Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 347: Đồng ý! Hồn linh, hồn cốt




Tử Anh lời này có ý nghĩa, một khi sở hữu ma lực đồng nghĩa Vân Chính Thiên trong cơ thể cũng phải có một cái Ma Thần Vị chống đỡ, nếu không sẽ mãi mãi không cách nào chưởng khống được cấp bậc này lực lượng.

Phải biết ma lực so với thần lực càng là cực đoan lực lượng, nó không dễ dàng gì để cho nhân loại bình thường sở hữu. Cho nên Tử Anh chính là nghĩ đến chuyện trong người Vân Chính Thiên bây giờ, là tồn tại song song hai cái Thần Vị.

“Vãi.” Tiểu Hùng thất kinh kêu lên. Nó cũng không nghĩ tới ma lực kia lại có nội tình như vậy. Tử Anh là đương đại cao cấp hồn thú một trong, những cái nàng biết so với Tiểu Hùng bị giam trong Vong Linh Vị Diện ngần ấy năm tất nhiên phải rõ ràng hơn nó nhiều thứ.

Vân Chính Thiên nghi hoặc nhìn Tử Anh hỏi lại:

“Ngươi chắc chắn?”

Tử Anh chỉ khẽ lắc đầu: “Ta cũng không biết đâu. Chỉ là nghe lão đại Đế Thiên từng nhắc qua một chút thôi. Nếu ngươi trong tương lai đã quyết định đối đầu với Tà Hồn Điện, vậy thì ta cung cấp cho ngươi thêm một bí mật của bọn chúng.”

Hơi dừng lại, Tử Anh hít mạnh một hơi rồi nói:

“Tà Đế kia, vốn không phải nhân loại, mà là một cái cốt nhục rơi rớt của Ma Thần. Trận chiến Ma - Thần năm đó làm vô số Thần Chi cùng Ma Thần ngã xuống Đấu La đại lục, trong đó có một Ma Thần vào phút cuối đời đã lưu lại ma chủng của mình trên người một nữ tà hồn sư. Sau đó nữ tà hồn sư này mang thai, rốt cuộc sinh ra một đứa bé. Lão đại Đế Thiên năm đó đã có gặp qua nữ tà hồn sư này, vì vậy hắn đã xác nhận được một điều, đứa bé đó sau này lớn lên đã trở thành tồn tại tối thượng của Tà Hồn Điện, Tà Đế. Thông tin này dĩ nhiên là tuyệt mật, ngoại trừ mười vạn năm hồn thú cấp bậc tồn tại ra, còn lại đều không hề hay biết điều này.”

Đông!

Vân Chính Thiên sắc mặt chuyển thành một màu xám tro. Hắn vạn lần không nghĩ tới Tà Đế gốc gác lại thâm hậu như vậy, chẳng trách hắn có thể đạt tới đỉnh phong tầng thứ, ngang nhiên cùng Tam Đại Thần Nhân giao chiến vẫn không bại trận.

“Bởi vì Ma Giới khoảng cách với Đấu La đại lục bây giờ như thiên soa địa viễn, nếu không Tà Đế đã đoạt lại được Ma Thần Vị, trở thành Ma Thần chân chính. Khi đó tại mảnh đại lục này, sẽ không còn người nào có thể địch lại hắn. Vì thế mục tiêu quan trọng nhất mà Tà Hồn Điện nhắm đến, chính là tìm cách thu hẹp khoảng cách với Ma Giới a.”

Vân Chính Thiên, Tiểu Hùng gương mặt trầm ngưng. Tà Đế quả là một cái địch thủ khó đối phó. Con đường hắn phải đi bây giờ, thật sự không khác gì đang đi vào tử lộ.

“Tại sao lại tiết lộ cho bọn ta?” Vân Chính Thiên hướng Tử Anh hỏi.

Những điều mà Tử Anh vừa nói, chính là bí mật trong những bí mật. Điều mà tuyệt đối không bất cứ Nhân Vực hồn sư nào có quyền được biết.

“Khụ, ngươi còn hỏi ta câu này. Không phải ngươi muốn ta trở thành hồn linh của ngươi hay sao?” Tử Anh tức giận nói.

“A.” Nghe đến đây Vân Chính Thiên bỗng nhiên reo lên một cái.

“Ngươi đồng ý?” Vân Chính Thiên dồn dập hỏi lại, gương mặt càng dí sát vào mặt của nàng, chỉ cách nhau quả cầu thủy tinh mà thôi.

Tử Anh gò má thoáng đỏ lên, nàng lập tức lui lại phía sau một chút, bực bội nói:

“Ngươi cái tên ngốc này, ta có đầu tư lầm người hay không đây.”

“Tốt quá, tốt quá rồi.” Vân Chính Thiên nhe răng mỉm cười. Tuy rằng những điều mà Tử Anh vừa tiết lộ làm cho hắn phi thường lo lắng, nhưng đây là chuyện không cách nào thay đổi được rồi, chỉ biết cố gắng đề thăng thực lực của mình, sau này mới tính tiếp đi.

