Kiều Kiều Sư Nương

Chương 186: Tân hôn son sắt




Lăng Phong cảm thấy chân khí tại thể nội hai người qua mỗi một vòng tuần hoàn lại mạnh thêm một phần, Tần Thục Phân cũng vậy, càng lúc càng cảm nhận được dương khí rõ ràng hơn, nàng cảm thấy bộ phận của hai người tuy không động thế nhưng cảm giác lại thoải mái hơn lúc trước rất nhiều,
jj của Lăng Phong như con rắn du động trong nàng, khí tức theo đó không ngừng truyền vào thể nội nàng, từ lưng truyền lên tới đỉnh đầu sau đó lại truyền qua vùng ngực xuống đan điền, cảm giác thoải mái không từ ngữ nào có thể hình dung!
Mà Lăng Phong hiện tại lại có cảm thụ khác, dương khí trong thể nội hắn không ngừng bành trướng, mà thuần âm chi khí trong cơ thể Tần Thục Phân lại tích tụ từ rât lâu chư được phát tiết, âm khí còn nồng đậm hơn cả thiếu nữ.
Theo mỗi một vòng tuần hoàn, Lăng Phong lại phát tán ý thức của mình ra ngoài, rõ ràng trông thấy con đường lớn bên ngoài, cảnh vật trong phạm vi trăm thước đều in rõ trong đầu! Đồng thời hắn cũng cảm nhận được nội tâm kích động, thỏa mãn cùng tình ý dạt dào của Tần Thục Phân. Công lực của bản thân rốt cuộc một lần nữa đã đột phá!
Cũng không biết trải qua bao lâu, Lăng Phong ôm thân thể mềm mại như sắp hôn mê của Tần Thục Phân im lặng cảm thụ!
Lăng Phong nhìn nữ nhân đang rên rỉ dưới thân, trong đầu lại nhớ tới hình ảnh của Trầm Nhạn Băng, Lam Phượng Hoàng, sư nương Bạch Quân Nghi, Ninh Vô Song, Tạ Lâm Lam, Lục Phỉ Nhi, Ngọc Thanh phu nhân...
Từng cái bóng của các nàng luân phiên thay đổi như một chiếc đèn lồng mã đăng cùng nhau thác loạn với mình, khiến Lăng Phong càng thêm hưng phấn, đồng thời cũng cảm khái:
Nếu như hiện tại ở bên dưới mình đây chính là nữ tử khí chất ưu nhã xinh đẹp tuyệt luân Tam phu nhân Hà Bích Tú, vậy trong mắt đám người Nam Cung thế gia không biết sẽ như thế nào? Còn có đại nương Từ Diễm Quân, Nam Cung Tình, Nam Cung Vân và Xuân Cầm nữ tì này nữa, Nam Cung thế gia quả thực mĩ nữ như mây a!
Lăng Phong bị chính cái ý niệm này làm cho hoảng sợ, tại sao bản thân mình lại có khuynh hướng háo sắc như vậy? Thực sự là nhân tâm không ổn a, xem ra tục ngữ nói rất đúng "Thứ không có được vĩnh viễn là thứ tốt nhất."
Lại có người nói, trong lòng mỗi người đều có một mâm mống tà ác, bình thường nó luôn được ẩn dấu, thế nhưng một khi trong đầu người ta xuất hiện ý nghĩ tà ác, nó lập tức sẽ lớn lên không ngừng phát triển, dần dần ánh dương quang sẽ bị che khuất.
Lăng Phong phát giác ra hạt giống tà ác đã bắt đầu mọc lên trong đầu mình rồi, căn bệnh háo sắc của nam nhân quả thực không có loại thuốc nào có thể trị được sao?
Lăng Phong nghĩ tới đây liền cảm thấy áy náy, vì vậy động tác cũng trở nên ôn nhu hơn rất nhiều... Lăng Phong điên cuồng vận chuyển, đem thuần âm chi khí trong cơ thể Tần Thục Phân hấp thụ!
Mà Tần Thục Phân dưới sự dẫn động của Lăng Phong, công lực vận chuyển, cũng hấp thụ dương khí trong cơ thể hắn, hai người đều đạt tới trạng thái cao trào!
