Kiếm Tôn

Chương 100: Kim Thương…




Trong mắt nữ tử áo bào đen có một tia kinh ngạc, rõ ràng, nàng không nghĩ tới Diệp Huyền đột nhiên lại nói như vậy.

Diệp Huyền nhìn thẳng nữ tử áo bào đen:

- Ngươi đoạt đồ vật của Túy Tiên lâu, chuyện này ngươi tuyệt đối không thể để ngoại nhân biết, cho nên, thời điểm đưa ngươi đến Ninh quốc, chính là tử kỳ của ta, đúng không?

Nữ tử áo bào đen liếc mắt đánh giá Diệp Huyền, cười nói:

- Ta ngược lại đã đánh giá thấp trí tuệ của ngươi.

Nói xong, nàng đặt hai chân vào trong nước sông, để mặc dòng nước cọ rửa vết máu trên đùi nàng:

- Ngươi có thể lựa chọn chết ngay bây giờ, hoặc là tối nay chết!

Diệp Huyền cười nói:

- Ta còn có một lựa chọn!

Nữ tử áo bào đen quay đầu nhìn về phía Diệp Huyền, Diệp Huyền cười nói:

- Ta có thể lựa chọn đồng quy vu tận!

Nữ tử áo bào đen cười khẽ:

- Ngươi đánh giá cao bản thân.

Diệp Huyền mở ra lòng bàn tay, Linh Tú kiếm xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, khi thấy chuôi kiếm này, nữ tử áo bào đen khẽ híp lại hai mắt:

- Minh kiếm!

Mà lúc này, Linh Tú kiếm trong tay Diệp Huyền rung động kịch liệt.

Nữ tử áo bào đen nhìn về phía Diệp Huyền, Diệp Huyền nhìn thẳng nàng:

- Ta chắc chắn đánh không lại ngươi, thế nhưng, chỉ cần ta phát ra một kiếm, tạo thành một chút động tĩnh ở đây, ta tin tưởng, cường giả Túy Tiên lâu chắc chắn có thể chạy tới ngay tức khắc, đến lúc đó, không có khí tức của ta che giấu, ngươi bây giờ, căn bản trốn không thoát. Ngươi chết thì cũng thôi, dùng tính tình của Túy Tiên lâu, bọn hắn nhất định sẽ không bỏ qua thế lực phía sau ngươi, ngươi nói xem?

Nữ tử áo bào đen cười nói:

- Có lẽ ngươi cũng không có cơ hội xuất kiếm!

- Vậy hãy thử một chút!

Thanh âm vừa dứt, trong mắt Diệp Huyền dâng trào sát ý, rõ ràng, đây là muốn thi triển Nhất Kiếm Định Sinh Tử!

Nữ tử thần bí yên lặng để cho hắn biết, nếu muốn sống, chỉ có dựa vào chính mình, ký thác hi vọng trên thân người khác, tuyệt đối là một ý nghĩ vô cùng ngu xuẩn!

Mà Diệp Huyền cũng quả quyết, nói liều mạng là thật liều mạng, hắn cũng không phải đang hù dọa nữ tử áo bào đen, dù gì cũng là chết, vì sao trước khi chết không kéo thêm một đệm lưng?

Thấy Diệp Huyền thật sự tới, nữ tử áo bào đen híp lại hai mắt:

- Ngừng!

Diệp Huyền ngừng lại, nhưng Linh Tú kiếm trong tay vẫn đang rung động kịch liệt, rõ ràng, lúc nào cũng có thể bùng nổ.

Nữ tử áo bào đen nhìn thẳng Diệp Huyền:

- Ta ngược lại đã khinh thường lòng can đảm của ngươi.

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Ta chỉ muốn mạng sống.

Khóe miệng nữ tử áo bào đen hơi nhấc lên:

- Nếu như ta nhớ kỹ không sai, dường như là ngươi chủ động tới tìm ta! Mặc dù ta không biết làm sao ngươi tìm được ta, thế nhưng, ngươi tìm đến ta, khẳng định không phải là vì cứu ta, không phải sao?

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Ta cũng không giấu diếm, sở dĩ tới tìm ngươi, là muốn hỏi thăm ngươi một chuyện.

Nữ tử áo bào đen có chút hiếu kỳ:

- Nói một chút!

"Hỏi nàng cảm nhận được đại địa chi lực ở nơi nào!"

Đúng lúc này, thanh âm của nữ tử thần bí đột nhiên vang lên.

Diệp Huyền nhìn về phía nữ tử áo bào đen:

- Ngươi cảm nhận được đại địa chi lực ở nơi nào!

Nghe vậy, nữ tử áo bào đen bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Huyền, trong mắt nàng có một tia khó có thể tin:

- Làm sao ngươi biết ta từng cảm nhận được đại địa chi lực!

Diệp Huyền lãnh đạm nói:

- Ta đoán!

Nữ tử áo bào đen gắt gao nhìn Diệp Huyền, tựa như muốn xem rõ ngọn ngành của hắn.

Diệp Huyền cũng đối mặt không yếu thế chút nào!

Một lát sau, nữ tử áo bào đen nói:

- Rốt cục ngươi là ai!

Diệp Huyền lắc đầu:

- Không nói nhảm. Thẳng thắn chút, ta đưa các hạ đến Ninh quốc, đến nơi, các hạ không thể giết ta, đồng thời phải nói cho ta biết ngươi cảm nhận được đại địa chi lực ở nơi nào.

