Kiếm Tôn

Chương 209: Huyết chiến!




Bởi vì khoản tài phú này không phải chỉ tiêu cho mỗi mình hắn, tài nguyên tu luyện của ba người Mặc Vân Khởi, còn có các loại kiến thiết của Thương Lan học viện, cũng cần hao phí rất nhiều tiền! Mà Thương Lan học viện, tạm thời vẫn chưa có phương thức kiếm tiền khác, nếu hắn không đi cướp, sợ là tất cả mọi người trong Thương Lan học viện sẽ chết đói sớm thôi!

Áp lực lớn a!

Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nhíu lại lông mày, mà nơi xa, Lục Bán Trang đã đứng lên:

- Đề phòng!

Trong chốc lát, toàn bộ mọi người tụ lại cùng một chỗ.

Diệp Huyền cầm trong tay Linh Tú kiếm, mặt không biểu tình.

Chung quanh vô cùng an tĩnh!

Đúng lúc này, một mảnh rừng rậm nơi xa đột nhiên rung động, đúng lúc này, Lục Bán Trang bỗng nhiên co rụt lại đồng tử:

- Lui ra phía sau!

Thanh âm vừa dứt, trong rừng rậm nơi xa đột nhiên xuất hiện một đám người áo đen, những người áo đen này tựa như quỷ mị phiêu đãng tới từ trong rừng rậm kia, số người không nhiều, chỉ ba mươi người!

Mà trong tay những người áo đen này, đều là cường nỏ màu đen!

Mỗi cường nỏ đều là Cực phẩm Linh khí!

Mà những người áo đen này, toàn bộ đều là Thông U cảnh! Hơn nữa, đều là Thông U cảnh đỉnh phong!

Mà Diệp Huyền cẩn thận phát hiện, trước ngực những người này đều có hai chữ lớn màu vàng: Đại Vân!

Đại Vân đế quốc!

Cùng lúc đó, phía sau bọn họ đột nhiên truyền đến tiếng vó ngựa!

Hắc Đao vệ!

Hai mặt thụ địch!

Lục Bán Trang nhìn về phía Diệp Huyền:

- Đánh thế nào?

Khóe miệng Diệp Huyền nổi lên một tia dữ tợn, tay hắn cầm Linh Tú kiếm, trực chỉ những người áo đen nơi xa:

- Giết chết bọn hắn, đoạt nỏ của bọn hắn!

Lục Bán Trang nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

- Trong một khắc đồng hồ, ngươi nhất định phải giết sạch bọn hắn, ta dẫn người giúp ngươi ngăn trở đám kỵ binh sau lưng, chỉ có một khắc đồng hồ!

Nói xong, nàng đột nhiên quay người đi tới nơi xa:

- Sáu người tới!

Sáu người theo sát Lục Bán Trang, năm người còn lại thì gắt gao dựa gần Diệp Huyền, không ai e ngại!

Một khắc đồng hồ!

Linh Tú kiếm trong tay Diệp Huyền rung động kịch liệt, yên lặng một chớp mắt, Diệp Huyền đột nhiên giận dữ hét:

- Giết!

Ông!

Tiếng kiếm reo vang vọng, sáu người vọt thẳng đến ba mươi tên áo đen.

Lúc sáu người Diệp Huyền tiến về phía những hắc y nhân kia, đột nhiên, mấy chục mũi tên nỏ màu bạc bắn thẳng tới phía bọn hắn!

Những mũi tên này vậy mà cũng đạt tới cấp bậc linh khí!

Thật hào phú!

Diệp Huyền đột nhiên dừng lại, hắn giận dữ hét:

- Đều ra đằng sau ta!

Năm người không chút chần chờ, dồn dập đứng thành hàng trốn ra sau lưng Diệp Huyền, Diệp Huyền đột nhiên giẫm chân phải xuống mặt đất một cái.

Oanh!

Trong chốc lát, đại địa run lên kịch liệt, trong nháy mắt, đại địa chi lực tràn khắp toàn thân hắn.

Đại địa chi giáp!

Diệp Huyền cầm Linh Tú kiếm trong tay, trận trận kiếm mang chấn động ra, mặc dù những kiếm mang này đã cản lại phần lớn tên nỏ, nhưng vẫn có một chút tên nỏ cưỡng ép xuyên thấu kiếm mang bắn vào người hắn!

Chẳng qua, đại địa chi giáp trên người hắn đã mạnh mẽ chặn lại chút tên nỏ này, nhưng vẫn rất đau!

Ngay lúc những hắc y nhân kia muốn bắn ra trận tên nỏ thứ hai, Diệp Huyền đột nhiên phát lực giẫm chân phải một cái, cả người tựa như một mũi tên rời cung bắn tới phía đám người áo đen kia.

- Giết!

Sau lưng Diệp Huyền, năm người cũng bám sát xông ra ngoài!

