Hắc Huyết Lang Nhân tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt đã lao nhanh về vị trí hắc môn thông đạo, mà Đại Sơn đấu la ở bên kia nguyên bản thả ra vô số dây leo lại nhắm tới ở gần đó trong bụi rậm lục lọi, sau đó kéo ra hai cỗ to lớn thi thể. Nhanh mắt nhìn kỹ liền có thể nhận ra hai cỗ thi thể lai lịch, phân biệt chính là Ngưu Đầu Nhân cùng Mã Diện Nhân hai vị Cấm Vực tướng lĩnh.
Toàn trường một trận xôn xao, Đại Sơn đấu la bên dưới rốt cuộc đang làm cái gì, hành động của người này có chút không bình thường, không chỉ bỏ mặc Hắc Huyết Lang Nhân tùy ý hành động, mà còn âm thầm vận dụng Sâm Lâm võ hồn bí mật dịch chuyển đại địa, đưa hai cỗ thi thể tới giấu ở gần đó tự khi nào và để làm gì. Ở đây không ai không rõ, khi nãy ba vị thú quân cùng ba vị Cấm Vực tướng lĩnh giao chiến, khoảng cách địa lý cũng không có gần nhau lắm a. Nếu không phải Đại Sơn đấu la thủ đoạn thì còn ai vào đây nữa.
“Chư vị sẽ sớm biết thôi, khặc khặc.” Đại Sơn đấu la trong lòng hồ hởi.
Khoảng khắc Đại Sơn đấu la dây leo trên người hoàn toàn ôm chặt hai cỗ thi thể, Hắc Vân đấu la ở bên này cũng bắt đầu động thủ, từ trong miệng hắn trực tiếp phun ra một đoàn hắc ám vân vụ, trong nháy mắt bao phủ hai người bọn hắn thân ảnh vào bên trong.
Đế Thiên cau mày hỏi: “Huyết Đế, bọn chúng đang làm cái gì?”
Huyết Đế vẫn duy trì vẻ mặt thản nhiên, ánh mắt pha lẫn tà mị nhìn về phía Đế Thiên, cười đáp: “Thú Thần đại nhân, mọi thứ vẫn diễn ra theo đúng trình tự đã sắp đặt từ trước...”
“Ngươi có ý gì?” Đế Thiên chợt ngưng lại.
Nói rồi Huyết Đế hai vành mắt đột nhiên đỏ lên, đưa tay nắm lấy Huyết Kiếm ở trên lưng, trầm giọng nói: “... Nhưng mà trình tự lại dựa theo kế hoạch của ta mà thực hiện.”
Đế Thiên ngay lập tức cảm nhận được một cỗ lạnh thấu xương sát ý truyền đến, trong lòng đã hoàn toàn hiểu ra, nội tâm không khỏi kịch chấn: “Ngươi muốn làm gì? Không ổn!”
Huyết Đế trên tay đỏ như máu cự kiếm vào lúc này huy động, đơn giản một kiếm mang theo kinh khủng sát khí quét tới Đế Thiên vị trí.
Ngang ——! Trầm thấp tiếng long ngâm lập tức vang vọng, Đế Thiên ngửa mặt lên trời gầm lớn, khủng bố long uy bày ra, vừa xuất hiện liền xông tới lạnh thấu xương sát ý sinh sinh ngạnh hám.
Oanh ——!
Long Hoàng Cấp Không Trận không gian bên trong bởi vì song phương va chạm mà vặn vẹo kịch liệt, phảng phất có thể tùy thời đổ mà sập xuống. Đế Thiên chặn lại Huyết Đế một kiếm, trong mắt đã tràn ngập tơ máu, hắn vội vàng điều động tinh thần lực tiến hành ổn định lại cấu trúc năng lượng, duy trì đại trận.
“Ha ha ha! Hôm nay chính là ngày chết của các ngươi! À không... Là ngày chết của Đấu La Tinh mới đúng.” Huyết Đế không có tiếp tục công kích, thân hình lập tức tiêu thất, quăng lại sau lưng từng tràn cười điên dại.
Đế Thiên mặt đã ngưng trọng đến cực điểm, trong lòng nộ hỏa cố gắng dằn xuống, hắn ngay từ đầu đã có không nhỏ hoài nghi, nhưng vạn lần không nghĩ tới ở thời khắc quyết định, Tà Hồn Điện lại như vậy trở mặt. Này vẫn là Huyết Đế sau khi nắm quyền bày ra kế hoạch, hay vẫn là theo Tà Đế định ra từ trước kế hoạch, lúc này Đế Thiên không có tâm trí để nghĩ ngợi nhiều, lập tức hướng mấy vị hung thú, quát lớn: “Các ngươi mau cùng ta điều động đại trận, lập tức chặt đứt Cấm Vực thông đạo liên kết.”
