Kiếp Này Là Hận, Kiếp Sau Lại Yêu

Chương 97: Sự khởi đầu mới của minh tuệ






Ông Lí liên tục trêu ghẹo Ân Tú và Thúy An, dụ dỗ bằng tiền bạc, địa vị và những phi vụ làm ăn nhiều tiền bên ngoài khác.

Ân Tú kể, lão ta thường xuyên bảo chị thế này:

“Em đi theo anh đi, rồi anh mua nhà cho em, lâu lâu anh vào ở chung với em cho vui.”

Chị kinh tởm mà từ chối thẳng thừng dù không thể hiện ra mặt bao giờ:

“Dạ thôi ạ, em tự mua được rồi, không dám "phiền" anh đâu.”

Thế nhưng ông Lí vẫn không từ bỏ, hết lần này đến lần khác theo đuôi chị để dụ dỗ mặc kệ chị cứ lãng tránh dứt khoát.


Chuyện đốn mạc của ông ta không dừng lại ở đó, ông ấy không những chọc ghẹo Ân Tú mà cả Thúy An và các nhân viên nữ khác nữa. Một cách công khai trắng trợn vì ông cũng được xem như là lớn nhất ở công ty. Chú chủ tịch hay đi đi về về thường xuyên giữa Việt Nam – Mỹ và Trung Quốc nên hầu như giao hết mọi chuyện cho lão ta quản lí.

Vì thế ông ấy lại càng được dịp lộng hành.

Khi Minh Tuệ ra đây một thời gian, giữa Ân Tú và lão Lí mâu thuẫn nhiều về lợi ích hơn và Ân Tú cũng ghét việc lão ta cứ tán tỉnh chị gớm giếc như vậy. Đó cũng là lí do chị ngừng hẳn việc cắt nhãn, không còn tăng ca và về sớm với Minh Tuệ như chuyện đã rõ.

Tuy bằng mặt không bằng lòng, nhưng Ân Tú vẫn là cấp dưới của ông Lí. Chị vẫn phải tươi cười mà làm việc, chỉ là không còn thân thiết như lúc trước.

Ông ta cũng trở nên cảnh giác với chị nhiều hơn trong công việc.

Vợ của lão lí là người Sài Gòn, con gái lão sinh năm 1993, còn con trai út sinh năm 1997. Lão làm ở công ty với chức vị giám đốc, đa phần là sống ở Nha Trang. Vài tháng mới bay về Sài Gòn thăm nhà 1\-2 ngày rồi lại đi ngay.

Thời gian sau, lão tán tỉnh được một bà chị làm công nhân sinh năm 1992 ở công ty. Ban đầu hai người còn giấu diếm rất kĩ nhưng cây kim trong bọc có ngày cũng lòi ra. Về sau hai người họ thẳng thừng công khai yêu nhau trong công ty.

Và đôi nam nữ này mặt dày đến nỗi, sẵn sàng chim chuột với nhau tại công ty mà không cần quan tâm mọi người nghĩ gì. Ông ta cho cô bồ nhí lên chức trưởng bộ phận ở xưởng, để cô ta lách luật mà ngồi chơi mỗi ngày, chỉ cần lãnh tiền lương mỗi tháng.

Nếu có ai làm cô bồ nổi giận, ông ta sẽ cho người đó thôi việc ngay mà không cần lí do. Không những thế, thường xuyên bắt nhân sự khai khống giờ tăng ca, tăng mức lương của cô bồ đến mức đáng kinh ngạc.

Chưa dừng lại ở đó, lão ta còn mua cho cô bồ một căn chung cư và dụng tâm lo nội thất hay mọi thứ cho "tổ ấm" của hai người. Giấu giếm vợ con mà nuôi bồ nhí bên ngoài, cho nó mọi thứ nó đòi dù mọi người đều thật sự kinh tởm gai mắt nhưng cũng chẳng ai dám nói gì.

