Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người

Chương 521: Giận Dữ






Hắn không ngại, không ngại Ninh Úc chiếm được nàng trước, dù sao trước đây cũng là hắn bỏ lỡ, không trách được người khác!
Ninh Tương Y đột nhiên hiểu ra cái gì, “Ngươi đã làm gì Ninh Úc?!”
Ninh Giác kiềm chế lại cuồng loạn một chút cười, “Không có gì, chỉ là ngăn bước chân hắn thôi, chờ hắn trở về, có lẽ vừa đẹp có thể thấy được cảnh ta và nàng vui vẻ! Nàng cảm thấy kiểu này như thế nào? Cửu Hoàng Tử đột nhiên phát cuồng làm phản, Thái tử vì hộ giá dùng loạn tiễn bắn chết Cửu Hoàng Tử! Nàng cảm thấy thế nào?”
Ninh Tương Y lạnh sống lưng, “Ninh Giác, người điên thật rồi!”
“Đúng vậy! Ta đã sớm điên rồi!”
Ninh Giác tham lam nhìn chăm chú mọi nơi, nhìn nàng bởi vì căm hận mà khuôn mặt nhỏ ửng đỏ, nhìn nàng bởi vì uất ức, mà hai mắt mờ mịt ngấn nước, bờ môi kia là hắn mới chà đạp qua! Ngọt ngào làm cho người khác điên cuồng!
Hắn nhất định phải có nàng! Tốt nhất để nàng mang thai con của hắn, cuối cùng không có cách nào rời khỏi hắn!
Lúc trước, hắn bận tâm chuyện huyết thống nên nhiều lần nhẫn nhịn chính là một sai lầm! Nàng vốn nên thuộc về hắn, bây giờ, hắn muốn sửa lại cái sai lầm kia, phải chiếm được nàng!
Ninh Tương Y trong lòng quyết tâm, trong người nàng có dao găm, nếu Ninh Giác thật sự làm bậy, đừng trách nàng không khách khí!
Khi Ninh Giác cởi vương miện ra, buông mái tóc đen nhánh xuống, lúc hằn si mê nhìn nàng, nàng đột nhiên có cảm giác tràn đầy phẫn nộ trong lòng bị nước đá dội tắt!
Hắn cười, hết lần này đến lần khác, cặp mắt kia đầy vẻ đau khổ không hề nhỏ!
Dưới váy, tay nàng nắm chặt một con dao, nhưng không lập tức ra tay.

Vì sao, hắn lại có ánh mắt đau đớn còn mâu thuẫn như thế?
“Y Nhi!
Hắn chậm rãi đè thân thể xuống, sát gần nàng, trên nét mặt mang theo một cảm giác thoả mãn cẩn thận từng li từng tí, có thể ôm nàng, hắn cảm thấy thật sự vui sướng, tất cả đau khổ nháy mắt được chữa lành, chỉ cần có thể có được nàng, nhiều năm nhẫn nhịn và đau khổ như vậy cũng không là gì… Đều không là gì.


Ninh Tương Y bởi vì một tiếng gọi của hắn mà trong lòng chua chát.

“Ninh Giác… Buông tay đi.”
Dù sao cũng từng yêu, nàng không muốn nhìn thấy hắn khổ sở như vậy.

Con mắt xinh đẹp của Ninh Giác nháy nháy, lộ ra một nụ cười mềm mại, hiền hoà thật giống như hắn lúc trước, bên trong là một chút thẹn thùng.