“Không cần đâu, hôm nay các ngươi phải chết không thể nghi ngờ, cho nên không cần làm ra cái gì cố gắng nữa.” Chính vào lúc này, ở trong hư không đột ngột vang lên một loại quỉ dị âm thanh. Ngay sau đó thình lình trông thấy bốn đạo hắc ám thân ảnh, không biết từ khi nào đã lặng lẽ xuất hiện ở mấy vị hung thú đang phụ trách điều khiển đại trận phạm vi trăm mét sau lưng, toàn bộ bốn người này trên thân tỏa ra một loại đặc thù tà ác hơi thở.
Hơi thở tà ác cực kỳ nồng đậm, có thể xác định bốn người tất cả đều vượt qua Siêu Cấp đấu la tầng thứ tu vi. Bốn vị đỉnh cấp tà hồn sư sau khi dùng phương thức quỉ dị xuất hiện liền lập tức phát động tấn công về phía mấy vị hung thú, phân biệt là Hùng Quân, Vạn Yêu Vương, Bích Cơ cùng Đế Thiên.
Bọn họ ý đồ quá rõ ràng, đánh lén hành vi bày ra, chính là muốn phá diệt đại trận, làm hồn thú kế hoạch triệt để thất bại.
Phải biết, Long Hoàng Cấm Không Trận chính là thần cấp chiến trường trận pháp, thành phần cấu thành cao siêu huyền diệu, cực kỳ khó bố trí. Nếu không phải Ngân Long công chúa Cổ Nguyệt Na đã từng tiến hành một hồi đơn giản hóa các chi tiết bên trong, sợ rằng lúc này Đế Thiên đám người cũng không thể đem đại trận bố trí ra được. Dù là phiên bản nhỏ gọn nhưng cũng tiêu tốn không ít thời gian và công phu của bọn hắn, mấy vị hung thú đã không quản ngày đêm, dốc hết tinh lực dung nhập vào đại trận bên trong mới có thể miễn cưỡng làm tới một bước này, có thể dễ dàng đoán được nguyên bản đại trận lúc trước là cỡ nào phức tạp.
Dù thế nào đi chăng nữa thì đây cũng chỉ là một cái thu gọn Long Hoàng Cấm Không Trận, chưa bàn tới uy lực không cách nào so sánh, tỷ như thiên soa địa viễn một loại, mà luận về trình độ phòng ngự cũng xa xa không bằng. Đế Thiên bố trí ra đại trận nhìn qua cường đại, nhưng thực tế cũng phi thường mong manh, chỉ cần một cái tiếp điểm vị trí bị dao động, đại trận có nguy cơ sụp đổ, tiếp điểm càng quan trọng, sụp đổ tỷ lệ càng lớn.
Mà bốn vị tà hồn sư kia lựa chọn đánh lén vị trí thình lình lại là nơi tiếp điểm có bốn vị có tu vi mạnh nhất hung thú đang nắm giữ đại tiếp điểm. Cho dù tà hồn sư không thể cùng lúc đem bốn cái tiếp điểm đánh lén đắc thủ, mà chỉ cần một trong bốn vị trí bị quấy rối thành công là đủ rồi. Có thể nói, một hồi tập kích đánh lén như thế này đã ngay lập tức trở thành một hồi đại tai nạn, đại trận bên trong ngoại trừ Đế Thiên có khả năng phân thần ra chống đỡ, thì mấy vị hung thú còn lại có muốn làm gì cũng khó khăn, ra tay phản kích liền cần nhất tâm đa dụng, mà hầu như mấy ngày qua toàn bộ tinh lực bọn hắn đã dung nhập vào đại trận, tinh thần suy kiệt dẫn đến khó lòng làm ra được như vậy hành động.
Long Hoàng Cấm Không Trận hiện tại như đèn treo trước gió, khó có khả năng tiếp tục duy trì.
Đế Thiên trong lòng chợt động đã nhìn thấu toàn bộ cục diện, sắc mặt trầm ngưng, lạnh rên một tiếng: “Các ngươi chính là Tà Hồn Điện Tứ Ma Thú? Hảo một cái Tà Hồn Điện lại dám càn rỡ đến như vậy, các ngươi là Đấu La Tinh con dân, lại dám cấu kết ngoại vực, ý đồ thực sự của các ngươi là cái gì?”