Sau khi cao trào qua đi, Lăng Phong liền nhẹ nhàng an ủi hạ thân Tần Thục Phân, hắn thấy một ít nếp nhăn dưới bụng nàng, vì thế hỏi:
- Tỷ tỷ sao chỗ này lại có vết nhăn vậy?"
Tần Thục Phân e thẹn nói:
- Sau khi có thai rồi sinh con nữ nhân nào cũng đều có, đó cũng là muộn phiền rất lớn của nữ nhân a."
Lăng Phong nhẹ nhàng vuốt ve, nói:
- Trên đời này không có vết nhăn nào mà không xóa được, yên tâm đi. Nữ nhân chính là ánh sáng, là hoa tươi hương thơm tỏa khắp, là vưu vật mà ông trời ban xuống, chỉ cần nam nhân
yêu thương chăm sóc sẽ khiến nữ nhân khỏe mạnh trẻ đẹp lâu dài thôi. Chỉ cần kiên trì cùng ta song tu, nhất định có thể xóa được vết nhăn trên người nàng."
- Thật sao, như vậy thì tốt quá!" Tần Thục Phân rất vui sướng nói tiếp:
- Có thể xóa được nó đi, vậy mỗi ngày thiếp đều nguyện ý cùng chàng song tu!"
Nữ nhân thích cái đẹp, bất luận là nữ tử nào cũng đều có xu hướng như vậy.
Qua một hồi vật lộn, Lăng Phong cùng Tần Thục Phân cũng không có cảm thấy mệt, ngược lại tinh thần còn thoải mái hơn gấp trăm lần lúc trước. Vì vậy hai người chạy tới phòng tắm.
Nhìn thân thể đầy đặn trắng bóng của Tần Thục Phân, còn có bãi cỏ âm u khi ẩn khi hiện giữa hai chân ngọc, một vài nếp nhăn nơi bụng càng làm nổi bật bãi cỏ đen mượt, trong làn nước lay động khiến Lăng Phong có cảm giác rất kì lạ.
Lăng Phong đang lúc huyết khí phương cương nào có thể chịu được cái loại dụ cảnh như vậy, mầm mống tà ác trong đầu hắn lại mọc lên, muốn tới mà tàn sát nàng một phen,
Nghĩ thế hắn liền lập tức nhảy vào bồn tắm, tìm đến bãi cỏ âm u của nàng, động thân tiến nhập, cảm giác trong nước thật đặc biệt, trơn trượt vô cùng, Tần Thục Phân giống như mỹ nhân ngư trong nước, liên tục há mồm hít thở. Lăng Phong chính là nằm ngửa mặt lên trời, để Tần Thục Phân ở phía trên tự do nhún nhảy, cảnh xuân sắc tràn ngập phòng tắm.
Chờ khi hai người nhìn lên, ngoài trời đã chạng vạng! Một lần sung sướng này không ngờ mất tới hai thì thần! Hai người vội vã thu dọn tàn cục, một bên thu thập một bên trêu đùa, không khí thật đầm ấm và vui vẻ.
Sau khi thu thập hoàn tất, Tần Thục Phân áy náy nói:
- Hảo đệ đệ, chàng cảm thấy rất đói có phải không?"

Lăng Phong cười nói:
- Không đói, chẳng phải vưa rồi tỷ tỷ mới cho ta ăn hay sao?"
Tần Thục Phân không nhớ ra mình đã cho hắn ăn cái gì, lại nhìn ánh mắt vô sỉ nhìn mình chằm chằm của Lăng Phong, lúc này nàng mới nhớ ra hắn là một tên tiểu bại hoại, giận giữ mắng:
- Đáng đánh."
Bàn tay nhỏ bé của nàng chưa kịp làm gì đã nhẹ nhàng rơi trong tay Lăng
Phong, Lăng Phong liền đưa lên mũi hít hà, thốt ra một câu:
- Thơm quá!"
Tần Thục Phân nhẹ giọng:
- Miệng thối!"
Hai người lại quấn cùng một chỗ, lúc này tuy rằng không ai lên tiếng thế nhưng không khí yên tĩnh này còn hơn vàn lời nói yêu thương mật ngọt, không gian chỉ còn lại nhịp đập của hai trái tim đang hạnh phúc, khoảng không trở nên trong suốt, nhu nhuyễn dị thường.
