“Hạo Thiên Trì loại tuyệt thế bí cảnh này đã tồn tại vạn năm, từ lâu sản sinh một chút linh tính của riêng mình. Một lát nữa khi cửa mở ra, các ngươi phải nhanh chân một chút. Bởi vì một khi Hạo Thiên Trì sức chịu tải đến giới hạn, nó sẽ lập tức đóng lại, ai vào được liền tiện nghi, ai không vào kịp chỉ có thể tự trách mình a.”
Băng Ngọc Linh thấp giọng nói, gương mặt của nàng thập phần ngưng trọng.
Vân Chính Thiên hai mắt lập tức quét ngang bốn phía, chỉ thấy mấy cái thế lực trưởng bối sắc mặt cùng với Băng Ngọc Linh không khác là mấy, chắc hẳn cũng đã đoán biết được Hạo Thiên Trì xảy ra biến cố lần này.
Dưới sự giải thích của trưởng bối, hàng trăm tên tuyển thủ lúc này ánh mắt nổi lên vô số tơ máu, phản phất giống như như chó sói săn mồi. Không khí tại khu vực này đột nhiên dâng lên không ít áp lực, một số tuyển thủ có thực lực yếu liền hít thở cũng khó khăn. Đây chính là khí thế do mấy tên tuyển thủ có thực lực lan tỏa mà ra, mục tiêu chỉ có một là tận lực áp chế tuyển thủ yếu hơn mình, tăng tỷ lệ tiến vào Hạo Thiên Trì thành công.
Một lát chỉ cần cửa lớn mở ra, sẽ có không ít tuyển thủ không từ thủ đoạn mà xông lên. Vân Chính Thiên mấy người tự nhiên hiểu rõ điều đó.
Thế Nhân, Hữu Long, Hồng Nhan và Cảnh Chân đều nhìn về phía Vân Chính Thiên, đợi chiến thuật từ hắn. Cái tiểu đội này, ngoại trừ Trương Hàn cùng Trương Hỏa ra, tất cả đều đồng ý đem Vân Chính Thiên làm đội trưởng.
Vân Chính Thiên suy nghĩ một chút, sau đó mới ngẩng mặt lên nói:
“Chúng ta không cần phải là người đầu tiên tiến vào Hạo Thiên Trì. Cứ để cho mấy tên tuyển thủ có thực lực xông lên trước, chúng ta chỉ cần bám theo sau, duy trì tốc độ cùng khoảng cách nhất định đồng thời chia nhau chú ý bốn phía xung quanh. Nên nhớ, ngươi không lấn ta, ta cũng không lấn ngươi. Lấy dĩ hòa vi quý mà hành động. Tất cả rõ ràng?”
“Rõ ràng!” Bốn người đồng thanh đáp.
Vân Chính Thiên lại quay sang Trương Hàn cùng Trương Hỏa hai tên phiền phức này, mỉm cười nói:
“Bọn ta kế hoạch đã thông qua, nhị vị không biết có thể đáp ứng được không?”
Trương Hàn nhìn hắn chăm chú, rốt cuộc vẫn là gật đầu. Kế hoạch Vân Chính Thiên vừa đề ra, nghe thì vô cùng đơn giản nhưng hiệu quả mang lại sẽ không thấp. Tuyệt đối có thể dùng được.
Băng Ngọc Linh trông thấy bọn hắn lần đầu tìm được tiếng nói chung, trong lòng cũng buông bỏ lo lắng một chút. Đột nhiên, nàng phát giác dị tượng năng lượng dao động kịch liệt, lập tức hô lên:
“Tới rồi.”
Ngay lập tức hàng trăm ngàn con mắt đổ về phía không trung, nơi khối trong suốt thủy tinh quang cầu cùng quần thể tinh tú đang hội tụ. Chính là vào lúc này, khối trong suốt thủy tinh quang cầu lóe lên một cái, một cỗ đẹp đẽ không gì sánh được quang trụ bắn xuống. Thẳng tắp xuyên qua tầng tầng lớp lớp mây mù, tiếp xúc với mặt đất bên dưới. Quang trụ này thể tích cực lớn, tiết diện của nó có thể cùng lúc chưa đựng trên dưới trăm người a.
