Kiều Kiều Sư Nương

Chương 310: Công chúa Chiêu Dương




Thâu tóm Hà Nhã Dung, Hoàng Tinh Tinh, Giang Mẫn ba nàng, Lăng Phong ca bài ca chiến thắng, tuy rằng đã là mùa thu, nhưng Lăng Phong lại hết sức hăng hái.
Có lẽ là ở trong mắt Lăng Phong, trên đời này chẳng có nàng nào mà hắn không hàng phục, ngoại trừ thiên hạ đệ nhất mỹ nhân Tĩnh Du cùng với người bị bỏ đi của hắn là Đường Vũ Vi.
Chẳng qua là Lăng Phong cảm thấy hai cô nàng này trước sau gì cũng ngã đầu vào ngực của mình, như thế tính ra là bên trong Thiên Hạ Thập Mỹ, còn bên ngoài cái danh Thiên Hạ Thập Mỹ ra hắn chẳng để vào trong mắt.
Vậy ai là người đứng thứ mười trong Thiên Hạ Thập Mỹ?
Chính là viên ngọc quí trên tay của đương kim hoàng thượng: Chiêu Dương công chúa!
Bởi vậy Lăng Phong nếu muốn làm đương kim phò mã gia, chỉ còn cách là tự mình đi hoàng thành một chuyến, nhưng muốn đi vào hoàng cung bắt người cướp lấy trái tim của một cô thiếu nữ, chuyện này đúng là chẳng phải dễ dàng.
Bỏ công chúa ra không tính, hiện tại trong phủ của Lăng Phong đã tập trung bảy người đẹp trong Thiên Hạ Thập Mỹ, lại thêm đông đảo vợ đẹp thiếp xinh, cũng được xem như là một hiện tượng kỳ lạ lớn lao rồi, từ khi lịch sữ võ lâm được ghi chép đến nay, chẳng dám nói là sau này không có, nhưng ít ra cho đến bây giờ chưa từng có sự nghiệp nào lừng lẩy như vậy!
Lúc này thời tiết có phần mát mẻ, nhưng đối với những người liên quan với Lăng Phong mà nói, thì trong lòng lại như có ngọn lữa đang nung đốt.
Trong phòng nghị sự phía sau Nam Cung thế gia, hắn đang ôm ấp các cô nàng của mình, một mặt suy tính sách lược trước mắt, một mặt thì hưởng lạc.
" Nhạn Băng, nàng nói bước tiếp theo chúng ta phải nên làm như thế nào? Đặc biệt là việc cử hành hai mươi phái võ lâm chó chết sắp tới, chúng ta nếu muốn thắng vẩn là phải chịu thua?"
Nói xong, một đôi bàn tay quái quỷ không ngừng nghỉ chút nào, một cái đặt lên trên mông Tần Thục Phân, một cái lại đặt trên bờ ngực của nàng, nằm đúng vào trong lòng ngực của Lăng Phong Tần, Thục Phân khẻ rên rỉ không ngừng.
" Ai nha, tướng công trước hết đừng tay nha, bằng không ta thật là không chịu nổi nữa rồi . . . "Tần Thục Phân uốn éo không thôi.
Thẩm Nhạn Băng điều hòa lại hơi thở một chút, nói: " Thật ra, vô luận là thắng hay bại đối với tướng công cũng không hẳn là có lợi.
" Vì sao vậy!" Lăng Phong hỏi theo, dùng sức nắn một cái, khiến Tần Thục Phân thảng thốt kêu lên: " Ai da!"
" Đừng có la!" Lăng Phong lấy tay vổ vào chiếc mông đẹp đẻ của Tần Thục Phân, khiến cho Tần Thục Phân " Ấm ứ!" không dứt.
Thẩm Nhạn Băng nói: " Trước hết, hiện giờ uy danh tướng công đã là chấn động võ lâm, giang hồ đồn đãi võ công của tướng công chàng đã muốn hơn xa Bát Đại Cao Thủ rồi. Như thế nếu như thua, sẽ ảnh hưởng ngay đến uy vọng của tướng công cùng với Nam Cung thế gia, nhưng nếu muốn thắng thì lại gặp phải chịu cảnh ở đầu gió. Do đó sẽ bị các phái coi trọng, các môn phái khác khi gặp Nam Cung thế gia liền tăng gia phòng bị, hơn nữa tà phái cũng sẽ nhân cơ hội hiểu biết thực lực của chúng ta. Kể từ lúc đó, lộ ra thực lực cuộc quyết chiến với Hồ Điệp môn khiến cho chúng ta toàn diện bị động.
