Sáng sớm hôm sau, Vân Chính Thiên không vội vàng quay trở lại Hạo Thiên Đài. Tàn Nguyệt Ảnh Lâu ký thác trong Tinh Thần Chi Hải của hắn, tùy thời liền có thể đặt ra bên ngoài, liên kết với thiên địa lưỡng khí, tiến hành khai mở môn hộ.
Lúc này Vân Chính Thiên đi vào môn hộ, tiến nhập Tàn Nguyệt Ảnh Lâu, vô ảnh vô tung biến mất.
Tàn Nguyệt Ảnh Lâu hiện trạng bây giờ so với dĩ vãng khác biệt nhiều lắm, lớn nhất công lao dĩ nhiên thuộc về Hòa Huy Lý Giai hai người bọn hắn. Lại thêm phần lớn Lỗ Gia, Hình Gia tộc nhân lưu lại làm nô bộc, Tàn Nguyệt Ảnh Lâu được bọn hắn trùng tu, kiến thiết không sai biệt cho lắm, qui mô phải lớn hơn gấp hai lần.
Vân Chính Thiên đầu tiên trông thấy chính là một tòa tháp cao bảy tầng, bên ngoài kiến trúc hình trụ mang theo hương vị cổ xưa, mái ngói màu nâm sậm lợp ở bên trên, từng hàng ô cửa sổ bằng kính ôm theo bề mặt tòa tháp, bên dưới đại môn có gắn một cái bảng hiệu thật lớn.
Đây chính là Viện Nghiên Cứu Và Chế Tạo, Hòa Huy Lý Giai hai người chủ yếu làm việc bên trong này. Dựa theo báo cáo lần trước, Vân Chính Thiên đại khái nắm rõ, Viện Nghiên Cứu Và Chế Tạo này mỗi một tầng đều có chính mình công năng.
Đại sảnh tầng trệt dùng để đón tiếp khách, chỉ có từ một đến hai nhân viên túc trực mà thôi. Từ tầng một tới tầng bốn không gian vô cùng rộng lớn, đây là khu vực đặt xuống xưởng chế tạo và lắp ráp hồn đạo khí nguyên bản các loại, trong đó bao quát cửu cấp hồn đạo khí, tất nhiên số lượng tuyệt đối thưa thớt bởi vì thiếu thốn bản vẽ thiết kế.
Hầu hết nguyên bản hồn đạo khí các loại sau khi chế tạo xong sẽ chuyển lên tầng năm và sáu. Hai tầng này là khu vực nghiên cứu, thí nghiệm, mô phỏng công năng, bởi vì đặc thù công việc nên lúc nào cũng tấp nập nhân viên, bọn hắn đều là những thợ chế tạo, kỹ sư sửa chữa có trình độ nhất định, được chính Hòa Huy Lý Giai tuyển chọn mà ra. Một khi mô phỏng thử nghiệm công năng hoàn tất, những nguyên bản hồn đạo khí này sẽ được đưa đi chế tạo đại trà, sau đó sẽ cung cấp phần lớn cho Thiên Minh Thần Triều, phần còn lại bán cho các siêu cấp thế lực khác nhau.
Chính vì vậy Chung Cực Đại Chiến vừa rồi, Nhân Vực liên minh thế lực có thể áp được tà hồn sư hung hãn một đường, nguyên nhân lớn nhất cũng là vì có đầy đủ khoa học kỹ thuật chống lưng. Mặc dù số lượng cùng chủng loại chưa nhiều, nhưng đây chính là minh chứng sống cho việc nắm giữ trình độ khoa học kỹ thuật tiên tiến sẽ sở hữu được lợi thế trong chiến tranh lớn như thế nào.
Vì lẽ đó, tầng thứ bảy của tòa tháp này cũng là nơi quan trọng bậc nhất. Đệ thất tầng kia chính là nơi lưu trữ toàn bộ các bản vẽ thiết kế hồn đạo khí mà Vân Chính Thiên thu thập được trên khắp Thú Vực, hắn đem tất cả giao cho Hòa Huy Lý Giai, sau đó được hai người bọn hắn bảo quản và canh phòng cẩn mật tại tầng cao nhất. Theo một ý nghĩa nào đó, chỗ này giống như một tòa bảo tàng, ghi chép lại những thành tựu mà nhân loại đã đạt được trong quá khứ.
Hiện tại bảo tàng này vừa được tăng thêm mấy bộ đấu khải bản vẽ thiết kế do Hạo Thiên ý chí cung cấp, chủng loại đã bắt đầu phong phú lên. Đồng thời trước khi đi tới Hải Thần Đảo, Vân Chính Thiên cũng đã hạ lệnh đối với Thiên Minh Thần Triều tướng lĩnh không được quên nhiệm vụ thu thập các loại tàn tích khoa học kỹ thuật của nhân loại trong quá khứ hiện đang rải rác khắp nơi trong Thú Vực, đặc biệt là chỗ được mệnh danh là Thiên Mộ kia, trong đó có không ít cao cấp hồn sư tán thân, đấu khải, hồn đạo khí dấu vết lưu lại không ít.