Đợi qua một hồi âu yếm, hai người mới tách nhau ra, Lăng Phong nhìn nữ tử "Nương thân" này, trong lòng dâng lên vô vàn nhu tình.
Tần Thục Phân liền phân phó hạ nhân làm một bữa cơm dâng lên, hai người đơn giản ăn qua loa một chút, hai người đều có cảm giác luyến tiếc tại sao không gặp nhau sớm hơn chứ.
Vì Tần Thục Phân đã nói với mọi người mình ở trong phòng luyện công chỉ bảo Lăng Phong võ công, ngoại nhân không được tới quấy nhiễu. Như vậy cũng không ai dám tới Thính Vũ Hiên quấy nhiễu sinh hoạt của hai người!
Tần Thục Phân tựa ở trên vai Lăng Phong, cúi đầu nói nhỏ:
- Trước đây thiếp thường oán hận ông trời bất công, cuộc sống như là một cơn ác mộng, thế nhưng may là ông trời không có bạc đãi thiếp, để thiếp gặp chàng, cho thiếp được làm người thân của chàng. Thiếp biết chàng đã có nương tử, thiếp sẽ không tranh giành cùng các nàng, chỉ cần trong lòng đệ đệ có tỷ tỷ, thỉnh thoảng có thể bồi tiếp thiếp là thiếp đã mãn nguyện lắm rồi."
Lăng Phong rất cảm động đối với lời này của nàng, nói:
- Yên tâm đi, nàng ở trong lòng ta vĩnh viễn đều là nương tử ngoan, bất luận là đi tới đâu ta cũng sẽ không bỏ rơi nàng đâu."
- Chúng ta lại song tu nhé." Tần Thục Phân nhịn không được nhỏ giọng nói.
- Nàng vừa mới tập cho nên có điểm chưa quen, để ta giảng giải một chút về tâm pháp cho nàng, nàng chú ý lắng nghe nhé!"
Lăng Phong giải thích cho nàng cách thức làm sao tụ khí ở đan điền, làm sao vận khí,
Tần Thục Phân liền thử vận khí, quả nhiên trong đan điền liền sinh ra một luồng nhiệt khí, Lăng Phong đưa tay đặt ở tiểu phúc của nàng, Tần Thục Phân dĩ nhiên là tập trung nghe lời hắn, Lăng Phong nói tiếp:
- Ta giúp nàng dẫn đạo, nàng thử vận khí đi!"
Tần Thục Phân thuận lợi vận khí di chuyển một tiểu chu thiên, cảm thấy rất thoải mái, nàng liền cười nói:
- Hì hì, rất đơn giản nha, thiếp học xong rồi."
Lăng Phong nói:
- Đây là do Nhân Vi của ta âm dương đã tương thông, không chỉ đả thông kinh mạch cho nàng mà còn khiến thực khí của nàng so với trước đây càng thâm hậu hơn. Đương nhiên đối với nữ nhân mà nói Tiêu Diêu Ngữ Nữ Tâm Kinh tối trọng yếu nhất có một công dụng, đó là cải lão hoàn đồng..."
Tần Thục Phân mỉm cười nói:
- Vâng, kỳ thật thân thể có biến hóa thiếp cũng cảm nhận được, mặc dù chỉ có tu luyện quá một ngày thế nhưng thiếp đã cảm thấy làn da trắng hơn, lại càng mịn hơn! Chàng xem này, vết nhăn cũng đã mờ đi không ít nha!"
- Vậy thì còn chờ gì nữa, mau song tu thôi!"
Lăng Phong vừa nói xong đã ôm Tần Thục Phân đặt dưới thân.
Buổi tối hôm nay, Tần Thục Phân để Lăng Phong nằm ở trên giường, muốn
dùng miệng phục vụ hắn, Lăng Phong nói:
- Nàng không sợ chỗ đó bẩn hay sao mà còn muốn làm?"
Tần Thục Phân nói:
- Nếu tướng công chàng đã nói mấy vị nương tử khác còn không sợ, vậy thì thiếp còn sợ gì nữa?"
Hiện Tần Thục Phân đã thoát khỏi sự trói buộc của tư tưởng rồi. Lúc này trông nàng thật sáng sủa, khuôn mặt tràn đầy nét cười, tâm tình thật tốt, nàng muốn làm cho Lăng Phong thỏa mãn, hà huống gì Lăng Phong còn giúp nàng lấy lại được dung nhan như thủa đôi mươi?
