Kiếp Này Không Hận Cũng Không Yêu

Chương 94: Chương 94





Sau đó nhờ Ngôn Tuấn Hàn cứu giúp mà Huỳnh Liên giữ được mạng, về sau khi biết được thân phận của Ngôn Tuấn Hàn cũng như bệnh tình của Ngôn Tuấn Hàn, Huỳnh Liên liền ngỏ ý muốn trở thành thái y riêng của Ngôn Tuấn Hàn, Ngôn Tuấn Hàn đồng ý rồi đưa Huỳnh Liên trở về cung cùng mình âm thầm đưa y vào thái y viện, thật sự mà nói số người biết được Thái y viện có một thái y họ Huỳnh vô cùng ít cho nên những năm qua Huỳnh Liên ở trong cung vô cùng an toàn, cộng thêm từ khi vào cung ngoài trừ Ngôn Tuấn Hàn và Tôb Tình ra Huỳnh Liên không để ai nhìn thấy mặt mình, đều mang mạn che mặt lại
Huỳnh Liên vào cung được ba năm cũng gặp được Ngôn Tuấn Vỹ hơn nữa còn biết được thân phận thật sự của Ngôn Tuấn Vỹ, trong lòng y vô cùng rối bời vì sự việc năm đó y lại cho rằng là do Ngôn Tuấn Vỹ làm ra vì năm đó y đã từng dẫn Ngôn Tuấn Vỹ ra khỏi cốc, ngoài y và phụ thân ra chỉ còn có Ngôn Tuấn Vỹ là biết cách ra vào cốc mà thôi
Cho đến tận bây giờ Huỳnh Liên vẫn cho rằng người hại chết phụ thân mình là Ngôn Tuấn Vỹ, y biết Ngôn Tuấn Hàn là đệ đệ của Ngôn Tuấn Vỹ nhưng y cũng đã nói mạng y là do Ngôn Tuấn Hàn cứu về, việc trung thành và bảo vệ tính mạng của Ngôn Tuấn Hàn là nhiệm vụ của y, không liên quan đến chuyện y và Ngôn Tuấn Vỹ, đương nhiên những chuyện này Ngôn Tuấn Hàn lại không hề biết được cho nên trước giờ chưa từng một chút nghi ngờ gì
Đứng trước cổng đông cung có chút hồi tưởng, nơi này Ngôn Tuấn Hàn y đã sống nhiều năm, tính luôn cả đời trước nơi này quá thân thuộc với y, ở nơi này cũng có rất nhiều thứ khiến y nhớ nhưng khi rời khỏi lại khiến y nhẹ lòng đi rất nhiều vì gánh nặng trở thành thái tử cộng thêm kỳ vọng quá lớn từ phụ hoàng khiến Ngôn Tuấn Hàn vô cùng mệt mỏi
Bước vào cửa liền thấy thị vệ cuối đầu hành lễ với y, Ngôn Tuấn Hàn không nói gì chỉ tiếp tục đi vào bên trong, vừa vào y đã nghe được giọng nói lớn tiếng từ bên trong truyền ra
Là giọng tức giận của ca ca hắn Ngôn Tuấn Vỹ, cả Ngôn Tuấn Hàn và Tại Chính Hiên nhìn nhau, đây là lần đầu thấy Ngôn Tuấn Vỹ lớn tiếng như vậy, cả hai liền nhanh chân bước vào bên trong điện

Nhìn thấy thái giám cư nhiên đang quỳ bên dưới, xung quanh là rất nhiều tranh hoạ của các cô nương, Ngôn Tuấn Hàn liền hiểu ra, dường như ca ca của y phải lập thái tử phi rồi thì phải, nhưng Ngôn Tuấn Hàn biết Ngôn Tuấn Vỹ không hề muốn như vậy
“Tham kiến Lục vương gia”
Thái giám nhận ra là Ngôn Tuấn Hàn đến liền hành lễ, Ngôn Tuấn Hàn nghe thái giám đang hành lễ cũng nguôi giận vì Ngôn Tuấn Hàn đệ đệ của hắn đến, hắn không muốn trước mặt đệ đệ mà mắng người khác
“Lui xuống hết đi”
Thái giám thấy vậy liền lập tức lui đi, không muốn lần nữa hứng chịu cơn thịnh nộ từ thái tử điện hạ
Ngôn Tuấn Hàn thấy vậy liền lên tiếng
“Ca, huynh đừng nổi giận nửa”
Ngôn Tuấn Vỹ gật đầu
“Được rồi ta không có nổi giận, ta nghe bảo phụ hoàng triệu kiến đệ vào cung, là vì những tin đồn bên ngoài kia sao”
Ngôn Tuấn Hàn gật đầu
“Phụ hoàng không trách tội gì ta, chỉ hỏi rõ vài việc, huynh yên tâm ta cũng khiến cho Ngôn Đình Anh đau đầu một phen, xem ra giờ này phụ hoàng đã triệu kiến hắn vào cung rồi”