Lăng Phong đồng ý gật gật đầu, kế bên Quý Nhược Lan vội vàng tiếp lời, nói : "Cho nên, hiện tại tướng công có thể nói là danh tiếng lừng lẩy, biện pháp tốt nhất của chúng ta chính là yên lặng theo dõi biến động của họ!
Nghe xong lời của các nàng , Lăng Phong cũng thấy vậy, chính hắn cũng hiểu được cần phải nhẩn nhịn. Mặc dù rằng hắn tự cho là ở võ lâm hiện nay, sợ là không có ai là đối thủ của hắn, nhưng dù sao mưu sâu kế độc so với võ công thì cũng đáng sợ hơn.
Một tay hắn đùa bởn lên người của Tần Thục Phân, một bàn tay còn lại thì tìm đến phía sau của Thẩm Nhạn Băng tìm chuyện vui, nhưng trong lòng thì bắt đầu tính toán phương hướng hành động tiếp theo.
"
Các nàng tính xem, nếu ta mang các nàng đi trước một bước đến hành cung Hương Cách Lý Lạp thì có nên hay không?" Lăng Phong đột nhiên hỏi.
Các nàng sửng sốt, nhưng Từ Diễm Quân mau chóng kịp phản ứng, nói: " Tướng công là lo lắng rằng chúng ta còn ở Hàng Châu là liên lụy đến người sao? Nhưng mà tỷ muội chúng ta đã nói qua, muốn cùng với tướng công người sống chung chết chung!"
Nói xong, nàng dường như có chút nén buồn bả âu sầu. Nhìn thấy đôi mi thanh tú của nàng nhíu lại bộ dạng rung động lòng người, Lăng Phong trong lòng rất là cảm động.
Tuy rằng đều là nữ nhân của hắn, nhưng vẫn là mẫu thân vì hắn mà lo lắng càng nhiều hơn một ít, cuối cùng dường như là không có ai khác chu đáo ngoài mẫu thân.
Hắn ôm chằm lấy Từ Diễm Quân, mạnh bạo hôn một cái, nói: " Kỳ thật, chỉ cần Lăng Phong ta muốn sống, trên đời này ai có thể buộc ta phải chết?"
" Nhưng là cây thương ngoài sáng thì dể tránh, mũi tên trong tối khó đề phòng, nhất là Mạc Quỷ Hùng không có gì là không thể làm!"" Từ Diễm Quân vẫn có chút không yên lòng nói.
" Ta tất nhiên là sẽ đề phòng tên Mạc Quỷ Hùng, ta đã giải quyết chất độc trên người, hắn muốn khống chế ta trở lại là không có cách, việc này không cần phải lo lắng."
Hắn chẳng ngại Từ Diễm Quân la mắng chút nào, mà tiến lên một bước an ũi, nói: " Thật ra, các nàng đi Hương Cách Lý Lạp hành cung, ta có thể tập trung một chút, tuy rằng phải chia ly ngắn ngủi một thời gian, nhưng sẽ mau chóng hội họp cùng nhau!"
Hắn quay đầu hướng về Ân Bích Hà nói: " Nếu không cũng có thể quay trở lại Thiên Trì Thiên Sơn, chỉ là ngại các nàng không thích nơi đó vì quá lạnh!"
" Ta chẳng sao cả, chỉ cần các tỷ muội đồng ý là được!". Ân Bích Hà vội vàng buột miệng trả lời.
Tây Môn Đình Đình nói: " Tướng công, chàng có phải sợ chúng ta ở nơi này ngăn cản chàng tìm mỹ nữ khác hay không?" Nói xong, đưa đôi mắt to tròn long lanh ẩn chứa tình cảm đăm đăm nhìn Lăng Phong.
Lăng Phong vui lên cười ha ha nói: " Vậy sao? Có chị em các nàng làm lão bà của ta, ta còn thiếu loại mỹ nữ nào nữa?"
Tây Môn Đình Đình vội nói: " Ai nói không thiếu, đệ nhất thiên hạ mỹ nữ Tĩnh Du không phải là tướng công luôn muốn mang về nhà đó sao?"
Lăng Phong lại vui lên nói: " Đình Đình nàng cho là Tĩnh Du còn có thể chạy ra khỏi năm ngón tay của tướng công ta đây sao? Chẳng ngại các nàng nói ta mạnh miệng, không hơn nữa năm, khẳng định Tĩnh Du sẽ yên ổn ở trong nhà cùng với chị em các nàng với nhau."
