“Có cô gái nhỏ ngồi cô đơn,
Nhớ cô gái khác đến chơi vơi.
Ngỡ đâu đợi chờ là chốc lát,
Ngờ đâu chốc lát là Năm năm.”
Huỳnh Minh Tuệ của hiện tại đã chẳng là Huỳnh Minh Tuệ của năm năm trước nữa rồi. Năm năm qua, cô lăn lộn khắp nơi mà kinh doanh, kiếm tiền, đã chẳng còn yếu đuối và vô dụng như cái thời cô hai mươi lăm tuổi.
Minh Tuệ sau khi nhận được kết quả của thám tử tư đã nhanh chóng đưa ra quyết định, cô phải chủ động đi tìm tình yêu của mình. Nếu Lâm Ân Tú có điều gì khúc mắt, cô sẽ cùng chị đối mặt mà giải quyết.
Người ta thường nói, con gái có nhan sắc thì chẳng thông minh, còn con gái nếu thông mình thì lại chẳng có nhan sắc. Cớ vì sao chứ? Tại sao mỗi chúng ta lại không thể trở thành một cô gái tài sắc vẹn toàn?
Không cần bất kì ai, mỗi cô gái chúng ta cũng điều có thể tự quan tâm chăm sóc cho mình, lại cũng có thể thành đạt như bất kì ai hay bất kì giới tính nào.
Nghĩ là làm, Huỳnh Minh Tuệ quyết định tìm đến môi giới nhà đất và đưa ra quyết định thuê ngay mặt bằng ở Đà Nẵng. Chọn một mảnh đất khá lớn ở ngã ba của tuyết đường Điện Biên Phủ, Minh Tuệ cảm thấy nó thật sự rất tiềm năng.
Cô thuê một đội chuyên thi công quán ăn và đồ uống, nhanh chóng hối thúc họ xây dựng nên công trình, set up quán Tue Tu chi nhánh Đà Nẵng y như ba quán trước của cô ở tỉnh X và Sài Gòn.
Cô còn không quên xây thêm một phòng ngủ tại gác lửng của quán. Minh Tuệ sẽ ở lại đây trong thời gian ở Đà Nẵng. Bên trong phòng ngủ, cô trang trí và dùng nội thất y hệt như căn hộ ở Sài Gòn, cũng chuyển phân nửa ảnh cô và chị ra đây.
Minh Tuệ đã chờ chị năm năm rồi, cô chẳng muốn phí phạm thời gian nữa. Mỗi giây mỗi phút trôi qua cũng có thể làm chị thêm cách xa cô mãi mãi.
Khác với lần trước, lần này Minh Tuệ không lén lút bỏ trốn, đi không từ biệt nữa mà trực tiếp đến giải thích và tạm biệt ba má, Đinh Tuyết Hương cùng Đặng Minh Châu, đường đường chính chính đến sống ở một nơi xa, nơi có người cô yêu ở đó.
Ba mẹ không một lời cản cô, sau chuyện Ân Tú mất năm đó, họ luôn luôn ủng hộ mọi thứ mà cô quyết định.
Các quán coffee vẫn được cô quản lí gián tiếp qua laptop, Minh Tuệ sẽ bay đi bay lại để giải quyết các vẫn đề phát sinh. Ngoài ra mỗi chi nhánh cô còn thuê quản lí để thay cô giải quyết nhiều vấn đề nếu cô không có mặt kịp thời.
Quán Tue Tú coffee and Bakery tại Đà Nẵng đang trong giai đoạn hình thành, hôm nay Minh Tuệ lại bay ra Đà Nẵng giám sát công trình, đăng kí kinh doanh, tìm nguyên liệu của các công ty ngoài đây, tuyển nhân viên và không quên nộp luôn CV vào công ty của Lâm Ân Tú.
Minh Tuệ hiện tại đang nhìn mẫu tuyển dụng của công ty Ân Tú trên website, cô im lặng mà đọc kĩ hết bảng tin:
Công ty TNHH MTV T&T
Tuyển dụng: 1 thư kí giám đốc.
Thời gian làm việc:
\- Thứ 2 đến thứ 6: 8 giờ 00 đến 17 giờ 00.
\- Thứ 7: 8 giờ 00 đến 12 giờ 00.
Nơi làm việc: Công ty TNHH MTV T&T, đường số 2, Khu công nghiệp Hòa khánh, phường Hòa Khánh Bắc, quận Liên Chiểu, Thành Phố Đà Nẵng.
Mức lương: Lương cứng \+ Doanh số \+ Thưởng
Mô tả công việc:
...
Yêu cầu công việc:
...
Liên hệ:
\- MS Hoa \( Trưởng phòng nhân sự\) – SĐT: 096.47.36.xxx
\- Gmail: [email protected]
Huỳnh Minh Tuệ đọc xong, dứt khoát nộp CV vào email của chị nhân sự công ty tên Hoa. Ngay sau đó, cô nhanh chóng nhận được email phản hồi hẹn ngày giờ để đến công ty phỏng vấn. Minh Tuệ nhìn thời gian làm việc, dường như đang sắp xếp trong đầu để có thể làm mọi thứ một cách đâu vào đấy.
Cô muốn sắp xếp lại thời gian quản lí các quán coffee, trung hòa thời gian làm việc tại công ty, lại còn một quán coffee đang trong giai đoạn hình thành, trong giai đoạn làm quen với thị trường ở một tỉnh thành xa tít Sài Gòn.
Tất cả điều phải thuận tiện để Minh Tuệ có thể quản lí tốt.
Huỳnh Minh Tuệ tin rằng cô có thể làm tốt mọi việc bất kể có mở chi nhánh ở đâu, cô tuyệt đối tin tưởng vào khả năng thích nghi với mọi môi trường sống của mình.
Ngày chủ nhật của vài hôm sau đó, Minh Tuệ trở về lại Sài Gòn, một mình cô lái luôn con xe ra trở lại Đà Nẵng và sẵn tiện chuyển hết đồ cá nhân của cô vào căn phòng ngủ mới vừa hoàn thành xong vào hôm qua.
Khi xong xuôi mọi thứ, Huỳnh Minh Tuệ đi mua một chiếc xe máy cũ ở đây, mua thêm vài chiếc cái áo sơ mi trắng, chuẩn bị đủ đầy để đi làm, mặc dù cô cũng chẳng biết mình có được nhận hay không.
Sáng thứ hai đầu tuần, Minh Tuệ đến chỗ hẹn phỏng vấn sớm hơn nửa tiếng, ngồi chờ với một tâm thế thoải mái, khác hẳn nỗi lo lắng khi phỏng vấn xin việc làm vào chín năm trước. Cái năm mà lần đầu tiên cô gặp được Đinh Tuyết Hương.
Cuối cùng, cũng chờ được đến lượt Huỳnh Minh Tuệ cô vào phỏng vấn.
\- HẾT CHƯƠNG 149 \-