Ở vùng không trung phía trên thủy tinh quang cầu, có một đám mây đen không ngừng tụ tập lại, ở trong đó phản phất nghe được thanh âm lôi đình oanh tạc, không gian cũng vặn vẹo cả lên. Chớp mắt một cái, một tia sáng nho nhỏ phóng ra, chạm vào khối thủy tinh quang cầu, chỉ thấy quang cầu run lên một trận mãnh liệt, phong ba bất đầu nổi lên.
Băng Ngọc Linh quát lớn: “Nhảy vào trong quang trụ tiếp đất bên kia, chính là lối vào Hạo Thiên Trì. Đi.”
Ngay khi nàng thanh âm vừa vang lên, bốn phương tám hướng có trăm đạo thân ảnh trực tiếp hóa thành lưu quang, thẳng đến quang trụ kia mà xuyên vào.
Vù Vù!
Thân thể bọn hắn vừa chạm vào quang trụ, lập tức có một cỗ hấp lực từ trên cao kéo thân thể bọn hắn lên, tốc độ không quá nhanh. Mà ở trong quang trụ này, bọn hắn vẫn có thể thoải mái hành động, thậm chí thi triển hồn kỹ a.
ẦM!
Bắt đầu có tiếng nổ vang lên, một đạo thân ảnh tuyển thủ vừa tiến vào quang trụ đã bị đánh rụng. Mà dưới một màn này giống như báo hiệu một hồi tranh giành ngoạn mục. Bên trong quang trụ lúc này đã xảy ra kịch liệt va chạm giữa các tuyển thủ với nhau.
Tình huống này được đoán trước sẽ diễn ra, bất quá không ai nghĩ lại thảm khốc đến như vậy. Một số tuyển thủ có thực lực tương đối thấp, nhất thời do dự không dám bước vào quang trụ để được truyền tống lên trên.
Vân Chính Thiên xoay đầu nhìn đồng đội của mình, quát lên:
“Mọi người cẩn thận, duy trì vòng tròn đội hình. Hồng Nhan ngươi đứng giữa chưởng khống toàn cục, chúng ta tiến vào.”
“Rõ.”
Tám người lập tức thiết lập vòng tròn đội hình, chớp mắt một cái đã nhắm thẳng quang trụ bên kia mà xông vào.
Loại quang trụ này không rõ do lực lượng nào tạo nên, thế nhưng ở bên trong quang trụ, rõ ràng cảm nhận được nồng nặc nguyên khí a. Vân Chính Thiên sau khi tiến vào phạm vi quang trụ, có cảm giác như bản thân rơi vào hồ nước. Đầu tóc, y phục xuất hiện hiện tượng bồng bềnh, bất quá bọn hắn hô hấp phi thường thoải mái, không khác bình thường chút nào.
Tám người bọn hắn lúc này, đồng loạt thả ra võ hồn cùng hồn hoàn của mình. Nhất thời làm sáng rực cả một khu vực quang trụ.
Loại chiến thuật bày ra thực lực của cả đội như thế này sẽ mang tới hai tác dụng. Một là lực chấn nhiếp đối với các tuyển thủ yếu hơn hoặc nhân số ít hơn. Hai là để nói cho mấy tên tuyển thủ có thực lực, tám người bọn ta chính là một khối thống nhất.
Trong tám người bọn hắn, chỉ có Trương Hàn cùng Trương Hỏa sau lưng dâng lên sáu cái hồn hoàn, đại biểu bọn hắn là Hồn Đế cấp bậc. Màu sắc hồn hoàn cũng tương đối kinh người. Đồng dạng ba tử, ba hắc.
