Kiêu Ngạo Thiên Hạ

Quyển 1 - Chương 57: Ba người tập hợp




Sở Thiên Biến đứng trong góc phòng rối rắm một hồi, mặ kệ là ai, nếu như gặp phải tình huống này cũng sẽ tức giận.

Sở Thiên Biến nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc của mình lại, trong đầu nhớ lại hình ảnh Thiêu Đốt Thiển Lam gài hàng mình, sau một lát, Sở Thiên Biến đã hoàn toàn bình tĩnh trở lại, lực chú ý của hắn một lần nữa dời lên 2 kỹ năng.

-Rễ Cây Quấn Quanh, hạn chế địch nhân di động 15 giây, nếu mục tiêu là người chơi, hiệu quả giảm một nữa, nói cách khác thời gian khống chế sẽ giảm đi hơn 7 giây.

Sở Thiên Biến nhìn thuyết minh kỹ năng, trong lòng không nhịn được mĩm cười, Rễ Cây Quấn Quanh tuy chỉ là đơn thể kỹ năng, nếu so sánh thì không đa dạng vào cường đại như kỹ năng của Pháp Sư, nhưng kỹ năng này đối với một người chẵng có chút vốn liếng nào như Sở Thiên Biến, có được kỹ năng này là chuyện vô cùng hành phúc.

Trong đầu xoay quanh đặc tính của những chức nghiệp, Sở Thiên Biến rất nhanh đã phân tích ra Rễ Cây Quấn Quanh trong PK rất có ưu thế khi đánh với Cận Chiến. Kỹ năng này có thể bù dắp cho việc Bình Hành Đức Lỗ Y không có lực phản kháng khi tiếp xúc với Cận Chiến. Ngày đó khi đối mặt với công kích của Thiêu Đốt, nếu như có kỹ năng này, Sở Thiên Biến sẽ không luống cuống tay chân đến nỗi bị Kiến Tập Kỵ Binh chỉ cần liếc một cái là biết ngay hắn là gà con.

Tinh tế cân nhắc một phen, Sở Thiên Biến dời lực chú ý lên kỹ năng, sự hung phấn torng mắt hắn càng tăng lên:

-Cân Bằng Tướng Mạo! Sau khi khởi động, người sử dụng và hoàn cảnh xung quanh hòa thành một, không thể bị phát giác. Thuấn phát, kéo dài: vô hạn. Nói cách khác, Đây là kỹ năng loại tắc kè hoa. Mặc dù có hạn chế, nhưng không thể nghi ngờ là nó sẽ tăng mạnh sức chiến đấu và sinh tồn của Bình Hành Đức Lỗ Y lên, từ ý nghĩa nào đó, thứ này chẵng khác nào là kỹ năng Tàng Hình của Đức Lỗ Y. Có điều nó không có nghịch thiên như Tàng Hình của Đạo Tặc mà thôi.

Ghi nhớ thuyết minh và hạn chế của 2 kỹ năng vào đầu, Sở Thiên Biến theo bản năng cảm thấy thứ này rất quan trọng với Bình Hành Đức Lỗ Y.

Dựa vào Cân Bằng Tướng Mạo, Sở Thiên Biến đã nghĩ ra hơn 10 phương thức chiến đấu, nhất là trong rừng rậm, nếu như gặp Cận Chiến, sau khi sử dụng Cân Bằng Tướng Mạo, Tinh Hỏa Trụ, Nguyệt Diễm, Rễ Cây Quấn Quanh, tổ hợp công kích của chúng trong 7 giây đủ để một Chiến Sĩ hơn nghìn máu trờ thành tàn phế, nếu như mai mắn, kỹ năng ra thêm vài cái Bạo Kích Cận Chiến căn bản là không kịp phản ứng thì đã treo.

Đương nhiên, Cái gọi là không bị phát hiện của Cân Bằng Tướng Mạo trong phạm vi cảnh giác của đối phương bị suy yếu tới múc nào thì phải từ từ tìm hiểu mới có thể đưa ra quyết định chính xác được.

-Vậy là đủ rồi! Có 2 kỹ năng này torng tay, khi ra ngoài không cần phải quá cẩn thận như trước nữa.

Nhìn kỹ năng Cân Bằng Tướng Mạo, giờ phút này Sở Thiên Biến mới cảm thấy mình thật sự là một Bình Hành Đức Lỗ Y.

Theo thói quen kiểm tra trang bị trên người một lần, Sở Thiên Biến cầm pháp trượng đi ra bên ngoài, ánh mặt trời xuyên thấu qua tầng mây chiếu xuống mặt đất, rọi vào khuôn mặt của hắn làm cho khuôn mặt lạnh lùng của hắn có chút ấm lên.

