Nô tài hiểu rõ.”Dứt lời, cẩn thận từng li từng tí mà đi ra ngoài.

Đợi cho bước chân Kính Đức đi xa, thái hậu bỗng nhiên đứng dậy, mang trên mặt biểu lộ giống như cười mà không phải cười, kéo màn che ra, đi tới, cười lạnh nói: “ Tốt, rất tốt, hoàng tử và phu nhân cấu kết, bọn hắn không cần lễ nghĩa liêm sỉ, đừng trách ai gia không nói cái gì tình tổ tôn, Thẩm Ngạo, ngươi nói thử xem, ai gia nên làm cái gì bây giờ?”

Thẩm Ngạo do dự một chút nói: “ Trừng phạt là khẳng định, nhưng chuyện này còn phải dấu diếm đi, một khi lưu truyền, danh dự Thiên gia và bệ hạ đã có thể xong rồi.”

Thái hậu gật đầu: “ Ngươi nói không sai, ai gia cũng có ý tứ này, nhưng nên làm như thế nào để trừng phạt một đôi gian phu dâm phụ này?”

Thẩm Ngạo thản nhiên nói: “ Tùy tiện xếp vào một tội danh, nên xử trí như thế nào, sẽ xử trí như thế đó.”

Thái hậu cười lạnh, nói: “ Trần phu nhân do ai gia đến xử trí, về phần Triệu Trụ, do ngươi đi làm, an bài tội danh như thế nào, là sự tình của ngươi, hãy để cho hắn phải hối hận.”

Thẩm Ngạo do dự một chút, nói: “ Cái này, chỉ sợ không ổn, theo như tổ chế Đại Tống ta, hoàng tử chỉ có thể do Tông Lệnh phủ xử trí, thần dù sao cũng là bên ngoài thần, truyền đi, danh dự vi thần...”

Thái hậu xụ mặt nói: “ Ngươi còn có danh dự? Đại danh Thẩm điên cuồng, thiên hạ ai không biết? Hừ...”Ngữ khí chậm lại một ít, nói: “ Nếu để cho Tông Lệnh phủ bên kia đi làm, sẽ phải xuất ra chứng cớ xác thực, loại gièm pha này, càng ít người biết rõ càng tốt, tự nhiên do ngươi đi làm.”

Nàng vuốt vuốt cái trán, sắc mặt có vẻ càng kém, sâu kín nói: “ Ngươi đi xuống đi, lập tức mang giáo úy đi bắt người, hoàng thượng bên kia, ai gia còn không biết nên nói với hắn thế nào.”

Thẩm Ngạo bị thái hậu nói một câu, ngươi còn có danh dự? Thật sự là tâm đều nguội, thì ra tại trong mắt người đời, mình chính là hình tượng như vậy, ngay cả thái hậu sống trong thâm cung cũng không lừa gạt được, Thẩm Ngạo đành phải xấu hổ, nói: “ Vi thần cáo lui.”

Triệu Trụ bị áp giải đến Tông Lệnh phủ, bên này nhận được tin tức, mấy lão Vương gia tôn thất vừa mời Tấn vương đến, Tấn vương tuy không đáng tin cậy, nhưng chuyện này do hắn ra mặt là tốt nhất, Vương gia giống với người, cũng là có ba bảy loại, đồng dạng là thân vương, Tấn vương so với người khác, tự nhiên ảnh hưởng hơn người.

Tấn vương vừa nghe đến hoàng tử bị người ẩu đả bên đường, lập tức trắng trợn kêu gào: “ Chuyện này không thể bỏ đi, là tên nào vô liêm sỉ đánh hắn? Không đánh lại, chúng ta, những tôn thất này chẳng phải là mặc người cưỡi trên đầu?”

Tấn vương này nổi giận đùng đùng mà kêu to, các lão vương gia ào ào vuốt chòm râu hoa râm, gật gật đầu, trong lòng đều nghĩ, Tấn vương bình thường điên điên khùng khùng, lại cũng không phải hoàn toàn không có tâm can, việc đến tận nơi, có lẽ là rất đáng tin cậy, trước đây thật sự là nhìn lầm hắn rồi, vì vậy ào ào thưởng thức mà nhìn hắn một cái.