Thấy Trình Đức Huyền gật đầu, Lục Thất lại mỉm cười nói:
- Trình đại nhân, ta nghe nói Phòng Đương Thị có thực lực đứng thứ ba trong Bát thị của người Đảng Hạng, không biết có thật không?
- Là sự thật, Phòng Đương Thị chỉ đứng sau Dã Lợi Thị, Phòng Đương Thị có thế lực rất lớn ở Lương Châu, lần này chính là ta tới Võ Uy ở Lương Châu.
Trình Đức Huyền nói.
Lục Thất gật đầu:
- Ta nghĩ, Trình đại nhân đi thuyết phục Phòng Đương Thị là quá lỗ mãng, Bát thị Đảng Hạng kể cả bất hòa cũng biết đạo lý môi hở răng lạnh.
Trình Đức Huyền gượng cười đáp;
- Ta không giấu Lục đại nhân, ta đi thuyết phục Phòng Đương Thị, trên thực tế là đi cầu liên hôn, Triệu Khuông Nghĩa đại nhân muốn dùng liên hôn để ly gián Bát thị Đảng Hạng.
Lục Thất ngẩn ra hỏi:
- Dùng liên hôn ly gián?
Trình Đức Huyến gật đầu, trả lời:
- Cách dùng liên hôn ly gián với người Phiên đã có từ xưa, Phòng Đương Thị luôn coi trọng thông thương với phủ Đô đốc Bình Lương, vì thế ta mới xin liên hôn, một khi liên hôn thành công sẽ từng bước dụ dỗ được Phòng Đương Thị, từ đó phân hóa Bát thị Đảng Hạng.
- Phòng Đương Thị đã coi trọng thông thương thì tại sao còn đối xử ác với Trình đại nhân, từ chối liên hôn cũng là chuyện bình thường.
Lục Thất hỏi.
Trình Đức Huyền gượng cười nói:
- Phải nói là điều kỵ húy động chạm tới Bát thị Đảng Hạng, giữa Bát thị Đảng Hạng được gắn bó bằng liên hôn, ý đồ sau khi ta đi có thể đã khiến cho người Thác Bạt thị hoặc Dã Lợi thị biết được, vì thế Phòng Đương Thị chỉ có thể đối ác với ta, có điều mặc dù giam nhưng không giết ta.
Lục Thất gật đầu, Trình Đức Huyền lại bình thản nói:
- Lục đại nhân ở mang bờ cõi cho Chu Quốc, có thể nói là chiến công hiển hách, không biết đã tính toán cho sau này chưa?
Lục Thất vừa nghe đã biết là ý gì, cũng hòa nhã nói:
- Ta dốc sức cho đất nước là điều nên làm, chuyện sau này có lẽ là mong giàu sang ung dung tự tại.
- Lục đại nhân, có câu phi điểu tận lương cung tàng, Lục đại nhân dụng binh như thần, trị quân có phương pháp, đã có uy danh hiển hách ở tây bắc, sau này kể cả Lục đại nhân muốn mong giàu sang tự tại, chỉ sợ cũng sẽ giống như Hàn Tín.
Trình Đức Huyền nghiêm nghị nói.
Lục Thất cười nhạt nói:
- Trình đại nhân, chuyện của Chu Quốc ta cũng coi như đã hiểu rất nhiều, huynh đệ Triệu thị có thể nói là quyền thế rất lớn, ngài không phải là đang muốn xúi giục ta góp sức cho Triệu thị đấy chứ.
- Ta đúng là có ý đấy.
Trình Đức Huyền chân thành đáp.
Lục Thất lắc đầu nói:
- Trình đại nhân, ngài thấy Hoàng đế bệ hạ so sánh với huynh đệ Triệu thị, ta có cần phải làm chuyện ngu xuẩn sao?
- Lục đại nhân nếu chuyển sang ủng hộ Triệu đại nhân, hẳn sẽ có thu hoạch? Thu hoạch là có được vùng đất phong Tây bắc, nói cách khác, Chu Quốc bệ hạ sẽ không ban cho Lục đại nhân nhiều thứ, thậm chí sẽ phi điểu tận lương cung tàng, còn Triệu đại nhân sẽ ban cho Lục đại nhân cơ hội xưng vương ở tây bắc.
Trình Đức Huyền nghiêm nét mặt nói.
Lục Thất nghe xong thoáng chút suy nghĩ, Trình Đức Huyền lại nói:
- Lục đại nhân nếu có lòng phụ tá Triệu thị, sau này chỉ cần nhìn ngóng ở tây bắc là được, chỉ cần tiếp nhận sắc phong là được, đương nhiên, cần Lục đại nhân chống lại Hạ Quốc.
