Kiếm Tôn

Chương 295: Theo đạo binh rèn luyện




Mạc Thanh Huyền lắc đầu:

- Không biết bên kia có ý gì. Có điều tuyệt không có khả năng hòa giải. Coi như Diệp Huyền chủ động cầu hòa, bọn hắn cũng tuyệt không dám nhận. Diệp Huyền không chết, sớm muộn cũng tới Trung Thổ Thần Châu, khi đó, tổng viện nhất định sẽ phải chịu uy hiếp. Bọn hắn chỉ có thể đâm lao theo lao, có điều, không biết bọn hắn sẽ làm thế nào.

Ám chủ gật đầu:

- Ám giới ta cũng thế, hai bên chúng ta từ chủ động đã thành bị động, nếu bọn hắn không chịu xuất thủ, hai phương thế lực chúng ta sẽ không thể không rời khỏi Thanh châu, mà khi đó, tốc độ phát triển của Diệp Huyền cùng Thương Lan học viện sẽ càng khủng bố hơn.

Mạc Thanh Huyền gật đầu:

- Từ từ chờ đi. Thanh Thiên kiếm này… hy vọng sẽ thuận lợi, coi như không thể chém giết hắn, cũng phải đánh hắn trọng thương mới được a.

Ám chủ khẽ gật đầu:

- Nếu có thể đánh trọng thương, khi đó muốn đối phó cũng dễ hơn nhiều. Chỉ có điều, người này hữu dũng hữu mưu, bản thân càng vô cùng thần bí, vị Kiếm tiên kia cũng thế, đến hiện tại, vẫn không thể tra được tin tức của nàng ta…

Nói tới đây, hắn thấp giọng thở dài.

Kỳ thực, trước đó giữa Ám giới cùng Diệp Huyền cũng không hề có mâu thuẫn. Đáng tiếc, Ám giới tự làm vậy, mạnh mẽ nhảy vào, đưa bản thân trở thành tử thù của Diệp Huyền, giờ nếu nói không hối hận, vậy chắc chắn là giả. Đáng tiếc, hiện Ám giới đã bước vào thế như Thương Mộc học viện, không còn bất cứ đường lui!

Một khắc sau, hai người rời đi.

Nơi khác, Diệp Huyền cưỡi Hắc Lang đột nhiên dừng lại, nhìn Mặc Vân Khởi:

- Ngươi mang chiến lợi phẩm về Đế đô, toàn bộ giao cho Lục quốc sư, để nàng phân phối.

- Còn ngươi?

Mặc Vân Khởi hỏi.

Diệp Huyền nhếch miệng cười một tiếng:

- Ta tới Đại Vân!

Sắc mặt Mạc Vân Khởi hơi biến:

- Diệp thổ phỉ, ngươi chớ làm loạn! Hiện ngươi nên phát triển thực lực bản thân mới là đúng đắn!

Diệp Huyền lắc đầu:

- Trước giờ là bọn hắn nhằm vào ta, vì sao bọn hắn nhằm vào ta? Bởi bọn hắn cảm thấy ta dễ bắt nạt! Bọn hắn cảm thấy ta sẽ nhịn! Nhưng lần này, ta không muốn nhịn, bởi nhịn nữa, kiếm của ta sẽ rỉ sét!

Nói xong, hắn nhếch miệng cười:

- Lần này tới Đại Vân không để cầu tài, cũng không vì cơ duyên, không vì tu luyện, chỉ tới để giết người!

Nói xong, hắn cưỡi Hắc Lang xông ra, rất nhanh đã biến mất trong tầm mắt Mạc Vân Khởi.



Đại Vân!

Kỳ thực, Diệp Huyền đã sớm muốn tới Đại bân, bởi hắn không thích bị động. Mà trước giờ, đều là Ám giới cùng Thương Mộc học viện chủ động xuất chiêu, hắn chỉ bị động đón đỡ!

Hắn không muốn tiếp tục bị động!

Trước đó bị động, là bởi hắn lo lắng cho Thương Lan học viện, mà hiện tại, Thương Lan học viện đã bước lên quỹ đạo, coi như không có hắn, Thương Lan học viện vẫn sẽ vận hành ổn định.

Lúc này, là lúc nên chủ động tiến công!

Như hắn nói, lần này tới Đại Vân, không vì tu luyện, không cầu cơ duyên, cũng không lấy tiền tài, tất cả, chỉ để giết người!

Giết người!

Lần này, hắn muốn giết người!

Nhìn Diệp Huyền biến mất, Mạc Vân Khởi ngẩn một hồi, cuối cùng nhếch miệng:

- Chờ chúng ta!

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Thương Lan học viện.

Thương Lan học viện hiện tại, đã biến thành thế lực cường đại nhất Khương quốc, đương nhiên, không thể không nói tới giúp đỡ của Hoàng thất cùng Túy Tiên lâu.

Nếu như không có hai thế lực này giúp sức, Thương Lan học viện căn bản không thể phát triển nhanh như vậy!

Mà sở dĩ Khương quốc cùng Túy Tiên lâu hỗ trợ nhiệt tình như thế, chính bởi có Diệp Huyền. Phải nói, lợi ích ba bên đang buộc chung một chỗ, đặc biệt là Khương quốc, sở dĩ bọn hắn ủng hộ Thương Lan học viện như vậy, chính là bởi một nguyên nhân đặc biêt khác, Khương Cửu ở Thương Lan học viện!

