Kiếp Này Gặp Được Người

Chương 37: Chương 37





Lý Mộng Nghiên là con gái cưng, được yêu thương nhất trong nhà.
Ngày đó sinh Lý Chí Dương xong, ba mẹ Lý cũng mong có thể sinh thêm được một cô con gái.
Nhưng vài năm sau cũng không có kết quả gì.

Lúc họ đã không còn mong mỏi gì nữa, khi Lý Chí Dương lên 7 tuổi thì mẹ Lý lại mang thai.
Sau đó sinh ra Lý Mộng Nghiên.

Lý Mộng Nghiên là cô công chúa nhỏ, ba mẹ và anh trai đều nuông chiều hết mức.
Con gái càng lớn càng xinh đẹp, lại dịu dàng ngoan ngoãn nên cả nhà luôn yêu chiều, không để cô chịu chút uất ức nào.
Co con gái ông nâng niu trong tay hơn hai mươi năm trời, giờ lại năm trên giường bệnh, sắc mặt nhợt nhạt.
Thời gian cả một đêm dài như vậy, cô đã phải chịu bao nhiêu khổ cực.
Một người hô mưa gọi gió, cứng rắn ngoài thương trường như ông cũng phải đỏ mắt đau lòng khi con gái phải chịu khổ cực.
Lý Chí Dương đã thay sang quẫn áo sạch, sau đó dùng sức lôi kéo Quý Thừa An, bắt anh phải đi thay bộ đồ khác.
Không khí trong phòng đã rất ngột ngạt.

Mùi máu tanh bám trên quần áo càng làm tâm trạng mọi người thêm nặng nề.

Quý Thừa An thất thần cầm quần áo vào trong nhà tắm thay đồ.
Thay xong lại ra ngồi vào chiếc ghế cạnh giường bệnh, cầm tay cô ngồi lại tư thế vừa nãy.
Bên tai anh vẫn còn văng vẳng lời bác sĩ nói vừa nãy.


Trên người cô bị thương nhiều chỗ do bị đánh đập, xương xườn bị gãy hai chiếc.
Quan trọng nhất là cái thai trong bụng không thể giữ được.

Cô mất quá nhiều máu, sau này khả năng mang thai sẽ thấp hơn, nhưng vẫn có khả năng mang thai tự nhiên, cần bồi dưỡng cơ thể cẩn thận.
Cả một đêm cô bị nhốt ở nơi đó, có phải đã rất sợ hãi không.

Cô đã trải qua như nào để gắng gượng đến tận lúc anh tới.

Tối qua lúc cô nói về nhà sẽ cho anh bất ngờ, có phải cô định nói chuyện cô đã mang thai rồi không.
Nếu cô tỉnh lại, biết được mọi chuyện, cô sẽ không chịu nổi.

Cô vốn là người yếu đuối, sao có thể chấp nhận tin xấu này chứ.
Cả ngày hôm đó anh bất động ngồi đó, mắt không rời gương mặt cô, thu vào mắt tất cả cử động trên mặt của cô.
Cô mơ màng, trong mơ hiện lên cảnh tượng trước đó cô phát hiện ra mình mang thai.

Tiếng tim thai thình thịch vang vọng, giống như cô thật sự lại được trải qua khoảnh khắc đó.
Anh nhìn thấy môi cô bỗng cong nhẹ lên một nụ cười mỉm, có lẽ cô mơ thấy một giấc mơ rất mãn nguyện.
Sau đó cô lại mơ thấy không gian trắng xoá trống rỗng, rồi từng giọt máu từ trên trời rơi xuống, ướt đẫm người cô.


Cô vô cùng hoảng sợ, dưới bụng cũng truyền đến cơn đau thấu tim gan.

Máu chảy xuống dưới chân.
Ấn đường cô nhíu chặt, tay cũng vô thức nắm chặt lại.

Tim thắt lên từng cơn đau đớn.
Anh đưa tay xoe nhẹ ấn đường của cô, dãn nhẹ hàng lông mày của cô.
Sau đó cô lại yên lặng ngủ tiếp, không mơ thấy gì nữa.

Ngủ được một giấc yên ổn đến 8h tối mới dần tỉnh lại.
Sáu người trong phòng bệnh vẫn không rời cô nửa bước.

Cả ngày hôm nay không một ai ăn uống gì cả.
Kiên nhẫn chờ đợi cô tỉnh lại.

Trong thời gian đó Lý Chí Dương có đi ra ngoài nghe một cuộc điện thoại.
Là đồn cảnh sát gọi tới.

Anh yêu cầu khởi kiện Hạ Lâm Tuyết.

Nhà họ Lý có đoàn đội luật sư giỏi nhất.

Anh sẽ dùng toàn bộ những gì anh có xử lý cô ta.

Nhà họ Hạ cũng không tránh được liên quan.
Món nợ này, anh sẽ tính từng chút một.