Nhìn thấy Vân Chính Thiên lúc sát phạt quyết đoán với bây giờ giống như hai người khác nhau, Tử Anh không khỏi hừ lạnh nói:

“Ta chẳng qua có chút hứng thú với tiểu quỷ nhà ngươi mà thôi. Ai đời lại cùng lúc sở hữu hai loại lực lượng thần bí như vậy. Ngươi tương lai chắc không bèo bọt, cho nên ta mới có quyết định này. Coi như đùa chơi thêm một quãng thời gian nữa vậy”

Tiểu Hùng nghe vậy trêu chọc nói: “Vậy sao lúc đầu bà cô nãi nãi ngươi thẳng thừng từ chối a.”

“Tại cái gì ta cũng không biết, làm sao dám gia nhập với các ngươi cơ chứ, vạn nhất bị cả đám hùa nhau làm nhục thì sao.” Tử Anh bật cười nói.

Vân Chính Thiên lại càng hưng phấn vỗ ngực: “Yên tâm đi, sau này ngươi chính là ta bằng hữu. Nếu như ta thật có thể thành Thần, vậy thì các ngươi cũng có thể chân chính sống lại rồi.”

Tử Anh thu liễm nét mặt lại, trong mắt không giấu được sự chờ mong.

“Hừ, chuyện đó để sau hẵn nói đi. Bây giờ làm sao? Thành lập khế ước?”

Tử Anh chợt hỏi.

Câu hỏi này làm Vân Chính Thiên, Tiểu Hùng thoáng ngây người ra, Vân Chính Thiên càng một mặt khó đỡ, cười trừ đáp:

“Ta quên mất, khế ước hồn linh cần phải có truyền linh sư thực hiện. Tạm thời ở đây không có, bất quá đợi thêm vài tháng đi, bằng hữu của ta sẽ tới đây, hắn sẽ giúp ta thực hiện khế ước.”

Tử Anh hơi bị cụt hứng, Tiểu Hùng vội vàng nói:

“Ngươi cũng cần thời gian tịnh dưỡng a, linh hồn bổn nguyên bị tổn thương nặng như vậy, bây giờ có tiến hành khế ước cũng không có đạt tới tu vi thực sự của ngươi. Chờ đợi thời điểm thích hợp hơn đi.”

Tử Anh gật đầu nói: “Đúng là như vậy, tuy không biết tại sao ở bên trong quả cầu thủy tinh này lại có cảm giác rất thoải mái, linh hồn của ta đang được hồi phục với tốc độ rất nhanh, tin rằng vài tháng thực lực sẽ trở lại như trước. Không những thế mà có thể mang tới cho ngươi một chút kinh hỷ nữa a.”

“Kinh hỷ cái gì?” Vân Chính Thiên ngạc nhiên hỏi.

Tử Anh từ trong khe ngực của nàng rút ra một mảnh xương trắng, đây mặc dù chỉ là một mảnh xương đã vỡ nát nhưng vẫn như cũ lấp lóe tử quang.

Là hồn cốt?

Vân Chính Thiên trong đầu nhảy lên mấy chữ này.

Tử Anh mỉm cười nói:

“Ta là tinh thần hệ doOaWPcE hồn thú cấp bậc hung thú, vì vậy một khi chết đi trăm phần trăm sản sinh ra đầu lâu hồn cốt. Tuy rằng ta bạo tạc, hồn cốt vô pháp tồn tại nhưng với tinh thần lực mạnh mẽ của mình, lưu giữ lại một mảnh nhỏ vẫn không vấn đề gì. Nhờ vào ma lực thủy tinh cầu này, tin rằng có thể tái cấu trúc lại đầu lâu hồn cốt. Ngươi vẫn chưa có loại này hồn cốt, đúng không?”

Đây không phải đơn giản sự tình, mà phải nói là song hỷ lâm môn a. Vừa có Tử Anh hóa thành hai mươi vạn năm hồn linh, chính là mang tới cho hắn bốn cái màu cam hồn hoàn. Sau này một khi đạt tới Phong Hào đấu la tầng thứ, mới cần tìm thêm hồn hoàn nữa.

Không những vậy mà Tử Anh còn nói, nàng có thể mượn ma lực thủy tinh cầu kia, tiến hành tái cấu trúc cho đầu lâu hồn cốt. Ông trời ạ, đó chính là đầu lâu hồn cốt của tinh thần hệ hồn thú tu vi hai mươi vạn năm a. Hồn kỹ bên trong còn chưa biết là cái gì, nhưng tin chắc uy lực so với thân thể hồn cốt mà Tiểu Hùng mang lại không xê xích là mấy.

Vân Chính Thiên ánh mắt cảm kích nhìn nàng, khẽ gật đầu nói: “Đa tạ ngươi, Tử Anh.”

Tử Anh cũng bị ánh mắt của hắn làm cho dao động, nàng che giấu vẻ mặt đỏ bửng của mình, khẽ phất tay nói: “Được rồi, các ngươi giải tán đi, cho ta nghỉ ngơi một chút. Khi nào đến lúc thực hiện khế ước, thì lại đánh thức ta.”