Đạo binh mạnh nhất Thương Lan học viện là do Khương Cửu dẫn đầu! Hơn nữa, quan hệ giữa Khương Cửu cùng Diệp Huyền cũng không bình thường… Diệp Huyền mạnh, Thương Lan học viện mạnh, cũng có thể nói là Khương quốc mạnh!

Quốc chủ Khương quốc Khương Càng Thiên nhìn thấy điểm này, mục tiêu của Khương Cửu cùng Diệp Huyền sẽ là tinh thần đại hải, không phải cái Khương quốc nho nhỏ này.

Còn Túy Tiên lâu, mục tiêu của bọn hắn cũng không phải Thanh châu, mà là Trung Thổ Thần Châu.

Bọn hắn đang đợi, đợi Diệp Huyền đi Trung Thổ Thần Châu.

Việc Diệp Huyền đi Trung Thổ Thần Châu, cũng chỉ la vấn đề thời gian. Thành tựu của Diệp Huyền cao bao nhiêu, Túy Tiên lâu sẽ nhận được hồi báo lớn bấy nhiêu.

Túy Tiên lâu làm ăn, bọn hắn hiểu rõ một việc, đầu tư nhỏ, đôi khi thu được hiệu quả và lợi ích cực cao!

Thương Lan điện.

Mạc Vân Khởi cùng mấy người Kiếm Sở Sở, Mặc Nguyên… cùng tụ lại, người chủ sự hiện tại của Thương Lan học viện là Lục Cửu Ca!

Lục Cửu Ca nhìn mọi người:

- Chư vị, Diệp Viện trưởng đi Đại Vân, mọi người thấy sao?

Mặc Nguyên lắc đầu:

- Có chút xúc động!

Phong Lam cũng gật đầu:

- Điều cần trước mắt là phát triển Thương Lan học viện, còn có tăng thực lực cá nhân của hắn, giờ đi Đại Vân, sợ là lại sinh chuyện!

- Sinh chuyện?

Lục Cửu Ca mỉm cười nói:

- Hắn không đi, sẽ không có chuyện gì sao?

Đám người cùng nhìn Lục Cửu Ca, Lục Cửu Ca nhấp một ngụm trà, sau đó cười khẽ:

- Giờ chúng ta cùng Thương Mộc học viện và Ám giới đã tạo thành thế cục ngươi chết ta sống. Nếu như Kỷ Viện trưởng chưa ngã xuống, ta tin rằng chuyện này còn có thể hòa hoãn, nhưng Kỷ viện trưỡng đã mất, với tính cách của Diệp Viện trưởng, việc này tuyệt không có khả năng hòa giải. Thương Mộc học viện cùng Ám giới đều hiểu điểm này, bởi vậy, hai bên tuyệt không có khả năng hòa giải.

Nói xong, nàng nhìn Mặc Nguyên cùng Phong Lam:

- Hai người các ngươi đừng giữ ý hòa giải, nếu không, Nho đạo và hắn, sẽ không có bất luận tương lai đáng nói.

Mặc Nguyên cười khổ:

- Yên tâm, Nho đạo của ta sẽ không cổ hủ như trước. Đạo lý phải nói, nhưng kẻ địch cũng phải đánh!

Lục Cửu Ca gật đầu, nàng nhìn đám Mạc Vân Khởi:

- Mấy người các ngươi, trừ bỏ Kiếm Sở Sở, thực lực đều không đạt chuẩn, khoảng cách giữa các ngươi và hắn đã càng lúc càng xa, nếu không thể đền bù chênh lệch này, mấy người các ngươi sẽ không thể đồng hành cùng hắn, các ngươi hiểu chứ?

Mạc Vân Khởi cười khổ:

- Thực lực tên này tăng nhanh như vậy, chúng ta cũng đành chịu!

Lục Cửu Ca lắc đầu:

- Từ hôm nay, trừ An Chi cùng Sở Sở, hai người các ngươi gia nhập hàng ngũ đạo binh, cùng bọn hắn đi rèn luyện.

Mạc Vân Khởi hơi chút do dự, sau đó nói:

- Không cần phải thế a?

Lục Cửu Ca lãnh đạm:

- Cảm thấy bản thân rất mạnh?

Mạc Vân Khởi cười hắc hắc:

- Mặc dù kém Diệp thổ phủ, nhưng ở Thương Lan học viện này, trừ Diệp thổ phỉ ra, ta cùng Bạch Trạch chính là tồn tại trâu bò nhất a?

Lục Cửu Ca mỉm cười, quay đầu nhìn ra ngoài điện:

- Đại Trụ!

Thanh âm vừa hạ, một trung niên nam tử dũng mãnh bước vào, nam tử trung niên nhìn Mạc Vân Khởi.

Mạc Vân Khởi đứng dậy theo nam tử trung niên qua một bên, sau một khắc, Mạc Vân Khởi đột nhiên biến mất, giữa sân chỉ để lại từng đạo tàn ảnh.

Tốc độ cực nhanh!

Thế nhưng…

Ầm!

Một tiếng ầm trầm thấp vang lên, Mạc Vân Khởi về lại vị trí, Đại Trụ trước mắt hắn vẫn bất động!

Nhìn thấy cảnh này, Mạc Vân Khởi cùng Bạch Trạch không khỏi ngưng trọng.

Đại Trụ hơi thi lễ với Lục Cửu Ca cùng Khương Cửu, quay người rời đi.

Đại điện lập tức yên tĩnh.



- -------------------

Phóng tác: xonevictory

Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)