Thu thập thỏa đáng, Mộc Vân Dao cùng Kim phu nhân ngồi chung một chiếc xe ngựa chạy tới phủ Tuần phủ, các nàng đến thời điểm, đã có không ít tân khách nhẹ giọng nói chuyện phiếm.
Hai người mới vừa vào đi, đã được thị nữ bên người Tuần phủ phu nhân gọi vào chính sảnh nói chuyện.
Mộc Vân Dao đi theo hành lễ, đứng dậy sau ánh mắt rất nhanh đảo qua, y phục Tuần phủ phu nhân trên người mặc đúng là nàng làm, bộ y phục toàn màu xanh đơn giản nhưng hợp với phóng thái, tỉ mỉ chọn lựa trang sức cùng cẩn thận trang dung, có vẻ phá lệ thanh lịch đẹp đẽ quý giá.
"Nghĩ đến ngươi chính là tiểu cô nương mà Kim phu nhân thường xuyên khen ngợi."
Mộc Vân Dao lại tiến lên hành lễ: "Dân nữ Mộc Vân Dao, gặp qua phu nhân."
Thấy nàng làm lễ nghi chu toàn, Tuần phủ phu nhân trong lòng vừa lòng: "Trách không được có thể làm cho Kim phu nhân khen không dứt miệng, quả nhiên là cái nha đầu chung linh dục tú*, ngươi làm quần áo ta cực kỳ thích, sau này không thiếu được phải làm phiền ngươi."
*Chung linh dục tú: đất thiêng nảy sinh hiền tài (chỉ môi trường tốt đẹp sẽ sinh ra những nhân vật ưu tú)
Mộc Vân Dao mặt mang vẻ sợ hãi: "Đảm đương không nổi phu nhân một câu làm phiền, còn chưa tạ ơn phu nhân ban cho."
"Đều là ngươi nên được, an tâm thu đó là, chỉ cần ngươi quần áo làm thật là tốt, ta tất nhiên mệt không được ngươi."
"Vâng, phu nhân." Mộc Vân Dao tự nhiên biết mình chịu không nổi, các phu nhân dễ bỏ ra ngân lượng vào quần áo, trang sức cũng tiêu tiền, hàng năm không cái mấy ngàn lượng đều cảm thấy bẽ mặt, bằng không nàng cũng sẽ không lựa chọn làm quần áo kiếm tiền.
Nhìn đến Tuần phủ phu nhân lôi kéo Kim phu nhân nói chuyện, Mộc Vân Dao thức thời đi theo thị nữ lui xuống đi. Chỗ ngồi của nàng ở thứ tự chỗ ngồi xa nhất, hơn nữa quần áo đơn giản, lại là gương mặt mới, trong lúc nhất thời thật không ai tiến trò chuyện.
Nàng quy củ ngồi, thưởng thức điểm tâm tinh xảo, bình phẩm hương trà, trong lúc nhất thời thật có chút nhàn nhã tự đắc.
Nếu này đây ngắm hoa yến vì làm tên, tự nhiên không thiếu được các loại quý hiếm hoa cỏ, trong đó đáng chú ý nhất chính là hai bồn mẫu đơn, một chậu ngụy tử*, một chậu diêu hoàng*, dẫn tới mọi người kinh diễm không thôi.
(*chú thích ở cuối truyện)
Mộc Vân Dao lẳng lặng nhìn, trong lòng tính toán, có phải hay không có thể dùng này hai cái hoa văn này giúp mẫu thân làm một bộ quần áo, mẫu thân lớn lên đẹp, mặc ở trên người cũng tất nhiên quốc sắc thiên hương, có thể đem đa số người ở đây áp chế đi.
Bây giờ nghĩ lại bộ dạng mẫu thân thật không giống người Tô gia, nàng dung mạo thanh lệ, giống như dòng mẫu đơn - diêu hoàng, thanh quý khéo léo, chẳng sợ xuất thân hương dã, như trước mang theo một cỗ nói không nên lời độc đáo khí chất. Tô gia nữ tử dung mạo đều thiên kiều mị một ít, nhất là một đôi mắt, trong đám nữ tử có một tính một cái, đều hơi hơi vểnh, mang theo mị ý.
Yến hội bắt đầu, mọi người nhẹ giọng trò chuyện cười, không khí cực kỳ hòa thuận, Mộc Vân Dao cũng thu liễm tâm tư, thừa dịp cơ hội này, cẩn thận đánh giá các vị phu nhân, tiểu thư tiến đến dự tiệc.
Sau này chính là phải từ trên người các nàng kiếm bạc, nhớ kỹ mỗi người dung mạo khí chất, mới có thể làm ra y phục càng vừa vặn, kiếm càng nhiều bạc.