“Y Nhi, chỉ cần có được nàng, ta chết cũng cam lòng.”
Nói xong, hắn cúi đầu hôn một cái vào mặt Ninh Tương Y, tay nàng nắm con dao chặt lại!
“Ngươi biết không, Ninh Úc cũng đã từng muốn dùng cách như vậy để giữ ta, thế nhưng cuối cùng hắn vẫn buông ra, đây chính điểm hắn hơn ngươi, hắn luôn luôn tôn trọng cảm xúc của ta!”
Ninh Giác trong nháy mắt hiền hoà tan thành mây khói, sắc mặt hắn bỗng nhiên u uất, bóp mạnh cằm của nàng!
“Nàng cho rằng nếu nàng thật sự muốn rời khỏi hắn, hắn sẽ còn tôn trọng nàng như thế sao? Nực cười, bởi vì nàng cho hắn cơ hội! Hắn mới có thể nhẫn nhịn!”
Nói đến đây, hai mắt hắn đỏ bừng!
“Thế nhưng là nàng! Đến bây giờ cũng không hề cho ta cơ hội! Ta không muốn làm ca ca của nàng! Không muốn nàng cho ta những thứ kia! Ta muốn nàng, chỉ có nàng!”
“Các ngươi đang làm cái gì?!”

Giọng nói Ninh Kham lạnh lùng vang lên, Ninh Tương Y vội vàng đẩy Ninh Giác ra, hắn cũng thuận thể chống lên nửa người, vẫn bình tĩnh nhìn Hoàng đế.

“Phụ hoàng...!Ngài tỉnh rồi sao?”
Hắn tưởng rằng, thân thể Hoàng đế vốn ốm yếu, ngửi hương kia, hẳn phải ngủ rất say, không ngờ vậy mà đã tỉnh lại!
“Ngươi! Các ngươi!”
Hoàng đế che ngực, miệng thở dốc! Có trời mới biết, khi hắn tỉnh dậy, nhìn thấy hài nhi của mình cưỡng ép nữ nhi của mình trong nháy mắt đó! Hắn kém chút đã đột tử!
“Thường Hỉ… Thường Hỉ đâu!” Hắn từ từ nhắm hai mắt, cố gắng làm cho mình tỉnh táo.

Ninh Tương Y lại cũng không lo được nhiều như vậy, nàng đột ngột dùng dao rạch vào tay Ninh Giác, nhân lúc hắn bị đau, dùng sức đẩy hắn ra, chạy tới bên cạnh Hoàng đế!
“Phụ hoàng!” Nàng vịn Hoàng đế, thấy hắn khó chịu, hai mắt đỏ bừng!
Ninh Kham tức giận với nàng, thế nhưng có vẻ nàng cũng bị cưỡng bức, chắc chắn Ninh Giác đã dùng thủ đoạn gì đó khống chế nàng!
Ninh Giác vẫn ung dung dùng thắt lưng quấn bàn tay bị thương, thấy Hoàng đế khó chịu, còn chưa đủ kích động cho nên hắn chậm rãi nói.

“Thường Hỉ sao...!Ta để hắn nghỉ ngơi thật tốt rồi, về phần hắn còn có thể còn sống trở về hay không, còn dựa vào việc phụ hoàng ngài có nghe lời hay không.”
“Ngươi!” Ninh Kham mắt tối sầm lại, may mắn Ninh Tương Y kịp thời đỡ hắn!

Nàng khó có thể tin, đột nhiên hỏi, “Còn Ninh Úc đâu! Ngươi đem Ninh Úc đi đâu rồi?!”
Nàng nghĩ đến Ninh Úc đi tìm Dược Vương, mà trong tay Ninh Giác đột nhiên có nhiều độc dược như vậy, chỉ sợ Dược Vương rơi vào tay Ninh Giác trước.

Nhưng lấy sức lực Ninh Úc sẽ không thể có chuyện gì, vì sao hắn vẫn chưa trở lại?
Ninh Giác mỉm cười, “Nói đến chuyện này, đệ đệ của ta thật sự làm cho ca ca này đau đầu, nhưng không quan trọng...”
Hắn đứng dậy, cầm quần áo mặc từng cái vào, bộ dạng ung dung, yêu dị, lại nguy hiểm làm lòng người ớn lạnh.