Nói xong nàng đặt người nằm xuống, duỗi thẳng thân thể mê người, chìm vào trong giấc ngủ.

“Có ta canh chừng, nàng sẽ không sao đâu.” Tiểu Hùng một bên nói.

Vân Chính Thiên gật đầu, sau đó hắn linh hồn thể biến mất, trở lại với thực tại.

Ngồi trên mỏm đá, Vân Chính Thiên bắt đầu suy tính cho những ngày tháng tiếp theo.

Tử Anh bạo tạc năng lượng tuy lớn, nhưng tỷ lệ đem La Hổ đồng vu quy tận vẫn quá thấp. Cho nên Vân Chính Thiên tin chắc La Hổ vẫn còn sống, chỉ là thân thể trọng thương rất nặng mà thôi, trong thời gian này cũng sẽ tập trung chữa thương, không có lộ diện nữa.

Huy chương lam cấp chiến sĩ của Vân Chính Thiên đã bị hỏng thiết bị liên lạc, cho nên phía tà hồn sư cũng sẽ không thể tìm được hắn đang ở đâu. Đây không thể nghi ngờ là một cơ hội quá tốt để hắn trở về Khởi Minh, chuẩn bị chu đáo cho chiến tranh toàn diện sắp nổ ra.

Tuy rằng bản thân rất có thể không trực tiếp ra trận để bảo lưu bí mật, nhưng với tổng thể lực lượng của Khởi Minh hiện tại, cũng đủ dằn co với địch nhân trong một năm rồi. Một năm sau viện binh đầu tiên sẽ đến. Thú thật hắn chưa lúc nào cảm thấy may mắn bởi vì người đến đầu tiên là Ngạo Thiên Long như vậy. Chỉ cần có Ngạo Thiên Long ở đây, Tử Anh sẽ chính thức trở thành hắn hồn linh, sau đó lại dung hợp đầu lâu hồn cốt.

Khi đó cánh cửa Hồn Thánh cũng sẽ bị hắn phá tan. Chỉ có điều làm hắn hơi buồn cười, đó là đệ nhị võ hồn số lượng hồn hoàn sẽ sớm vượt qua đệ nhất võ hồn a. Tử Anh mang cho hắn bốn cái màu cam hồn hoàn, như vậy khi đột phá Hồn Thánh xong xuôi, hắn sẽ nắm giữ võ hồn chân thân đến từ Hồn Kiếm võ hồn.

Bước vào Hồn Thánh sẽ là một cuộc biến đổi toàn diện về chất. Vân Chính Thiên thực lực chắc chắn sẽ tăng lên rất nhiều.

“Sau một năm sẽ là thời khắc triệt để giành lấy Lưỡi Quỷ đại đạo này.”

Vân Chính Thiên hai mắt mở ra, tràn ngập đấu chí thanh âm vang vọng toàn cõi sơn cốc.

Tịnh dưỡng thêm vài ngày, Vân Chính Thiên khôi phục đỉnh phong trạng thái, hắn mới đi ra khỏi sơn cốc, trực tiếp xoay đầu chạy về Thiên Phong bộ lạc. Từ đó, cái tên Quỷ Kiếm hoàn toàn bốc hơi khỏi Lưỡi Quỷ.

Mấy ngày tiếp theo, Kiệt Quỷ nhận lệnh từ La Hổ tiến hành lục soát trăm dặm gần vị trí Tử Anh bạo tạc, chủ yếu là tìm kiếm Quỷ Kiếm tung tích. Thế nhưng tất cả đều đổ sông đổ biến, ngay cả khí tức cũng không còn cảm nhận được, thi cốt vô tồn. La Hổ đau đớn kết luận, Quỷ Kiếm đích xác trận vong.

Không thể diễn tả nỗi thất vọng của hắn thành lời được, La Hổ mỗi khi nhớ lại đều vô cùng tức giận.

Một tháng sau, bởi vì tốc độ hồi phục thương thế quá chậm chạp, La Hổ bàn giao cho Kiệt Quỷ quản lý hết thảy sự tình ở Lưỡi Quỷ, còn bản thân trở về Thú Vực, dự định xin cấp trên ban cho tứ phẩm Tà Hồn Đan để trị thương. Dẫn đến tà hồn sư tổ chức tại Lưỡi Quỷ đã không còn cấp bậc Phong Hào đấu la tọa trấn, cao nhất chỉ là Kiệt Quỷ mà thôi.

Về phía hồn thú, sau khi Tử Anh chết, Tà Mâu Bạch Hổ tạm thời chấp chưởng, thế nhưng với sức của một mình nó không thể đem toàn bộ thuộc hạ dưới trướng nhiếp phục được. Vì thế cán cân giữa Khởi Minh và liên minh tà hồn sư, hồn thú dần chạy về phía cân bằng, là cơ hội tốt để Khởi Minh bạo phát tấn công thời điểm.

...