Vân Chính Thiên thật tâm hy vọng có một ngày, trong tương lai của Đấu La Tinh, nhân loại có thể một lần nữa vực dậy được nền khoa học kỹ thuật đã bị chôn vùi của một vạn năm trước, tiếp tục kế thừa và phát triển hơn nữa a.
Chỉ có làm được như vậy, nhân loại mới có thể tự bảo vệ bản thân mình trước những mối nguy hiểm từ các vị diện hành tinh khác mang lại. Nếu không chỉ sợ cũng sẽ có một ngày nhân loại, thậm chí Đấu La Tinh sẽ hoàn toàn biến mất.
Vân Chính Thiên thần niệm vừa động, cả người hào quang lóe lên liền biến mất, sau đó hắn đã xuất hiện ở Viện Nghiên Cứu tầng thứ bảy, vừa kịp lúc nhìn thấy Hòa Huy Lý Giai hai người đang làm việc.
“Tiến độ thế nào?” Vân Chính Thiên đánh tiếng hỏi thăm.
Hòa Huy Lý Giai lúc này mới biết trong phòng còn có người, vội vàng khom mình hành lễ. Hòa Huy đáp: “Hồi bẩm chủ nhân, tiến độ đang theo đúng lộ trình. Cần phải cảm ơn Hạo Thiên Các Chủ kia, nhờ có ba bộ đấu khải bản vẽ thiết kế mà chúng ta tiết kiệm được rất nhiều đường vòng.”
Lý Giai vui vẻ tiếp lời: “Đúng là như vậy, không những tiết kiệm được thời gian mà phần lớn những gúc mắt chúng ta không cách nào giải đáp đều nhờ vậy mà khai thông. Tin tưởng chỉ cần vài tháng công phu, chủ nhân đấu khai nguyên mẫu sẽ xuất xưởng.”
Vân Chính Thiên hài lòng gật đầu, đối với Hòa Huy Lý Giai hai người vốn không có tiếp cận đấu khải khái niệm từ trước, có thể trong vài tháng hoàn thành được cũng vô cùng xuất sắc rồi, Vân Chính Thiên cũng không đòi hỏi quá đáng. Dù sao hắn cũng thời gian tu luyện để tăng lên cấp bậc tu vi, khi đó tiến hành dung hợp với đấu khải sẽ có nhiều phần nắm chắc hơn.
“Các ngươi làm việc rất tốt, đây là ta ban thưởng.” Vân Chính Thiên dứt lời, một tay vừa duỗi ra, tức thì hai đạo màu vàng lưu quang trực tiếp từ lòng bàn tay hắn bắn ra, rơi vào Hòa Huy Lý Giai hai người.
Gần như ngay lập tức, cả hai cảm thấy một cỗ sung mãn khí lực không biết từ đâu đứng lên, kèm theo một làn gió mát phảng phất nhẹ nhàng thổi qua linh hồn của bọn họ, làm cho toàn bộ mệt mỏi suy kiệt cảm giác hoàn toàn tan biến mất.
“Đây là... “ Hòa Huy thanh âm run rẩy.
Lý Giai khiếp sợ nói ra: “Là thần thánh chúc phúc sao? Chủ nhân... “
Hòa Huy Lý Giai mặc dù tu vi không cao, đại khái chỉ vừa mới đột phá lục hoàn Hồn Đế, thế nhưng tinh thần lực phương diện cũng không thấp, nếu không bọn hắn cũng vô duyên theo đuổi chế tạo cơ giáp máy sự nghiệp. Vừa rồi Vân Chính Thiên thúc dục năng lượng truyền cho bọn hắn mang tới một cỗ mát lạnh cảm giác kèm theo một tai thần thánh khí tức hơi thở dĩ nhiên không qua được mắt bọn họ.
“Đại ơn đại đức của chủ nhân, tiểu nhân suốt đời không quên.”
Hai người bọn hắn trăm miệng một lời, lập tức quỳ xuống trước mặt Vân Chính Thiên, cúi thấp đầu đến trán cũng chạm vào sàn nhà.
Vân Chính Thiên cười nói: “Chỉ là chút chuyện nhỏ mà thôi. Các ngươi đứng lên đi.”
Hắn vừa dứt lời, một cỗ vô hình lực lượng đã nhu hòa nâng hai người kia đứng dậy, sau đó lại nói tiếp: “Vừa rồi cũng chính là ta thủ đoạn tăng phúc vừa nghĩ ra. Thuận tay dùng các ngươi thử nghiệm, không nghĩ tới lại đạt được mỹ mãn thành công như vậy.”