" Lại nói lời mê sảng rồi!" Thẩm Nhạn Băng nủng nịu oán trách nói.
" Thế nào? Không tin?"
Lăng Phong cười quỷ quái nói: " Chư vị nương tử có muốn cùng với vi phu đánh cuộc một lần không? " Đánh cuộc gì?" Tần Thục Phân không bỏ lở thời cơ hỏi.
Lăng Phong cười nói: " Là đánh cuộc không mặc quần áo, nếu các nàng thua, từ nay khi ở nhà là không mặc quần áo, nếu như ta thua, thì sau này khi ta ở nhà cũng là không mặc quần áo!"
"Không cần đâu! Xấu hổ chết được!" " Thật đúng đều là chàng lợi dụng!" " Ghê tởm!" " Bại hoại! " " Sắc lang tướng công!"
Sắc xuân tràn đầy trong đại sảnh, Lăng Phong cười ha ha một trận, nói: " Các nàng nói cũng không tệ, xem ra ta muốn thưởng tốt cho các nàng một phen! Ai tới trước? "
Trong lúc các nàng còn chưa kipj có phản ứng, có một người không hề lên tiếng là Lam Phượng Hoàng lại là người thứ nhất bổ nhào vào trên người Lăng Phong, một tay năm chặt %. . .
. . . % ý chí chiến đấu sục sôi giống như kim cương đứng thẳng, tự mình lấy thân làm chuẩn, phần sau trắng như tuyết mà đầy đặn lập tức hạ xuống. Một tiếng động nhỏ vang lên, một trận sát phạt lại bắt đầu rồi.
Xuân sắc trong phòng đã đầy lại càng thêm hiển lộ, trong cùng một lúc, trai gái hòa vào một chổ, tấu vang lên tiếng hòa hợp hoan lạc. êm tai như một tác phẩm âm nhạc. . .
Lúc sau trận đại chiến phóng đảng, Lăng Phong đi ra phía trước phòng, gọi Bạch Lạc tới, phân phó nói: "
Mời nhị bá cùng các phân đà Đà chủ đến nơi đây nghị sự."
Thấy hắn vẻ mặt nghiêm túc, Bạch Lạc không dám lơ là, chạy nhanh ra ngoài sai người đi gọi Nam Cung Võ.
Chỉ chốc lát sau, Nam Cung Võ cùng Bát Đại phân đà Đà chủ tất cả đến đầy đủ.
Lăng Phong đứng dậy nói: " Cuộc đại chiến của Nam Cung thế gia ta và Hồ Điệp Môn sắp đến, gia phụ lại vẩn còn bế quan. Cuộc họp hôm nay do ta chủ trì mời đến, để nói một ít về việc an bài cho Nam Cung thế gia sắp tới."
Nam Cung Võ nói: " Cháu Vũ, ngươi là con của tam đệ là người thừa kế của Nam Cung thế gia, đúng ra ngươi nên sớm đi ra chủ trì mọi việc. Có điều gì ngươi cứ việc phân phó, nhị bá nhất định ủng hộ ngươi!"
" Nhị bá quá lời rồi!"
Lăng Phong lên tiếng hắng giọng, nói: " Ta suy tính như thế này, từ nay trở đi việc ở bên trong nhà của Nam Cung thế gia do gia nương ta chủ trì, sổ sách do nhị nương chủ trì, việc trị an phòng vệ thì do Quý Nhược Lan phụ trách. Đình Đình cùng Vân tỷ, Tư Tư các nàng phụ trách toàn bộ các hạng mục kinh doanh của Nam Cung thế gia, nhị bá người chủ trì việc bên ngoài cùng với việc kinh doanh vận chuyển đường sông."
Lời vừa nói ra, bọn đệ tử phía dưới lại một phen bàn tán.
Phải biết rằng, Nam Cung thế gia vẩn là có truyền thống của gia tộc giàu có, các đệ tử ngoài giòng tộc thông thường là khó được trọng dụng. Lúc này đây chủ lực của Nam Cung thế gia rời xa Hàng Châu tị nạn, giờ đây Lăng Phong chỉ có thể đem đám hậu cung của mình đặt tại các vị trí trọng yếu nhất, đối mật với giang hồ là chém giết, mà Lăng Phong lại điều khiển một đám đàn bà thống lĩnh Nam Cung thế gia, Các vị Đà chủ đang ngồi tự nhiên có ít nhiều lo lắng.