Cách đó không xa, Mễ Lạp Nhi đứng trước người Thiêu Đốt Thiển Lam, cô bé quyệt miệng nhìn về phía Sở Thiên Biến, ánh mặt trời chiếu xuống khuôn mặt trắng nõn nhẵn nhịu làm cho khuôn mặt cô bé tăng thêm chút sắc đẹp khuynh quốc khuynh thành.

... ...

Tim Sở Thiên Biến đập nhanh lên, bộ dạng này của cô bé Sở Thiên Biến chưa bao giờ thấy qua. Từ khi gặp cô bé tới giờ, bộ mặt hắn thường thấy chính lả vẽ mặt buồn bã khóc lóc mà thôi.

Đi lên trước xoa xoa đầu cô bé, Sở Thiên Biến mỉm cười hỏi:

-Làm sao vậy? Ai khi dễ Mễ Lạp Nhi?

Mễ Lạp Nhi cắn môi, sợ hãi nói:

-Vừa rồi login, Thiển Lam thúc thúc nói sẽ chuyên môn dẫn em đi luyện cấp, thuận tiện đem cấp bậc sũng vật tăng lên, nói... , nói Thiên Hồi ca ca tạm thời không đi với em.

Nghe vậy, Sở Thiên Biến không khỏi sửng sốt, hắn lập tức chú ý tới Thiêu Đốt đang dứng phía sau Mễ Lạp Nhi, hơn nữa còn dùng ánh mắt bất đắc dĩ kèm theo cảnh cáo nhìn hắn làm cho hắn rất giật mình.

-Buổi tối chúng ta sẽ đi phó bản Vực Sóng Dữ, anh muốn đi chế ít thuốc nên tạm thời sẽ không luyện cấp.

Hai mắt Mễ Lạp Nhi sáng lên, cô bé chờ đợi hỏi:

-Vậy Mễ Lạp Nhi cùng đi với Thiên Hồi ca ca trở về làm thuốc, để cho Thiển Lam thúc dẫn bảo bảo thăng cấp là được rồi. Dù sao, Đại Mễ Lạp kháng quái còn tốt hơn Mễ Lạp Nhi...

Thiêu Đốt Thiển Lam và Sở Thiên Biến đồng thời cảm thấy rất vô lực, hai người dở khóc dở cười nhìn Mễ Lạp Nhi, sủng vật của Tuần Thú Sư làm gì có thể rời chủ nhân quá xa, hơn nửa người khác cũng không thể luyện cấp giúp nó, nếu thật sự có thể làm như vậy, một người chơi tổ chức đoàn thể mang theo mấy tram Tuần Thú Sư, vậy chẵng phải đã trở thành quân đoàn quái thú rồi sao?

-Mễ Lạp Nhi có thể theo giúp.

Thấy cô bé cười vui sướng, Sở Thiên Biến lại mỉm cười, hỏi:

-Vậy còn Vực Sóng Dữ thì sao, yêu cầu của nó là cấp 15 mới có thể vào, đêm nay anh và Thiêu Đốt đi Phó Bản, vậy Mễ Nhi thì sao?

-Phải 15 cấp sao?

Đôi mắt của cô bé chớp chớp, qua lại nhìn hai người, câu trả lời đều giống nhau, hai người gật đầu rất dứt khoát.

Mễ Lạp Nhi nhăn mặt lại, thì thào tự nói:

-Sao lại yêu cầu cấp 15 mới có thể vào chứ? Em tuy còn kém 1 cấp nhưng cũng chỉ thiếu có một ít, Nhưng còn Đại Mễ Lạp thì sao? Đại Mễ Lạp cũng phải 15 sao?

Sở Thiên Biến nhíu mày, hắn trực tiếp đem vấn đề này đá cho Thiêu Đốt Thiển Lam.

Kiến Tập Kỵ Binh chửi rủa thầm trong lòng, hắn chỉ có thể vi phạm mĩ dức của một Kỵ Sĩ, cười gật đầu, hắn nói:

-Đúng vậy. Tuần Thú Sư và sủng vật đều phải lên tới cấp 15 mới có thể tiến vào Phó Bản Vực Sóng Dữ. Cho nên, Mễ Lạp Nhi có nhiệm vụ rất nặng đó.

-Muốn không chậm trễ hành trình buổi tối thì phải rất cố gắng đó nha?

Sở Thiên Biến cổ vũ Mễ Lạp Nhi, cô bé không ngừng gật đầu, nắm bàn tay lại, cô bé cam đoan:

-Mễ Lạp Nhi và Đại Mễ Lạp nhất định sẽ lên tới cấp 15 trước tối!

Cô gái đang cam đoan thì phía sau đột nhiên truyền tới âm thanh:

-Thiên Hồi lão đệ, có nhiệm vụ gì cần làm không? Nếu không thì chúng ta đi Vực Sóng Dữ thử thời? Nói không chừng sẽ gặp đội ngũ thiếu người cũng không chừng.