Đột nhiên nghe được chủ nhân của mình nói như vậy, Hòa Huy Lý Giai có một loại sởn gai óc lên. Vạn nhất thử nghiệm không thành công, chúng ta sẽ bị cái gì ảnh hưởng đây. Bất quá, nhìn thấy nét mặt Vân Chính Thiên vô cùng tự tin kia, giống như đã vô hình trả lời bọn họ rằng, có ta ở đây, cho dù có gì xảy ra cũng có thể gánh được.
Hai người bọn hắn dĩ nhiên không biết được, Vân Chính Thiên cũng chỉ vừa nghĩ ra tăng phúc thủ đoạn này cách đây vài canh giờ mà thôi, căn bản chưa có một lần thực nghiệm thực tế nào cả. Kể từ khi hắn biết chính mình có thể cảm nhận cùng câu thông với sinh mệnh năng lượng, hắn đã nghĩ tới việc tìm cách dung hợp loại năng lượng thần kỳ này với tự thân lực lượng.
Lấy tu vi tinh thần lực đạt tới Thần Nguyên Cảnh, làm được việc này cũng không có gì khó khăn.
Vừa rồi chính là sinh mệnh năng lượng kết hợp với thần thánh khí tức, tạm gọi là Thần Thánh Chúc Phúc theo lời Hòa Huy Lý Giai đi. Dựa theo Vân Chính Thiên phán đoán, Hòa Huy Lý Giai hai người sau khi tiếp nhận chúc phúc thành công, không những tinh thần lực phương diện tốc độ khôi phục nhanh lên, mà tiêu hao trong quá trình chế tác đấu khải cũng băng hàn đến cực điểm, hơn nữa sinh mệnh năng lượng còn ảnh hưởng đến bọn họ tuổi tác cùng ngoại dáng.
Vân Chính Thiên hiện tại lợi hại hoài nghi, nếu như hằng ngày tiếp nhận thần thánh chúc phúc, như vậy có thể sống lâu thêm được bao nhiêu năm đây, nếu như hoàn toàn nắm giữ loại thủ đoạn này trong tay, vô luận là tu luyện hay là chiến đấu sẽ có trợ giúp rất lớn. Bất quá bây giờ còn một vài số liệu hắn cần phải liên tục thực nghiệm để xác định, tỷ như một người trong một ngày có thể nhận được bao nhiêu lần chúc phúc, hoặc là chúc phúc như vậy đối với việc tiêu hao sinh mệnh năng lượng bản nguyên của hắn đến trình độ nào.
Thần Thánh Chúc Phúc có thể xem như một cái tự sáng dung hợp kỹ, căn cơ cấu thành từ thần thánh khí tức cùng sinh mệnh năng lượng. Thế nhưng Vân Chính Thiên không chỉ có mặt này, còn có cực đoan hủy diệt năng lượng cùng với tà ác khí tức, nếu như để bọn chúng dung hợp lại, sẽ tạo thành cái gì đây.
Vân Chính Thiên đột nhiên mở miệng nói: “Các ngươi làm việc đi. Ta đi gặp Đường Tử Hào một lát.”
Nói rồi hắn liền trực tiếp tại chỗ biến mất. Hòa Huy ánh mắt rưng rưng nhìn theo: “Chủ nhân thật cường đại. Nếu như lại mặc vào siêu cấp đấu khải này không biết còn cường đại đến mức nào nữa đây.”
Lý Giai liếc mắt nhìn hắn một cái, bẻ ngón tay răng rắc: “Bớt nói nhảm, vào đây phụ ta tinh chỉnh nguyên tố hạch tâm pháp trận năng lượng đi. Muốn đáp lại chủ nhân phần này ân tình, chúng ta cần cố gắng hơn, giảm đi vài tháng chế tác, có được hay không?”
Hòa Huy ngẩn ra, sau đó thanh âm như chém đinh chặt thép nói: “Được, liều mạng già cũng phải làm được.”
Vân Chính Thiên sau khi rời đi, trực tiếp bay đi tìm Đường Tử Hào, Hải Thần Đảo cho dù lớn nhưng đối với tinh thần lực Thần Nguyên Cảnh cũng chẳng đáng là cái gì, chỉ trong chốc lát hắn đã thu được thân ảnh Đường Tử Hào vào trong tầm mắt.
“Chính Thiên tiểu đệ, tìm ta sao?” Đường Tử Hào thanh âm hùng hồn vang lên.
Vân Chính Thiên ở trên không trung lăng không mà đứng, mỉm cười chấp tay nói: “Đại ca, ta nghĩ cùng ngươi luận bàn một phen.”
Đường Tử Hào có phần kinh ngạc trong mắt lộ ra, bất quá sau đó rất nhanh chuyển biến thành sung sướng dáng vẻ.
“Được, chúng ta lên không đánh.”