Kiếp Này Không Hận Cũng Không Yêu

Chương 27: Chương 27





Tại Chính Hiên im lặng không nói liền bị một đấm vào bụng nữa
“Tại Chính Hiên, chúng ta là bằng hữu bao nhiêu năm nếu ngày hôm nay ngươi không nói rõ coi như ta và ngươi từ nay cắt đứt ta không có loại bằng hữu tổn thương đệ đệ mình”
Ngôn Tuấn Vỹ quát lớn
“Ta không làm gì y hết, ngươi không tin sao”
Tại Chính Hiên bình thản mà nói
Ngôn Tuấn Vỹ tức giận liền bỏ đi, hắn không hiểu được gốt cuộc tại sao bọn họ lúc xưa tình cảm rất tốt ba người bọn họ vô cùng tốt hiện tại lại thành ra như vậy chứ, có phải vì ngai vàng, vì quyền lực hay không
Tại Chính Hiên sau khi Ngôn Tuấn Vũ rời đi cũng liền ngồi gục xuống, một đấm hồi nãy khiến cho hắn gần như nội thương, Ngôn Tuấn Vỹ ra tay rất nặng đủ thể hiện sự tức giận của mình
Tại Chính Hiên nhìn về phía tẩm cung, Tôn Tình lại trên tay bưng chén thuốc, hắn không nghĩ hôm qua mình nặng tay với Ngôn Tuấn Hàn như vậy
“Dinh Lâm ra đây”
“Thiếu chủ cho gọi”
Dinh Lâm liền đột nhiên xuất hiện
“Ngươi âm thầm quan sát động tĩnh của chỗ thái tử, có việc gì liền báo cho ta biết”
Tại Chính Hiên hắn còn việc phải làm không thể ở lại đây được hắn có vài việc cần tự mình điều tra

Dinh Lâm khó hiểu một chút nhưng vẫn vâng lệnh mà làm
“Thái tử điện hạ thuốc đã sắt xong người mau uống”
Ngôn Tuấn Hàn ngồi dậy nhưng vẫn là không có sức, Viên Trình Nam liền đỡ y dậy, Ngôn Tuấn Hàn gật đầu quả thật có thêm thuộc hạ cũng tốt
Chén thuốc được uống hết, Ngôn Tuấn Hàn nằm xuống, y cả người vô cùng mệt mỏi có thể mấy ngày nữa chưa thể xuống giường được
Ba ngày sao, gốt cuộc Ngôn Tuấn Hàn cũng tạm thời khoẻ lại, y đã có thể xuống giường nhưng mà phía sau đương nhiên vẫn còn đau, hôm nay y muốn ra ngoài cung một chút, ở đây nhìn thấy Tại Chính Hiên lại lập tức nhớ lại những chuyện đó khiến y có chút rung rẩy
“Tôn Tình”
“Có thuộc hạ”
“Ngươi chuẩn bị một chút chúng ta đến câu lang viện”
Tôn Tình tròn mắt, thái tử thương thế của người chưa khỏi còn muốn đến những chỗ đó hay sao
“Còn ngây ra đó làm gì”
Tôn Tình liền lập tức đi làm, nàng không hiểu nỗi gốt cuộc thái tử điện hại người muốn làm gì đây
Tại Chính Hiên ba ngày này đều âm thầm ở bên ngoài không dám bước vào.

Hôm nay nhìn thấy Ngôn Tuấn Hàn bước ra khỏi tẩm cung hắn hết sức vui mừng nhưng rồi mọi thứ lại trở thành tức giận khi nhìn thấy theo sau Ngôn Tuấn Hàn không chỉ có Tôn Tình mà còn có thêm hai nam nhân khác, là hai nam nhân đã ở trong phòng Ngôn Tuấn Hàn mấy ngày hôm nay, nhìn theo hướng bọn họ đi là đang có ý định ra khỏi cung hay sao, Ngôn Tuấn Hàn y vừa mới khoẻ còn muốn đi đâu vậy
“Dinh Lâm”
“Có thuộc hạ”
“Đi theo sau thái tử sau đó bẩm báo về lại cho ta”
Dinh Lâm tuân lệnh mà làm
Ngôn Tuấn Hàn đứng trước câu lang viện sau đó hít mạnh một cái bước vào, quả thật y chưa từng đến đây lần nào cả, bình thường ra ngoài cung cùng lắm là đến tửu lâu cùng bọn Tống Kỳ Nam uống rượu, y đương nhiên biết Chu Đình cũng thường xuyên đến đây cho nên hôm nay cố ý đến, y biết Chu Đình chắc chắn có ở đây, thay vì uống rượu một mình có Chu Đình cùng mình uống thì cũng đỡ nhàm chán hơn nữa y cũng tò mò về nơi này
Vừa bước vào, ông chủ của nơi nây liền đến đón tiếp, nhìn một phát liền nhận ra hai nam đi phía sau y, không phải là người của câu lang viện mấy ngày trước hay sao, còn có vị cô nương hôm đó đem rất nhiều ngân phiếu đến chuộc thân cho bọn họ, hôm nay sao lại đến đây
“Khách quan, khách quan muốn chọn người nào hay là khách quan lần đầu đến ta có thể giới thiệu cho người một vài người nổi bật nhất nơi đây”
“Không cần, ta đến tìm Chu Đình, hắn có ở đây chứ”
Tú ông nghe đến Chu Đình liền hiểu, chắc chắn đây là một vị bằng hữu của Chu Đình, nhìn thấy y phục của y bận có thể nhìn ra là người không tầm thường ít nhất cũng có tiền