Hương Thảo Thiên Không xuất hiện, từ xa hắn mĩm cười chào hỏi Sở Thiên Biến, khi hắn đi tới gần hắn phát hiện Thiêu Đốt Lam Nhạt đã quay đầu lại dùng ánh mắt sắc bén nhìn hắn, ánh mắt này làm cho Hương Thảo Thiên Không tạm dừng chân lại.

Lập tức, ánh mắt của tên Chiến Sĩ đầu mào gà dời về phía Mễ Lạp Nhi, theo thói quen ánh mắt hắn khẽ híp lại, nghe được âm thanh, cô bé quay đầu nhìn lại, thấy được khuôn mặt, Hương Thảo Thiên Không ngay lập tức híp mắt lại chỉ chừa lại một chút khe hở.

Khuôn mặt thế này giằng co trong 30 giây, Hương Thảo Thiên Không rống lên:

-Mễ Lạp Nhi! Tên rất hay a! Tôi là Hương Thảo Thiên Không, em có thể gọi là Hương Thảo ca ca...

Sở Thiên Biến liếc mắt nhìn hắn một cái, sau đó nói với cô bé:

-Mễ Lạp Nhi, đi tiệm tạp hóa mua ít tên, một hồi luyện cấp phải phối hợp tốt với Thiển Lam huynh, biết không?

-Đã biết!

Mễ Lạp Nhi đáp lời, sau đó xoay người chạy về phía tiệm tạp hóa, từ đầu tới đuôi, ngoại trừ lúc đầu khi quay đầu lại có nhìn một cái, thời gian khác cô bé hoàn toàn không thèm để ý tới Hương Thảo Thiên Không.

Hương Thảo Thiên Không nhìn theo bóng dáng ô bé cho tới khi biến mất mới đột nhiên xoay người nhìn Sở Thiên Biến rồi dùng giọng nói a dua nịn nọt:

-Thiên Hồi lão đệ, tôi thấy cậu đã lập tổ đội, thêm anh em vào, thế nào? Người có kỹ thuật xuất chúng như tôi, cậu có tìm cũng không thấy đâu!

Thiêu Đốt Thiển Lam trừng mắt nhìn Hương Thảo Thiên Không, Chiến Sĩ đầu mào gà nhíu nhíu mày, quay đầu nhìn Sở Thiên Biến, hắn hỏi:

-Người này là ai thế? Bạn của cậu à?

Sở Thiên Biến bất đắc dĩ nhún vai, trả lời:

-Mới quen mà thôi.

-Mới quen! ?

Giọng Hương Thảo Thiên Không cao lên, vẻ mặt hoảng sợ giống như là đang tận thế:

-Thiên Hồi lão đệ, chúng ta là chiến hữu cùng nhau song vai chiến đấu! Tôi ở trước kháng, cậu ở sau bắn, tình cảnh nhiệt huyết đó cậu đã quên rồi sao?

Sở Thiên Biến nổi đầy gân xanh trên trán, hung hăng trừng mắt Hương Thảo Thiên Không, Sở Thiên Biến lạnh lùng nói:

-Thỉnh chú ý ngôn từ của anh, không cần dùng những câu nói gây hiểu lầm này!

Đối với cảnh cáo của Sở Thiên Biến, Hương Thảo Thiên Không làm như không nghe, hắn nhìn Thiêu Đốt Thiển Lam, than thở khóc lóc lên án:

-Huynh đệ, anh nói một câu công bằng đi! Tôi và tên này cùng nhau liều mạng đánh Boss, lại cùng nhau bị cô ả Vận Mạt kia hãm hại. Đây chính là và sống ra chết, hoạn nạn có nhau! Giao tình như thế lại bị hắn xem nhẹ? Ai, thói đời, lòng người thật...

Hương Thảo Thiên Không còn chưa diễn xong đã bị Thiêu Đốt Lam Nhạt cắt đứt.

-Vận Mạt? Vận Mạt nào! ?

Kiến Tập Kỵ Binh tuy nói rất bình tĩnh nhưng lại làm cho Sở Thiên Biến và Hương Thảo Thiên Không đồng thời yên lặng lại, bọn họ đều có thể cảm giác được sát khí trong giọng nói.

Một cỗ sát khí thật lạnh!

Sắc mặt Hương Thảo Thiên Không ngưng trọng, trầm ngâm một hồi, hắn cẩn thận trả lời:

-Hẳn là Vận Mạt của Đế Quốc Chiến Minh

Nghe vậy, Sở Thiên Biến kinh ngạc, hắn mơ hồ cảm thấy được tổ đội đầu tiên của hắn trong trò chơi còn có rất nhiều thứ hắn không biết.

-Nói cho tôi biết đi, Thiên Hồi.

Đây là lần đầu tiên Thiêu Đốt Thiển Lam gọi tên Sở Thiên Biến, trong giọng nói của hắn không ức chế được có chút lạnh...