Tần Thục Phân sau khi nuốt vào, còn liêm liếm môi, nói:
- Ngon lắm!"
Thần tình của nàng lúc này khiến Lăng Phong cảm thấy phát điên.
Một đêm gần như thức trắng!
Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Tần Thục Phân đã vội vã chạy tới trước gương xem hiệu quả. Nàng xem đi xem lại, lại còn cởi hết y phục ra để kiểm tra! Nhất thời hô to vui mừng:
- Hảo đệ đệ mau lại đây!"
Chờ khi Lăng Phong tới bên cạnh, Tần Thục Phân chỉ vào khuôn mặt mình nói:
- Trước đây phải dùng rất nhiều phấn nước để che đi mấy nếp nhăn đáng ghét này, kết quả dùng trong một thời gian lâu lại càng khiến vết nhăn dài ra, càng dùng lại càng dài, thiếp đang lo lắng sau này không biết làm sao đây, không ngờ đột nhiêu ông trời lại ban đệ đệ cho thiếp! Chàng xem, vết tàn nhang này có đúng hay không phai đi rất nhiều?"
Sau đó nàng lại chỉ lên tiểu phúc, nói:
- Chàng xem vết nhăn cũng mờ đi rất nhiều rồi này?"
Chính xác biến hóa trên người nàng dùng mắt thường cũng có thể nhìn ra được, tất cả đều chứng minh hiệu quả sau khi dùng Tiêu Diêu Ngữ Nữ Tâm Kinh, Tần Thục Phân xúc động đến nỗi ôm chặt Lăng Phong cao hứng khóc rống lên.
Lăng Phong nói:
- Không sao chứ? Đó cũng không phải là tiên đan, sao lại có hiệu quả nhanh như vậy được? Ít nhất ... Cũng phải qua vài ngày mới biết rõ kết quả nha?"
Tần Thục Phân lườm hắn một cái nói:
- Đừng đánh tan lòng tin của thiếp!"
Đúng thật qua vài ngày, da dẻ Tần Thục Phân quả nhiên thay đổi. Hai người cư nhiên đều không muốn ra khỏi Thính Vũ Hiên, dù sao Nam Cung Hiên cũng đã phân phó Lăng Phong không nên đi ra ngoài, ở tại gia luyện võ cũng được, cho nên cũng không có một ai hoài nghi bọn họ.
Ngoại trừ thỉnh thoảng ra ngoài ăn cơm, thời gian còn lại hai người đều ở trên giường làm trò vợ chồng, Tần Thục Phân thành thục như một cây thuốc phiện hấp dẫn khẩu vị của Lăng Phong, cho dù có trong lúc tập võ, sinh hoạt hai người cũng vẫn cứ lõa lồ mà làm.
Lăng Phong chính là nói ăn mặc y phục rất phiền phức, vì vậy hắn yêu cầu nàng thoát hết y phục ra cho tiện. Tỷ như trong lúc Tần Thục Phân đang ăn vặt hắn liền đè nàng ra mà lộng, bất cứ khi nào Lăng Phong cảm thấy hứng thú hai người đều có thể làm.
Có lúc ngay trong nhà bếp hai người liền đè nhau ra mà làm, thường thường đến lúc bữa ăn cũng chỉ ăn được vài miếng Lăng Phong đã chạy tới cúi xuống bãi cỏ của Tần Thục Phân thưởng thức một hồi. Cho dù là trong lúc tập võ hai người trong lúc so chiêu cũng thân mật tiếp xúc.
Tần Thục Phân mấy ngày hôm nay hầu hạ Lăng Phong, biết mình không thể
thỏa mãn được nhu cầu của hắn, may là tại phương diện này sức chịu đựng của nữ nhân tuyệt đối rất là nhẫn nại.
Rõ ràng cả người vừa mới nhuyễn ra, buông bỏ khôi giáp đầu hàng, thế nhưng qua nửa thì thần, nàng lại bị Lăng Phong ôm lấy mà lộng, nàng cư nhiên vẫn có thể liều mạng chống đỡ, giống như một đội quân bất bại, khiến Lăng Phong kinh ngạc không ngớt!