Lão ta vốn tính tình thù dài và nhỏ mọn đến khó tin.

Nhưng không vì thế mà ông ta buông tha cho Ân Tú, lão là một người cực kì kì thị LGBT, lão cho rằng những người đó là kinh tởm, buồn nôn, lão còn tự tin nói rằng, đứa con gái nào bê đê chỉ cần gặp lão, lão sẽ “chiều chuộng” mà cho thẳng lại ngay???!!!


Thẳng lại??????

Lão công kích Ân Tú nhiều hơn vì dám từ chối, lão ghét chị vì dám tránh né hay phản ứng mạnh mẽ hay cũng có thể vì vẻ ngoài của chị cũng hơi hơi “nam tính”:

“Mày bê đê hay gì mà không chịu tao?”

Ân Tú là một người nhạy cảm về xu hướng tính dục của mình, điều lão thường xuyên nói làm chị cực kì khó chịu.

Đó cũng là một phần lí do chị ghét công việc này.

Minh Tuệ cảm giác chị thật sự đáng thương. Vì công việc phải chịu đựng nhịn nhục một lão sếp dê xồm và kì thị LGBT đến cực đoan như vậy...

Lâm Ân Tú phải cố gắng trụ lại công việc này vì nó giúp chị làm ra nhiều tiền. Ân Tú muốn cuộc sống sau này của Minh Tuệ thêm tốt đẹp và đầy đủ hơn.

Minh Tuệ cảm thấy thương chị hơn vì điều đó. Vì cô chị đã chịu cực khổ nhiều rồi. Minh Tuệ phải sớm đi làm lại để phụ giúp Ân Tú về tài chính. Không thể để chị "nuôi" cô mãi như vậy được.

Mặc dù Ân Tú không nói gì, nhưng bản thân Minh Tuệ là một người có lòng tự trọng cao. Cô cực kì ghét việc phải ăn không ngồi rồi để người khác nuôi. Việc đó làm cô trở nên lười nhát và phụ thuộc.

Con gái hay phụ nữ thời hiện đại nên độc lập về tài chính, tự tin về nhan sắc, mạnh mẽ trong cuộc sống và quyết đoán trong mọi chọn lựa.

Chính vì thế, Minh Tuệ đã nhanh chóng ra ngoài mua một số hồ sơ về mà nắn nót viết đơn xin việc. Không quên lên mạng tra cứu thông tin về công ty mà cô đã được hẹn để phỏng vấn.

Công ty bất động sản: CC miền Trung, tọa lạc tại tầng 6 Tòa nhà Yersin ở đường Xô Viết Nghệ Tĩnh, thành phố Nha Trang.


Sáng sớm hôm sau, Minh Tuệ ăn mặc chỉnh tề, áo sơ mi quần jean đống thùng. Trang điểm nhẹ nhàng, tra google map và đến sớm trước nửa tiếng để chờ đợi.

Minh Tuệ cảm giác cực kì hồi hợp, tựa như mới hôm qua cô còn mới được gọi phỏng vấn ở công ty bao bì XX và được gặp Đinh Tuyết Hương với Đặng Minh Châu.

Không biết bây giờ họ đã ra sao nữa, sau khi Minh Tuệ đi, cô đã cắt đứt mọi liên lạc. không biết Minh Châu có giải quyết xong chuyện với Cẩm Tiên chưa hay vẫn còn day dưa không dứt?

Suy nghĩ lan man, Minh Tuệ giật mình khi có ai đó gọi to tên cô.

Ngẩng đầu lên nhìn, Minh Tuệ nhanh chóng lấy lại tinh thần, theo chân chị nhân sự có gương mặt tròn trĩnh xinh xắn bước vào phòng phỏng vấn.

Cánh cửa kính mờ đục từ từ khép lại.

Huỳnh Minh Tuệ tin vào sự khởi đầu mới sẽ tốt đẹp hơn...

\- HẾT CHƯƠNG 96 \-