Lục Thất nhìn Trình Đức Huyền nói:
- Trình đại nhân nói thật khiến người khác động lòng, tuy nhiên rất nhiều chuyện không phải cứ muốn là được, với tình hình hiện giờ của ta, không thể mạo hiểm phản bội Chu Quốc, nếu triều đình Chu Quốc điều ta rời khỏi tây bắc, ta sẽ chỉ nghe lệnh rời đi, vì thế, điều Trình đại nhân nói hôm nay, ta chỉ có thể coi như chưa hề nghe thấy, chuyện sau này thì để sau hãy nói.
Trình Đức Huyền gật đầu, trong lòng thầm thở phào một cái, phản ứng của Lục Thất khiến y yên tâm, cũng tự thấy hành động này không phải là giả, chuyện xúi giục sắp xếp đương nhiên không thể nước tới chân mới nhảy, Lục Thiên Phong đã nói chưa hề nghe những lời đại nghịch thì sẽ có nền tảng hợp tác sau này, hơn nữa y cũng hiểu điều Lục Thiên Phong nói là lý trí, trước khi Triệu thị ra mặt tạo phản, Lục Thiên Phong không thể phản bội triều đình Chu Quốc.
Trình Đức Huyền cáo từ rồi đi, tới Hoàng Hà hướng về Lương Châu, Lục Thất tiễn khách xong, đứng lặng ở trước sảnh suy tư, hắn vốn muốn hỏi Trình Đức Huyền rằng Vương Thông đến trước đây là quan gì, thế nhưng lại thôi, hắn vốn không ngờ được rằng Vương Thông lại là đá thử vàng mà Chu Hoàng Đế phái tới.
*****
Lúc này, thư ký hồi báo của Vương Thông đã do thân tín phi ngựa nhanh tới, gấp rút đưa tới một cửa hàng gạo ở Khai PHong Phủ, ám vệ ở cửa hàng gạo đưa thư vào hoàng cung, trực tiếp giao cho Chu Hoàng Đế, Chu Hoàng Đế nhìn phong thư rất kỹ mới mở mật báo ra, vừa nhìn bút tích quả đúng là chữ viết của Vương Thông.
“Thần thượng bẩm bệ hạ,… Thần quan sát thấy Lục Thiên Phong làm việc biến báo, khôn khéo, cẩn thận, tính tình hẳn là vui nhộn, hai Phiên nữ trong nhà có sắc đẹp không thua kém Nguyệt Nga, phu nhân của hắn nói năng đoan trang, lòng dạ khoan dung. Thần khấu bút, Hoàng thượng vạn tuế.
Chu Hoàng Đế xem xong gật đầu, nghĩ một lát bèn rút giấy gấp, nhấc bút viết: “Công lấy Hội Châu, chiến công ở sông Thanh Thủy, Lục Thiên Phong là Đại tướng quân Hoài hóa chính tam phẩm, ban thưởng Lâm Tiểu Điệp, Chiết Hương Nguyệt, tam phẩm cáo mệnh, phong gia chủ Lục thị ở Thọ Châu là Lục Đông Sinh làm Huyện công Thọ Sơn.”
*****
Lục Thất đứng im lặng hồi lâu suy tư, Tiểu Điệp bước ra cửa phòng, dịu dàng hỏi:
- Thất lang đang nghĩ gì thế?
Lục Thất cười, kể lại lời của Trình Đức Huyền, cuối cùng nói:
- Tên Trình Đức Huyền này hẳn là tâm phúc của Triệu Khuông Nghĩa, theo lời gã nói, Triệu thị tạo phản sẽ không còn xa nữa.
- Triệu thị muốn tạo phản chỉ sợ không dễ, Chu Hoàng Đế đã đối phó với Triệu thị, Triệu Khuông Dẫn nếu phản bội Chu Quốc ở Giang Nam, chỉ có thể lâm vào đường cùng.
Tiểu Điệp ôn tồn nói.
Lục Thất gật đầu đáp:
- Chu Hoàng Đế cho Triệu Khuông Dẫn lĩnh quân đi Giang Nam, dụng ý chính là điệu hổ ly sơn, cấm quân trấn giữ ở Khai PHong Phủ không chịu ảnh hưởng của Triệu Khuông Dẫn, Chu Hoàng Đế sẽ có thể điều chuyển quy mô lớn.
Tiểu Điệp gật đầu, Lục Thất chần chừ một lúc, hỏi:
- Tiểu Điệp, nếu Phòng Đương Thị tới chuộc qúy tộc Đảng Hạng, ta muốn đổi lấy con gái một quý tộc của Phòng Đương Thị, nàng thấy được không?
Tiểu Điệp ngẩn ra, dịu dàng hỏi:
- Chàng muốn liên hôn với Phòng Đương Thị?
- Không thể nói là liên hôn, mà là ly gián, ta chỉ cần con gái bàng chi quý tộc của Phòng Đương Thị, nếu đòi đích chi, Phòng Đương Thị sẽ không đồng ý.