“Là bằng hữu của Chu công tử sao, ngươi theo ta ta lập tức dẫn ngươi đến chỗ Chu công tử”
Ngôn Tuấn Hàn gật đầu, vừa bước vào nơi này mùi hương trong đây khiến y có chút đau đầu, chẳng hiểu sao Chu Đình có thể ngày nào cũng chạy đến đây
Mở cửa phòng Chu Đình thấy người bước vào liền định mắng chửi nhưng nhận ra đây là Ngôn Tuấn Hàn liền mỉm cười đón tiếp
“Ngươi đến sao không nói với ta một tiếng”
“Ta biết ngươi ở đây cần gì phải nói”
“A haha quả thật xứng đáng là bằng hữu của ta đoán được ta ở đây thật là tài giỏi mà, mau ngồi mau ngồi.

Ông chủ mang rượu ngon lên đây”
Ngôn Tuấn Hàn ngồi xuống, quả thật trong này chỉ có Chu Đình cùng hai nam nhân khác, xem ra Chu Đình thật biết chơi mà
“Ngươi dẫn theo người lần trước ta tặng ngươi sao, sao tốt chứ”
“Ăn nói linh tinh”
“Không phải sao, à mà đến đây tìm ta có việc gì”
“Buồn chán, muốn kiếm người cùng uống rượu nhưng Tống Kỳ Nam hắn trở về Thịnh Hà rồi, chỉ còn lại ngươi liền đến tìm ngươi”
“Thì ra ngươi đâu có vì tình bằng hữu mà đến tìm ta, chỉ là không có ai cùng ngươi uống rượu mà thôi”
Chu Đình liền làm bộ dạng uỷ khuất, Ngôn Tuấn Hàn liền khinh bỉ
“Mặc kệ người coi ta là bằng hữu hay là người uống rượu giải sầu cùng nhưng hôm nay không sai không về”

Cứ như thế cả hai người uống đến khi trời chợp tối mới ngừng
Ngôn Tuấn Hàn mặc dù còn chút tỉnh táo nhưng cũng không đứng vững nỗi, hai người Viên Trình Nam và Kim Hoa An mỗi người một bên đỡ y về đông cung, Tôn Tình thì đi theo sau bảo vệ
Về đến đông cung liền gặp bộ mặt kh ủng bố của Tại Chính Hiên đang đứng ở cửa cung, Tôn Tình nhíu mày không phải hắn phải canh giữ bên trong sao, sau lại chạy ra đây làm gì hơn nữa bộ mặt kia là gì đây
“Các ngươi buông y ra”
Tại Chính Hiên lạnh lùng nói
“Tại sao phải buông, ngươi có tư cách gì ra lệnh cho bọn ta”
Viên Trình Nam nhìn Tại Chính Hiên một cách thách thức, dù gì thì hắn cũng hiểu một số chuyện nhờ vào lúc Ngôn Tuấn Hàn và Chu Đình nói liền hiểu ra được Ngôn Tuấn Hàn thích Tại Chính Hiên và cũng hiểu bộ dạng mấy ngày trước nằm trên giường của thái tử điện hạ là do ai gây ra
“Ta không nói lần nữa các ngươi buông y ra, đây là đông cung không phải nơi cho đám kỹ nam các ngươi có thể tự ý ra vào”
“Bọn ta không buông thì làm sao”
Kim Hoa An nhìn Tại Chính Hiên liền cười khinh bỉ, hành hạ chủ tử bọn ta nằm trên giường mấy ngày bây giờ lại làm thái độ như vậy, hắn chỉ là một tên thị vệ nghĩ rằng hai người bọn họ sợ sao
Tại Chính Hiên liền rút kiếm ra định đánh nhưng Tôn Tình nhanh chân cản kiếm của hắn lại
“Tại thị vệ chú ý thân phận của mình một chút, hơn nữa hai người bọn họ đã là người của đông cung ngươi không có quyền gì động đến, xin ngài biết điều một chút tránh đường”.