Kiếm Tu Cùng Phòng Của Tôi

Chương 18




121

Ở nhà Nguyên Quy Nhất chơi hai ngày, sau đó chúng tôi rời đi.

Dù sao tuần lễ nghệ thuật chỉ có mười ngày mà chúng tôi còn muốn đến nhà tôi chơi.

Mây ngày nay tôi có ấn tượng rất tốt với người nhà Nguyên Quy Nhất, ba mẹ anh rất ôn hòa, sống với nhau hòa thuận, chị gái dù hơi cao một chút nhưng cũng là người tốt.

122

Nhưng mà bỗng nhiên tôi nhớ đến lời mẹ tôi từng nói – nếu gặp một nữ kiếm tu thì cưới người ta.

Tại sao tôi lại cảm thấy tôi tình nguyện ở cùng Nguyên Quy Nhất cũng không muốn ở cùng chị của Nguyên Quy Nhất ?

123

Lúc rời đi, Nguyên Quy Nhất đề nghị chúng tôi sẽ đi máy bay.

Anh ta sao đột nhiên lại rộng rãi nhỉ.

Nguyên Quy Nhất nhìn thấu nghi ngờ của tôi, nói cho tôi biết, vé máy bay là chị anh lén đặt, từ chỗ này đên Chiết Giang mà ngồi tàu cũng mất hơn mười giờ đồng hồ, vé đã mua rồi, ba mẹ Nguyên Quy Nhất lo lắng chúng tôi vất vả, Nguyên Quy Nhất lại tiết kiệm, nên lén mua vé cho chúng tôi.

124

Thật là cảm động!

Người nhà Nguyên Quy Nhất thật tri kỷ quá đi  QAQ

125

Chúng tôi chuyển sang máy bay, ba mẹ Nguyên Quy Nhất chuẩn bị cho chúng tôi một cái hòm to.

Bọn họ quá nhiệt tình.

Bọn họ quá nhiệt tình.

126

Trong khi Nguyên Quy Nhất không thông báo cho người nhà, tôi đã gọi cho người lớn trong nhà nói dẫn bạn về chơi.

Mẹ tôi vô cùng gấp gáp, hỏi luôn “Dung tử à, người yêu con sao ? Là kiếm tu sao, con đừng có mà yêu yêu tu nhé”

Ôi, không phải, mẹ nghĩ nhiều ghê.

Tôi nói cho mẹ biết Nguyên Quy Nhất là nam, ngữ khí mẹ tôi thành rất kỳ quái.

Cuối cùng mẹ nói “Để mẹ suy nghĩ chút”

Chả hiểu sao tôi đưa bạn về nhà chơi mà cũng cần suy nghĩ ?

127

Chúng tôi xuống sân bay.

Sân bay Tiên Vân được cải tạo hai năm trước, trước đây ở chỗ này đâu đâu cũng là những đám mây trôi nổi bồng bềnh, khiến cho người tu đạo có tu vi thấp rất dễ lạc đường, cần có pháp lực cao thâm mới có thể đi lại dễ dàng, vậy nên bị rất nhiều khiếu nại, giờ đây mấy đám mây đó đã bị thu hồi.

Kỳ thực, có mây mới đẹp, tất nhiên là tui cũng từng lạc đường.

128

Tiếc là Nguyên Quy Nhất không được xem mây.

129

Khi chúng tôi bước ra khỏi cửa sửa bay, thấy có một đống người đang tụ tập, giữa bầu trời mây vần vũ, vậy mà có người chuẩn bị độ kiếp.

Tôi sợ ngơ người, vội vã kéo hành lý qua nhìn.

130

Mọi người tuyệt đối không tưởng tượng được người sắp độ kiếp kia là ai.

Vậy mà là mẹ của tôi !