Ngôn Tuấn Vỹ nghe vậy liền cười, đệ đệ hắn đương nhiên sẽ không để bản thân thiệt thòi nhất là việc bản thân bị những tin đồn kia làm cho mệt mỏi
Ngôn Tuấn Vỹ liếc nhìn qua Tại Chính Hiên thấy hắn gần đây dường như thay thế Tôn Tình mà ở bên cạnh Ngôn Tuấn Hàn, Ngôn Tuấn Vỹ có chút nghi hoặc, hắn là lo lắng Tại Chính Hiên đánh chủ ý không tốt lên đệ đệ mình nhưng nghĩ lại liền không đúng, từ lần bị thương lúc cùng hắn giao đấu đến nay, Tại Chính Hiên thay đổi rất nhiều, đương nhiên người khác không nhìn ra nhưng một người cùng lớn lên với Tại Chính Hiên là hắn thì đương nhiên sẽ nhìn ra được
“Phụ hoàng muốn huynh lập thái tử phi sao”
Ngôn Tuấn Vỹ nghe vậy liền thở dài, hắn không hề muốn lập thái tử hơn hết vị trí kia hắn là muốn cho người kia, mặc dù hắn biết sẽ rất khó vì từ trước đến nay chưa từng có tiền lệ nào như vậy, Bình Thiên quốc không giống như nước láng giềng là Thịnh Hà quốc, việc có nam hậu là chuyện vô cùng bình thường, hơn hết hoàng đế còn có quyền nạp nam sủng vào cung làm nam phi, lẫn nữ nhân làm phi tử nhưng ở Bình Thiên quốc thì không, không những vậy chuyện nam nam ân ân ái ái còn được xem là bất thường, mặc dù trong kinh thành còn có cả câu lang viện nhưng đối với đại bộ phận Bình Thiên quốc luôn hướng ánh mắt tiêu cực về việc này
Huống hồ vị trí thái tử phi sau này thái tử đăng cơ liền trở thành hoàng hậu, làm sao để nam nhân ngồi vào đó được, mặc dù hắn đã che giấu tin tức việc Huỳnh Liên ở đông cung của mình nhưng làm sao che mắt được phụ hoàng của hắn cơ chứ ít nhiều gì người cũng biết về việc này
“Ta thật đau đầu, đám đại thần trong triều nghe phụ hoàng muốn tuyển chọn thái tử phi cho ta liền lập tức dâng lên tranh hoạ của các nữ nhi nhà bọn chúng, người nào người nấy đều muốn ngồi cái ghế thái tử phi này cả
Ngôn Tuấn Hàn đương nhiên hiểu kiếp trước y cũng đã từng như vậy, nhưng kiếp trước trong tất cả các nữ tử y lựa chọn Phan Mạch, Phan Mạch quả thật là một cô nương tốt, đến tận bây giờ y vẫn cảm thấy có lỗi với nàng, kiếp này y sẽ bù đắp lại cho nàng thực hiện điều nàng mong muốn là trở thành một nữ tướng quân được cống hiến cho Bình Thiên quốc

Tại Chính Hiên nghe đến việc lập thái tử phi bất giác nhíu mày không vui vẻ bởi vì nếu như người hiện tại đang ngồi trên ngôi vị thái tử là Ngôn Tuấn Hàn, chắc chắn sẽ lại như kiếp trước mà lựa chọn thái tử phi, nghĩ đến việc Ngôn Tuấn Vỹ cưới nữ nhân khác trong lòng hắn liền đau vô cùng
“Mẫu hậu người có ý kiến gì về việc này không”
“Mẫu hậu vô cùng ủng hộ việc ta lập thái tử, còn chọn ra vài người cho ta, Hàn nhi mẫu hậu thương đệ nhất, đệ đi nói vài lời với người đừng ép ta nữa được không, ta mới ngồi lên vị trí thái tử chưa bao lâu, vốn không muốn lập thái tử phi gì đó”
Ngôn Tuấn Vỹ lười nhác nói
“Được rồi ta sẽ đến nói vài lời với mẫu hậu nhưng nếu không được thì huynh đành phải lập thái tử phi mà thôi nhưng nếu lập thái tử phi hãy cẩn trọng một chút, ta không muốn nữ nhân tâm địa không tốt ở bên cạnh huynh”.