Tà hồn sư phụ trách đánh lén Đế Thiên mắt trận vị trí, lúc này cũng đã tiếp cận rất gần, vừa chạy tới hắn vừa đáp: “Thú Thần kiến thức bất phàm, thực lực lại thế nào đây? Đón ta một trảo!”
Hắn vừa dứt lời, từ trong hắc bào rút ra một đôi màu đen long trảo, tràn ngập tà ác hơi thở lan tỏa bốn phương tám hướng, chớp mắt một cái hắn đã phóng người lên cao, nhắm thẳng vào Đế Thiên vị trí bổ xuống mộ trảo. Nguyên bản Đế Thiên còn muốn dùng ba tấc lưỡi câu giờ một chút, chẳng ngờ tới tà hồn sư này không bị mắc bẫy, trái lại còn lập tức ra tay công kích.
“Thật sự xem thường lão phu!” Đế Thiên gầm lên một tiếng, trên người mọc ra vô số hắc sắc long lân, cường đại hung thú khí tức hoàn toàn nở rộ, trên người hắn còn dâng lên một tàng vàng kim khí lưu.
Khanh ——!
Tà hồn sư trên tay long trảo oanh nện vào Đế Thiên vị trí, phảng phất đánh vào một khối thật lớn cự sơn, long trảo bị bật ngược ra ngoài, sau đó một cỗ kinh khủng uy áp vọt tới, làm cho hắn sắc mặt đại biến.
Oanh ——! Khủng bố long uy như hóa thành hữu hình hữu chất, trực tiếp oanh nện trên ngực tên tà hồn sư, đem hắn chấn lui lại phía sau mấy trăm mét, bất quá hắn long trảo trước đó đã kịp thời che chắn ở trên ngực, cường đại tà ác hơi thở tuôn ra lập tức hỏa giải long uy uy lực. Không thể phủ nhận, tên tà hồn sư này thực lực cũng vô cùng trác tuyệt, có thể lấy ung dung tư thái sơ chiến với gần trăm triệu năm tu vi Đế Thiên thì không thể nào xem thường được.
Tà hồn sư vẻ mặt trầm lặng, phảng phất cùng u minh một dạng, không chút biến hóa: “Thú Thần quả nhiên là Thú Thần, trên thế gian này có thể cản được Ma Long Trảo Kình của ta mà không cần động tay động chân cũng chỉ có một mình ngươi.”
Đế Thiên trong lòng hừ lạnh, lúc này hắn không rảnh rỗi cùng tà hồn sư nói chuyện, kim nhãn lặp tức quét một vòng chiến trường. Ngoại trừ hắn bị tập kích đánh lén, thì Hùng Quân, Bích Cơ, Vạn Yêu Vương cũng là như vậy. Nếu luận về chiến lực, tiếp cận gần nhất với Đế Thiên chính là Hùng Quân, bất quá người này tinh thần lực cũng không thật sự xuất sắc, không thể nhất tâm đa dụng mà hành động, vì vậy bị tà hồn sư đánh lén, Hùng Quân chỉ có thể dùng chính mình cường hãn thân thể đón lấy, nhưng dù có bị đau đớn đến thế nào Hùng Quân vẫn không buông bỏ đối với đại trận khống chế, điều này làm Đế Thiên nội tâm tán thưởng, phải nhìn Hùng Quân bằng một con mắt khác.
Bích Cơ cùng Vạn Yêu Vương tình huống muốn tốt hơn một chút, dù sao hai người bọn hắn tinh thần lực cũng không tệ, miễn cưỡng nhất tâm đa dụng, vừa khống chế cục diện vừa phản kích tà hồn sư đánh lén. Thế nhưng Đế Thiên sắc mặt cũng không vì vậy mà vui mừng, phải biết hạch tâm đại trận bên trong cũng chỉ có hắn, Hùng Quân, Bích Cơ, Vạn Yêu Vương, Xích Vương, Tử Long cùng Bát Tí Cự Nhân đều đang phân chia đại trận tiếp điểm vị trí, mà muốn tách một người khỏi đại trận để đi đối phó cường địch sẽ làm cho những người còn lại gánh chịu đại trận áp lực càng lớn hơn. Mà không làm như vậy thì sớm muộn cũng sẽ có hung thú dưới ma trảo của tà hồn sư mà đổ gục.
Thật sự tiến thoái lưỡng nan, dù Đế Thiên có trăm triệu năm tu vi cũng có chút lực bất tòng tâm.