Lục Thất ôn tồn nói.
Tiểu Điệp gật đầu:
- Cũng được, nô gia không để tâm đến chuyện thêm một muội muội.
Lục Thất dịu dàng nhìn Tiểu Điệp, chợt duỗi cánh tay ôm Tiểu Điệp vào lòng, im lặng một lúc, Tiểu Điệp dịu dàng nói:
- Khi nào chàng muốn Nguyệt Nga, giữ lại thì cũng không thể cứ lạnh nhạt mãi.
- Người con gái Triệu Khuông Nghĩa đưa tới, ta đương nhiên phải cẩn trọng, cô ta là người của nàng, sau này hãy nói.
Lục Thất điềm đạm trả lời, hắn vẫn chưa gần gũi với Nguyệt Nga, mỹ nhân kế không thể không đề phòng.
- Đi vào thôi.
Tiểu Điệp dịu dàng nói.
Lục Thất chần chừ một chút, nói:
- Ta phải tới gặp Kỷ Vương.
- Gặp Kỷ Vương có chuyện gì?
Tiểu Điệp hỏi.
- Chính là chuỵện giao dịch với Phòng Đương Thị, phải nói cho Kỷ Vương, ngoài ra chuyện con gái của Phòng Đương Thị, ta phải hỏi Kỷ Vương có muốn nạp làm nhũ nhân, nếu Kỷ Vương đồng ý đương nhiên không cần đến ta.
Lục Thất ôn hoà đáp.
- Kỷ Vương chắc chắn không muốn, hoàng tộc Chu Quốc hẳn là không chấp nhận có huyết thống khác, hơn nữa Kỷ Vương cũng không được làm chủ.
Tiểu Điệp nói.
Lục Thất gật đầu, Tiểu Điệp dịu dàng nói:
- Thất lang, chàng đi đi.
Lục Thất gật đầu, cúi xuống hôn vào mái tóc Tiểu Điệp mới buông ra, xoay người rời khỏi phủ nha, Tiểu Điệp yên lặng nhìn theo, cuối cùng mỉm cười quay vào phòng.
*****
Lục Thất đã tới phủ đệ của Kỷ Vương, là một toà nhà của quý tộc Đảng Hạng, bề ngoài giống với các gia đình giàu có ở Khai PHong Phủ, tuy nhiên diện tích rất lớn, dân số Hội Châu so với Khai PHong Phủ đương nhiên ít hơn nhiều.
Kỷ Vương vui vẻ khi thấy Lục Thất tới, thân thiện cùng ngồi với Lục Thất, từ sau khi chứng kiến cuộc chiến ở sông Thanh Thuỷ, Kỷ Vương đã trưởng thành hơn rất nhiều, cũng thi thoảng tới trong quân hỏi thăm các tướng sĩ, có thể nói là đã có uy vọng trong quân Hội Châu.
- Thiên Phong, ngươi tới cũng không dễ.
Kỷ Vương ngồi xuống cười nói.
- Thần tới gặp điện hạ là có chuyện bẩm báo, đó là Phòng Đương Thị người Đảng Hạng sai người tới thỉnh cầu chuộc lại thân nhân.
Lục Thất mỉm cười đáp.
- Chuyện đó ngươi quyết định là được.
Kỷ Vương nói.
- Thần có một suy nghĩ, định đề xuất liên hôn với Phòng Đương Thị.
Lục Thất nói tiếp.
- Ý ngươi là liên hôn với người Đảng Hạng?
Kỷ Vương kinh ngạc hỏi.
Lục Thất gật đầu, nói dụng ý kết thân với Phòng Đương Thị, cuối cùng nói:
- Nếu điện hạ muốn liên hôn, có thể đề xuất lấy đích nữ, nếu thần liên hôn thì chỉ có thể lấy con gái một quý tộc bàng chi.
Kỷ Vương hiểu ra gật đầu, lập tức nói thêm:
- Ngươi liên hôn đi, bổn vương không thể liên hôn với phiên nữ.
Lục Thất cười nói:
- Thần chỉ được lấy con gái bàng chi của Phòng Đương Thị thì không coi là liên hôn, dụng ý của thần chính là phân hoá bát thị của Đảng Hạng, vì thế, xin Kỷ Vương điện hạ có thể thỉnh phong cho vi thần, thỉnh phong con gái của Phòng Đương Thị làm cáo mệnh phu nhân, con gái của Phòng Đương Thị sau khi cáo mệnh thì sẽ có một cuộc liên hôn trên thực tế, Thác Bạt Thị của Hạ Quốc biết được sẽ nghi kỵ Phòng Đương Thị.
Kỷ Vương gật đầu nói:
- Cũng được, bổn vương sẽ thỉnh phong cho ngươi, thỉnh phong cáo mệnh, không khó.