Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 33: Sùng Bái Mù Quáng




Thế là, hắn yên lặng đứng ở một bên, trầm mặc như một tảng băng.

Nhưng nhãn cầu của hắn lại giống như một cặp radar, lặng lẽ quay tới quay lui, cực kỳ ẩn giấu, bắt đầu quét trên cơ thể của hai thiếu nữ, tiến hành một số gia công nghệ thuật giàu trí tưởng tượng một cách thỏa đáng...

Các học viên xung quanh nhìn thấy Lâm Bắc Thần không hiểu sao lại tự tát mình một cái đều cảm thấy kinh ngạc.

Có chuyện gì vậy?

Lâm sư huynh làm sao vậy?

Không lẽ chứng não tàn lại phát tác rồi à?

Không đúng, biểu hiện của Lâm sư huynh mấy ngày nay có vẻ như đã hoàn toàn khôi phục rồi.

"A, ta hiểu rồi, Lâm sư huynh nhất định là đang dùng cách này để nhắc nhở bản thân rằng làm người không được quá nông cạn, không nên chỉ ngắm dung mạo xinh đẹp của hai nữ thần mà phải bình tĩnh lại, đợi trận đấu bắt đầu, thưởng thức kiếm thuật của nữ thần...đây mới là phẩm cách của một kiếm sĩ chân chính nên có."

Doãn Dịch, lớp trưởng của lớp chín, mặt sưng như đầu heo, quấn băng gạt, với dáng vẻ đột nhiên tỉnh ngộ, lớn tiếng nói.

Bổ não vô hình, rất chí mạng.

Sự sùng bái mù quáng dẫn đến tự mình tiến công.

Lúc này, các nam học viên xung quanh võ đài nhất thời đều hổ thẹn và im lặng.

"Lâm sư huynh đã mạnh như vậy, lại còn từ bỏ sắc niệm, một lòng hướng về kiếm thuật."

"Đây có lẽ chính là lý do tại sao hắn có thể đột nhiên trỗi dậy."

Tiết Nhạc và Trình Khổ của lớp 9 cũng không khỏi cảm khái.

Thế là, đám người theo dõi trận chiến ở xung quanh võ đài, toàn bộ đều trở nên im lặng, giữ im lặng tuyệt đối, dùng ánh mắt mang tính học thuật, lẳng lặng chờ đợi trận đấu bắt đầu.

Vì vậy, bầu không khí vốn dĩ ồn ào lại trở nên trang nghiêm một cách lạ lùng.

Sau khi kiểm tra một lượt, Đinh Tam Thạch dõng dạc tuyên bố: "Trận đấu bắt đầu."

Vút!

Vút!

Hai đạo kiếm quang xuyên qua không khí trên võ đài cùng một lúc.

Keng keng keng!

Trường kiếm giao nhau, từng chùm tia lửa bắn ra.

Quả nhiên là đồng giới tương xích. (bài xích nhau)

Hai mỹ nhân gặp nhau, không một lời vô nghĩa.

Không có bất kỳ sự chậm trễ nào cả.

Trận chiến ngay lập tức được vén màn.

Vừa bắt đầu, hai thiếu nữ đều thi triển kiếm thuật cơ bản. Mỗi một chiêu thức đều toàn vẹn và tràn đầy mỹ cảm.

Đặc biệt là hai thân hình yêu kiều, khi thi triển chiêu thức, không ngừng thay đổi các tư thế khác nhau, phô bày hoàn hảo những vị trí đáng tự hào trên cơ thể trong khoảnh khắc thoáng qua.

Đặc biệt là phần trước vểnh lên gợn sóng bập bềnh, dao động lên xuống.

Quả thực là động lòng.

Một trận chiến kiếm thuật khốc liệt, lại bị hai thiếu nữ xinh đẹp diễn dịch thành một vũ điệu, mỗi chiêu mỗi thức đều tràn đầy mỹ cảm.

"Hai nữ tử này, đều rất mạnh."

Lâm Bắc Thần cảm khái trong lòng.

Đột nhiên, xung quanh võ đài một chuỗi bạt tai vang lên. Bốp bốp bốp!

Rất nhiều nam học viên tự tát vào mặt mình.

"Tình huống gì vậy? Mấy cái tên này đều điên cả rồi à?" Lâm Bắc Thần giật mình.

Đâu biết rằng, những nam học viên tự tát vào mặt mình lúc này, đều hổ thẹn trong lòng, đang nghiêm khắc cảnh cáo bản thân: Sao có thể phân tâm vậy chứ? Sao có thể mê muội với mỹ sắc? Phải học tập Lâm sư huynh, chuyên tâm thưởng thức kiếm thuật, một lòng một dạ mới có thể trở nên mạnh mẽ.

Nếu như Lâm Bắc Thần biết được chân tướng, nhất định sẽ rất xúc động.

Suy nghĩ của những thiếu niên mười ba mười bốn tuổi, dù sao vẫn còn quá đơn thuần. Trận chiến trên võ đài kéo dài khoảng hai mươi phút.

Hai nữ học viên như thể có suy nghĩ giống nhau, đột nhiên các bên khẽ hét lên một tiếng, đồng thời lui về phía sau ba bước, khí thế trên người và phong cách kiếm thức, đồng thời thay đổi kịch liệt.

Xoẹt xoẹt xoẹt.

Từng đạo kiếm quang lạnh lùng sắc bén từ trong lòng bàn tay phóng ra.

Trường kiếm trong tay hai thiếu nữ giống như đột nhiên sống dậy, linh động gấp mấy lần, ánh sáng lạnh lùng nhập vào xuất ra, uy lực bộc phát.

"Kiếm kỹ nhập Tinh!"

Một giáo viên kinh ngạc hét lên.

Trước đó Ngô Tiếu Phương cũng thi triển ra kiếm thuật nhất Tinh như vậy, khiến người ta kinh ngạc.

Học viện Sơ Cấp trước giờ chưa từng truyền thụ chiến kỹ nhập Tinh cho học viên.

Bởi vì trình độ Huyền khí của các học viên hoàn toàn không thể nào đáp ứng đủ yêu cầu của chiến kỹ nhập Tinh.

Chiến kỹ nhập Tinh cần có tần suất và lộ tuyến chuyển vận Huyền khí đặc thù để chống đỡ.

Như vậy, mới có thể bộc phát ra uy lực lớn nhất.

Cho nên, cưỡng hành tu luyện, không những không luyện thành mà còn rất dễ để lại di chứng, ảnh hưởng đến sự phát triển sau này sau khi bước vào học viện Trung Cấp.

Nhưng không có chuyện gì là tuyệt đối.

Trên thế giới này luôn tồn tại một số tên khốn được mệnh danh là thiên tài, xuất bài không theo lẽ thường.

Ở Vân Mộng thành, có một số học viên có thiên phú tương đối xuất sắc, trình độ Huyền khí tương đối cao, tự mình mua chiến kỹ, âm thầm tu luyện, vận khí tốt cũng có thể tu luyện thành công, phát huy ra uy lực của chiến kỹ nhập Tinh.

Chẳng hạn như Ngô Tiếu Phương.

Loại kiếm kỹ nhất Tinh [Hàn Mãng Thất Hoan Kiếm] này, luyện đến trình độ tương đương đã đủ để nghiền nát không ít học viên cùng cấp.

Nhưng đáng tiếc đã gặp phải tên yêu nghiệt như Lâm Bắc Thần, bị đánh bại một cách tàn nhẫn.