Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 618: Nhân vực hồn sư kinh sợ




Hồn thú tu luyện tới mười vạn năm tầng thứ tu vi đã có thể coi như đạt tới đỉnh cao tồn tại tại Đấu La Đại Lục, bởi vì Thần Giới lúc trước chế ước khiến cho hồn thú không những vô pháp thành thần mà muốn tiếp tục đề thăng tu vi cũng khó khăn vô cùng. Chính vì điều này mỗi khi có hồn thú sắp sửa đột phá hai mươi vạn năm, Đấu La vị diện chi chủ cũng đồng thời chú ý tới sự tồn tại của nó. Chỉ cần chúng nó thực hiện xung kích bình cảnh hành động, vị diện chi chủ lập tức dẫn động thiên kiếp tiến hành phá hoại cản trở. Nếu như chúng nó có bản lĩnh vượt qua được, vậy có thể tự xưng là hung thú và vị diện chi chủ lại phải chờ đợi lần xung kích bình cảnh tiếp theo để mà ta tay.

Có thể nói tà hồn lực xuất hiện làm hồn thú tốc độ tu luyện nhanh lên rất nhiều, mười vạn năm hồn thú nhan nhản mà ra, thế nhưng chân chính đạt tới hung thú cấp bậc cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Thiên kiếp là cỡ nào cường đại, không cần nói cũng đủ hiểu rồi.

Phần lớn hồn thú đi về đoạn cuối nhân sinh thường sẽ lựa chọn lâm vào ngủ say để làm chậm lại thời gian đón nhận thiên kiếp. Bởi vì một khi không vượt qua được thiên kiếp, chỉ có cái chết đón chờ chúng nó mà thôi.

Vị diện chi chủ buông xuống thiên kiếp có rất nhiều loại, tỷ như lôi kiếp vừa nãy mà Huyết Đế đối mặt chính là một trong số đó. Mà thiên kiếp muôn hình vạn trạng, biến hóa khó lường, cho dù là Đế Thiên thoáng nghĩ lại quá khứ tám lần độ kiếp kia cũng muốn nổi hết da gà.

Huyết Đế khai lô luyện huyết dẫn đến thiên kiếp xuất hiện, chứng tỏ hắn hành vi đúng là nghịch thiên, bị vị diện chi chủ ra tay áp chế. Lôi kiếp kia mặc dù bị Huyết Đế chặn lại, nhưng cũng tiêu hao hắn hai thành hồn lực tả hữu. Đạo thứ hai thiên kiếp chính là Thủy Triều Quyển Tịch, là thủy hệ loại thiên kiếp, uy lực so với lôi kiếp chỉ hơn chứ không kém, làm Huyết Đế sắc mặt trở nên thập phần ngưng trọng.

Chăm chú nhìn tới lam sắc sóng thần ập xuống, Huyết Đế hừ lạnh, lưỡng đạo huyết sắc cự thủ một lần nữa phóng lên tận trời, cùng với thủy kiếp ngạnh hám.

Ầm, ầm ——!

Thiên không nổ vang một tiếng, lưỡng đạo cự thủ bị sóng thần đập nát thành ngàn vạn điểm sáng.

Chư vị Nhân Vực hồn sư nhìn thấy một màn như vậy trong lòng cũng cả kinh, vừa rồi lôi kiếp chính là bị Huyết Đế thủ đoạn này triệt tiêu, vậy mà đối mặt thủy kiếp lại tỏ ra mười phần yếu nhược.

“BA ——!”

Khóe miệng Huyết Đế có ngọt liệm máu tươi chảy ra, hắn đưa tay quẹt đi, ngửa đầu quát lớn một tiếng, tức thì Thủy Triều Quyển Tịch uy áp lập tức giảm mạnh, lam sắc hào quang cũng mơ hồ ảm đạm đi rất nhiều.

Liền sau đó Huyết Đế hay tay nâng lên, tức thì bản thân hắn mang theo to lớn huyết trì cứ thế bay vào không trung. Cho đến khi lên tới ngàn mét độ cao hắn mới đình chỉ phi hành, hai tay lúc này đột nhiên quét ngang, tức thì huyết trì nới rộng thể tích, huyết dịch lan ra tứ phía, đem cả một vùng rộng lớn Tinh Đấu Đại Sâm Lâm nhấn chìm vào huyết sắc chi hải.

Bao lão ở bên dưới không nhịn được mà ho khan vài tiếng, ngay lúc này lão cảm thấy cực hạn quang minh khí tức của mình vậy mà bị Huyết Đế áp chế, hô hấp trở nên vô cùng khó khăn.