Diệp Huyền thân còn chưa tới, Linh Tú kiếm trong tay hắn đã trực tiếp chém ra, một kiếm này, xen lẫn kiếm thế, chiến ý cùng với kiếm ý!

Trọng yếu nhất, chính là còn có đại địa chi lực!

Tốc độ và lực lượng của một kiếm này đã hoàn toàn vượt khỏi phạm trù Thông U cảnh!

Xuy!

Một người áo đen cầm đầu trực tiếp bị một kiếm này xuyên thủng phần bụng!

Mà lúc này, trong tay Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện một thanh cự kiếm!

Đại Hắc kiếm!

Diệp Huyền cầm Đại Hắc kiếm trong tay thả người nhảy lên, đi thẳng tới trước mặt một người áo đen, sau đó đột nhiên bổ xuống một kiếm, lực lượng của một kiếm này thật sự quá mức khủng bố, phảng phất một kiếm mà có thể chém nát đại địa, uy thế bá đạo vô cùng!

Đồng tử của người áo đen bỗng nhiên co rụt lại, hắn trực tiếp bỏ qua cường nỏ, rút ra từ bên hông một thanh hắc đao, chém tới Đại Hắc kiếm của Diệp Huyền!

Bành!

Cả hai vừa mới tiếp xúc, đao của người áo đen lập tức nổ tung, cùng lúc đó, toàn thân người áo đen trực tiếp bị một kiếm của Diệp Huyền chém nát bấy!

Một kiếm nát bấy!

Sau khi có đại địa chi lực, thực lực của hắn vốn đã tăng lên không chỉ một hai điểm! Có thể nói, hắn vốn đã có thể tuỳ tiện chém giết một Thông U cảnh, nhưng giờ phút này, những Thông U cảnh này đều không phải cường giả Thông U cảnh bình thường, hơn nữa, vì tốc chiến tốc thắng, hắn không dám ẩn giấu gì nữa, trực tiếp vận dụng đại địa chi lực!

Sau khi một kiếm chém nát người áo đen kia, hắn đột nhiên cầm kiếm quét ngang qua bên cạnh.

Một đạo kiếm mang kim sắc mạnh mẽ tựa như thủy triều chấn động ra.

Oanh!

Một người áo đen ở ngoài mấy trượng lập tức bị oanh bay ra!

Đồng thời, Linh Tú kiếm gần như là cùng một lúc xuyên qua từ giữa chân mày một người áo đen...

Giết!

Diệp Huyền một lần nữa biến mất tại chỗ, giữa sân, từng đạo kiếm quang không ngừng lấp lóe, cùng lúc đó, ngày càng nhiều máu tươi trên mặt đất...

Đáng nói chính là, năm người đi theo Diệp Huyền, cũng cực kỳ cường hãn, năm người đều có thể lấy ít đánh nhiều, hơn nữa không hề rơi xuống hạ phong một chút nào, đặc biệt là Lăng Hàn cầm trường thương trong tay, giết người gần bằng Diệp Huyền!

Giữa sân, đám người áo đen kia ngày càng ít!

Mà sau lưng đám người Diệp Huyền, tình hình chiến đấu vẫn rất thảm liệt!

Bảy người đối chiến mấy trăm Hắc Đao vệ!

Cũng tốt là trong rừng rậm, đám Hắc Đao vệ này vô phương bày trận, bằng không, đám người Lục Bán Trang căn bản không thể đỡ nổi! Mặc dù thế, tình cảnh của đám người Lục Bán Trang vẫn rất tồi tệ!

Ngay cả Lục Bán Trang cường hãn, lúc này cũng đã bị thương!

Thời gian trôi qua từng chút một, rất nhanh, nửa khắc đồng hồ đã điểm!

Một bên khác.

Diệp Huyền cầm trong tay Đại Hắc kiếm, đột nhiên ném ra phía trước.

Ngoài mười trượng.

Ầm!

Một người áo đen bị chuôi Đại Hắc kiếm này nện thành nát bấy trong nháy mắt! Người áo đen này ngã xuống, là hết thảy người áo đen giữa sân đều đã chết sạch!

Thế nhưng, bản thân đám người Diệp Huyền cũng đều trọng thương. Nhưng còn tốt, cũng không ai ngã xuống!

Diệp Huyền nhanh chóng thu hồi những cung nỏ cùng với bao đựng tên của đám người áo đen, quay người lập tức chạy về phía cách đó không xa:

- Trợ giúp bọn hắn!

Sau lưng Diệp Huyền, năm người kia vội vàng vọt theo.

Rất nhanh, đám người Diệp Huyền đi tới chiến trường của đám người Lục Bán Trang, không nói nhảm bất kỳ lời gì, Diệp Huyền trực tiếp ném Đại Hắc kiếm trong tay về phía một tên Hắc Đao vệ cách đó không xa!

Ầm!

Tên Hắc Đao vệ kia trực tiếp bị một kiếm này nện thành thịt nát!

- Rút lui!

- -----------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Thực