Thực không hổ là đệ tử ưu tú nhất của Truyền Linh Tháp tổ chức.
Mộng gia huynh muội số lượng hồn hoàn cũng không có thay đổi, chỉ có điều hơi thở mà Mộng Cảnh Chân phát ra, đã tiệm cận với Hồn Đế cấp bậc. Xem ra hắn tu vi ước chường năm mươi chín cấp đỉnh phong Hồn Vương rồi a.
Bên phía Thiên Phủ, Lực Vương Can Hữu Long màu sắc hồn hoàn đã có sự biến hóa. Nguyên bản lưỡng hoàng, lưỡng tử tu vi Hồn Tông, sau một năm tu luyện điên cuồng, hắn cũng bước vào tầng thứ Hồn Vương, hồn hoàn thông qua Thăng Linh Đài của Truyền Linh Tháp cũng biến đổi. Trở thành bốn tử, nhất hắc a.
Đệ ngũ hồn hoàn mới toanh của Can Hữu Long, không phải từ hồn linh cung cấp. Dù sao vạn năm hồn linh giá thành đắt đỏ, Can Hữu Long không thể mua được. Thế nhưng phải nói tên tiểu tử này vận khí không tệ, trong một lần đi bảo tiêu tại khu vực gần biên giới với Thú Vực, có một đầu vạn năm hồn thú đi lạc vào Nhân Vực, đại chiến một trận rốt cuộc vừa vặn trở thành hồn hoàn của hắn.
Hồn thú này đối với hắn phải nói cực kỳ phù hợp, là Xích Diệm Thổ Long. Dù là Á Long chủng loại, nhưng Xích Diệm Thổ Long vẫn mang trong mình long tộc huyết thống, chính là vật đại bổ cho hắn a.
Vận khí của A Long như vậy, đám Thiên Vương trong phủ cũng phải nghiêng mình bái phục.
Ngoài Lực Vương Can Hữu Long ra, Lôi Vương Lương Thế Nhân biến hóa cũng không ít. Hồn hoàn màu sắc biến hóa, đã là năm cái ngàn năm hồn hoàn. Càng về sau, hồn sư sở hữu càng nhiều hồn hoàn, tốc độ tiến giai hội giảm rõ rệt. Bất quá đừng thấy Lương Thế Nhân năm cái hồn hoàn đều là ngàn năm mà khinh thường, niên hạn hồn hoàn cao nhất của hắn đã vượt qua tám ngàn năm rồi, chỉ cần vài năm nữa, tin chắc sẽ có thể trở thành vạn năm hồn hoàn.
Dù sao Tiểu Bạch cũng là Thần Thú hồn linh, khả năng tiến gia so với phổ thông hồn linh muốn nhanh hơn một chút.
Trong ba vị Thiên Vương mà Vân Chính Thiên mang theo tới Hỏa Thần thành lần này thì Đao Vương Liễu Đao có tu vi cao nhất, hiện tại hắn giống với Mộng Cảnh Chân, đều là năm mươi chín cấp Hồn Vương, tùy thời liền có thể nếm thử đột phá. Liễu Đao tính tình trầm ổn ít nói, bất quá Vân Chính Thiên rất rõ ràng vị đao khách này, một khi đã động, thế đao có thể dời non lấp bể a. Chỉ có điều qui định về danh ngạch khắt khe, nếu không Vân Chính Thiên cũng hy vọng có thể đem Đao Vương tham gia sự kiện lần này.
Vân Chính Thiên lại nhìn về bên cạnh mình Mã Thiên Hoa, hắn trong mắt không giấu được sự kinh ngạc, bởi vì Mã Thiên Hoa ở đây kinh khủng nhất không phải màu sắc hồn hoàn, mà là số lượng.
Đúng là sáu cái hồn hoàn đang lượn vòng ở sau lưng nàng, đại biểu Mã Thiên Hoa đã là Hồn Đế.