Trong lúc, Kim phu nhân không biết cùng ai nói gì đó, dẫn tới mọi người thỉnh thoảng lại hướng nàng nhìn lại, cũng may mắn nàng không phải chân chính tiểu cô nương, bằng không sợ là cũng bị những ánh mắt làm sợ hãi.
Đợi cho yến hội chấm dứt, Kim phu nhân bị Tuần phủ phu nhân kéo đi nói chuyện, Mộc Vân Dao liền chờ ở cửa, không bao lâu, liền có vài tên thị nữ tiến đến hỏi nàng: "Có phải là Mộc cô nương?"
"Đúng vậy, không biết các tỷ tỷ tìm ta chuyện gì?"
"Phu nhân chúng ta muốn mua một ít hoa hồng hương lộ mà ngươi đưa cho Kim phu nhân, không biết giá bao nhiêu?"
"Hoa hồng hương lộ là ta tự mình làm, phải khéo cẩn thận, cần cánh hoa hồng rất nhiều, cũng không có chế thành bao nhiêu, cũng đã dùng hết, xin lỗi vài vị tỷ tỷ." Mộc Vân Dao ngượng ngùng cự tuyệt.
Vài tên thị nữ nhíu nhíu mày, cũng không có nói thêm cái gì, xoay người hướng về xe ngựa đi.
Đợi cho Kim phu nhân đi ra, liền nhìn đến bộ dáng Mộc Vân Dao mặt ủ mày chau: "Đây là làm sao vậy?"
"Phu nhân, vừa mới có vài vị thị nữ tỷ tỷ hướng ta đòi mua hoa hồng hương lộ, trên tay đã muốn không có, các nàng nên sẽ không sinh khí đi?"
Nhìn nàng hơi có vẻ không yên bộ dáng, Kim phu nhân trong lòng âm thầm bật cười, rốt cuộc còn là một tiểu cô nương, thấy hôm nay trường hợp, có chút thiếu kiên nhẫn: "Không có gì đáng ngại, ngươi lại làm một ít, để cho lần khác yến hội, mỗi nhà đưa qua một lọ cũng được. Lại nói tiếp việc này cũng do ta, yến hội trên có người hỏi ta, ta liền nói ra nói một chút, không nghĩ tới thế nhưng truyền lại nhanh như vậy."
"Hoa hồng hương lộ chế tác thật sự là rườm rà, ta hiện giờ phải chuyên tâm làm quần áo, thật sự là không rảnh lo liệu. Vân Dao có cái yêu cầu quá đáng, xin hãy phu nhân đáp ứng."
"Sao?"
"Vân Dao muốn đem phương pháp chế tác hoa hồng hương lộ đưa cho phu nhân."
Kim phu nhân nhìn nàng, trong mắt mang theo thâm ý: "Thụy bảo hiên đưa ra một lọ cao cấp nhất hương lộ, mỗi bình giá trị mười lượng vàng, ngươi làm hoa hồng hương lộ cùng nó so sánh với, chỉ có hơn chứ không kém, có thể nói nắm phương thuốc hương lộ, ngươi liền tương đương ôm cái cục vàng."
Mộc Vân Dao thần sắc như thường: "Cho tới nay nhận được phu nhân chiếu cố, phương thuốc này nếu là thật sự có quý giá như ngài nói như vậy, đó cũng là ta đối phu nhân đáp tạ."
Kim phu nhân cũng nhịn không được nhãn tình sáng lên: "Hảo, về sau ngươi nếu là gặp được cái gì việc khó, cứ việc đến Tào phủ tìm ta, ở trong Cánh Lăng, lời nói của ta, vẫn là có thể khởi điểm tác dụng."
Mất đi phương thuốc hoa hồng hương lộ đổi lấy Kim phu nhân một câu hứa hẹn, Mộc Vân Dao cảm thấy được thực giá trị, mặt mang vui sướng mở miệng: "Đa tạ phu nhân."
Nàng đi theo Kim phu nhân về tới Tào phủ, đem phương thuốc viết xuống sau, mới rời đi về nhà.
Kim phu nhân nắm phương thuốc cười cười, trong mắt hiện lên một đạo ánh sáng: "Mộc Vân Dao nói gặp được mình là của nàng tạo hóa, có đúng không thì không biết nhưng đối chính mình mà nói, gặp được nàng cũng là một loại cơ duyên, tờ phương thuốc hoa hồng hương lộ chính là có thể giúp đỡ đại ân nàng."
Mộc Vân Dao khi về đến nhà, Tô Thanh chính không yên bất an đứng chờ ở cửa, đã gặp nàng bình an vô sự trở về, nặng nề mà nhẹ nhàng thở ra: "Dao nhi, con không sao chứ?"