Không chỉ một mình lão, mà ngay cả cấp bậc cường giả như Đế Tôn Dạ, Tô Trịnh cùng với trên dưới liên minh hồn sư đều có đồng cảm giác như vậy.

“Tất cả mau chóng lui lại, thoát khỏi phạm vi Huyết Đế luyện lô.” Bao lão trong giờ khắc này làm ra kiên quyết thái độ, lập tức buông xuống mệnh lệnh.

Nhân Vực hồn sư vội vàng thối lui, cường giả đi sau phụ trách bộc hậu, đề phòng tà hồn sư viễn trình truy sát.

Ám Nhãn Đấu La ở chiến tuyến bên kia cũng trầm giọng mà nói: “Sở hữu toàn bộ tà hồn lập tức sư trở về, bảo hộ điện chủ luyện lô quá trình.”

Nhất thời song phương lẫn nhau tách ra, phân biệt chia ra rõ ràng, tất cả đều cùng ngẩng đầu lên cao, quan sát Huyết Đế.

“Có cần đối với Huyết Đế tiến hành công kích?” Đế Tôn Dạ hỏi.

Bao lão trầm mặc một lát, lại đáp: “Trước tiên quan sát một chút, vị diện dẫn động thiên kiếp ngăn cản hắn luyện lô rất có ý tứ, chỉ cần chớp đúng thời cơ Huyết Đế bị thiên kiếp tiêu hao gần hết tinh lực, khi đó mới nắm chắc ra tay.”

“Hảo kế hoạch.” Tô Trịnh gật đầu đáp ứng.

Ám Nhãn Đấu La hai mắt như cũ khóa chặt Bao lão thân ảnh, lạnh giọng: “Gắt gao theo dõi Kim Quang Đấu La đám người thái độ, chỉ cần bọn hắn có điểm động thủ, chúng ta phải đảm bảo điện chủ không bị quấy phá, rõ chưa?”

“Tuân lệnh!” Tà Hồn Điện cường giả răm rắp gật đầu.

Huyết Đế lúc này đã đem huyết trì dung nhập vào không gian, không cần dùng tay thao tác nữa mà chuyển sang tinh thần lực điều động, hắn đưa tay nắm lấy sau lưng Huyết Kiếm, miệng há rộng hít thật sâu, sau đó trực chỉ thủy kiếp bên trên một kiếm điểm ra.

SÁT ——!

Cuồn cuộn sát phạt khí thế theo huyết sắc kiếm mang phóng lên, hung hăng va chạm với Thủy Triều Quyển Tịch. Không cách nào tưởng tượng được chấn động kịch liệt truyền ra, Huyết Đế tóc tai bị gió táp thành một mảnh rối tung, cả người bị thiên kiếp áp bức đến nổi cả gân xanh, sắc mặt vô cùng khó coi.

Có thể nói kể từ khi giao chiến đến bây giờ, Huyết Đế lần đầu tiên chật vật như vậy, cho dù là Đế Thiên cũng không làm được việc này, mà phải nhờ vị diện buông xuống thiên kiếp mới khiến nó xảy ra.

Oanh ——!

Giao phong một màn nương theo một tiếng nổ vang trời mà kết thúc, Thủy Triều Quyển Tịch đạo này thủy hệ thiên kiếp cứ như vậy hào quang tiêu tán, ở trong không trung chậm rãi khuếch tán ra thâm thúy hương vị, sau đó dần dần hóa thành hư vô.

Nhân Vực hồn sư sợ xanh cả mặt, Huyết Đế lại một lần nữa vượt qua thiên kiếp, mà lần này thiên kiếp trình độ đã vượt qua bình thường hung thú độ kiếp. Bao lão cũng vì vậy tâm như tro tàn, chỉ sợ Huyết Đế này đã hoàn toàn nắm chắc quyền chưởng khống Vực Chủ thân thể, tu vi đã trở lại Chuẩn Thần Cực Hạn Đấu La, thậm chí đã muốn đi thêm một bước, trở thành Chân Thần tồn tại.

“Hà.” Huyết Đế cánh tay run run, cảm nhận thủy kiếp vừa rồi mang đến thật lớn xung lực, trong người máu huyết như bị đóng băng lại, hắn vội vàng thở ra một hơi, tận lực khu trừ đi ngoại lai khí tức.

Ánh mắt hắn sắc lẹm liếc lên trời cao, trầm giọng: “Vị diện chi chủ lão tặc, muốn mượn thiên kiếp ngăn cản ta sao? Ngươi vẫn quá xem thường Huyết Đế này rồi.”

Đương, đương ——!