Mười tám tuổi Hồn Đế, sợ rằng khắp Nhân Vực này số lượng người xếp ngang hàng không đếm hết mười đầu ngón tay a.
Mã Thiên Hoa bản thân võ hồn là Tà Hỏa Phượng Hoàng, mà Tà Hỏa chi lực tuy khiến nàng rất khốn khổ, nhưng mỗi lần cùng Vân Chính Thiên băng hỏa tu luyện lại khiến tu vi của nàng nhảy vọt.
Băng Ngọc Linh đã dự đoán, nếu như Mã Thiên Hoa hoàn toàn đem Tà Hỏa chi lực triệt để hấp thụ, nàng tương lai trùng kích Phong Hào đấu la, hẳn không khó khăn gì. Màu sắc hồn hoàn của nàng, ba tử, ba hắc.
Nhìn thấy Mã Thiên Hoa tu vi đại tăng như vậy, Vân Chính Thiên không khỏi chẹp miệng. Vốn dĩ với thiên phú cùng tốc độ tu luyện của hắn, đã có thể chạm vào bình cảnh Hồn Đế này rồi. Bất quá trong một năm nay, hắn chủ tu không phải hồn lực, mà là tu luyện Dịch Cân Kinh thông qua hắc lực.
Mặc dù tu vi của hắn chỉ dừng ở năm mươi lăm cấp Hồn Vương, thế nhưng lực chiến của hắn hiện tại, đã có thể đối kháng với một số phổ thông Hồn Thánh a.
Mà ngay khi hồn hoàn sau lưng Vân Chính Thiên bay lên, bảy người còn lại không khỏi trầm trồ một thoáng. Bởi vì màu sắc hồn hoàn của hắn vô cùng đặc biệt. Hắc, tử, tử, tử, hắc.
“Đệ nhất hồn hoàn của hắn, dĩ nhiên là vạn năm?” Trương Hỏa kinh ngạc hô lên.
Trương Hàn ánh mắt sâu xa hơn, trầm giọng nói: “Không phải bình thường vạn năm, mà là hai vạn năm niên hạn đệ nhất hồn hoàn.”
Mộng Cảnh Chân ở kế bên, cũng góp lời: “Đệ nhất hồn hoàn là hai vạn năm cấp bậc, đệ nhị, đệ tam, đệ tứ hồn hoàn niện hạn không thấp hơn tám ngàn năm. Đệ ngũ hồn hoàn cũng là hai vạn năm cấp bậc. Vân Chính Thiên hắn đúng là quái vật trong quái vật a.”
Phải biết để sở hữu hai vạn năm hồn hoàn, cần phải liệp sát hai vạn năm hồn thú. Mà cấp độ này hồn thú đã tương đương Hồn Thánh trung giai tầng thứ rồi. Chẳng trách hắn có thể trực tiếp đối kháng với cường giả Hồn Thánh mà không chút nào hạ phong.
Cấp bậc hồn hoàn càng cao, càng mang tới cho hồn sư vô vàn chỗ tốt. Không những tổng sản lượng hồn lực tăng lên, mà cường độ thân thể cũng trải qua nhiều lần rèn dũa, đạt được cao hơn cường độ.
Vân Chính Thiên mỉm cười nhìn một chút đệ nhất hồn hoàn của mình. Tuy rằng nó thủy chung một màu đen kịt, nhưng ở bên ngoài hồn hoàn lại có một tầng lam quang vờn quanh. Kiếm Si ban cho hắn một cái hồn hoàn mạnh mẽ như vậy, bây giờ đã trở thành năng lực đắc ý nhất của hắn.
Vân Chính Thiên chưởng khống băng nguyên tố hiện tại, đã xa xa vượt qua Trương Hàn rồi a. Hắn lại nhìn hết thảy mọi người, không chút do dự nói:
“Các vị, chúng ta cùng xông vào Hạo Thiên Trì thôi nào.”
..............