Nữ tử áo bào đen trầm mặc một hồi, nàng gật đầu

- Tốt!

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Ngươi có thể phát thề hay không? Nói thật, ta có chút không tin ngươi!

Nữ tử áo bào đen quay đầu nhìn về phía Diệp Huyền, cười lạnh:

- Vậy bây giờ ngươi cứ xuất kiếm a! Nhưng mà, ta phải nhắc nhở ngươi, ta bị Túy Tiên lâu đuổi kịp cũng chưa chắc sẽ chết, thế nhưng ngươi chắc chắn sẽ chết!

Diệp Huyền lui về sau một bước, hắn nhìn thẳng nữ tử áo bào đen:

- Ngươi phát thề, đến lúc đó không chỉ không thể giết ta, còn không thể đánh ta tàn phế, hoặc giam giữ ta, chính là không thể thương tổn ta, bằng không, hôm nay chúng ta đồng quy vu tận!

Nói xong, Linh Tú kiếm trong tay hắn kịch liệt rung động, trên mũi kiếm, có kiếm mang lấp lánh.

Chỉ cần hắn vừa động tâm niệm, tiếng kiếm reo này sẽ vang vọng chân trời!

Nữ tử áo bào đen gắt gao nhìn Diệp Huyền, ánh mắt băng lãnh đến cực điểm:

- Ngươi cũng nghĩ hết sức chu đáo a!

Diệp Huyền đối mặt với nàng không yếu thế chút nào:

- Ngươi không phát thề, hôm nay ngươi và ta đồng quy vu tận.

Nữ tử áo bào đen nhìn Diệp Huyền rất lâu, không nói gì!

Đúng lúc này, kiếm trong tay Diệp Huyền kịch liệt run lên, một đạo kiếm mang muốn bộc phát ra, thấy một màn này, nữ tử áo bào đen đột nhiên nói:

- Tốt, ta thề, sau khi ngươi đưa ta đến Ninh quốc, ta không giết ngươi, cũng không đánh ngươi, càng sẽ không cầm tù ngươi, nếu có vi phạm, ngày khác ắt gặp tâm ma cắn trả!

Nghe vậy, trong lòng Diệp Huyền buông lỏng, nếu như có thể, hắn cũng không muốn cá chết lưới rách.

Có ai không muốn sống a?

Diệp Huyền thu hồi Linh Tú kiếm, sau đó đi đến trước mặt nữ tử áo bào đen:

- Lên, chúng ta đi ngay bây giờ!

Nữ tử áo bào đen nhìn thoáng qua Diệp Huyền, khóe miệng có nụ cười quái dị, nàng ghé vào trên thân Diệp Huyền, Diệp Huyền tăng tốc bước chân, hiện tại hắn chỉ muốn nhanh chóng đưa nữ nhân này đến Ninh quốc, sau đó đi tìm tìm đạo tắc!

Bởi vì có nữ tử thần bí hỗ trợ che giấu khí tức, bởi vậy, Diệp Huyền và nữ tử áo bào đen cũng không bị cường giả Túy Tiên lâu đuổi tới, ban đêm ngày thứ hai, hai người rốt cục tiến nhập biên cảnh Ninh quốc!

Một chỗ trong rừng rậm, Diệp Huyền buông nữ tử áo bào đen ra, sau đó hắn lui về sau một khoảng:

- Đến!

Áo bào đen nữ tử nhìn Diệp Huyền, không nói gì.

Trong lòng Diệp Huyền run lên:

- Không lẽ ngươi muốn vi phạm thệ ngôn của bản thân?

- Như thế nào?

Khóe miệng nữ tử áo bào đen hơi nhấc lên:

- Ta cũng không muốn ngày sau có tâm ma, thế nhưng...

Nghe được hai chữ này, Diệp Huyền thầm nghĩ hỏng bét, hắn xoay người chạy, nhưng nữ tử áo bào đen lại như quỷ mị xuất hiện trước mặt hắn, sau đó nắm lấy yết hầu hắn.

Diệp Huyền gắt gao nhìn nữ tử áo bào đen, khóe miệng nữ tử áo bào đen hơi nhấc lên:

- Yên tâm, ta sẽ không giết ngươi, cũng sẽ không đánh cho ngươi tàn phế, càng sẽ không cầm tù ngươi, thế nhưng...

Nói xong, nàng lấy ra một viên đan dược màu hồng, cong ngón búng ra, viên đan dược kia trực tiếp rơi vào trong cổ họng Diệp Huyền.

Nữ tử áo bào đen lui về sau một khoảng, khóe miệng nàng có nụ cười nhàn nhạt quỷ dị.

Diệp Huyền gắt gao nhìn nữ tử áo bào đen:

- Ngươi cho ta ăn cái gì!

Khóe miệng nữ tử áo bào đen hơi nhấc lên:

- Ngươi sẽ biết ngay thôi.

Đúng lúc này, vẻ mặt Diệp Huyền lập tức đỏ hồng lên, cùng lúc đó, toàn thân hắn vô cùng khô nóng, tựa như có một đám lửa bốc cháy trong cơ thể hắn.

Nơi xa, nữ tử áo bào đen khẽ cười rộ lên, cười rất vũ mị mê người:

- Đây chính là Kim Thương Bất Đảo Hoàn nổi danh Ninh quốc, nghe nói có thể làm cho nam tử một đêm không ngã... Ngươi rất là có phúc phận!

- ---------------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Thực

Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)