“Y Nhi, trước hết nàng và phụ hoàng đợi ở đây, ngoan ngoãn, đừng đi nơi khác, chờ ta đi xử lý những người không liên quan kia, ta lại đến đón nàng rời đi...”
Nói xong, hắn nhanh chân đi ra ngoài! Ninh Tương Y thấy được rõ ràng, toàn bộ Chiêu Dương Điện đều đã bị bao vây!
Nàng cắn răng, trước hết đỡ Hoàng đế lên trên giường, sau đó nhìn lưu hương đã đốt hết, không biết cái dược tính này lúc nào mới hết.

Lúc này, Ninh Kham nằm trên giường có chút tự trách nói.

“Vô dụng, thuốc của Dược Vương Lý Hiển điều chế, dược tính kì lạ… Nếu không phải con người này hắn quá mức nguy hiểm, lúc trước, trẫm cũng sẽ không đuổi thần y ra ngoài thành…”
Lúc trước Ninh Kham tìm Lý Hiển lấy thuốc, muốn thần không biết quỷ không hay hạ độc chết Ninh Tương Y, sau đó giết Lý Hiển, nhưng Ninh Tương Y không chết, nên thôi chuyện này cũng coi như đi qua, Hoàng đế cuối cùng cũng không giết Lý Hiển.

Ngày hôm nay, Ninh Tương Y lại nhớ tới người này, vì cảm thấy y thuật hắn không tệ, các ngự y đã bó tay hết cách, cho nên đi tìm Lý Hiển xem thử một chút cũng không có gì đáng trách.

Nhưng bây giờ trong tình huống này, Lý Hiển rõ ràng đã rơi vào trong tay Ninh Giác, như vậy Ninh Úc cũng không hề đề phòng, có khi nào trúng chiêu của Lý Hiển rồi không?

Nàng lại lắc đầu, sẽ không phải chứ, Ninh Úc so với nàng cảnh giác hơn nhiều, hắn sẽ không vô ý giống nàng!
Mà lại Ninh Giác có động tĩnh kỳ lạ, Ninh Úc chắc chắn đã sớm biết, chỉ là Ninh Úc có thể không nghĩ ra Ninh Giác sẽ hạ độc với nàng … chờ một chút! Nếu nàng tiếp tục đợi ở đây, Ninh Giác dùng nàng khống chế Ninh Úc thì phải làm sao?!
Nàng nghĩ không sai, Ninh Giác đúng thật là đang dùng nàng khống chế Ninh Úc.

Thấy Ninh Úc không hề trúng độc, hơn nữa còn tập kết thuộc hạ dưới tay hắn cưỡng ép xông vào cung! Một mực xông đến trước mặt hắn.

Ninh Giác vẫn bình tĩnh như cũ,nói với hắn.

“Ngươi đúng thật là có bản lĩnh, nhiều người như vậy, đều không ngăn được ngươi.”
“Hoàng tỷ đâu?!”
Ninh Úc cảm thấy mình đã quá bất cẩn! Hắn từ đầu đã cảm thấy, cho dù Ninh Giác có phát rồ, cũng không thể ra tay với hoàng tỷ, bởi vì hắn hiểu rõ Ninh Giác, trong những tình cảnh kích động, cho dù hắn tổn thương chính mình, cũng sẽ không tổn thương hoàng tỷ.

Thế nhưng Ninh Úc không ngờ chính là, Ninh Giác bị kích động, hơn nữa gần như đã bị kích động đến điên dại!
Cho nên lúc hắn đến Thái Cực điện không tìm thấy hoàng tỷ, ngay cả Chiêu Dương Điện cũng bị bao vây lại, hắn mới biết được Ninh Giác điên rồi, hắn lại dám ra tay với hoàng tỷ!
Ninh Giác ngồi ở trên kiệu liễn, ung dung nhìn đoàn người của Ninh Úc
“Muốn gặp nàng? Cũng được!”
Ninh Giác cười tủm tỉm yêu cầu, “Trước hết người quỳ xuống đi, ta thích ngươi quỳ nói chuyện với ta.”.