Lôi minh sấm động từ trên không truyền xuống, phảng phất vị diện bởi vì Huyết Đế cuồng ngôn mà phẫn nộ. Bất quá Huyết Đế vẫn mặt lạnh như tiền, song thủ duỗi ra, lại tiếp tục quá trình luyện huyết.

Cửu thiên bên trên cũng không có tiếp tục dẫn động thiên kiếp oanh kích, Huyết Đế một đường thông thoáng, tiếp tục phất tay, từ trong giới chỉ lấy ra vô số địa bảo, dung nhập vào trong huyết hải. Mặc kệ bên dưới Nhân Vực hồn sư nhìn hắn không chớp mắt.

Thực tế mà nói, Huyết Đế kinh tuyệt cái thế đã chấn nhiếp hầu hết Nhân Vực hồn sư tâm lý, thậm chí kể cả Bao lão, Đế Tôn Dạ cũng không dám vọng động. Bọn hắn còn cần phải đề phòng bên dưới Ám Nhãn Đấu La đang nhìn chòng chọc vào.

“Một lũ nhát gan!” Huyết Đế cười lạnh, cảm thấy mọi thứ đều thuận lợi vô cùng, một bên phân tâm luyện huyết, một bên âm thầm điều tức dưỡng thương, đề phòng vị diện chi chủ lấy lại lực lượng, lại một lần dẫn động thiên kiếp oanh kích, hắn cũng có mấy phần nắm chắc sống sót qua.

Chính vào lúc Huyết Đế vẫn đang thuận tay, đột nhiên hàng lông mày hắn cau lại, hai mắt rơi vào phương xa, nơi Vô Sắc Võng vẫn còn đang giam khống sáu vị huyết cấp cường giả. Huyết Đế không khỏi kinh nghi.

Đông ——!

Trầm đục thanh âm tựa như tiếng chuông vang lên, Vô Sắc Võng dưới con mắt của Huyết Đế đột nhiên vỡ nát ra. Tại bên trong có một mảnh lấp lánh hào quang theo vết nứt lẻn ra bên ngoài, chiết xạ vô số quang hoa, làm một vùng trời nhất thời sáng rực.

“Ra rồi sao? Vân Chính Thiên!” Huyết Đế ngữ điệu chuyển lạnh, tràn ngập giết chóc mùi vị một lần nữa lan tỏa ra.

Tại bên trong Vô Sắc Võng vừa bị vỡ nát kia, đầu tiên bay ra chính là sáu vị huyết cấp, cầm đầu là Ma Long Đấu La. Tất cả sáu người sắc mặt khiếp sợ vô cùng, tựa như nhìn thấy quỷ môn quan mà vẫn trở ra được.

“Ma Long, trở về trước!” Ám Nhãn Đấu La bí mật truyền âm.

Ma Long Đấu La vội vàng thu liễm nét mặt, ra hiệu dưới trướng huyết cấp mấy người đồng thời xoay người rời đi. Không đến mười lần hô hấp sau, Vô Sắc Võng đã hoàn toàn biến mất, một điểm gợn sóng cũng không còn tồn tại, lấp lánh hào quang cũng theo đó ảm đạm dần, để lộ ra sau cùng ba đạo thân ảnh.

Ba người này tự nhiên là Vân Chính Thiên, Ân Minh Tuyết cùng Nhạc Thiên Thần.

“Tiểu Thiên!” Bao lão là người đầu tiên kêu lên, không chút nào che giấu nội tâm vui mừng tột độ.

Vân Chính Thiên nhìn thấy Bao lão, vẫn như cũ nhe hàm răng trắng tinh của mình, cười thật tươi: “Sư phụ, đã lâu không gặp, đồ đệ nhớ ngài lắm. Nhưng trước mắt đồ đệ có việc cần làm, sẽ cùng ngài hàn thuyên sau nha.”

Hắn vừa dứt lời, cả người khí tức đột nhiên biến hóa, tóc dài sau lưng rối tung sau ót, trắng noãn trường bào theo gió khinh động, phảng phất đã cùng với thiên địa hòa hợp thành một thể thống nhất.

Phần lớn tầng thứ cường giả như Ám Nhãn Đấu La, Ma Long Đấu La liền cảm nhận được trong không khí truyền tới một cỗ vô hình áp bách, mang theo một mùi vị nguyên thủy tinh phong.

Còn chưa kịp động đậy, Ám Nhãn Đấu La đã bị Huyết Đế ngăn lại: “Để mặc hắn. Ta muốn xem, hắn trải qua một canh giờ ở trong đó rốt cuộc lĩnh ngộ được cái gì.”