Đương nhiên Tần Thục Phân đối với năng lực ở phương diện này của Lăng Phong cũng là phi thường giật mình, trước đây nghe Nhàn tỷ nói chuyện, biết nam nhân đều là Trình Giảo Kim, qua ba lần là không duy trì được nữa. Lại có một vị tỷ muội còn vừa cười vừa nói:
- Nam nhân cùng nữ nhân làm chuyện này, khi đó nam nhân đều muốn nữ nhân nói một câu, mấy người có biết là câu gì không?"

Tần Thục Phân làm sao biết câu trả lời là gì, vì vậy hỏi vị tỷ muội này, người này liền nói một câu :
- Ta muốn!"
Tần Thục Phân rất bội phục người này, nàng kia lại nói:
- Nam nhân cùng nữ nhân sau khi làm xong chuyện này, người ta sợ nhất là nữ nhân nói câu gì ngươi có biết không?"
Tần Thục Phân tựa như một tờ giấy trắng không biết trả lời ra sao, vị tỷ muội kia lại nói:
- Ta còn muốn!"
Khi ấy Tần Thục Phân buồn cười muốn chết! Thế nhưng hiện Lăng Phong cũng không sợ nàng nói "Ta còn muốn", ngược lại chính là nàng lại ăn không tiêu. Trong lòng không khỏi âm thầm nghĩ:
Nếu như chỉ có một nữ nhân làm vợ hắn, vậy không bị hắn hành chết mới lạ! Còn may là hắn có rất nhiều lão bà!
Sau khi trải qua năm ngày, hai người dường như trải qua đêm tân hôn son sắt, giống như keo sơn dính liền không thể rời xa,
Tần Thục Phân sau khi được ân ái mưa móc làm cho thấm nhuận, rốt cuộc cũng đại công cáo thành! Không chỉ thân thể trở nên xinh đẹp, mà tinh thần nàng đạt được trạng thái rất tốt trước nay chưa từng có.
Nàng cảm thấy bây giờ mình như một lần nữa trở lại là một nữ tử mười tám. Khuôn mặt sáng trong như ngọc, không có một điểm tỳ vết nào, thoạt nhìn trông như là một mỹ phụ hai mươi tuổi! Nếp nhăn trên bụng đã biến mất, trơn bóng như da trẻ em.
Lúc này thấy được hết công dụng của thuật song tu, khiến nàng lấy lại được nét thanh xuân, để khao thưởng cho công thần là Lăng Phong nàng tự tay xuống bếp làm một bữa tiệc thịnh soạn.
Ái tình thật là mạnh mẽ, nó có thể làm thay đổi cả một con người, cũng không ai biết rõ nó tới như thế nào, kết thúc ra làm sao. Nó có thể rơi trúng bất cứ một người nào, đa số người cảm thấy ái tình là mối quan hệ thuần thúy giữa một nam nhân cùng một nữ nhân, đơn giản chỉ là quan hệ thỏa mãn nhục dục cùng phát tiết.
Đúng vậy nhân loại là từ tự nhiên phát triển thành, mọi người dựa vào mối quan hệ nguyên thủy mà suy diễn ra ái tình, cái gọi là ái tình cao thượng, thiên kinh địa nghĩa đều bao hàm trong mối quan hệ nhục dục. Thế nhưng nếu như nam nữ chỉ quan hệ mang tính thuần thúy như vậy, quan hệ cũng không thể kéo dài mãi mãi.
Không thể phủ nhận, Lăng Phong và Tần Thục Phân kết hợp đầu tiên là vì nhục dục nhiều hơn cảm giác, Lăng Phong bị phong nhuận như ngọc của Tần Thục Phân hấp dẫn, mà Tần Thục Phân cũng xuất phát từ sự ký thác trong tâm linh là nỗ lực.
Thế nhưng khi Tần Thục Phân thấy được hành động của Lăng Phong trước mắt nàng tựa như thay đổi, nam nhân này trời sinh tính bảo hộ và trái tim đồng cảm sâu sắc, khiến mầm mống tình ái dần dần mọc lên bám rễ trong trái tim nàng.
Tần Thục Phân đối với tình yêu của Lăng Phong đã vượt ra khỏi ý nghĩ tình ái chân chính, vượt qua khỏi phạm trù sinh mệnh, từ điểm này mà nói Tần Thục Phân đã tuyệt đối trở thành nữ nhân chính thức của Lăng Phong rồi.