Mộc Vân Dao không khỏi cảm thấy được buồn cười: "Mẫu thân, ta là đi tham gia ngắm hoa yến, cũng không phải ra chiến trường, có thể có chuyện gì?"
"Ta chính là nghe người ta nói, trong nhà cao cửa rộng so với kia chiến trường còn tàn khốc hơn."
"Ha ha, là ai cấp mẫu thân loạn nói huyên thuyên, xem ta như thế nào phạt nàng!" Kia mười nữ học đồ ở trong này thời gian dài quá, Tô Thanh cùng các nàng quan hệ thân cận rất nhiều, trong ngày thường cái gì đều nói một ít.
"Tốt lắm, tốt lắm, không có việc gì là tốt rồi."
Gặp Tô Thanh vẫn lo lắng ngổn ngang, Mộc Vân Dao liền đem chuyện trên yến đều cẩn thận nói cho nương, thậm chí vì đùa vui, còn nói ai cùng ai mặt cùng tâm bất hòa, ai cùng ai âm thầm hạ ngáng chân, ai cùng ai trong lời nói cho nhau chèn ép, khiến Tô Thanh thổn thức không thôi.
"Mẫu thân yên tâm tốt lắm, ta đã muốn được Kim phu nhân hứa hẹn, về sau ở Cánh Lăng thành có cái gì khó khăn, cũng có thể đi tìm nàng."
Tô Thanh nghe vậy vui vẻ: "Kim phu nhân là chính thê Tào tri châu, phu nhân nếu nguyện ý giúp con, kia tự nhiên là không thể tốt hơn, chính là, vô duyên cớ vô cớ ngài ấy cũng sẽ không hảo tâm như vậy đi?"
Rời đi Hạ Yển Thôn nơi hoàn cảnh đơn giản, nàng mới biết được bất luận kẻ nào ở chung, một câu một lời đều là học vấn. Thương hộ đều không có lợi ích sẽ không dậy sớm nổi, chớ nói chi là đường đường phu nhân tri châu, nếu không có lợi, như thế nào sẽ chủ động mở miệng giúp một cái tiểu cô nương.
=== ====== ====== ====== ====== ====== =========
Hoa Mẫu Đơn hay còn gọi là Thược Dược là một loài hoa nổi tiếng của Trung Quốc với ý nghĩa mang lại sự vương giả, phú quý, giàu sang. Chúng có một vẻ đẹp tuyệt vời khi mang hình dáng của những bông hoa hồng, nhưng to hơn, nở rộ hơn, mang theo một hương thơm quyến rũ. Những điều này tạo nên một loài hoa nổi tiếng khắp thế giới và trở thành Quốc hoa của đất nước Trung Hoa.
Về màu sắc có 9-10 hệ lớn là màu đỏ, tím đen, xanh lam, trắng, hồng phấn, vàng, xanh lục, tím, đỏ tím…. Cánh hoa nhiều nhất là giống “Ngụy Tử”- 魏 紫, hoa có đường kính nhỏ nhất là giống “Mẫu Đơn dại màu vàng”- 野生黃牡丹, Mẫu Đơn có màu đỏ nhất là giống “Hỏa Liên Kim Đan”- 火鍊金丹, Mẫu Đơn có màu trắng nhất là giống “Dạ Quang Bạch”- 夜光白…
*NGỤY TỬ- 魏 紫
Attachment: ngụy tử.jpg [ 52.52 KiB | Đã xem 11 lần ] | |||||||||||
Giống mẫu đơn quý Ngụy Tử được đào tạo từ gia đình nhiều đời trồng Mẫu Đơn ở Lạc Dương – Ngụy Nhân Bác (tại đời thứ 5). Hoa có màu đỏ tím, hình hoa sen hoặc hình vương miện, kỳ hoa nở dài, số lượng hoa nhiều, đóa hoa đầy đặn,xinh đẹp vô cùng, được tôn xưng là Hoa Hậu – Hoàng Hậu trong các loài hoa. Ngụy Tử cũng là giống Mẫu Đơn có nhiều cánh hoa nhất, có thể đạt tới hơn 700 cánh hoa – thực sự có thể gọi là “Ngàn diệp hoa”. Mẫu Đơn Ngụy Tử tạo cảm giác ấm áp nhiệt liệt, tăng thêm cảm giác thành công, vui mừng, may mắn, cát tường, phú quý… Các đặc tính này khiến cho Ngụy Tử có tính chất trưng bày và mỹ quan cực tốt. *DIÊU HOÀNG – 姚黄.
|