Nhưng hiện giờ Lăng Phong danh chấn thiên hạ, ai dám nói không?
Hơn nữa quan trọng nhất của Nam Cung thế gia là việc vận chuyển trên kênh đào, vẫn là do Nam Cung Võ chưởng quản, tự nhiên điều này là an bài tốt nhất của Lăng Phong, dù sao kênh đào chính là động mạch chủ của Giang Nam, là vùng giao tranh của toàn bộ các môn phái ở Giang Nam.
Nam Cung Võ đối với việc sắp xếp của Lăng Phong cũng rất hài lòng, nói: "
Xin tuân theo sự sắp xếp."
Lăng Phong nói: " Hôm nay ta triệu tập mọi người, còn có một việc trọng yếu nữa phải nói, chính là Nam Cung thế gia chúng ta sẽ tham gia vào đại hội võ lâm hai mươi phái mà ít ngày nữa sẽ cử hành. Đến lúc đó, ta sẽ mang theo nội tử cả nhóm đi trước."
" Cháu Vũ, ở võ lâm đại hội này các phái đều tính toán gian trá, chỉ sợ tin tức hổn loạn, nguy hiểm không ngờ. Hay là để ta lo việc an ninh hộ tống cho ngươi . . ." Nam Cung Võ lo lắng có người ám toán Lăng Phong.
" Nhị bá, quá lo xa!"
Lăng Phong nói: " Ở Hàng Châu còn có ai dám chống lại Nam Cung Vũ ta sao? Lại nói, võ công của các nội tử, chỉ sợ không ở dưới các phân đà. Hơn nữa việc trọng yếu là chức trách bảo vệ Nam Cung thế gia của các người."
Nam Cung Võ nghe Lăng Phong nói như vậy, cũng không thể tranh luận được nữa.
Lăng Phong nói: " Nam Cung thế gia trước mắt gặp phải tình thế sinh tử tồn vong, chỉ có thể dựa vào sự đồng tâm hợp lực của các vị, mới có thể phát huy sức mạnh."
Nói xong hướng về phía mọi người vái một cái thật sâu. Tất cả đám đệ tử vội vàng đáp lể, nói: " Xin xả thân đền đáp!"
" Nếu không còn việc gì, mọi người nên nhanh đi thôi." Lăng Phong dặn dò xong, mọi người đều rời đi.
Đúng lúc Lăng Phong đang muốn quay trở về hậu viện, đột nhiên có người làm báo lại: " Triều đình cho người mang tin đến."
Nam Cung thế gia là võ lâm thế gia, nhưng là vì lúc lập nước, Tứ Đại thế gia có xuất binh trợ giúp Cao tổ giành chính quyền, hơn nữa lại lập nhiều chiến công hiển hách.
Bởi vậy Nam Cung thế gia đồng thời cũng được triều đình phong tứ ban cho hầu tước truyền đời thừa kế, lĩnh đất phong, ăn lộc riêng.
Do đó phải là có việc quan trọng thì triều đình cho sứ giả mang tin tức đến để báo cho biết nhiệm vụ.
Tiếp theo Lăng Phong vội ăn mặc chỉnh tề, nghênh đón sứ giả.
Sứ giả vào nhà, phân chia chủ khách, sau khi ngồi xuống sứ giả cũng không quanh co, lấy ra một phong thơ đưa cho Lăng Phong, nói: "
Thế tử, đây là của đương kim Hoàng thái hậu đưa cho người mật hàm, nội dung đã có tường thuật ở bên trong."
Lăng Phong vội vàng mở ra nhìn, hóa ra muội muội của đương kim hoàng thượng, công chúa Chiêu Dương một mình ra khỏi hoàng cung đến Hàng Châu du ngoạn, hoàng thái hậu sợ công chúa gặp phải việc không hay, mật lệnh cho Nam Cung thế gia cần phái người truy tìm ra công chúa Chiêu Dương, và cũng là bảo vệ cho nàng.
Cũng vì sự an nguy của công chúa, cho nên Nam Cung thế gia không thể phô trương mà chỉ có thể làm việc âm thầm. Trong bản mật hàm còn có bức họa hình của công chúa Chiêu Dương.
Lăng Phong vừa mở bức họa ra vừa nhìn, lập tức ngơ ngẩn cả người, tranh này giống như người mà hắn đã gặp qua. Đây không phải là người đã va chạm với hắn tại Phong Nhã Chi Ước cái gã Lưu Dương công tử đó sao?
Thì ra hắn chính là công chúa Chiêu Dương!